Chương 16
Ánh nắng mặt trời phủ xuống, làm người trong sân thể dục đều ánh lên một tầng ánh sáng vàng.
Quảng Linh Linh nhìn Kiều Nghệ Huân càng lúc càng đến gần Trần Mỹ Linh, không tự chủ được mím chặt môi, nuốt nước bọt, trong lòng như có một sợi dây đàn cầm lòng không đậu căng lên.
Ngay cả bản thân cô cũng không biết.
Cô đang lo lắng.
Cô thấy Kiều Nghệ Huân đã đến bên cạnh Trần Mỹ Linh đang nói cái gì đó.
Giây tiếp theo, Trần Mỹ Linh trực tiếp xoay người bước đi.
Cận Như Băng nhặt cầu lông trên mặt đất rồi nhanh chóng đi theo sau.
Ở khoảnh khắc Trần Mỹ Linh xoay người bước đi, cục đá nặng nề trong lòng Quảng Linh Linh phảng phất được gỡ xuống, phá lệ nhẹ nhàng, tuy cô cho rằng Trần Mỹ Linh không lạnh lùng một chút nào, nhưng cô lại cảm thấy biểu hiện của Trần Mỹ Linh không làm cô thất vọng, thậm chí còn có loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là, cô không nhận ra mình sẽ có tâm tình như vậy.
Người khác cũng sẽ không nhận ra.
Khương Hoài An thấy Trần Mỹ Linh rời đi, suýt chút nữa không nhịn được mà vỗ tay tán thưởng, quả nhiên Trần Mỹ Linh là Omega không làm hắn thất vọng, hắn thật tình không muốn Trần Mỹ Linh bị tra Alpha Kiều Nghệ Huân làm tổn thương, Kiều Nghệ Huân chỉ thích hợp làm bạn, không thích hợp yêu đương.
Hắn liếc nhìn Quảng Linh Linh, thấy Quảng Linh Linh không còn tức giận như lúc nãy, vì thế liền tiến tới gần cô: "Lão đại, Trần Mỹ Linh vậy mà không phản ứng Huân tỷ."
Quảng Linh Linh nhìn bóng dáng Trần Mỹ Linh và Cận Như Băng dần dần đi xa.
Im lặng một lúc lâu.
Cô thu hồi tầm mắt lại, hừ lạnh một tiếng: "Không phản ứng Huân tỷ là tổn thất của cậu ta."
Khương Hoài An: "..."
Hắn cảm thấy Trần Mỹ Linh không phản ứng Kiều Nghệ Huân là lựa chọn chính xác, hắn nhớ tới lời nói mâu thuẫn của Quảng Linh Linh lúc nãy không nhịn được hỏi: "Lão đại, vậy rốt cuộc cậu muốn Trần Mỹ Linh phản ứng Huân tỷ, hay không muốn Trần Mỹ Linh phản ứng?"
Quảng Linh Linh lại quay đầu nhìn bóng dáng Trần Mỹ Linh đang dần biến mất, sau đó nói: "Tôi hy vọng cậu ta tránh xa Huân tỷ một chút."
Càng xa càng tốt.
Khương Hoài An hy vọng Kiều Nghệ Huân tránh xa Trần Mỹ Linh một chút, nhưng hình như câu trả lời của Quảng Linh Linh cũng không có gì khác biệt. Chỉ là, một khi Kiều Nghệ Huân đã có mục tiêu sẽ không dễ dàng từ bỏ, huống chi Trần Mỹ Linh còn là Omega cấp S tài mạo song toàn.
Hắn nhìn bóng dáng Trần Mỹ Linh: "Lão đại, mình hy vọng Huân tỷ có thể từ bỏ Trần Mỹ Linh."
Quảng Linh Linh không nói gì.
Chỉ một lát sau, Kiều Nghệ Huân và Liễu Hàn Ngọc đã trở lại.
Kiều Nghệ Huân mất mát đi đến trước mặt Quảng Linh Linh, không hề có một chút áp bách và cường thế của Alpha cấp cao: "A Linh, không phải em nói Trần Mỹ Linh không khó tiếp cận sao? Vì sao tôi chỉ hỏi em ấy có thể làm bạn không, em ấy không để ý tôi, liền xoay người rời đi."
Quảng Linh Linh cũng không biết phải giải thích thế nào: "Huân tỷ... Cái này..."
Liễu Hàn Ngọc: "Trần Mỹ Linh thực sự lạnh lùng, rất khó tiếp cận."
Kiều Nghệ Huân cười cười: "A Linh, chỉ có em không cảm thấy Trần Mỹ Linh khó tiếp cận, vậy tôi có thể hiểu là Trần Mỹ Linh chỉ cho mình em tiếp cận thôi đúng không?"
Quảng Linh Linh: "..."
Trần Mỹ Linh chỉ cho cô tiếp cận?
Sao cô cảm thấy câu này của Kiều Nghệ Huân có chút kỳ quái?
Chỉ là, kỳ quái chỗ nào thì cô không rõ.
Hừ, rõ ràng quỷ chán ghét Trần Mỹ Linh kia chỉ biết đối nghịch với cô thôi.
Khương Hoài An nghe Kiều Nghệ Huân nói vậy, đột nhiên cảm thấy phản ứng của Trần Mỹ Linh quả thực có chút kỳ quái, bình thường Quảng Linh Linh không có việc gì làm liền tìm Trần Mỹ Linh gây sự, vì sao Quảng Linh Linh lại nói Trần Mỹ Linh dễ tiếp cận? Thật sự kỳ kỳ quái quái.
Chẳng lẽ...
Trần Mỹ Linh là M, thích bị ngược đãi sao? (M trong BDSM)
Kiều Nghệ Huân lấy điện thoại ra: "A Linh... Em cho tôi phương thức liên lạc của Trần Mỹ Linh đi."
Quảng Linh Linh hơi ngẩn ra, không nói gì.
Kiều Nghệ Huân thấy biểu cảm của Quảng Linh Linh có chút cứng đờ liền hỏi: "Sao vậy?"
Quảng Linh Linh phản ứng lại, không hiểu sao cảm thấy có chút lúng túng: "Không... Không có gì."
"Vậy em đưa phương thức liên lạc của Trần Mỹ Linh cho tôi đi... Tôi muốn nói chuyện phiếm với em ấy trước, nói không chừng thời gian lâu sẽ dần dần tiếp nhận tôi."
thử tiếp cận trò chuyện với cô ấy, biết đâu thời gian lâu sẽ khiến cô ấy dần dần tiếp nhận tôi."
Quảng Linh Linh nhìn Kiều Nghệ Huân.
Đầu còn chưa kịp suy nghĩ, miệng đã vô thức trả lời: "Huân tỷ... Em... Em không có phương thức liên lạc của Trần Mỹ Linh."
Cô chột dạ nhìn Kiều Nghệ Huân, cười cười: "Em đã xóa lâu rồi."
"Cũng đúng, A Linh, là tôi sơ suất, em chán ghét Trần Mỹ Linh như vậy, làm sao có phương thức liên lạc của em ấy..." Kiều Nghệ Huân quay sang nhìn Khương Hoài An, ánh mắt đầy hy vọng: "Hoài An, em có phương thức liên lạc của Trần Mỹ Linh không?"
Khương Hoài An lập tức lắc đầu: "Em cũng không có."
Hắn chưa bao giờ nói chuyện qua lại với Trần Mỹ Linh, làm sao có phương thức liên lạc...
Kiều Nghệ Huân: "Vậy thôi, tôi đây chỉ có thể nghĩ biện pháp khác."
Quảng Linh Linh: "Xin lỗi Huân tỷ."
Kiều Nghệ Huân: "Không sao."
Kiều Nghệ Huân ôn nhu xoa đầu Quảng Linh Linh: "Vậy tôi và Hàn Ngọc đi trước đây."
Quảng Linh Linh cười gật đầu: "Vâng."
Kiều Nghệ Huân và Liễu Hàn Ngọc xoay người đi, cũng không quay đầu nhìn lại.
Nụ cười tươi tắn trên mặt Quảng Linh Linh lập tức biến mất hầu như không còn, cô nhìn bóng dáng Kiều Nghệ Huân càng lúc càng xa, tâm tình vô cùng phức tạp, không hiểu sao lại rất không vui.
Cô đưa tay ra trước mặt Khương Hoài An: "Hoài An."
Khương Hoài An: "Hả?"
Quảng Linh Linh: "Đưa điện thoại cho tôi."
Cô mặc váy thể thao không có túi, nên đã đưa điện thoại cho Khương Hoài An.
Khương Hoài An: "À, được."
Nói xong, lập tức lấy điện thoại trong túi quần đưa cho Quảng Linh Linh.
Quảng Linh Linh cầm điện thoại, bước vài bước ngồi xuống ghế đá bên cạnh, cô cố ý dịch người tránh ánh mắt của Khương Hoài An, mở khoá điện thoại, sau đó vào AChat, mở cuộc trò chuyện có biệt danh "Quỷ chán ghét Trần Mỹ Linh".
Lịch sử trò chuyện của cô và Trần Mỹ Linh dừng lại vào ngày 27 tháng 8 trong kỳ nghỉ hè, đây là ngày sinh nhật của Trần Mỹ Linh.
Cô đã gửi cho Trần Mỹ Linh câu sinh nhật vui vẻ.
Bởi vì, mỗi năm Lễ Hạc Niên và Quảng Khê Viễn đều hỏi cô có chúc Trần Mỹ Linh sinh nhật vui vẻ hay không, cho nên mỗi khi đến ngày này, cô đều chủ động chúc Trần Mỹ Linh sinh nhật vui vẻ, Trần Mỹ Linh cũng biết lý do, nhưng mỗi lần đều trả lời lại hai chữ cảm ơn.
Cô cũng không biết tại sao vừa rồi mình lại nói dối Kiều Nghệ Huân.
Chỉ là....
Cô muốn làm như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro