Truyện 1
Orm lướt qua những con hẻm tối như một cơn gió, lòng phấn khích khi cảm nhận được hơi thở của Lingling Kwong ngay phía sau. Chị ấy không hề chậm, thậm chí còn nhanh hơn mọi lần Orm từng thấy.
Orm nhảy lên một mái nhà thấp, lăn một vòng rồi đứng dậy, quay lại nhìn Lingling.
“Chị thật sự nghiêm túc à?” Orm cười, giọng đầy thách thức.
Lingling không nói gì, chỉ tiếp tục lao tới. Orm biết mình phải đi ngay nếu không muốn bị tóm.
Nhưng trước khi cô kịp di chuyển, Lingling bất ngờ tăng tốc. Trong một khoảnh khắc, Orm cảm nhận được bàn tay mạnh mẽ giữ chặt lấy cổ tay mình.
Cô khựng lại.
Lingling nhìn cô, ánh mắt sắc lạnh. “Hết đường chạy rồi, nhóc.”
Orm chớp mắt.
Rồi cô cười.
“Chị chắc chứ?”
Trước khi Lingling kịp phản ứng, Orm vặn cổ tay, trượt ra khỏi sự kiềm chế rồi nhảy xuống bên dưới.
Lingling lao tới, nhưng chỉ kịp nhìn thấy Orm lộn người đáp xuống một tấm bạt phía dưới, bật nảy lên và biến mất vào đám đông.
Chị nghiến răng, nhưng khóe môi lại khẽ nhếch lên.
Lại để cô trốn thoát.
______
Lingling bước vào trụ sở cảnh sát, đôi giày da nện xuống sàn tạo thành những tiếng cộp cộp chắc chắn. Vừa ngồi xuống bàn làm việc, chị đã nghe đồng nghiệp trêu chọc:
“Vẫn chưa bắt được con mèo hoang ấy à?”
Chị liếc nhìn người vừa nói, Gap-một cảnh sát cùng đội. Anh ta đang cười đầy ẩn ý.
“Chuyện sớm muộn thôi.” Lingling đáp gọn, rót cho mình một cốc cà phê.
Gap nhún vai. “Cô ta thông minh đấy. Cũng liều lĩnh nữa.”
Lingling im lặng. Đúng, Orm rất thông minh. Quá nhanh, quá tinh quái, và luôn đi trước một bước. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy sẽ luôn thắng.
Đúng lúc đó, điện thoại của chị rung lên. Một tin nhắn gửi đến từ số lạ:
“Lần sau em sẽ không dễ tha cho chị đâu ;)”
Lingling nhìn chằm chằm vào màn hình, khóe môi nhếch nhẹ.
Con mèo hoang này thật sự không biết sợ là gì.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro