Chap 3

LingLing đi ngang qua một nhà sách thì thấy Orm Kornnaphat đang đứng nghe nhạc tại máy tự động. Cô đưa tay gõ cửa kính để khiến cô ấy thấy mình.

"Cộc....cộc"

Nhưng có vẻ như nó vô ích vì Orm Kornnaphat đang tập trung nghe và quay lưng lại với cô nên cô ấy không để ý. Thế là buộc lòng cô phải đi vào trong.

Cô đi dạo qua các kệ sách. Nó không quá cao, chỉ vừa tầm nhìn của một người nên có thể thấy được nơi cô đi cách chỗ Orm Kornnaphat đứng bao xa. Cô dừng lại tại một kệ đằng trước máy nghe nhạc tự động. Cô đứng ngắm nhìn cô gái tóc vàng đang say sưa nghe nhạc mà cũng không để ý gì tới bất kì việc gì, ngay cả người đang ngắm nhìn mình phía trước.

Cô ngắm nhìn khuôn mặt cô ấy thật kĩ. Dù là nhìn nghiêng nhưng cô ấy rất xinh. Chiếc mũi cao, cặp lông mi dài, đôi môi chúm chím đang lẩm nhẩm lời bài hát, đôi mắt lim dim theo tâm trạng của bài hát mà cô ấy đang nghe. Nhìn cô ấy như một cô công chúa trong truyện cổ tích đang dạo chơi mà lạc vào thế giới thực tại.

[15p trôi qua]

Cô ấy là người vô tâm hay độ tập trung quá cao hay không màng tới bất cứ việc gì xung quanh mà không thèm để ý người đang ở ngay trước mặt thế này.LingLing đứng đó mà không hề bị phát hiện. Orm Kornnaphat vẫn không hề nhìn thấy cô. Cô lắc đầu, tặc lưỡi và bó tay. Cô phải dời khỏi vị trí và đi qua phía bên kia.

Cô đi tới tựa một bên người vào cái máy, hai tay vắt chéo ngang ngực đứng trước mặt Orm Kornnaphat. Và lúc đó cô ấy mới thực sự biết đến sự hiện diện của cô. Orm Kornnaphat mỉm cười đưa tay ra dấu chữ V chào cô và quay lại công việc của cô ấy.

Cô cảm thấy hơi bực vì cô ấy vẫn cứ "làm ngơ" cô nãy giờ. Cô nhanh tay bấm "stop" trên cái máy rồi le lưỡi làm mặt giận dỗi quay người bước đi làm Orm Kornnaphat hơi sửng sốt. Cô vội gác tai phone vào vị trí cũ, xách giỏ của mình ra quầy tính tiền quyển sách cô lựa được từ trước và đuổi theo cho được con người đang giận hờn vô cớ kia – đó là theo cách cô nghĩ.

"P'LING! CHỊ ĐỨNG LẠI" Orm Kornnaphat gọi với từ xa và cái tên đó là cô tự nghĩ ra để gọi cô ấy khi ở ngoài đường để tránh paparazzi.

Mặc cho cô có hét gọi như thế nào LingLing vẫn cứ bước. Không những vậy cô còn bước nhanh chân hơn lúc nãy nhưng mặt lại nở nụ cười đắc ý.

"YAH. Em mà bực mình thì chị chỉ có nước chết với em. LingLing....à không....Sirilak Kwong, Chị có nghe em gọi không vậy ? Sao cứ bước nhanh hơn thế ?"

LingLing sải chân bước nhưng không quá nhanh để cô ấy bắt kịp mình. Cuối cùng cô ấy cũng đuổi kịp cô.

"Đứng lại" Orm Kornnaphat nắm bàn tay cô ra lệnh.

LingLing đã dừng lại. Tuy không quay mặt lại nhìn Orm Kornnaphat nhưng cô cũng biết là mặt cô ấy đang rất đỏ vì sự tức giận của cô ấy đã lên mức đỉnh và có thể bùng nổ ngay tức khắc. Cô không nói gì mà chờ đợi nó được trút bỏ và nơi đó không phải nơi nào khác cũng không phải ai khác, chính là cô. Và đúng như cô nghĩ.

"Lúc em chào chị không thèm chào lại, không biểu hiện gì, mặt lại bí xị em nghĩ chị có gì phiền lòng nên đã không hỏi mà để chị yên tĩnh. Lát sau sao chị tỏ thái độ với em như thế ? " Orm Kornnaphat thét lên.

"...."

"Còn bắt en chạy đuổi theo chị muốn đứt hơi nữa chứ" Cô nói thêm.

"...." LingLing chỉ im lặng.

Thấy cô ấy khác thường cô hơi lo.

"Chị sao thế ?" Cô lay lay vai LingLing hỏi nhưng đáp lại cô vẫn là cái im lặng lần nữa. Và cô thấy đôi vai cô ấy run run rồi run thành từng đợt.

Cô hoảng hốt liền quay hẳn người LingLing lại đối mặt với mình. Kết quả cô nhận được lại là cô ấy đang cười tới run người và chỉ chờ bật thành tiếng. Và không thể chịu đựng thêm lâu được nữa cô ấy cười lớn.

"HAHAHAHAHA" LingLing ôm bụng cười

Biết mình bị lừa một quả lớn, Orm Kornnaphat tức thét lên lần nữa.

"Yah. Chị làm người ta lo tưởng chị bị gì."

Nhìn thấy bộ mặt vừa tức mà vừa quê của cô, LingLing không thể ngừng cười. Không biết làm gì cho cô ấy ngừng lại, cô hùa theo.

"Dám lừa em ah" Cô thọc lét hai bên sườn cô ấy "Cho chị chết này"

Lần này cô đã hòa vào trò đùa của cô ấy cười rất vui vẻ. Cả hai không bận tâm tới những người xung quanh đang nhìn mình với ánh mắt như thế nào. Dường như cả hai đã quên việc nhờ có "bản hợp đồng tình yêu" kia họ mới được ở cạnh nhau như thế này. Lúc này với họ chỉ cần cả hai vui vẻ, người kia hạnh phúc là đủ.

"Thôi thôi, chị thua em . Chị không thể chịu được nữa. Đau bụng lắm rồi" Sau một lúc đùa giỡn LingLing phải đầu hàng.

"Hết cả hơi của em" Orm Kornnaphat thở dốc

Cả hai chỉnh lại trang phục, đầu tóc cho tề chỉnh như trước rồi cùng nhau đi dạo ngắm nhìn thành phố dần về đêm.

**

Cả hai đang đi vào chợ đêm của thành phố. Đây là khu vực bán hàng dành cho những người đi làm đêm, đi dạo phố, khách du lịch.... Lúc đầu chỉ bán hàng quán ăn uống nhưng sau được mở rộng và bán tất cả các mặt hàng như một chợ buôn bình thường.

"Orm Kornnaphat vào đây xem đi" LingLing kéo Orm Kornnaphat vào sạp bán mũ.

"Wow! Ở đây cũng bán nhiều loại mũ lạ và đẹp quá." Lướt nhìn nhanh qua một lượt LingLing trầm trồ.

"Nhìn mặt chị kìa. Cứ như lạ lắm vậy" Orm Kornnaphat chọt chọt má cô

"Chị cứ nghĩ chỉ ở trong các shop lớn và nổi tiếng mới có bán những loại mũ như thế này. Chứ đâu biết là ở chợ cũng bán đâu. Với lại công việc không cho phép chị lui tới những nơi đông người khi một mình." Cô nói tay chỉ lên mũ cô đang đội

Cô thử lần lượt tất cả loại mũ mà cô thấy đẹp và kiểu dáng lạ mắt. Cứ mỗi lần đội một cái mũ khác cô lại cười rạng rỡ làm lộ đôi mắt cười làm say đắm biết bao lòng người. Và mỗi biểu hiện của cô đều được thu lại dưới con mắt của Orm Kornnaphat.

Nhìn chị thật trẻ con, LingLing Kwong.

"Chị thích mũ lắm sao ?"

"Uh. Nó không bị lỗi thời và quan trọng hơn là nó rất thuận tiện cho chị khi đi ra ngoài" Cô gật đầu.

Orm Kornnaphat đi dạo xung quanh sạp để cô ấy được thoải mái lựa chọn. Lát sau cô trở lại với cái mũ lưỡi trai hiệu LV trên tay.

"Chị thử xem có như mũ chị đội không?" Cô chìa ra đưa cho LingLing.

"Đẹp đấy chứ" LingLing reo thích thú làm cô bật cười.

Cô nhanh tay tháo cái mũ trên đầu LingLing xuống không kịp để cô ấy làm gì rồi đem ra quầy tính tiền.

"Cái này em tặng chị "

LingLing đi ra sau và đứng ngay sau lưng Orm Kornnaphat. Sau khi thanh toán xong, Orm Kornnaphat quay lưng lại để gọi cô ra về thì bất ngờ một vật được đặt lên đầu cô.

"Tặng em cái mũ của chị " LingLing đội mũ của mình cho cô, xoa đầu cô và cười "Hợp với em lắm".

Orm Kornnaphat sau những giây bất động sợ có gì ở trên đầu mình cũng kịp hoàn hồn, cô cười theo "Cảm ơn P"LingLing"

"Huề nhé" LingLing nháy mắt.

Rời khỏi sạp mũ, giờ đây LingLing đang đội mũ Orm Kornnaphat tặng và ngược lại. Cả hai tiếp tục đi dạo, tay trong tay bước đi cười nói vui vẻ.

Nhưng Orm Kornnaphat đột nhiên ngừng lại. LingLing thắc mắc quay lại và trông thấy khuôn mặt cô ấy đang bất ngờ vì việc gì đó. Cô cau mày nhìn theo hướng mắt của Orm Kornnaphat. Một cô gái đang đứng trước mặt họ.

"Y-Ying Annada" 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro