Ngoại lệ


Orm biết hôm nay mình tới số rồi. Một bên là bạn một bên là chị. Nhưng đối với Lingling Kwong vẫn có chút thiên vị hơn, vừa nghe chị gọi đã vội bỏ đồ trên tay xuống chuẩn bị ngoan ngoãn đi tới bên cạnh người ta

"Rồi ai nấu ăn đây Orm?" Jing hỏi, bực mình vì đứa nhóc kia hôm nay như con rối bị điều khiển. Cô biết Lingling Kwong không nhắm vào mình, chị ấy muốn xem thử Orm Kornnaphat sẽ ngoan ngoãn đến đâu

"Jing~ cậu làm hộ tớ nha? Cũng chỉ rửa rau thôi mà phải không? Nha nha~ xong rồi tớ dọn bàn ăn cùng cậu"

"Cậu để người ta leo lên đầu vậy Orm?"

"Bình thường chị ấy không thế, chắc là vẫn còn khó chịu từ hôm nghe điện thoại. Chịu khó giúp tớ đi mà, không lẽ cậu muốn tớ ế suốt đời sao"

"Tớ nể cậu thôi nhá, bảo bà chị đó cẩn thận tớ"

"Thế nhá, nửa tiếng nữa tớ quay lại giúp cậu"

Orm vội vàng chạy ra, Lingling Kwong đã nằm sấp trên ghế. Em ghé vào ngồi, không cần hỏi mà tự giác bóp vai cho chị

"Chị đau lưng"

"Sao đột nhiên lại đau lưng?" Em liếc mắt nhìn điện thoại "Chị đến ngày phải không?"

"Không biết nữa, khó chịu lắm"

"Vậy đi tắm nha? Orm chuẩn bị đồ và nước ấm cho chị thư giãn"

Orm chạy tới chạy lui chỉnh nhiệt độ nước, chuẩn bị đồ cá nhân cho chị. Cái gì cũng có, đều là đồ mới đã được giặt sạch

"Chị có muốn gội đầu không? Orm gội cho chị"

"Thôi cứ để chị ở đây, Orm ra cùng bạn đi"

Em nhoẻn miệng cười, khẽ nhéo mũi chị "Không ghét cô ấy nữa à"

"Ghét cái mặt em thì có, tránh ra"

"Khăn này để lúc bước ra lau chân cho khỏi trơn. Chỉ cần tắm rồi thay đồ thôi, còn lại để lát nữa em vào dọn cho. Nước ấm bên này, nước mát bên này, quần áo em để đây nhé. Có gì gọi em"

Jing đang xếp thịt bò ra đĩa, là loại mà Orm dặn mua riêng cho Lingling Kwong, nhất định phải có

"Sao ra đây rồi?"

"Chị ấy bảo tớ ra làm cùng cậu"

"Cũng không đáng ghét lắm"

"Thôi mà hai người cứ như hai quả bom, tớ chịu thua. Cậu nhường một chút được không, Lingling đang mệt"

"Biết rồi"

"Tớ cảm ơn nhá"

"Chuyện gì?"

"Chuyện Ben, với những điều cậu làm cho tớ nữa"

"Thôi có bồ dùm cái đi là được. Bao nhiêu năm chịu khổ chịu cực rồi vẫn chưa thấy thành quả đâu"

"Không vội được mà. Tớ sẽ dần để chị ấy bước vào cuộc sống của tớ"

"Thế hôm nay đến nhà cậu có nói gì không?"

"Không nói gì nhưng ban đầu cũng hơi lẩn tránh"

"Thế hôm biết mẹ cậu thì như nào?"

"Cũng chỉ bất ngờ thôi. Nhưng mẹ thương Lingling lắm nên hai người cũng hòa hợp. Chị ấy gọi mẹ là mami"

"Được vậy là tốt rồi. Tớ chỉ mong cậu sẽ hạnh phúc thôi"

"Orm~" tiếng Lingling Kwong gọi cắt ngang mọi việc đang dang dở

"Dạ em đây. Tớ vào trong cái nha"

"Ừ cũng xong rồi, đi đi"

Orm vào phòng, người kia vẫn đang khoác áo choàng tắm

"Em đây ạ"

"Máy sấy ở đâu thế?"

"À đây, lại đây ngồi em sấy cho"

Orm vỗ lên giường, nhưng người kia thì lưỡng lự

"Sao vậy ạ?"

"Chị đến ngày thật rồi"

"Không sao lát nữa sẽ pha trà táo đỏ cho chị"

"Ngồi ghế này có được không? Sao nhà em cái gì cũng bằng lông rồi màu trắng hết vậy"

Orm biết chị ngại, em kéo tay chị ngồi lên giường

"Chị cứ ngồi bất cứ đâu chị muốn. Không cần lo lắng. Có lỡ bẩn thì em giặt chứ không khiến người khác, không cần ngại, còn nếu chị không muốn có thể trực tiếp vứt đi"

"Ai khiến em giặt"

"Ngồi yên một chút, em sấy rồi ra ăn cơm nhé. Từ giờ đến tối chị đau bụng nữa cho coi, để xong em đi ủ trà"

Lingling Kwong tựa người về phía sau, được em đỡ lấy. Orm Kornnaphat quỳ cao ở trên giường để sấy đầu cho chị, xong xuôi còn giúp chị dưỡng tóc

"Cho chị mượn nước hoa"

"Chị đã thơm lắm rồi mà" dù nói thế nhưng em vẫn đưa, rồi ra ngoài để chị thay quần áo

"Orm, lấy cho tớ cái bát"

Mùi gỗ đàn hương cùng hoa diên vĩ nồng đậm trong không khí, Jing cứ tưởng là Orm nên mới nhờ vả, ai ngờ lại là Lingling Kwong

"Em ấy đang đi ủ trà cho chị"

Jing chỉ gật đầu không đáp, cô lịch sự kéo ghế mời chị ngồi. Cô chơi với Orm từ nhỏ, người mà Orm chọn, cô tất nhiên cũng sẽ đối xử tốt

"Xin lỗi em vì sự cư xử không đúng mực khi nãy"

"Không sao đâu"

"Chị là Lingling, đồng nghiệp của Orm"

Lúc này hai người mới bắt tay đúng cách. Lingling Kwong khẽ cười, trông chị dễ gần hơn hẳn khi nãy

"Em là bạn thân từ nhỏ của Orm"

"Ghen tị với em thật đấy, Orm luôn chu đáo như vậy"

"Chỉ với chị thôi" Jing khẽ cười "Orm với em chơi với nhau như hai thằng con trai, hồi nhỏ đánh nhau suốt ngày, chẳng mấy khi thấy khía cạnh dịu dàng của Orm đâu"

Lingling Kwong khá bất ngờ bởi vì Orm lúc nào vây quanh chị cũng đầy năng lượng và chu đáo hết mực

"Lần đầu tiên em mới thấy Orm chịu ngồi dưới sàn, lại còn mát xa chân cho chị"

"..." Lingling Kwong nhớ đến tất cả những lần Orm Kornnaphat thay giày, xách guốc, đi dép và bóp chân cho mình, đột nhiên câu chữ nghẹn ứ trong cổ họng

"Không chỉ mỗi thế, sau này Orm sẽ chứng minh cho chị thấy rằng chị vẫn luôn là ngoại lệ của cậu ấy, duy nhất chỉ có chị thôi. Ngay cả gia đình hay bạn thân như em cũng không được. Orm Kornnaphat thật lòng thương chị"

"Em biết em ấy như thế với chị đã lâu chưa?"

"Cái này để cậu ấy trực tiếp nói với chị thì hơn"

Lingling Kwong gật đầu, hôm nay lại được biết về em thêm một chút

"Em cũng thích thịt bò loại đó sao?"

"Orm dặn mua riêng cho chị"

Lingling Kwong hơi bất ngờ vì em để ý và ghi nhớ sở thích của chị, dù cả hai mỗi lần đi ăn sẽ là một món khác nhau. Lingling Kwong khá sành ăn và ăn được rất nhiều món, thế mà em nhớ được cả những điều nho nhỏ thế này. Đột nhiên lại cảm thấy rất vui vẻ, chị muốn nhìn thấy em bây giờ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro