Chương 7


Buổi chiều tan học.

Đại ca trường trung học trực thuộc Đại học Giang Thành kế bên mở party mời khách, Quảng Linh Linh và Khương Hoài An định tham gia, Sầm Tử Câm và Thẩm Dịch Xuyên cũng đi chung với bọn họ.

Xung quanh Giang Thành Nhất Trung đều là tiểu học, trung học, đại học.

Mỗi khi đến giờ tan học người rất nhiều, tất cả đều là học sinh và phụ huynh.

Bốn người ra khỏi cổng trường, cùng nhau cưỡi đạp xe xuyên qua đám đông chạy về phía trường trung học trực thuộc Đại học Giang Thành, đi được nửa đường Quảng Linh Linh đột nhiên dừng lại: "Tiêu rồi."

Ba người còn lại cũng dừng xe theo.

"Tiêu rồi?" Sầm Tử Câm tò mò nhìn Quảng Linh Linh: "Sao vậy, A Linh?"

Quảng Linh Linh nhớ tới chuyện Lễ Hạc Niên nói với cô sáng nay: "Tôi không thể đi với các cậu đến chỗ anh Phong được. Chiều nay ba tôi về rồi."

Cô suýt chút nữa đã quên chuyện này.

Khương Hoài An: "Không sao đâu, lão đại, Lễ thúc thúc sẽ không nói gì đâu."

Thẩm Dịch Xuyên: "Lát nữa tụi mình sẽ giúp cậu gọi điện thoại cho Lễ thúc thúc."

Sầm Tử Câm: "Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ! A Linh, cậu nói với Lễ thúc thúc chúng ta ra ngoài chơi một lát rồi về, Lễ thúc thúc cưng chiều cậu như vậy sẽ cho cậu đi. Hơn nữa, nếu Lễ thúc thúc biết cậu đi chung với bọn mình, chắc chắn Lễ thúc thúc sẽ đồng ý."

Lễ Hạc Niên cưng chiều Quảng Linh Linh thế nào, bọn họ đều tận mắt chứng kiến.

Bọn họ đều rất hâm mộ Quảng Linh Linh khi có người cha ôn nhu chu đáo như vậy.

"Đương nhiên tôi không lo baba mắng tôi..." Quảng Linh Linh có chút bất đắc dĩ nhìn ba tiểu đồng bọn: "Là daddy Quảng Khê Viễn, hôm nay đã đi công tác về."

May mà nhớ ra, nếu không buổi tối về nhà chắc chắn sẽ bị mắng.

Nghe vậy, ba người kia im lặng ngay tức khắc.

"..."

Quảng Khê Viễn cũng rất cưng chiều Quảng Linh Linh, nhưng nghiêm khắc hơn Lễ Hạc Niên nhiều.

Bọn họ vẫn tương đối sợ Quảng Khê Viễn vị Alpha cấp cao này.

Quảng Linh Linh vừa nói vừa quay đầu xe đạp: "Các cậu đi đi, tôi phải về gặp ba tôi. Nhớ giúp tôi nói với anh Phong hẹn lại lần sau."

Sầm Tử Câm đành phải nói: "Vậy cậu về đến nhà thì nhắn tin báo bình an cho tụi mình."

"Được." Quảng Linh Linh lấy đà: "Đi đây."

Nói xong, liền cưỡi đạp xe đạp biến mất trong biển người.

---

Trần Mỹ Linh đang đạp xe.

Đột nhiên, sau lưng tràn đến mùi bùn đất tanh hôi vây quanh nàng, điên cường kích thích tuyến thể của nàng.

Không hề phòng bị, Trần Mỹ Linh bị tin tức tố của nam Alpha tấn công, nàng run run rẩy rẩy, loạng choạng tay lái dừng xe lại ngay tức khắc, bởi vì quán tính, ngực trực tiếp đập vào đầu xe.

Không kịp tự hỏi, theo bản năng nàng đưa tay lên bịt kín tuyến thể sau cổ.

"Mỹ Linh." Thanh âm của nam Alpha vang lên phía sau.

Nam Alpha tiến về phía Trần Mỹ Linh, ánh mắt đỏ au thể hiện sự hưng phấn và tham lam của dã thú khi sắp bắt được con mồi: "Tại sao em lại thích Quảng Linh Linh? Sao em có thể thích một Beta sẽ phân hoá thành Omega? Em chính là Omega cấp S trân quý, tôi tuyệt đối không cho phép..."

"Tuyệt đối không cho phép em lãng phí tài nguyên Omega cấp S."

Mặc dù tuyến thể của Trần Mỹ Linh đã dán miếng dán ức chế, nhưng cũng không thể ngăn được công kích của nam Alpha. Cả người nàng bị mùi hôi phi thường tanh nồng bao vây.

Khó ngửi đến mức buồn nôn.

Alpha phóng tin tức tố ở nơi công cộng để thương tổn hoặc xâm phạm Omega là hành vi phạm pháp. Hơn nữa, không chỉ làm bản thân động dục, còn sẽ làm những Omega khác ngửi thấy tin tức tố cầm lòng không đậu mà động dục. Nam Alpha này biết rõ làm như vậy là phạm pháp, nhưng vẫn bất chấp hậu quả cố ý lợi dụng tin tức tố xâm phạm nàng.

Như vậy, chỉ có một loại khả năng.

Nam Alpha biến thái này là vì tham dục ác niệm, ngay cả mạng sống cũng không cần.

Ý thức được điểm này, Trần Mỹ Linh không kiềm được rùng mình một cái.

Rất nhanh, tay chân nàng nhũn ra, toàn thân bắt đầu nóng lên.

Không ổn...

Cứ tiếp tục như vậy, nàng sẽ động dục... Một khi động dục sẽ vạn kiếp bất phục...

Nếu như chỗ này có người thì tốt rồi, nam Alpha tuyệt đối sẽ không to gan như vậy.

Chỉ là khu nhà nàng, bình thường đều hiếm người qua lại.

Theo bản năng muốn chạy trốn.

Vì thế nàng lập tức bỏ xe đạp lại, loạng choạng chạy về phía trước.

Nam Alpha nhanh chóng tăng tốc đuổi theo: "Cậu cho rằng cậu chạy thoát được sao?"

Ánh mắt hắn càng thêm hung ác nham hiểm.

Tin tức tố thuộc về Alpha giống như lưới săn bao phủ Trần Mỹ Linh.

Trong đường nhỏ ngập tràn mùi bùn đất tanh hôi hủ bại.

Trần Mỹ Linh vừa mới phân hóa thành Omega cấp cao nhất không lâu, vẫn chưa thể khống chế được tin tức tố của mình như những Omega khác, hơn nữa nàng lại sắp tới kỳ động dục, hiện tại đột nhiên bị tin tức tố của nam Alpha xâm phạm.

Cơ thể nàng từng chút từng chút có phản ứng mãnh liệt.

Mỗi một tế bào trong cơ thể nàng đều đang kháng cự bài xích tin tức tố của nam Alpha, nhưng bản năng Omega lại làm nàng chấp nhận tin tức tố nam Alpha xâm phạm.

Bắt đầu bước vào kỳ động dục.

Động dục.

Đại não choáng váng, đuôi mắt phiếm hồng.

Cả khuôn mặt ửng hồng như quả đào mật, kiều diễm ướt át phấn nộn.

Đẹp đến kinh tâm động phách.

Tin tức tố không có cách nào khống chế, phóng ra khỏi tuyến thể của nàng tràn lan tứ phía, bao trùm mấy con đường xung quanh trong nháy mắt, hai chân nhũn ra dường như chống đỡ không nổi lung lay sắp té ngã, chỉ có thể cố gắng chống vào vách tường đi về phía trước.

Cả người giống như bị lửa thiêu đốt.

Không được...

Nàng không thể ngã xuống đây... Cô không thể để nam Alpha thực hiện được ý đồ...

Nàng cắn chặt môi dưới, muốn cho mình tỉnh táo một chút.

Nhưng đáng tiếc, Omega rơi vào kỳ động dục rất khó khống chế bản năng và sự khô nóng trong cơ thể, huống chi nàng còn là Omega cấp S vừa mới phân hoá không lâu.

Đi chưa được mấy bước đã ngã xuống đất.

Tứ chi nàng như mất hết sức lực, không thể cử động.

Nam Alpha ngửi thấy tin tức tố của Trần Mỹ Linh, là mùi hoa phong tín tử tao nhã mê người nhưng lại có chút nguy hiểm, hóa ra đây chính là tin tức tố mạnh mẽ của Omega cấp S...

Hắn chỉ cần tưởng tượng đến Omega cấp S lạnh lùng ngày thường, hiện tại lại yếu ớt ngã xuống trước mặt, hắn chỉ chạm nhẹ vào một cái là có thể rách nát, đại não và thân thể hắn trong nháy mắt trở nên hưng phấn, dục vọng chinh phục và kiểm soát của Alpha làm hắn càng điên cuồng hơn. Tin tức tố bùn đất tanh hôi hủ bại đã mất khống chế giống như phát cuồng tấn công Trần Mỹ Linh đang nằm dưới đất.

Trần Mỹ Linh lập tức rơi vào khủng hoảng vô tận, nàng cố gắng chống đỡ cơ thể nóng bỏng, gian nan bò về phía trước, trong lòng rất hy vọng có thể có người tới cứu nàng.

"Cứu... Cứu mạng..."

Nàng yếu ớt đến mức sức kêu cứu cũng không có.

Nam Alpha đi đến bên cạnh Trần Mỹ Linh: "Mỹ Linh, đây là em ép tôi."

Trần Mỹ Linh vật vã bò về phía trước.

Nàng sợ, nàng thật sự rất sợ, chỉ muốn chạy trốn.

Từ trên cao, nam Alpha nhìn Trần Mỹ Linh đã động dục, ánh mắt toàn là tội ác và tham lam như sói hoang, lúc này Trần Mỹ Linh chỉ như một con cừu non không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn, tuỳ ý hắn đùa giỡn rồi làm thịt, hắn phát ra tiếng cười vừa lạnh lẽo vừa đắc ý: "Mỹ Linh, em sẽ lãng phí tài nguyên Omega cấp S nếu thích một Beta sắp phân hoá thành Omega, không bằng để tôi hưởng thụ."

"Tốt xấu gì tôi cũng là Alpha."

"Tôi có thể đánh dấu em, còn Quảng Linh Linh vĩnh viễn cũng không thể đánh dấu em."

"Em sẽ là Omega của riêng tôi ngay lập tức."

"Đừng...." Trần Mỹ Linh vô lực co người vào góc tường: "Đừng lại gần tôi..."

---

Quảng Linh Linh cưỡi xe đạp xuyên qua mấy con đường nhỏ về nhà.

Đúng lúc này, phía trước không xa, đột nhiên có một cô gái trẻ tuổi mở cổng, thất tha thất thểu chạy ra ngoài, biểu cảm vô cùng khó chịu.

Là một nữ Alpha xinh đẹp.

Quảng Linh Linh vội vàng lái xe qua hỏi: "Chị gái, chị sao vậy?"

Nữ Alpha thấy Quảng Linh Linh không bị bởi tin tức tố của Alpha hay Omega ảnh hưởng, liền biết Quảng Linh Linh là Beta, vì thế chỉ về phía trước: "Ở đó có Omega động dục, lại còn có mùi của Alpha, em mau đi qua xem thử..."

Tin tức tố của Omega này quá mạnh làm nàng động dục ngay trong nhà.

Nàng cũng đang liều mạng khống chế bản thân.

Omega động dục, lại còn có có Alpha?

Chuyện này... Chuyện này rất nguy hiểm.

Tuy Quảng Linh Linh còn chưa phân hóa, nhưng kiến thức sinh lý của Alpha và Omega cô đều hiểu, Omega động dục giữa ban ngày như vậy rất không bình thường, hơn nữa còn có Alpha, chuyện không thể không làm người ta hoài nghi có phải...

Chờ đã, phía trước hình như là hướng về nhà cô...

Ý thức được điểm này, Quảng Linh Linh lập tức phóng xe đạp như bay về phía trước.

Chỉ chốc lát sau.

Cảnh tượng trước mắt khiến Quảng Linh Linh giận dữ.

Cô thấy Trần Mỹ Linh dựa lưng vào tường ngồi dưới đất, có một nam Alpha đứng trước mặt Trần Mỹ Linh, cúi xuống nhìn nàng, hình như đang nói gì đó.

Còn Trần Mỹ Linh phi thường sợ hãi.

Đại não còn chưa kịp phản ứng, Quảng Linh Linh đã buộc miệng hét lên: "Trần Mỹ Linh!"

Tiếng hét của thiếu nữ thu hút sự chú ý của Trần Mỹ Linh và nam Alpha.

Hai người nghe tiếng liền nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Trần Mỹ Linh nhìn thấy Quảng Linh Linh, hốc mắt ướt át ngay lập tức.

"Đinh Đinh..."

Thanh âm nhỏ đến mức bản thân nàng cũng nghe không thấy.

Yếu ớt đến cực điểm.

Ánh mắt nam Alpha lập tức đỏ ngầu khi thấy Quảng Linh Linh.

Sao lại là Quảng Linh Linh?

Khốn kiếp...

Hắn còn chưa đánh dấu Trần Mỹ Linh, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Quảng Linh Linh còn chưa nói xong.

Đã thấy nam Alpha giống như cầm thú phát điên lao về phía Trần Mỹ Linh.

Quảng Linh Linh thấy vậy giận dữ rống lên: "Con mẹ nó, mày đừng có động vào cô ấy!"

Cô vừa định phóng tin tức tố áp chế nam Alpha.

Lại phát hiện mình chỉ là Beta.

Khoảnh khắc này, cô vô cùng oán trách vì sao mình không phải Alpha cấp S.

Nếu vậy, cô có thể áp chế nam Alpha biến thái này dễ như trở bàn tay.

Cô tức giận mắng một câu "Mẹ kiếp!"

Sau đó, nghiến chặt răng cưỡi xe đạp vọt qua.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro