Tình yêu của chị

Đêm qua thời gian có vị gì, Orm Kornnaphat cũng chẳng biết nữa. Lingling Kwong thì chỉ chịu dừng lại khi trời đã sáng dần

Orm Kornnaphat chiều chị đến mệt lả và hai đùi không thể khép lại được. Lingling Kwong vùi mặt vào ngực em mà ngủ, chỉ có em bị ánh nắng làm phiền nên đã sớm tỉnh giấc. Tối qua Lingling Kwong không cho đóng rèm vì chị nói muốn yêu em dưới bầu trời đầy sao

"Bảo bối dậy sớm thế? Ngủ thêm một chút đi"

"Mẹ vừa nhắn xuống ăn trưa, chị có muốn xuống ăn không hay gọi đồ lên phòng"

"Chị muốn Orm cơ"

"..."

"Mới một đêm mà sợ rồi hửm?"

"Em không biết chị ở trên giường lại giống như đòi mạng vậy đâu. Lần đầu của người ta mà chẳng thấy nhẹ nhàng gì cả"

Em hờn dỗi đánh vào cánh tay chị, nhưng sức lực chỉ như mèo con. Lingling Kwong hôn lên ngực em dỗ dành, chị biết mình hơi quá tay

"Cũng là lần đầu của chị mà bảo bối, chưa có kinh nghiệm cưỡng lại được sức hút của em"

"Là bây giờ trở thành lỗi của em hả Lingling Kwong?"

"Của chị của chị hết. Công chúa của chị, lỗi cũng của chị"

"Dẻo mỏ"

"Còn đau không? Chị xem nào"

"Em không sao"

Em đau thật, nhưng không muốn làm chị cảm thấy có lỗi. Với lại, điều em lo lắng bây giờ là làm thế nào để cư xử như bình thường trước mặt mẹ

"Để chị gọi đồ ăn lên phòng cho Orm, xong chị xuống phòng với mami một chút nhé"

"Chị định làm gì"

"Chị phải có trách nhiệm với công chúa của mami chứ đúng không. Hôm qua đáng lẽ phải thưa chuyện với mami trước, để đến hôm nay là thất lễ với người lớn rồi"

Orm Kornnaphat cảm động, không phải vấn đề chịu trách nhiệm hay không mà là Lingling Kwong đang khiến em cảm thấy mình được chị trân trọng

Lingling Kwong tắm cho em rồi đến phần mình, tỉ mỉ bôi thuốc giúp em và đút em ăn xong mới yên tâm ra ngoài. Orm Kornnaphat dù được mẹ ưng thuận nhưng cũng như ngồi trên đống lửa. Chuyện thường ngày khác, chuyện đêm qua khác, em không biết mẹ có làm khó gì Lingling Kwong không

Chị trở lại phòng, trên tay cầm theo một chiếc váy trắng

"Mẹ nói em thay đồ rồi mình xuống gặp mẹ"

Orm Kornnaphat vì quá lo lắng nên không nghe ra Lingling Kwong đã đổi xưng hô. Chị gọi là mẹ chứ không phải mami như mọi khi nữa

"Có sao không vậy? Mẹ nói gì với chị?"

Lingling Kwong đột nhiên mếu máo "Chỉ bị quỳ gối một chút thôi, ăn đòn một trận, cũng không sao, vì đêm qua chị đã làm Orm đau mà"

Em gấp gáp đứng dậy ôm lấy chị mà chẳng hề nhận ra cái con người đáng ghét này đang cười tươi đến thế nào khi lừa được em "Đánh ở đâu vậy? Sao chị ngốc thế? Cứ vậy chịu đòn sao?"

"Chứ làm sao Ling dám cãi, tội của Ling to bằng trời, dám làm đau công chúa của mẹ"

"Đi, em phải đi gặp mẹ"

Chị kéo em lại trước khi em xông ra ngoài với bộ dạng hung dữ này "Ngoan, thay đồ đi đã"

Chiếc váy trắng không biết từ đâu mà có, Orm đưa tay nhận lấy, nhưng rồi lại được chị thay giúp

"Chị chuẩn bị cho Orm, đẹp không"

"Đẹp ạ"

"Lại đây chị buộc tóc cho"

Lingling Kwong buộc tóc nửa đầu cho em, phía trước để lại một ít tóc con. Chị tỉ mỉ sấy cho vào nếp, phần đuôi tóc cũng được sấy xoăn nhẹ. Orm để yên cho chị làm, dù em đang thắc mắc lí do

"Orm có muốn trang điểm không?"

"Lingling Kwong có muốn em trang điểm không?"

"Chị thích Orm ở mọi dáng vẻ, nhưng dưới kia có thể đông người, chị trang điểm cho Orm một chút nhé"

Orm Kornnaphat xinh đẹp từ trong ra ngoài, em được chị ôm lấy, soi mình trước gương. Tay em đan vào tay chị vừa khít, lòng bàn tay Lingling Kwong lại đổ mồ hôi

"Đừng lo lắng mà Lingling"

"Chị không sao"

"Orm sẽ lựa lời nói chuyện cùng mẹ, không sao đâu"

"Chờ Ling một chút"

Lingling Kwong nhẹ hôn em, để em ngồi lại trên giường còn mình thì ra ngoài

Cửa mở một lần nữa, Lingling Kwong tay ôm một bó hoa che kín mặt, là hoa hồng, đúc bằng vàng

Orm đang ngồi, đứng bật hẳn dậy. Em sốc đến độ hai mắt mở to như đang dọa, hai tay che đi khuôn miệng xinh xắn mà khỏi cần nhìn cũng biết là đang chuẩn bị gọi tên chị

"Lingling Kwong?"

Người được gọi tên vừa vặn đến trước mặt em rồi quỳ gối, chị xin được nắm lấy bàn tay của em, có lẽ để bớt hồi hộp

"Orm của chị, chị vẫn luôn suy nghĩ đến khoảnh khắc này của chúng mình. Chị vốn là người không giỏi bày tỏ tình cảm, cũng không biết nói lời hoa mỹ nên Orm ở bên cạnh chị luôn phải chịu thiệt thòi. Nhưng Orm luôn dành cho chị tình yêu vô cùng to lớn, khiến chị cảm thấy mình được em yêu và trân trọng đến nhường nào. Thế nên chị muốn làm gì đó cho Orm, cho chúng mình"

"Lingling Kwong"

"Chị thích Orm làm gì cũng gọi tên chị như thế, thích Orm quấn quýt bên chị không rời. Chị muốn Orm mỗi ngày đều vui vẻ, có chị rồi sẽ chẳng cần lo nghĩ gì nữa. Chị muốn trở thành chỗ dựa cho Orm, muốn bảo vệ cả em và gia đình"

Đứa trẻ với năng lượng tích cực nhất mà chị từng biết, giờ đây đang rơi nước mắt vì hạnh phúc

"Chị đã xin phép mẹ để được thương Orm từ trước, chị muốn mang đến hạnh phúc cho Orm. Chị sẽ làm thế, bởi vì chị thương Orm rất nhiều"

"Em thương chị"

"Orm bé nhỏ của chị, chị sẽ cố gắng nhiều hơn nữa để khiến em hạnh phúc mỗi ngày. Orm cho phép chị được bên cạnh và chăm sóc cho Orm nhé"

Người này hôm nay làm sao vậy chứ

"Đứa nhỏ nghịch ngợm của Lingling Kwong, em làm công chúa của chị nhé?"

Đêm qua chị cũng nói với em câu này, chỉ cần em gật đầu, em sẽ trở thành người của chị. Bây giờ cũng thế, Lingling Kwong đang chờ đợi một danh phận rõ ràng và gọi tên mối quan hệ của cả hai

Lingling Kwong hôn lên bàn tay em và được đáp lại bằng cái gật đầu của người mà chị muốn gắn bó thật lâu. Sự đồng ý của Orm Kornnaphat quý giá hơn bất kì giải thưởng danh giá nào

Orm để chị đeo nhẫn cho mình và rồi em cũng quỳ xuống trước chị

"Lingling Kwong, hãy để em là người mà chị có thể an tâm dựa vào, trở thành vùng an toàn cho chị. Em sẽ ôm chị mỗi khi chị đi làm về, sẽ cố gắng nhiều hơn để chị hạnh phúc mỗi ngày. Làm bạn gái của em nhé, Lingling Kwong~"

"Chị yêu Orm"

Lingling Kwong đỡ em dậy và tựa trán mình vào trán em. Đứa nhỏ của chị vẫn chưa thôi nức nở

"Sao mà dám xin mẹ từ trước thế hả đồ đáng ghét"

"Ling nghiêm túc yêu em mà"

"Thế lúc nãy bị đánh thật sao?"

"Không có, trêu em thôi. Ling thưa chuyện cùng mẹ và xin phép mẹ để ngỏ lời với em đây"

"Sao mà có bó hoa thế ạ"

"Đêm qua lúc Orm ngủ, chị đã nhờ người đến tiệm vàng và làm nó. Chị không biết lãng mạn, mong Orm không chê chị khô khan"

"Ngốc, người ta có cần gì ngoài chị"

"Công chúa, giờ mình xuống dưới nhé kẻo mẹ đợi lâu"

"Gọi mẹ thuận miệng quá rồi, mấy người lừa em"

"Không lừa em, chỉ là muốn đợi em sẵn sàng"

"Lingling Kwong, cảm ơn vì đã khiến em hạnh phúc"

"Chị lúc nào cũng biết ơn, trân trọng và yêu em"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro