Chap 3-END
...Cạch...
Thẫn thờ nhìn cặp tình nhân đang quấn quýt trên giường, Ter Chatiwat đánh rơi cả điện thoại trong tay. Không hề tức giận hay ghen ghét, anh chỉ đơn giản là nhìn họ yêu nhau. Rồi lại tự mỉm cười, thì ra ông ăn chả bà ăn nem. Vậy mà từ trước đến nay anh luôn lo chuyện có người khác bên ngoài sẽ làm cô đau lòng. Anh hình như đã quá coi thường cô rồi.
- Đủ chưa Orm? - Bình tĩnh nói, Ter Chatiwat dù thay đổi nhưng cũng khá đau lòng khi thấy cô cùng ai ân ái. Anh cũng đã từng rất yêu cô nên anh cũng có quyền được lên tiếng.
- P'Ter!!! Sao anh lại về?
Làm vẻ ngạc nhiên, Orm Kornnaphat ngồi dậy chỉnh sửa lại quần áo và ngước nhìn Ter Chatiwat. Ánh mắt bình thường của anh như mũi dao rạch nát tim cô. Thì ra anh đã thay đổi từ rất lâu. Chỉ có cô là ngu ngốc tin anh còn yêu mình. Có lẽ màn kịch đêm nay, rất đáng để thực hiện.
- Chúng ta chia tay đi Orm! Anh trả tự do cho em. Từ nay về sau chúng ta đừng gặp nhau nữa!
- Được. Tôi chờ câu này đã quá lâu rồi!
Lãnh đạm thừa nhận, Orm Kornnaphat bình tĩnh nhìn Ter Chatiwat quay lưng rời đi.
Tự nhiên cảm giác cô đơn và lạnh lẽo bao lấy cô, trái tim cũng vỡ ra làm trăm mảnh. Anh đi rồi... Tình yêu đầu chấm dứt thật sao... Tim cô đau lắm...
- Cô ổn chứ Orm?
Khều nhẹ vai Orm Kornnaphat, LingLing lo lắng hỏi. Thay vì trả lời, Orm Kornnaphat vòng tay ôm lấy cô và bật khóc. Những giọt nước mắt mặn đắng ấy thấm đẫm vai áo cô. Thì ra cảm giác mất đi người mình yêu nhất lại đau đớn đến ngần ấy. Nhưng sao năm ấy khi chia tay, cô một chút đau lòng cũng không có?
- Khóc được thì tốt rồi! Đừng lo, còn có tôi bên cô mà!
Xoa nhẹ lưng Orm Kornnaphat, LingLing bỗng dưng lại thấy nặng lòng. Tuy lòng thì muốn an ủi nhưng lại không biết phải làm sao để cô ấy thoải mái nhất. Chỉ biết ngồi đơ ra và ôm lấy cô ấy vào lòng. Mặc cho sư đau đớn lan tỏa khắp tâm hồn Orm Kornnaphat.
~~~
Sau ngày chia tay tàn khốc, LingLing tự nhiên quan tâm Orm Kornnaphat nhiều hơn. Dù đứng ở đâu cũng hướng mắt về phía cô ấy và xem xét rất kỹ càng. Và điều đó chính thức lọt vào mắt xanh của Krystal, một đứa trẻ thông minh không thua LingLing và cũng là đứa em vừa nhận lại sau nhiều năm giận dỗi.
- Chị thích Orm? – Tinh ranh hỏi, Krystal thừa biết câu trả lời.
- Không! – LingLing ngờ ngợ nhìn Krystal. Đứa em ít nói này từ khi nào lại nhiều chuyện như thế?
- Đừng có dối! Yêu cứ nói đi, nhìn người ta hoài. – Krystal chướng mắt nói.
- Orm mới chia tay người yêu. Chị chỉ sợ cô ấy làm gì bậy thôi! – Nhăn trán, LingLing bình tĩnh giải thích.
"Ngụy biện"
Thầm nghĩ trong lòng, Krystal không tin LingLing và Orm Kornnaphat không có mờ ám. Ánh mắt họ khi giao nhau hiện rõ sự ngượng ngùng và tình cảm biết bao. Nếu không phải là người yêu thì nhất định cũng đã xảy ra quan hệ mật thiết. Giữ nguyên suy nghĩ ấy trong lòng, Krystal tiếc nuối rời đi vì có lịch.
- A..
- Không sao chứ!?
Đang ngồi tập trung làm bản thuyết trình, chợt LingLing nghe thấy tiếng la của Orm Kornnaphat thì liền chạy lại và hỏi han quan tâm. Khi hiểu được nguyên nhân thì liền đẩy đĩa trái cây đang gọt dở qua bên và đưa tay Orm Kornnaphat vào miệng dùng lưỡi lau vết máu. Đợi khi cô ấy bớt đau thì mới tẩy trùng và băng lại kỹ càng. Cử chỉ quan tâm dịu dàng thoáng làm Orm Kornnaphat bồi hồi lạ thường.
- Không biết làm thì đừng làm! Hại tôi lo lắng chết mất! – Cốc nhẹ đầu Orm Kornnaphat, LingLing trách móc.
- Đều do tôi hậu đậu! Có chuyện gọt trái cây nhỏ nhặt cũng làm không xong. Vì thế mà có lẽ anh ấy mới chán ghét mà thay đổi.
- Ngốc à, nếu yêu cô thật lòng thì chuyện đó không quan trọng đâu!
- Nhưng ....
- Không nhưng nhị gì nữa! Tôi gọt thay cô là được chứ gì!
Cắt ngang lời Orm Kornnaphat nói, LingLing kéo đĩa trái cây về phía mình và tập trung gọt. Sự tự lập trong thời gian huấn luyện làm cô quen dần với việc phải tự chăm sóc cho bản thân. Những việc đơn giản như gọt trái cây làm sao làm khó được Đại Thiên Tài như cô.
"Tại sao lại tốt với tôi! Tôi sẽ yêu cô mất LingLing Kwong à!"
- Tối nay rảnh không? – Vừa gọt xong, LingLing ngước lên hỏi Orm Kornnaphat.
- Có chuyện gì sao? – Orm Kornnaphat nói với ánh mắt nghi ngờ.
- Đi dự tiệc với tôi. Tôi không muốn đi một mình!
- Krystal đâu? Sao không đi?
- Nó có lịch đóng phim. Cô không rảnh sao?
Nhìn Orm Kornnaphat bằng ánh mắt nhút nhát, LingLing làm cô bật cười. Từ khi nào Đại Thiên Tài của Thái Lan lại hiền lành như thế? Hay là sáng sớm đã uống lộn thuốc vitamin thành thuốc lãng trí... ?
- Được, tôi đi với cô!
Gật đầu đồng ý, Orm Kornnaphat vui vẻ cắn miếng táo LingLing đưa. Những điều ấm áp này, lúc yêu nhau anh không thể hiện nó cho cô xem. Chỉ là rất yêu chiều và tốt bụng, anh ngoài ra không có gì khiến cô rung động. Có lẽ chia tay anh là điều tốt nhất cô từng làm.
~~~
Dừng xe trước một nhà hàng lớn nhất nhì BangKok, LingLing mỉm cười nhìn Orm Kornnaphat. Hôm nay cô ấy rất xinh đẹp và lộng lẫy. Chiếc đầm dạ hội thật sự rất hợp với một thiên thần không cánh. Cả cách trang điểm đơn giản cũng làm Orm Kornnaphat thêm bội phần xinh đẹp.
- Đừng lo! Chút vào trong cứ đi theo tôi thì sẽ không sao đâu! – Nhìn thấy chút căng thẳng của Orm Kornnaphat, LingLing dịu dàng an ủi.
- Ừm, tôi tin cô!
Bước ra khỏi xe, Orm Kornnaphat khoác tay LingLing đi trên thảm đỏ. Những máy ảnh của nhóm phóng viên cứ chớp chớp liên tục làm Orm Kornnaphat hơi khó chịu mà ghì chặt tay LingLing. Dù có chút phản ứng nhưng LingLing vẫn miên man chào hỏi những nhân vật có tầm cỡ trong giới chính trị. Nhìn thoáng qua có vẻ họ rất muốn LingLing về làm cách tay đắc lực cho họ.
- Xin lỗi! Lúc nãy... - Khi vừa bước vào trong thì LingLing liền quay qua năn nỉ.
- Không sao, tôi hiểu mà! – Mỉm cười khoe đôi mắt Hổ Phách với LingLing, Orm Kornnaphat vui vẻ nói.
- A! Khách quý đây mà! – Từ xa, Nghị Sĩ Wong hăng hái lại gần tiếp chuyện.
- Chào ngài Nghị Sĩ Wong! – Bắt tay với ông, LingLing cũng nhìn thấy cái gật đầu nhẹ của Orm Kornnaphat xem như chào hỏi.
- Vị tiểu thư này là... ? – Chợt bị thu hút bởi vẻ đẹp của Orm Kornnaphat, Nghị Sĩ Wong hám sắc hỏi.
- À quên giới thiệu với ngài, đây là Orm Kornnaphat Sethratanapong, vợ sắp cưới của tôi! – Mỉm cười hạnh phúc, LingLing vô thức siết nhẹ tay Orm Kornnaphat xem như lời cầu xin sự hợp tác. Và hiển nhiên Orm Kornnaphat hiểu điều đó.
- Chúc mừng! Quả rất xứng đôi! – Cười ngượng ngập, trong lòng ông ta thoáng tiếc nuối. Nhưng cũng nhanh chóng quên đi vì hoa đã có chủ.
- Ngài quá khen! – LingLing và Orm Kornnaphat cười đáp trả.
Song dù đã hạn chế, nhưng LingLing vẫn phải giao tiếp với rất nhiều người. Do đó cô tìm cho Orm Kornnaphat một chỗ yên tĩnh để ngồi nghỉ ngơi và không quên dặn dò phải cẩn thận. Xong xuôi tất cả mới rời đi với đám người không ngừng gọi tên kia.
Thư thái ngồi thưởng thức ly rượu vang hảo hạng, Orm Kornnaphat vẫn dõi mắt theo hình dáng của LingLing. Lòng thoáng vui vẻ khi nhìn thấy đôi má ửng hồng do uống quá nhiều chất cồn của cô ấy. Nó đáng yêu và trẻ con chết đi được.
- Là em sao Orm? – Giọng trầm ấm của ai đó vang lên từ phía sau khiến Orm Kornnaphat giật mình.
- Ter Chatiwat? Sao anh lại có mặt ở đây? – Orm Kornnaphat ngạc nhiên hỏi.
- Anh đi với bố. Em cùng LingLing Kwong đến đây sao? – Ter Chatiwat nói với một chút buồn lòng. Thật ra anh cũng còn yêu cô.
- Ừm... - Ậm ừ trong cuốn họng, Orm Kornnaphat cũng khó xử không kém.
- LingLing Kwong tốt với em chứ?
- Tôi không biết, nhưng cô ấy ít ra không lừa dối tôi.
- Anh xin lỗi, có thể không hãy cho anh thêm một cơ hội!
Chợt nắm lấy tay Orm Kornnaphat, Ter Chatiwat siết chặt như lời thỉnh cầu. Trong thời gian qua anh đã rất vất vả mới có thể tiếp tục sống mà không có cô bên cạnh.
Anh từ bỏ hết những thú vui mà nuôi tâm chờ đợi cô. Anh của hôm nay đã thay đổi rất nhiều.
- Tha thứ cho anh giống như tôi cho anh cái quyền làm đau tôi một lần nữa... Nhưng thành thật xin lỗi, tôi không anh vẫn ổn. Theo tôi cái gì đã là quá khứ thì nên quên đi. Tiếp tục cũng chỉ tốn thời gian của nhau thôi! - Nói xong, Orm Kornnaphat quay lưng bước đi.
- Anh mặc kệ! Anh yêu em!
Chạy theo và ấn môi mình vào môi Orm Kornnaphat, Ter Chatiwat tiếc cho thời gian qua. Nếu như anh dành thời gian để suy nghĩ nhiều hơn về cô mỗi ngày thì sẽ không gây ra sai lầm. Sẽ không đánh mất thứ quan trọng nhất của cuộc đời. Nhưng dẫu ra sao, anh vẫn muốn chiếm lấy cô. Ngoài anh ra, anh tin chẳng ai yêu cô như thế.
...Bốp...
Ôm lấy má trái, Ter Chatiwat loạng choạng sau cú đấm của LingLing. Khi ngước mặt lên thì thấy LingLing đang phủi tay và lãnh đạm dắt Orm Kornnaphat rời đi. Giọt nước mắt tủi nhục của Orm Kornnaphat khiến anh nhận ra vị trí của mình trong tim của cô. Người đến sau... cớ sao luôn quan trọng...
~~~
- Khóc làm gì? Uất ức lắm sao?
Bùng phát sự tức giận từ khi về đến nhà, LingLing uất đến mức muốn đánh chết Ter Chatiwat. Nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy Orm Kornnaphat khóc và lo lắng thì cô lại hoang mang. Bao nhiêu khó chịu cũng dần tan biến. Nhưng cô gái nhỏ thật không biết điều, cứ khóc miết từ lúc rời đi...
- Định khóc đến bao giờ? - Xoay mặt Orm Kornnaphat đối diện mặt mình, LingLing xót xa lau đi những giọt nước không nghe lời.
- Xin lỗi, đáng lẽ tôi không nên tức giận với em! - Tinh thần xuống sắc rõ rệt, LingLing thất vọng về bản thân rất nhiều. Đã hứa sẽ bảo vệ Orm Kornnaphat, mà lại khiến người khác có cơ hội làm đau cô ấy trước mặt mình. Cô đúng là vô dụng quá sức!
- Vì sao lại đối xử với em như thế...? - Orm Kornnaphat mệt mỏi hỏi.
- Tôi... Tôi chỉ là rất ghét cách hắn ta chạm vào em... Và xin đấy, đừng tự làm bản thân thêm khổ sở nữa...
- Nếu em nói, người em yêu là LingLing thì sao? – Im lặng một lúc, Orm Kornnaphat lên tiếng nói.
.
.
.
End Chap
Chap 3-2
- Nếu em nói, người em yêu là LingLing thì sao?
Orm Kornnaphat chợt rướm người lên để môi cô và môi LingLing gặp nhau. Nó rất mềm mai, khiến cô thậm chí còn không muốn tách ra. Nụ hôn nhẹ nhàng như không bao giờ dừng lại. Làm má cô thoáng hồng hồng vì sự gần gũi đáng sợ này.
Được một lúc thì nụ hôn trở nên nóng bỏng và mạnh dạn hơn. Thậm chí có cả tiếng động. Những tiếng nhóp nhép khi họ hôn nhau lấp đầy cả căn phòng. Lưỡi họ quấn quýt lấy nhau như sinh ra là để dành cho nhau. Chợt LingLing liếm môi dưới của Orm Kornnaphat và day day một vài lần, cô có vẻ thích nghe tiếng rên khàn đục của Orm Kornnaphat khi cô mút nó.
Sau khi hôn nhau say đắm, Orm Kornnaphat đẩy LingLing ra và ngượng ngùng chạy về phòng mặc cho LingLing ngây người vì bất ngờ. Nhưng rồi LingLing mỉm cười gian tà và bước nhanh về phía phòng Orm Kornnaphat. Dáng vẻ ngây thơ ấy, khiến ham muốn của LingLing tăng nhanh dữ dội. Chỉ muốn giấu cô ấy ở dưới thân mà dày vò mãi mãi.
- P'Ling đừng lại gần em! - Thu người vào góc giường, Orm Kornnaphat hồi hợp nhìn LingLing. Hơi thở bỗng dưng gấp gáp lạ thường.
- Đừng sợ, chị yêu em!
Vòng tay ôm lấy Orm Kornnaphat, LingLing nối tiếp nụ hôn nóng bỏng và dần dời xuống chiếc cổ thon gọn ấy mà ra sức mút mát nhẹ nhàng. Lâu lâu cũng không quên để lại vài dấu đỏ chứng minh chủ quyền.
- P'Ling! Ahh P'Ling... đau quá!Shhhhh...
- Tin chị, một chút sẽ hết thôi!
Nhanh tay lột sạch quần áo của Orm Kornnaphat và quẳn nó đi nơi khác, LingLing dùng sức đè nhẹ Orm Kornnaphat xuống giường. Làn môi lành lạnh ấy ngao du khắp trên cơ thể người con gái nằm dưới. Hôn lên bầu ngực của Orm Kornnaphat, Jesssica ngậm lấy một bên và ra sức mút mát, bàn tay vô thức cũng xoa nắn nhẹ nhàng bên còn lại. Nhìn Orm Kornnaphat vặn vẹo cơ thể, lửa trong người dâng lên hừng hực.
- Ư~~~...!
Say mê quấn lưỡi quanh hạt đậu hồng đã cương cứng, LingLing say mê liếm mút như nó là sự sống của cô. Bàn tay mềm mại cũng điêu luyện dùng lực nhào nắn. Những cảm xúc lạ lẫm liên tục ào đến làm cả người Orm Kornnaphat không còn chút sức, giữa hai chân một dòng nước ấm âm thầm chảy ra, làm ướt đẫm chiếc quần lót màu hồng.
Sau một lúc chơi đùa thỏa thích, LingLing cũng chịu buông tha. Trườn lên hôn vào vai của Orm Kornnaphat, đồng thời tay cũng thuận theo đường cong của cơ thể mà hướng xuống dưới, luồn vào lớp vải mỏng.
- P'Ling Ahh ... đừng mà...!
- Em thật rất nhạy cảm, ướt hết rồi còn gì!
Nhìn gương mặt đỏ bừng vì ngại ngùng của Orm Kornnaphat mà LingLing yêu chết đi được. Bàn tay cũng nhanh chóng ngọ nguậy dưới hạ thể, ôn nhu vuốt ve lấy chỗ nhạy cảm nhất của phụ nữ. Orm Kornnaphat vì không chịu được đành phát ra nhữnh âm thanh đầy yêu mị.
- Ah~~~ P'LingLing
Mỉm cười tà, LingLing kéo quần lót của Orm Kornnaphat xuống để nhìn rõ cô bé ấm ướt đang rỉ nước một cách đầy ham muốn. Tim cô đập liên hồi, chưa từng thấy qua cảnh tượng tuyệt diệu như vậy, Trong vô thức say mê nhìn ngắm mà quên mất khuôn mặt đỏ đến mang tai của người phía dưới.
-LingLing~~~ đừng nhìn mà...
Không trả lời, LingLing bắt đầu đẩy ngón tay vào bên trong, không sâu lắm nhưng cũng đủ khiến Orm Kornnaphat phát điên.
- Khó chịu... quá LingLing a~~~~
- Em rất quyến rũ khi trên giường Orm à!
LingLing thì thầm và tách hai chân của Orm ra rộng hơn. Sau đó đột ngột cúi xuống mút mạnh lấy điểm nhạy cảm của cô bé mà không báo trước.
- AHHH~~~ LingLing Kwong ! OH MY GOSHHHH...
Orm Kornnaphat nảy người lên trong thỏa mãn bởi vì cảm giác một thứ gì đó ấm nóng chạm vào cái lỗ tình yêu đang sưng lên của mình. Cô không thể ngăn bản thân rên rỉ thật lớn khi LingLing mút lấy nó mạnh bạo hơn.
- LingLinggg nó thật tuyệt ahhhhhhh shhh em muốn nữa! Nhiều hơn nữa ahhh~~
- Có muốn chị vào trong không?
Orm Kornnaphat gật đầu một cách đáng yêu. LingLing mỉm cười và hôn lên đỉnh đầu cô, khiến cô dễ chịu hơn rất nhiều.
- Nó sẽ hơi đau một chút!
LingLing dịu dàng giải thích và bát đầu đút ngón tay vào vùng cấm kị màu hồng nhạt.
- LingLing Kwong~~~~
LingLing không ngừng lại, tiếp tục nhấn sâu và sâu hơn, tốc độ cũng nhanh dần. Orm Kornnaphat bắt đầu cảm thấy có điều khác thường.
- Ahh LingLing ngừng lại đi... Shhh đau quá....
Orm Kornnaphat giật nảy người ra xa, dùng tay xoa nhẹ nơi ấy để làm dịu nỗi đau, LingLing nhìn Orm Kornnaphat hối lỗi.
- Chị xin lỗi!
Vốn không để ý lời LingLing nói, Orm Kornnaphat dẫn tay của LingLing đến trước vùng cấm kị. Cô đang trong tư thế vừa ngồi vừa nằm dựa lưng vào tường. đôi chân mở rộng, còn LingLing thì ở ngay chính giữa đối diện với cô. Cô nhẹ bắt đầu đưa đẩy ngón tay của LingLing vào trong và ngừng khi cảm thấy thỏa mãn. Yup, dễ chịu hơn lúc nãy.
LingLing, mặt khác, không thể ngừng bị ướt át bởi cảm giác xác thịt nóng ấm đang siết chặt lấy ngón tay mình, nó cứ như xoa bóp cho tay cho cô vậy. Vài lần cô thử cong ngón tay lên để trêu chọc Orm Kornnaphat và những gì cô nhận lại là hơi thở hỗn hển của cô ấy. Cô chợt mỉm cười khúc khích.
- P'Ling di chuyển ngón tay đi!
Orm Kornnaphat ngây thơ nói trong khi đang chà xát tay LingLing vào cùng nhạy cảm và bĩu môi một cách đáng yêu. LingLing cười tự nhiên cười thầm trong bụng.
Thuận theo yêu cầu của người phía dưới, LingLing bắt đầu di chuyển ngón tay ra vào bên trong, khiến Orm Kornnaphat thỏa mãn nhưng cô ấy vẫn cảm thấy chưa đủ.
- P'Ling~~~~~
Đột nhiên, Orm Kornnaphat từ từ đẩy hông lên xuống ngón tay cô gái lớn hơn, và nhịp điệu càng ngày càng gia tang. Cô cảm thấy dần dần mất kiên nhẫn, cô đang muốn xuất ra. Nhìn thấy được điều Orm Kornnaphat muốn, LingLing thúc đẩy ngày một nhanh và điều đó làm Orm Kornnaphat rên lên như kẻ mất trí.
- My Gosh LingLing Kwong~~~~ t-tuyệt thật .... Ahhhhhh
Orm Kornnaphat hét lên khi LingLing cho thâm một ngón tay vào trong. Cô thở hỗn hển tiếp nhận niềm hạnh phúc chỉ khi nằm dưới người mình yêu mới cảm nhận được. Từ từ nơi ấy dãn ra và được lắp đầy, nỗi đau cũng nhanh chóng dịu đi và âm thanh ướt át vang lên không ngừng. Đúng thật, Orm Kornnaphat rất thích nó.
- Oh ohhhh em sắp ra rồi~~~~~
- Chị yêu em!
- Ahhhhhhhhh......
Sau một lúc thì, Orm Kornnaphat lên "thiên đường" lần đầu tiên trong đời. Cô thở hổn hển và ngã vào vòng tay của LingLing, người đang ôm cô rất chặt. Rồi cô ấy từ từ rút tay ra khỏi vùng cấm của cô, để dòng nước trắng đục chảy ra, và tất nhiên có kèm thêm ít máu đỏ.
- Cảm ơn em vì đã cho chị tất cả...
Hôn lên đỉnh đầu của Orm Kornnaphat, LingLing thì thầm dịu dàng. Im lặng được một lúc thì cô cảm nhận bờ vai trần ấy khẽ rung lên, nước mắt cũng làm ướt lồng ngực cô. Cảm giác lo sợ lại ùa về trong tim LingLing... Lòng lo nghĩ điều gì làm Orm Kornnaphat khóc?
- Em sao thế Orm?
- P'Ling có được thứ bản thân muốn rồi. Liệu chị có bỏ rơi em không ? – Kìm nước mắt, Orm Kornnaphat ngước lên hỏi LingLing.
- Đừng lo lắng Orm à! Hãy tin là chị yêu em! Chỉ là của em thôi! – Cưng chiều vuốt ve đôi má phụng phịu của Orm Kornnaphat, LingLing chưa từng nghĩ sẽ rời xa Orm Kornnaphat. Nếu sau này có bỏ rơi, cô chỉ sợ Orm Kornnaphat là người chán ghét cô thì đúng hơn.
Tự nhiên đẩy LingLing ra, Orm Kornnaphat hiên ngang lấy áo choàng mặc vào và đi kiếm gì đó. Sau một lúc thì lại gần giường, mông thì ngồi xuống , tay cũng đưa cho LingLing một tờ giấy trắng. Trong giây phút đó, LingLing quên mất mình là Đại Thiên Tài của Thái Lan, cô hoàn toàn không hiểu ý của cô ấy.
- Chị viết giấy cam kết không bỏ rơi em đi! – Orm Kornnaphat ngây thơ giải thích sự xuất hiện cuả tời giấy.
.
.
.
- Aigoo cái đồ ngốc này! Em đang làm cái quái gì vậy!
Cốc nhẹ vào đầu Orm Kornnaphat, LingLing đúng là không hiểu hết con người của cô ấy. Lúc thì giả nai tơ khóc thê thảm, lúc thì gian manh đến mức khó tin. Cô không biết dành trọn tình yêu cho cô ấy có phải là sai lầm không nữa...
- Em không ngốc! Em biết Thái Lan thông báo chị không được yêu đương. Lỡ như trong thời gian này chị chán rồi bỏ em thì em phải làm sao? – Uất ức nói, Orm Kornnaphat đôi khi ngu ngơ như một đứa trẻ.
- Hừ... chị cưới em là được chứ gì!
Nghe xong câu nói của LingLing, mắt Orm Kornnaphat sáng rực. Tay bỗng chốc vòng quanh cổ cô ấy và bật cười thích thú. Giờ thì LingLing Kwong đã hiểu vì sao me của cô dành trọn đời bên kẻ lạnh nhạt như por cô rồi. Vì bà ấy yêu ông, bà ấy vì ông mà chấp nhận tất cả. Và đôi khi tình yêu chỉ đơn giản là khiến đối phương hạnh phúc thôi.
- LingLing Kwong? – Nằm nũng nịu được một lúc, Orm Kornnaphat cũng lên tiếng thì thầm.
- Hử? – Khá buồn ngủ sau hoạt động mất sức, LingLing lơ mơ trả lời.
- Chị yêu em từ khi nào? – Đỏ mặt, Orm Kornnaphat muốn nghe lời thật lòng từ LingLing.
- Không rõ nữa, nhưng chị nghĩ là lúc em chia tay Ter Chatiwat...
- Tại sao?
- Vì Orm Orm Orm Kornnaphat của chị khi ấy rất đáng yêu và dũng cảm. Ở cạnh em có cảm giác đặc biệt an toàn nha!! – Nhéo má của Orm Kornnaphat, LingLing nháy mắt đá đểu.
- Đồ đáng ghét! – Orm Kornnaphat đánh yêu vào ngực của LingLing. Làm cô ấy bật cười thành tiếng. Và đôi khi hạnh phúc chỉ đến nhẹ nhàng như gió. Mất hay còn phải phụ thuộc vào người tạo ra nó.
.
.
.
The End
Đố mọi người bộ tiếp theo của mình gu gì?
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro