Chương 94


Khi được đôi môi mềm mại lạnh lẽo chạm vào, đại não của Quảng Linh Linh choáng váng ngay lập tức.

Trước mặt mọi người, Trần Mỹ Linh hôn môi cô?!

Quảng Linh Linh cảm nhận được mùi thơm tin tức tố của Trần Mỹ Linh, đồng thời cũng cảm nhận được một mùi hương nhẹ nhàng khác.

Nụ hôn của Trần Mỹ Linh rất ngắn, chỉ trong chớp mắt đã rời khỏi môi Quảng Linh Linh.

Trần Mỹ Linh còn thở dốc, con ngươi như ngậm nước, đáy mắt ửng đỏ, như sắp rơi nước mắt.

Quảng Linh Linh chưa bao giờ thấy Trần Mỹ Linh như thế này, nàng giống như đóa hoa hồng bị vùi dập trong tuyết, hay như một tấm băng vỡ vụn.

"Tiểu Quảng, tôi có thể làm bạn nhảy của em không?" Trần Mỹ Linh nhìn Quảng Linh Linh, cuối cùng tìm lại được giọng nói của mình.

Nghe câu hỏi của Trần Mỹ Linh, thân thể Quảng Linh Linh run lên. Những nghi vấn trong lòng cô lúc này đều đã có câu trả lời, tất cả đều đã thông suốt.

Trần Mỹ Linh đối diện với Quảng Linh Linh, trái tim không tự chủ được đập nhanh hơn, chờ đợi câu trả lời từ Quảng Linh Linh.

Nếu, nếu Quảng Linh Linh từ chối, Trần Mỹ Linh không biết mình có thể lại mất không chế nữa hay không...

"Đương nhiên có thể, tôi không có bạn nhảy." Quảng Linh Linh đáp, vươn tay nắm lấy tay Trần Mỹ Linh, muốn cười với Trần Mỹ Linh, nhưng lại nghẹn ngào, khóe miệng chỉ khẽ cong lên rồi lại nhanh chóng hạ xuống.

Cảm nhận được bàn tay ấm áp của Quảng Linh Linh, trong nháy mắt Trần Mỹ Linh mất hết khống chế, cảm xúc của nàng như băng tuyết tan chảy, tâm trạng cũng trở lại đúng vị trí của nó.

Nhìn thấy Quảng Linh Linh khóe miệng cong xuống, như sắp khóc, Trần Mỹ Linh lại tiến sát lần nữa hôn lên môi Quảng Linh Linh, vừa chạm vào liền rời đi.

"Xin lỗi." Trần Mỹ Linh quay đầu nhìn Quảng Liên Na đang trợn mắt há mồm nói xin lỗi, rồi kéo Quảng Linh Linh đi ra ngoài.

Trần Mỹ Linh còn có chuyện muốn nói rõ với Quảng Linh Linh. Nàng dẫn Quảng Linh Linh vào một phòng nghỉ nhỏ.

Cả hai đều rất xúc động. Khi vào phòng nghỉ, Trần Mỹ Linh nhìn thấy mắt Quảng Linh Linh đỏ hoe, liền không kìm được mà ôm cô vào lòng.

Cách rất nhiều ngày mới ôm được một cái, hương vị quen thuộc, cảm giác quen thuộc, làm Trần Mỹ Linh có cảm giác như đã mất mà tìm lại được.

Quảng Linh Linh không có bạn nhảy, đồng ý làm bạn nhảy của nàng, đã hóa giải vấn đề trong lòng nàng.

Hiện tại nàng cảm thấy mình cần giải thích rất nhiều điều với Quảng Linh Linh.

"Xin lỗi, ngày đó, đã không trả lời câu hỏi của em. Không phải tôi không cần em, mà là vì tôi quá phụ thuộc vào em, quá khác thường, cho dù dùng thuốc ức chế, nhưng thời thời khắc khắc tôi luôn nghĩ về em. Tôi sợ nguyên nhân là vì đánh dấu vĩnh cửu, tôi sợ, không có em, tôi..." Trần Mỹ Linh muốn nói rõ mọi chuyện với Quảng Linh Linh, nhưng khi nói đến đó, nàng liền nghẹn ngào, nói không được nữa.

Nghe Trần Mỹ Linh nói về chuyện xóa đánh dấu ở bệnh viện, cho dù Quảng Linh Linh có nghĩ như thế nào cùng không nghĩ tới, một người mạnh mẽ như Trần Mỹ Linh, đi xoá đánh dấu, không phải vì lý do hợp đồng kết thúc, mà bởi vì nàng quá phụ thuộc, quá sợ hãi, không có cảm giác an toàn!

Quảng Linh Linh buông Trần Mỹ Linh ra, nhìn vào gương mặt nàng, mắt nàng rưng rưng, khóe mắt đỏ hoe, mũi cũng đỏ, sắc mặt lo sợ nghi hoặc, bất an, tự trách và bất lực.

Cảm giác này giống như là Trần Mỹ Linh đang mổ bản thân ra, đem nơi yếu ớt nhất mềm mại nhất cho Quảng Linh Linh xem.

"Em cũng thật xin lỗi. Em không có đi tìm hiểu chị, cũng không cho chị cảm giác an toàn." Quảng Linh Linh nói xong, liền nghiêng người lại gần hôn Trần Mỹ Linh, hôn từ mí mắt đến gương mặt, đến chóp mũi.

"Không, là vấn đề của tôi, không liên quan đến em. Hôm nay tôi cũng hiểu lầm em, còn tức giận với em, xin lỗi..."

"Đây là em sai, em không biết đây là vũ hội tương thân, làm chị hiểu lầm."

"Không..." Trần Mỹ Linh vừa mở miệng nói một chữ thì đã bị Quảng Linh Linh hôn lên môi.

"Chị ơi, chúng ta đừng nói xin lỗi nữa." Quảng Linh Linh nói xong lại tiếp tục hôn Trần Mỹ Linh.

Trần Mỹ Linh không thể nói gì thêm nữa, đáy lòng giống như được thông suốt.

"Chị ơi", cái xưng hô này, thật dễ nghe.

Môi và cơ thể của Trần Mỹ Linh lạnh lẽo như nhau, trong khi Quảng Linh Linh mang lại chút ấm áp, trao đổi tin tức tố, gia tăng nhung nhớ lẫn nhau, hai người dần dần gần gũi hơn. Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

"Quảng Linh Linh tiểu thư và Trần Mỹ Linh tiểu thư, hai người ở trong đó sao? Vũ hội đã bắt đầu rồi, xin mời nhanh chóng ra ngoài." Giọng nói ngoài cửa có chút vội vàng.

Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh ôm nhau thêm một lúc. Khi Trần Mỹ Linh phải rời đi, Quảng Linh Linh lại hôn nàng một lần nữa rồi mới buông ra.

"Xin lỗi, chờ một lát." Quảng Linh Linh cao giọng, sau đó nhìn về phía Trần Mỹ Linh.

Quảng Linh Linh đã đem lớp trang điểm vốn dĩ như đoá hồng xinh đẹp cao quý của Trần Mỹ Linh tàn phá không còn một mống.

"Chị ơi, trang điểm của chị... Nếu chị không muốn người khác biết mối quan hệ của chúng ta, em có thể không cần bạn nhảy nữa." Quảng Linh Linh nói với Trần Mỹ Linh.

Trần Mỹ Linh thở dốc mấy lần, hơi thở của nàng không có dài như Quảng Linh Linh, khi hôn xong lúc nào nàng cũng cảm thấy không khí đã bị Quảng Linh Linh hút đi hết.

"Nếu em không muốn tham gia vũ hội này, thì cũng không cần phải tham gia. Người cho em thiệp mời, tôi sẽ bồi thường cho người ta, hoặc dùng điều kiện trao đổi." 

Quảng Linh Linh đến vũ hội này vì lý do gì, Trần Mỹ Linh cũng đã nghĩ đến.

Vũ hội này rất khó để có thể tham dự với thân phận vai chính. Một khi tham gia, yêu cầu phải mặc lễ phục sang trọng, đeo trang sức quý giá, người thường khó có khả năng và tư cách làm được.

Trước đó, Quảng Linh Linh chưa bao giờ nhắc đến việc tham gia vũ hội, có lẽ là do được ai đó mời.

Ban đầu, Trần Mỹ Linh phỏng đoán là Omega nào đó rất có bối cảnh thích Quảng Linh Linh, Quảng Linh Linh đồng ý tham gia, là vì đã dùng kiều kiện gì đó để trao đổi.

Với những phỏng đoán này, Trần Mỹ Linh không thể không giúp Quảng Linh Linh.

Hiện tại hai người đã giải trừ hiểu lầm, Trần Mỹ Linh không muốn Quảng Linh Linh sẽ bị "ép buộc" nữa, dù Quảng Linh Linh đã đồng ý điều kiện gì, nàng vẫn có thể giúp cô triệt tiêu.

"Chị ơi, không được, em vẫn phải tham gia." Nghe Trần Mỹ Linh nói như vậy, vẻ mặt Quảng Linh Linh đầy khó xử. Thật ra, cô không muốn tham gia, nhưng chỉ còn một phần cuối cùng, chuyện đã đồng ý cũng không thể lật lọng, vạn nhất ba cô không giúp Trần Mỹ Linh thì làm sao bây giờ?

"Ai cho em thư mời, để tôi đi nói chuyện với họ."

"Là ba ba của em. Ông ấy muốn em tham gia với thân phận là con gái của ông ấy."

Trần Mỹ Linh ngạc nhiên, không nghĩ tới người đã đưa thư mời cho Quảng Linh Linh lại chính là ba của Quảng Linh Linh.

Trần Mỹ Linh nhớ tới những gì Quảng Linh Nhan đã nói, Quảng Linh Linh cãi nhau với ba mẹ đến mức đoạn tuyệt quan hệ, đây là muốn hàn gắn lại hay sao?

Hay là không hài lòng nàng, cố ý làm Quảng Linh Linh đến vũ hội tương thân này tìm đối tượng?

Mặc kệ là lý do gì, nàng nhất định phải tham gia cùng Quảng Linh Linh.

"Quảng Linh Linh tiểu thư, người dẫn chương trình đã nói xong lời khai mạc rồi, mọi người chuẩn bị ra ngoài, ngài chính là nhân vật chính của hôm nay..." Giọng nói từ ngoài vang lên lần nữa.

"Chị ơi, em..." Quảng Linh Linh đang muốn nói chuyện với Trần Mỹ Linh, vừa mới mở miệng ra, cô liền nhìn thấy Trần Mỹ Linh cầm túi xách của nàng lên, bên trong có son môi, bông dặm phấn và nhiều đồ trang điểm khác, nhanh chóng trang điểm lại.

Giờ đã không còn thời gian để tìm chuyên viên trang điểm, chỉ có thể tự làm.

May mà là Trần Mỹ Linh có kinh nghiệm trong việc này.

Chỉ một lát sau, Trần Mỹ Linh đã trang điểm lại xong, nhân tiện còn giúp Quảng Linh Linh tô lại son môi.

Khi Trần Mỹ Linh đang giúp Quảng Linh Linh trang điểm, Quảng Linh Linh chú ý thấy Trần Mỹ Linh cũng đeo một chiếc nhẫn ở tay trái.

Chiếc nhẫn này có thiết kế rất giống với nhẫn của Quảng Linh Linh, đều là nhẫn kiểu khoan giới, nhưng chiếc nhẫn của Trần Mỹ Linh có hoa văn hình hoa lan, viên đá chủ là một viên phỉ thúy mặt trứng, xung quanh được khảm kim cương.

Đây là chiếc nhẫn đặc biệt có chứa hình ảnh tin tức tố của Quảng Linh Linh, Trần Mỹ Linh đang mang nó trên tay!

"Chị ơi, nhẫn của chị..." Quảng Linh Linh cầm lấy tay Trần Mỹ Linh muốn hỏi nàng về chiếc nhẫn.

"Không còn kịp rồi, sẽ nói cho em nghe sau. Đi thôi!" Nghe Trần Mỹ Linh nói xong, Quảng Linh Linh nhìn sắc mặt của nàng, rồi lập tức nghe theo mệnh lệnh của nàng.

Lúc nãy còn yếu ớt, lo sợ, nghi hoặc, bây giờ Trần Mỹ Linh như là một người khác, nàng đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, quyết đoán, không có chút do dự, kéo Quảng Linh Linh đi ra ngoài.

Bên ngoài, nhân viên công tác lại thúc giục, cửa liền được mở ra.

"Xin lỗi, đã phải đợi lâu." Quảng Linh Linh nói với người kia, nhưng người kia không để ý đến, vội nhanh chóng mang Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh đi về phía trước.

Đại khái phần này đã được diễn tập qua, đầu tiên, mỗi cặp đôi sẽ cầm hoa đi trên thảm đỏ một vòng, được người dẫn chương trình giới thiệu, rồi sau đó ngồi xuống, chờ mọi người giới thiệu xong, sẽ có một tiết mục khiêu vũ mở màn.

Quảng Linh Linh sợ Trần Mỹ Linh chưa hiểu rõ, vừa đi vừa thì thầm giải thích cho nàng.

"Tôi biết rồi, khi 20 tuổi tôi đã tham gia một lần."

"Hả?" Quảng Linh Linh trợn tròn đôi mắt, Trần Mỹ Linh đã từng tham gia cái gọi là vũ hội tương thân này?!

Vậy chẳng phải đã từng "Tương thân" qua?!

"Không có bạn nhảy thích hợp, tôi đi một mình, triển lãm trang sức của Trần thị Châu Báu." Trần Mỹ Linh thấy sắc mặt Quảng Linh Linh, liền nhéo nhẹ vào mặt cô.

"Ah, vậy lần này chúng ta đi cùng nhau." Quảng Linh Linh nắm chặt tay Trần Mỹ Linh.

Tuy nghe Trần Mỹ Linh nói là nàng đi một mình, rất vui vẻ, nhưng nghĩ đến khi đó Trần thị không ổn, Trần Mỹ Linh tham gia vũ hội này chắc chắn là để giúp Trần thị gây dựng danh tiếng, quảng bá thương hiệu, nhất định sẽ rất vất vả.

Mỗi cặp đôi lần lượt lên sân khấu, dưới sân khấu chỉ còn lại hai cặp, một là Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh, còn lại là Quảng Liên Na và một Alpha khác.

Quảng Liên Na thấy Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh cùng nhau rời đi, liền biết mình sẽ không được diễn nữa, nên tìm bạn ở bên ngoài đi vào làm bạn nhảy.

Quảng Liên Na ở hậu trường thấy Quảng Linh Linh, đồng thời cũng nhìn thấy Trần Mỹ Linh.

"Trước đây có một chút hiểu lầm, đã giải quyết xong." Quảng Linh Linh lên tiếng, tay vẫn nắm chặt tay Trần Mỹ Linh.

"Cảm ơn cô đã chăm sóc cho Tiểu Quảng." Trần Mỹ Linh cũng lịch sự nói với Quảng Liên Na.

"..." Quảng Liên Na im lặng, xác nhận quan hệ của hai người, cảm giác như mình vừa bị cuốn vào trò chơi của hai người này!

Nhân viên công tác sắp xếp cho họ lên sân khấu, họ chỉ đơn giản chào hỏi rồi không nói thêm gì nữa.

Khi đến lượt Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh, hai người nhìn nhau một cái, rồi cùng nhau tách tay ra, tới sân khấu, mỗi người từ mỗi bên sân khấu đi lên, khi đến vị trí giao nhau ngoài thảm đỏ, họ lại nắm tay nhau, cùng nhau đi về phía trước.

Lúc hai người lên sân khấu, người dẫn chương trình giới thiệu tên của họ.

Dưới sân khấu không ít người đang ngồi, có nhóm vũ hội, các nhà tài trợ.

Hoắc Cẩm Nhạc và Hoắc Cẩm Miên chờ mãi không thấy Trần Mỹ Linh ngồi vào chỗ của nhà tài trợ, cũng không thấy Quảng Linh Linh lên sân khấu, bắt đầu có chút suy đoán.

Mãi cho đến khi hai người xuất hiện cùng nhau.

Hoắc Cẩm Nhạc lúc đầu tưởng rằng Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh đang nháo chia tay, kết quả hai người nắm tay bước trên thảm đỏ.

"Không chia tay à? Vừa rồi chị còn tưởng rằng... Trần Mỹ Linh thật sự rất để tâm tới tiểu Alpha này, đây là đem tất cả của Trần thị Châu Báu tới tài trợ để đổi cho Quảng Linh Linh vị trí C, còn đích thân đưa lên sân khấu sao? Làm vậy mà cũng được à?" Hoắc Cẩm Nhạc thốt lên.

Những món trang sức quý giá của Trần thị, Hoắc Cẩm Nhạc vẫn nhận ra, nhìn vài người đang đeo trang sức, Hoắc Cẩm Nhạc liền biết lần này Trần Mỹ Linh bỏ ra rất nhiều. 

Tài trợ cho vũ hội, làm Alpha của mình nổi bật, còn thuận tiện quảng bá thương hiệu, chiêu này thật sự cao tay.

Trong khi đó, Hoắc Cẩm Miên ngồi bên cạnh, vẻ mặt đầy chua xót.

Đối thủ cường đại như Trần Mỹ Linh, thua cũng là điều hiển nhiên.

Trần Mỹ Linh là nhân vật công chúng, lại là người đứng đầu Trần thị, tình yêu của nàng là chuyện rất trọng đại.

Trước đây, hai người không công khai, hiện tại mới công khai, tiện thể cũng cho mọi người biết một tin tức, đó là tình cảm của hai người họ rất ổn định, và họ cũng rất tin tưởng vào tình cảm này.

Trần Mỹ Linh không lo lắng việc tình yêu của mình sẽ ảnh hưởng đến Trần thị.

Hoắc Cẩm Nhạc và Hoắc Cẩm Miên có thể nhận ra điều này, Trần Mỹ Lam cũng đang nghĩ như vậy.

Trần Mỹ Lam không khỏi siết chặt tay lại.

Trần Mỹ Linh có thiệp mời tham gia vũ hội, nhưng lại bỏ qua để giúp Quảng Linh Linh, còn tài trợ rất nhiều châu báu, giúp Quảng Linh Linh đạt được vị trí C. Thật là quá phung phí.

Khi Trần Mỹ Lam đang có chút căm giận, thì nhìn thấy Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh đi tới bàn của thân hữu dưới sân khấu, chào hỏi một đôi vợ chồng trung niên, sau đó cùng nhau ngồi xuống.

"Chào mừng Quảng Thận Hành giáo sư và Nhuế Văn Quân giáo sư, cảm ơn các ngài đã tin tưởng ban tổ chức, đưa con gái các ngài đến tham dự vũ hội thành nhân này! Hy vọng các ngài có thể có một buổi tối vui vẻ và đầy ý nghĩa."

Quảng Linh Linh và Trần Mỹ Linh ngồi xuống, người dẫn chương trình liền nói câu này, chỉ một câu như vậy làm mọi ánh mắt của mọi người đều tập trung vào bàn mà Quảng Linh Linh vừa ngồi xuống.

...

Nay 1 chương nha mấy người đẹp. Tui mới đi uống sinh tố lúa mạch về buồn ngủ quá chời rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro