Chương 22

Lòng bàn tay Quảng Linh Linh thấm ra mồ hôi, cảm giác áp lực từ Trần Mỹ Linh làm cô khẩn trương.

Nàng ngồi yên lặng như vậy, làm sao cô dám tiến lên? Hơn nữa, khi nàng muốn cô đánh dấu tạm thời, răng đánh dấu của cô cố tình không phản ứng, không thể phóng ra tin tức tố.

Trần Mỹ Linh nhíu mày nhìn về phía Quảng Linh Linh, thật tốt, tiểu Alpha nói hai mươi phút là đủ, bây giờ đã đứng trước mặt nàng mười phút, đến gần nàng hơn một chút cũng không dám.

Không phải ngày hôm qua còn rất dũng cảm sao, hôm nay lại sợ không dám tiến lên.

Trần Mỹ Linh không muốn đợi thêm, đứng dậy đi tới trước mặt Quảng Linh Linh.

Tối hôm qua nàng không thoải mái, buổi sáng liền muốn nghe tin tức tố của Quảng Linh Linh, nhưng lúc này nàng đến trước mặt Quảng Linh Linh mới phát hiện trên mùi hương trên người cô nhẹ nhàng dễ chịu, chỉ là không có hương vị tin tức tố.

Trân châu trai lại nhắm chặt, nàng phải cạy ra mới bằng lòng mở ra sao?

"Em chuẩn bị tốt chưa? Hay lại định trốn tránh?" Trần Mỹ Linh thấp giọng hỏi.

"Không, không phải..." Trần Mỹ Linh càng tới gần, Quảng Linh Linh càng căng thẳng, càng khẩn trương,  tin tức tố của cô một chút cũng không có phản ứng.

Trần Mỹ Linh nhìn tai Alpha ửng hồng, bất đắc dĩ thử phóng chút tin tức tố của mình. Hương hoa hồng và cam quýt phóng xuất ra, như hai bàn tay, chậm rãi mở ra trân châu trai đang đóng chặt.

Khi Quảng Linh Linh nghe được hương vị tin tức tố của Trần Mỹ Linh, răng đánh dấu lúc này mới có phản ứng, bắt đầu phóng thích tin tức tố. Nếu răng đánh dấu không phản ứng, không phóng thích ra tin tức tố, cho dù có cắn tuyến thể Omega, đánh dấu tạm thời cũng không có tác dụng.

Trần Mỹ Linh cảm giác được tin tức tố của Quảng Linh Linh phóng xuất ra, cho thấy phương pháp của nàng là chính xác. Trần Mỹ Linh duỗi tay kéo cổ áo xuống, lộ ra tuyến thể sau cổ.

"Bây giờ đã chuẩn bị tốt chưa?" Trần Mỹ Linh thấp giọng hỏi.

Quảng Linh Linh nuốt khan, môi mấp máy không trả lời câu hỏi của Trần Mỹ Linh được. Trước mắt cô là tuyến thể của Trần Mỹ Linh, mái tóc mềm mại rủ xuống như đang mời gọi cô 

Cô không thể chủ động phóng thích tin tức tố, nhưng bị tin tức tố của Trần Mỹ Linh câu dẫn một chút, thì lại không khống chế được. Cổ họng lăn lộn, đem môi hướng về tuyến thể của Trần Mỹ Linh.

Lý thuyết ở trong đầu tràn đầy, nhưng tới lúc thực hành thì trở nên vô dụng, Quảng Linh Linh cúi đầu trực tiếp cắn lên tuyến thể Trần Mỹ Linh.

Răng đánh dấu đâm thủng tuyến thể, tin tức tố của Alpha từ từ tràn vào tuyến thể Omega. Mùi hoa nhàn nhạt, không rõ là hương hoa gì, nhưng khi vào đến tuyến thể lại mang theo sự bá đạo.

Thân thể Trần Mỹ Linh nhũn ra, không đứng vững được, hơi hơi ngả về phía trước, eo liền được một bàn tay đỡ lấy, giúp nàng đứng vững.

Quảng Linh Linh cắn quá sâu, cơn đau từ tuyến thể truyền đến, làm Trần Mỹ Linh ngửa đầu muốn tránh đi, nhưng Quảng Linh Linh lại dùng một bàn tay khác giữ đầu nàng lại một cách cương quyết.

Trần Mỹ Linh cảm giác bản thân bị khống chế hoàn toàn, đến kêu cứu cũng khó khăn, chỉ có thể há miệng hô hấp, để giảm bớt cả giác ngột ngạt.

Rõ ràng đối phương đang rót vào tin tức tố cho nàng, nhưng nàng lại cảm thấy bản thân như bị hút cạn sức lực.

Trong trạng thái tỉnh táo, cảm giác bị đánh dấu hoàn toàn khác với ký ức mơ hồ trong phòng cách ly. Alpha bình thường ngoan ngoãn lúc này lại lộ ra bản chất Alpha cường thế. Tin tức tố đang truyền vào, đánh dấu tạm thời cũng đang thực hiện. Nhưng mọi chuyện không giống như Trần Mỹ Linh đã hình dung.

Đến khi chuông điện thoại vang lên, Trần Mỹ Linh mới từ trong cảm giác ngột ngạt đi ra, tuyến thể đau nhói, eo cũng bị nắm chặt, đối phương vẫn chưa có ý định dừng lại.

"Quảng Linh Linh, đủ rồi!" Trần Mỹ Linh ra lệnh, nhưng giọng nói có chút mềm, có chút run run làm nàng cảm thấy lạ lẫm.

Quảng Linh Linh không nghe được, hoặc có thể cô nghe được, nhưng không có cách nào rời khỏi tuyến thể của nàng.

"Quảng Linh Linh, em không buông ra, tôi..." Trần Mỹ Linh có chút bực mình liền buông lời hung ác.

Lúc này Quảng Linh Linh giống như mới thoát khỏi xiềng xích, buông lỏng tuyến thể Trần Mỹ Linh ra. Sau cổ nàng đỏ lên một mảng, tuyến thể bị cắn hiện dấu lên một cách rõ ràng.

Quảng Linh Linh hơi hít vào một hơi. Vội lui về phía sau vài bước.

"Xin lỗi, em, em không phải cố ý." Quảng Linh Linh nói, cảm giác lại làm sai rồi. Ngày đầu tiên nhận chức, nhiệm vụ thất bại. Vừa rồi cô không có biện pháp khống chế.

Khi cắn tuyến thể Trần Mỹ Linh, tin tức tố của nàng cũng truyền sang bên người cô. So với ngửi được ở trong không khí, hương thơm nồng đậm hơn, hơn nữa còn có một mùi ngọt ở bên trong.

Lúc trước phán đoán đây là món ngon mỹ vị, hoàn toàn không sai, thậm chí còn muốn ngon hơn, mỹ vị hơn.

Sau đó, cứ như vậy, cắn lên tuyến thể nàng, cả người cô liền mất khống chế. Những kiến thức đã học đều không lấy ra thực hành.

Thân thể Trần Mỹ Linh nhũn ra, ngồi trên sô pha thở dốc, nhướng mày nhìn Quảng Linh Linh đang đứng một bên cúi đầu giống như biết mình đã làm sai.

"Xem lại tài liệu." Trần Mỹ Linh cũng không có trách cứ cái gì chỉ nói một câu đơn giản.

Ý tứ trong lời nói, đánh dấu tạm thời cũng làm không tốt, cần học thêm.

"Vâng, em sẽ xem lại." Tối qua đã xem nhiều như vậy mà bây giờ vẫn không làm được, Quảng Linh Linh cảm thấy hổ thẹn.

Trần Mỹ Linh đang điều chỉnh hô hấp, chuông điện thoại lại vang lên lần nữa.

"Ừm, lập tức đi xuống." Trần Mỹ Linh trả lời điện thoại, đứng dậy cầm áo khoác đi ra phía cửa.

Quảng Linh Linh lúc này mới nhớ tới những lý thuyết mình đã học được. Trần Mỹ Linh nhất định là không thoải mái. Chỉ là nàng không nói, cứ thế đi ra ngoài.

Trần Mỹ Linh dùng thuốc ức chế nhiều năm, sức chịu đựng của nàng so với Quảng Linh Linh nghĩ cao hơn rất nhiều. Trạng thái đánh dấu tạm thời tốt nhất nàng cũng chưa từng trải nghiệm qua, cho nên khi nàng ra ngoài cảm giác vẫn tốt. 

Ngoại trừ tuyến thể cùng eo có chút đau và không quá thoải mái, những cái khác đều khá tốt.

Buổi họp diễn ra, Alpha trong phòng đều phóng thích tin tức tố. Nếu là trước kia Trần Mỹ Linh có thể sẽ không thoải mái, tuyến thể cũng sẽ đau đớn, chỉ có thể chịu đựng.

Nhưng bây giờ đánh dấu tạm thời của Quảng Linh Linh để lại tin tức tố trong máu nàng, như thể nàng được bọc bởi một lớp màng bảo vệ. Chỉ có tuyến thể bị cắn đau, còn giác khó chịu giảm rất nhiều, cái này làm cho Trần Mỹ Linh tâm trạng tốt hơn một chút.

Hợp đồng hôn nhân này không thể không ký.

"Cô cảm giác thế nào?" Buổi họp kết thúc, Tần Nam Trăn rót ly nước ấm cho Trần Mỹ Linh, quan tâm dò hỏi.

"Vẫn tốt. Tiệc của phu nhân Phỉ Lợi Nhĩ giúp tôi chuẩn bị." Trần Mỹ Linh nhận được ly nước.

"Cô muốn tham gia? Bữa tiệc kia yêu cầu mang theo bạn đời. Cô muốn tìm người ngay giả làm bạn đời?" Tần Nam Trăn hỏi.

"Ừm. Cô giúp tôi hỏi, làm sao có được thiệp mời." Trần Mỹ Linh nói.

"Được. Bất quá người giả làm bạn đời, nếu là bị nhìn ra là giả, thì cũng không tốt lắm đâu." Tần Nam Trăn nói.

"Quan trọng là có được thiệp mời trước." Trần Mỹ Linh nhíu mày nói.

Lấy cấp độ Quảng Linh Linh sợ hãi nàng, không bị nhìn ra mới là lạ.

Chuyện này đến lúc đó rồi nói sau, mục đích tham gia bữa tiệc kia là để phu nhân của Phỉ Lợi Nhĩ không nghi ngờ nàng, không phải đi thể hiện tình cảm.

"Bây giờ cô giao cho bọn họ tiêu thụ cùng thu mua hai khối nguyên thạch lớn này, còn có tâm trạng tìm Phỉ Lợi Nhĩ thảo luận kế hoạch cuối năm sao? Đến lúc diễn ra đại hội cổ đông, nếu là có chuyện ngoài ý muốn, tìm Phỉ Lợi Nhĩ có ích lợi gì? Khác gì làm áo cưới cho người khác*." Tần Nam Trăn lại hỏi.

*Làm áo cưới cho người khác: làm việc chăm chỉ nhưng mang lại lợi ích cho người khác.

"Chuyện nên làm vẫn phải làm." Trần Mỹ Linh nhàn nhạt nói.

Tần Nam Trăn trong lòng cũng không để ý đến, nhìn Trần Mỹ Linh bình tĩnh như vậy, nàng cũng không suy nghĩ nhiều.

"Tới gần đại hội cổ đông, tôi thấy trên mạng lại có một số người bôi nhọ cô, tìm một nhóm truyền thông theo dõi đi, không tin bọn họ 24 giờ không nghỉ ngơi." Tần Nam Trăn nhớ lại.

Trần Mỹ Linh không có thời gian lên mạng, nhưng Tần Nam Trăn vẫn luôn chú ý.

"Không cần. Cứ để bọn họ nói đi, đến lúc đó bọn họ sẽ tự sáng tỏ." Trần Mỹ Linh lắc đầu.

"... Vậy, cô đừng lên mạng, có thời gian rảnh nghỉ ngơi nhiều một chút." Tần Nam Trăn nói, Trần Mỹ Linh có kế hoạch riêng của nàng, Tần Nam Trăn đều ủng hộ, chỉ là đau lòng Trần Mỹ Linh, bị bạo lực mạng mấy ngày rồi.

Khi Trần Mỹ Linh đi làm, Quảng Linh Linh đem tài liệu xem lại một lần nữa, lại lần nữa trở thành "đại sư lý thuyết". Ban ngày còn có lớp học, Quảng Linh Linh làm cơm trưa cho Trần Mỹ Linh xong, chuẩn bị đi học.

Quảng Linh Linh sớm đến vài phút, lấy sách ra xem trong chốc lát.

"Đại mỹ nhân Trần Mỹ Linh, lại lên hot search. Hot search lần trước là nàng cùng với Alpha đã kết hôn qua đêm, lần này lại quá đáng hơn, nói vì cùng nhà thiết kế Phỉ Lợi Nhĩ hợp tác, chủ động câu dẫn đối phương, phu nhân của Phỉ Lợi Nhĩ giận dữ, tổ chức tiệc cũng không có mời nàng..."

"Bình hoa của Trần thị Châu Báu, bên ngoài đẹp đẽ, sau lưng..."

Hai người ở phía trước đang nói mấy chuyện bát quái trên mạng bàn tán về Trần Mỹ Linh.

Người thứ hai nói còn chưa nói xong, Quảng Linh Linh nhíu mày bỏ sách xuống, vỗ vỗ người phía trước.

"Bàn tán sau lưng người khác  như vậy không tốt lắm đâu, đặc biệt là những tin đồn ác ý." Quảng Linh Linh nghiêm túc nói.

Quảng Linh Linh không phải người thích lo chuyện bao đồng. Nhưng người hai người này đang nói tới chính là đối tượng có hợp đồng hôn nhân với cô, cũng là Omega của cô.

Hai người kia sững sờ nhìn Quảng Linh Linh, có chút cứng họng.

"Quảng Linh Linh, cậu đối Trần Mỹ Lam dư tình chưa dứt, chuyện chị của nàng cũng muốn bảo vệ, có cần phải la liếm đến như vậy không!"

"Đây lại không phải chúng tôi nói, hot search trên mạng. Trần Mỹ Linh lại là gương mặt đại diện của Trần thị Châu Báu, chuyện lên hot search như vậy, cũng không áp xuống được, là thật hay giả, ai mà không bàn tán?" Hai người nói.

"Trên mạng là trên mạng, mong các người không cần ở sau lưng người khác nói lời ác ý." Quảng Linh Linh nói.

Quảng Linh Linh giọng nói chính trực, ánh mắt lạnh lùng, hai người kia tự biết đuối lý, hơn nữa chuông vào lớp vang lên, cũng không nói thêm nữa cái gì.

Sau khi tan học, Quảng Linh Linh mở ra di động xem hot search liên quan đến Trần Mỹ Linh. Ngoài hot search mới, Quảng Linh Linh còn thấy có người đào lại chuyện cũ.

Chuyện khác Quảng Linh Linh không rõ, nhưng sinh nhật Trần Mỹ Lam ngày đó, Trần Mỹ Linh là cùng cô ở bên nhau. Lúc đi ra ngoài cũng là đi cùng cô. Tấm hình chụp được chỉ là người có dáng vẻ giống Trần Mỹ Linh, nhưng quần áo và kiểu tóc lại không giống. Biết là không đúng vẫn cố ý đăng lên mạng nói Trần Mỹ Linh qua đêm với Alpha đã có gia đình ở khách sạn. Đây rõ ràng là bôi nhọ nàng.

Trần Mỹ Linh biết có người muốn bôi nhọ nàng, nàng cũng phản kích. Nhưng nàng vẫn vô cớ nhận nhiều lời chửi rủa.

Quảng Linh Linh gặp gỡ qua nhiều Omega, giống như bà nội hiền từ trí thức, giống như bá mẫu rộng rãi vui vẻ, hay như Trần Mỹ Lam mềm mại đáng yêu. Nhưng Omega giống Trần Mỹ Linh vẫn là người thứ nhất.

Giữa trưa trở về nấu cơm, Quảng Linh Linh cẩn thận nhớ lại những món Trần Mỹ Linh yêu thích, làm một bàn đồ ăn ngon cho nàng. Chỉ là cơm còn chưa làm xong thì nhận được tin nhắn của Trần Mỹ Linh nói không về ăn cơm. Quảng Linh Linh đem những nguyên liệu nấu ăn đã sơ chế xong bỏ vào tủ lạnh, để buổi chiều nấu.

Buổi chiều Quảng Linh Linh về nhà vừa chỉnh sửa video, vừa chú ý hot search. Những tin tức không tốt về Trần Mỹ Linh liên tục leo cao. Quảng Linh Linh nhìn những cái bình luận vô căn cứ có chút tức giận, không biết vì sao Trần Mỹ Linh không có đáp trả. Trần Mỹ Linh không phải người dễ khi dễ.

Cả buổi chiều, hot search của Trần Mỹ Linh vẫn còn trên cao. Quảng Linh Linh trước kia có học qua hacker, cũng hiểu phải làm gì. Vừa hay buổi chiều có thời gian rảnh, Quảng Linh Linh liền cho mấy cái tài khoản nhìn không thuận mắt bay màu. Bất quá so với đám thuỷ quân khổng lồ như con bò rụng cọng lông, cây me rụng lá.

Buổi chiều đi đến Duy Cảng Uyển, Quảng Linh Linh muốn hỏi Trần Mỹ Linh một chút. Tuy nhiên, khi đến Duy Cảng Uyển, cô thấy Trần Mỹ Linh cuộn người nằm trên sô pha, thân hình mảnh mai có phần gầy gò.

Trong không khí không có hương vị tin tức tố, cũng không có mùi rượu. 

"Chị!" Quảng Linh Linh thử đến gần gọi Trần Mỹ Linh một tiếng.

Trần Mỹ Linh trần thấp ừ một tiếng, cũng không có động đậy.

Quảng Linh Linh đưa tay sờ trán Trần Mỹ Linh, cảm nhận được sự bỏng rát.

"Chị, chị sốt rồi, uống thuốc chưa?" Quảng Linh Linh hỏi.

Trần Mỹ Linh vẫn ừ một tiếng, đầu nghiêng về phía Quảng Linh Linh hơn chút.

A, trân châu trai lại đóng chặt, không có một chút hương vị.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro