Chương 15: Vệ sĩ biết ghen
Tại buổi tiệc chúc mừng sau buổi họp báo ra mắt bài hát "Only you"...
Trong không khí ấm cúng của buổi tiệc, Ayla đang trò chuyện vui vẻ với các đối tác và bạn bè, nụ cười của cô luôn rạng ngời, nhưng Tawan, dù đứng từ xa, không thể rời mắt khỏi cô. Tawan giữ vẻ ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng lại dấy lên cảm giác khó tả. Ayla nâng ly rượu cùng các đối tác, không nhận ra ánh mắt của Tawan đang chăm chú nhìn mình. Max cũng có mặt, hôm nay anh xuất hiện với vai trò là nhà tài trợ cho MV sắp tới của Ayla. Anh bước vào với một bó hoa tươi, chúc mừng Ayla một cách chân thành, và họ trao nhau cái ôm xã giao.
"Chúc mừng em, Ayla. MV của em chắc chắn sẽ thành công rực rỡ," Max nói, giọng anh ấm áp nhưng đầy sự tôn trọng.
Ayla mỉm cười, rồi nhẹ nhàng trả lời: "Cảm ơn anh rất nhiều. Em rất vui vì anh có thể đồng hành cùng em trong dự án này."
Sau cái ôm, Max mời Ayla một ly rượu, thể hiện sự vui mừng và thân mật. "Một ly chúc mừng cho sự nghiệp của em," Max nói, ánh mắt của anh không còn là sự ngưỡng mộ lãng mạn như trước, mà thay vào đó là một tình bạn chân thành, không còn sự kỳ vọng hay tiếc nuối.
Max mỉm cười khi thấy Tawan đứng lặng lẽ nhìn từ xa, nhưng anh không tiếp cận thêm. Anh đã ngầm từ bỏ tình cảm với Ayla, hiểu rằng cô đã có một con đường riêng, và anh giờ đây chỉ muốn là người bạn, người anh hỗ trợ cô trong mọi hoàn cảnh.
Cùng lúc ấy, Nip đứng gần đó, bị Max kéo sang một góc để trò chuyện. Max, với dáng vẻ tự tin của một nhà tài trợ lớn, mời rượu Nip nhưng anh ta từ chối một cách lịch sự:
"Xin lỗi, tôi không thể uống rượu lúc này. Đang trong nhiệm vụ."
Max khẽ cười, gật đầu đồng ý:
"Chắc chắn rồi, công việc là quan trọng mà. Nhưng nếu có lúc nào rảnh, chúng ta hãy uống một ly."
Nip chỉ cười nhẹ và gật đầu, ánh mắt vẫn giữ sự cảnh giác, không để mình bị xao nhãng khỏi nhiệm vụ.
Tawan đứng từ xa, ánh mắt không rời khỏi Ayla dù cô cố gắng giữ thái độ bình tĩnh. Cảm giác bất an dần dâng lên khi Tawan thấy Ayla nâng ly và trò chuyện vui vẻ với các đối tác, người nào cũng nhìn cô với ánh mắt đầy tình ý, trong khi Tawan chỉ lặng lẽ đứng cạnh, không thể tựa vào ai ngoài chính mình. Mặc dù cô hiểu rằng Ayla chỉ đang xã giao, nhưng một cảm giác ghen tuông dễ nhận thấy trong lòng Tawan.
Khi buổi tiệc sắp kết thúc, Tawan quyết định không thể đứng yên thêm nữa. Cô tiến lại gần Ayla, nhẹ nhàng chạm vào vai cô và nói:
"Ayla, em uống đủ rồi, về nghỉ ngơi thôi."
Ayla quay qua nhìn thấy nét mặt Tawan có phần lo lắng, cô như hiểu ý bèn quay lại nói với May - quản lý của cô: "Em thấy hơi mệt nên về trước, phần còn lại nhờ chị nhé."
"Được, chị sẽ lo phần còn lại, em về nghỉ ngơi đi nhé" - May cười đáp, không quên quay sang phía Tawan chào: "Nhờ cô chăm sóc Ayla nhé, Tawan."
Tawan khẽ gật đầu, dìu Ayla bước ra cửa, nhấn nút trong bộ đàm nói với Nip: "Tôi đưa Ayla về trước, cậu ở lại tới buổi tiệc kết thúc, có chuyện gì hãy báo với tôi."
Nip nhìn về phía Tawan và Ayla đang ra cửa khẽ gật đầu.
Vừa bước lên xe, Ayla nhận ra sự khác biệt trong thái độ của Tawan. Cô mỉm cười nhẹ, không kìm được sự thích thú: "Chị ghen à?"
Tawan hơi sững lại, mắt nhìn Ayla nhưng không nói gì. Cô chỉ im lặng gật đầu, ánh mắt có chút bối rối nhưng cũng không thể che giấu sự quan tâm rõ ràng.
"Không phải ghen đâu," Tawan lúng túng nói, "Chỉ là em đã uống nhiều rồi, chị không muốn em bị mệt."
Ayla không thể nhịn được cười khi thấy Tawan phản ứng có chút "ngây ngô" như vậy. Cô bước lại gần và nắm tay Tawan, nói đùa:
"Thế này mà lại bảo không ghen. Chị ghen thì ghen đi, em sẽ cảm thấy rất vui đấy."
Tawan liếc nhanh về phía Ayla, đôi mắt ẩn chứa sự ngượng ngùng, nhưng cũng không thể phủ nhận sự hài lòng khi nghe những lời đó. Cô chỉ đáp lại bằng một nụ cười nhẹ nhàng và vội vàng quay đi, không khí giữa họ lắng lại một chút, "Em thắt dây an toàn vào nhé!" - Tawan nhắc nhở Ayla.
"Em muốn chị làm giúp em." - Ayla chu môi về phía Tawan tinh nghịch. Tawan không nói gì, nghiêng người sát về phía Ayla, soải tay với lấy dây an toàn, lúc này Ayla nghịch ngợm liền thơm nhẹ một cái vào má Tawan, Tawan có hơi khựng lại vì bất ngờ nhưng nhanh chóng thắt xong dây an toàn cho Ayla, cô nở một nụ cười mãn nguyện.
Khi xe bắt đầu di chuyển, Ayla nhìn thấy sự im lặng kỳ lạ của Tawan và lên tiếng chọc ghẹo: "Chị thực sự ghen rồi mà, đúng không?"
Tawan cắn nhẹ môi dưới, không trả lời ngay mà chỉ tập trung vào lái xe. Nhưng rồi, một lúc sau, cô khẽ thở dài và thừa nhận một cách chân thành:
"Em không cần phải trêu chị nữa đâu. Thật sự chị chỉ lo lắng thôi. Chị... chị chỉ không thích thấy em quá gần ai khác ngoài chị."
Ayla nhìn Tawan, ánh mắt dịu dàng và đầy sự cảm thông. Cô nở một nụ cười nhẹ và nói: "Chị thật dễ thương trong bộ dạng này."
Lời nói của Ayla khiến trái tim Tawan lỡ nhịp. Đi được một đoạn, Tawan không đưa Ayla về ngay mà dừng lại trước một quán trà nhỏ nằm khuất sau những con phố vắng vẻ. Ánh đèn vàng ấm áp từ bên trong quán rọi ra ngoài, chiếu lên những chiếc lá rơi đầy đường, tạo nên một không gian yên bình, nhẹ nhàng. Tawan nhìn Ayla, người vẫn còn đang ngồi yên lặng trong xe, vẻ mặt có chút ửng đỏ vì men rượu đáng yêu vô cùng.
"Chị đưa em đi đâu thế này? Định bắt cóc em à?" - Ayla chêu chọc
"Xuống xe nào." - Tawan nhẹ nhàng mở cửa xe và bước ra, kéo Ayla theo sau mình vào quán trà. Mùi trà thơm ngào ngạt ngay khi họ bước vào, làm dịu đi cảm giác căng thẳng sau một buổi tối dài. Quán trà nhỏ bé và ấm cúng, với những chiếc bàn gỗ đơn giản và ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn treo lơ lửng trên trần. Bức tường của quán được trang trí bằng những tranh vẽ về trà đạo và các loài hoa, tạo ra một không gian đầy bình yên và tĩnh lặng.
Tawan chọn một góc nhỏ trong quán, nơi ánh sáng nhẹ nhàng rọi vào, tạo ra một không khí đầy thư thái. Cô giúp Ayla ngồi xuống, rồi tự tay lấy ly trà nóng từ một chiếc khay gỗ nhỏ, đặt xuống trước mặt Ayla.
"Em uống cái này đi," Tawan nói nhẹ nhàng, đôi mắt đầy sự quan tâm.
Ayla nhận ly trà, cảm nhận ngay hơi ấm từ tay Tawan truyền sang. Cô đưa ly lên môi và từ từ nhấp từng ngụm, cảm nhận vị trà nhẹ nhàng, thanh mát và ấm áp. Ly trà như một phép màu, làm dịu đi mọi căng thẳng trong cơ thể và giúp cô cảm thấy thư giãn hơn "Trà ngon quá, em thật thích hương vị này." - Ayla chu môi tinh nghịch
Chợt, ánh mắt của Tawan dừng lại ở đôi chân của Ayla, nơi cô không ngừng thay đổi tư thế, khẽ nhấc chân lên và đặt xuống, như thể đang cố gắng làm dịu đi cơn đau. Tawan để ý thấy đôi giày cao gót mà Ayla vẫn mang suốt buổi tối ở buổi họp báo đã khiến cô cảm thấy khó chịu. Nhưng Ayla không nói gì, chỉ khẽ cắn môi, giữ im lặng để không làm Tawan phải lo lắng thêm.
Tawan nhìn cô, lặng lẽ nhưng đầy sự quan tâm. Cô không thể để Ayla chịu đựng thêm nữa. Bước lại gần, Tawan nhẹ nhàng cởi bỏ đôi giày cao gót trên chân Ayla, một hành động đầy dịu dàng nhưng quyết đoán. Ayla giật mình nhìn Tawan, cảm giác ngượng ngùng và xấu hổ lướt qua, nhưng ánh mắt đầy kiên nhẫn của Tawan khiến cô không thể từ chối.
"Chị, em ổn mà..." Ayla nói nhỏ, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.
Nhưng Tawan không nghe lời cô. "Im lặng nào." Tawan đáp lại nhẹ nhàng, "Hãy để chị chăm sóc em."
Tawan cẩn thận cởi từng chiếc dây giày, rồi nhẹ nhàng tháo gót giày ra khỏi chân Ayla, đặt chúng sang một bên. Sau đó, cô cúi xuống, nhìn vào chân Ayla, phát hiện ra những vệt đỏ còn hằn lên chân rõ rệt.
"Đau lắm phải không?" Tawan hỏi, giọng đầy lo lắng.
Ayla gật đầu khẽ, ánh mắt nhìn Tawan với sự cảm động không nói thành lời. Cô không nói gì thêm, chỉ khẽ rút chân lại một chút như để tránh sự quan tâm của Tawan. Nhưng Tawan không để Ayla thoát khỏi sự chăm sóc của mình. Cô nhẹ nhàng xoa xoa chân Ayla, đầu ngón tay lướt qua lớp da mềm mại, cảm nhận được sự căng thẳng và đau đớn nơi đó. Cái xoa dịu của Tawan như một lời an ủi, khiến Ayla cảm thấy mình thực sự được yêu thương.
Ayla chăm chú nhìn vào khuôn mặt điềm đạm của Tawan, trong đôi mắt ấy là sự lo lắng và sự kiên nhẫn vô bờ bến. Cô nhìn rõ ràng tình cảm sâu sắc mà Tawan dành cho mình, và trái tim cô đập mạnh hơn một chút.
Chỉ một khoảnh khắc, cả không gian như ngừng lại. Ayla cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của Tawan qua từng cử chỉ nhỏ nhặt. Ánh sáng nhạt từ đèn đường hắt vào qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt của Tawan, khiến cô trông thật nhẹ nhàng và đáng yêu. Ayla không thể làm gì ngoài việc để cho những cảm xúc đó lấp đầy trái tim mình.
"Để chị cõng em." - Tawan ngước lên đề nghị
"Em tự đi được mà, chị không cần phải cõng em đâu." - Ayla trợn tròn mắt ngạc nhiên pha chút ngại ngùng.
"Bình thường em chêu chọc chị cả ngày, sao hôm nay lại ngại ngùng vậy?" - Tawan chêu đùa Ayla
"Em... nhưng bây giờ đang trong hoàn cảnh nào chứ?" - Ayla khẽ đáp
Cuối cùng, Tawan không nói gì, chỉ nhẹ nhàng cõng Ayla lên, tay cầm lấy đôi giày cao gót của Ayla, ánh mắt thể hiện sự quyết tâm và bảo vệ. Ayla, dù vẫn còn chút ngượng ngùng, cũng ôm chặt lấy Tawan, cảm nhận được sự vững chãi và ấm áp từ cô. Tawan bước ra ngoài, cõng Ayla đi về phía xe đậu, bước đi thật chậm, thật cẩn thận như sợ làm tổn thương cô một chút.
Khi họ ra đến xe, Tawan nhẹ nhàng đặt Ayla vào ghế sau, rồi quay lại, đôi mắt vẫn không rời khỏi cô, để chắc chắn rằng cô sẽ ổn. Cánh cửa xe khép lại, và chiếc xe bắt đầu lăn bánh. Không gian xung quanh hai người như tĩnh lặng hơn, chỉ còn lại những cảm xúc ấm áp, những ánh mắt không thể rời nhau.
Lúc này một chiếc xe đen đậu gần đó, một người ngồi bên trong dơ máy ảnh chụp liên tục 2 người...
Tawan lái xe rời đi, và trong không gian yên bình đó, cả hai đều cảm nhận được sự gần gũi, sự thấu hiểu mà chỉ những ai yêu nhau mới có thể chia sẻ.
------------------End Chap--------------------
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro