" Em cũng muốn sữa, sữa, sữa... " Orm Kornnaphat vòi vĩnh.
LingLing trố mắt ra nhìn Orm Kornnaphat.
Chết tiệt là lúc này ánh mắt Orm Kornnaphat lại đang nhìn chằm chằm vào vòng một của LingLing. Không phải là Orm Kornnaphat hư hỏng đâu nhé, chỉ là, hèm, chẳng biết nói sao nhưng chắc là nó auto theo một cách nào đó. LingLing đưa mắt mình theo hướng Orm Kornnaphat nhìn, trừng mắt ngay lập tức khi phát hiện ra điều đó, một Orm Kornnaphat hư hỏng.
LingLing nghiêm mặt nhìn Orm Kornnaphat trân trân thiếu điều như muốn ăn tươi nuốt sống cô ấy. Thật không thể ngờ là thường ngày chín chắn, đàng hoàng, lạnh lùng mà lại có thể có những tư tưởng đó vào lúc này, thật là...không biết nói sao cho đúng với con người của Orm Kornnaphat đây.
" Em ở đó mà tự pha sữa, chị và Kyungsan vào phòng. "
Rồi đó, giờ thì có người còn chẳng thèm quăng bơ cho Orm Kornnaphat nữa mà đi thẳng vào phòng, đóng sầm cửa lại kìa. Bởi ta nói cái miệng hại cái thân mà. Ừ thì Orm Kornnaphat cũng có chút tà niệm khi nói về vấn đề sữa nhưng không lẽ nó nham nhở đến mức hiện rõ ra trên khuôn mặt luôn hay sao. Có lẽ là Orm Kornnaphat cần phải đi học thêm một khóa về giả ngu thôi.
Orm Kornnaphat vào bếp, nhìn xung quanh thì thấy sữa của Kyungsan ở trên nóc tủ lạnh, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, mà cô cóc có phải quân tử nên phải trả thù liền nó mới nóng, ngay lập tức, Orm Kornnaphat lấy hộp sữa và pha cho mình một ly đầy nhóc. Cô phải uống hết sữa của thằng nhóc đó, ai bảo nó can tội khiến LingLing bơ và bỏ mặc cô làm gì. Cười lên vài tiếng man rợ xong lại tự im bặt, haizzzzz làm gì làm vẫn là cô đang tự kỉ một mình mà thôi. Orm Kornnaphat lò dò lại căn phòng mà hai cô cháu LingLing đang chơi, ô kìa cửa không khóa.
" LingLing à. "
"Sao?"
" I miss you. "
Người ta nói con gái yêu bằng tai cấm có sai bao giờ. Nhìn mặt LingLing ửng hồng lên là Orm Kornnaphat biết thừa mình đã đặt một chân vào trong căn phòng này rồi. Chẳng phải Orm Kornnaphat nịnh LingLing đâu nhé, cô ấy nhớ LingLing thật mà. Chẳng hiểu sao không có LingLing xung quanh là người Orm Kornnaphat cứ như có ngàn con kiến bò bò, khó chịu vô cùng.
" Không có chị , em cứ như tên ngốc. "
Một trong ba bước làm hòa của Orm Kornnaphat đang được thực hiện cực kì triệt để. Đầu tiên là thể hiện sự chân thành, thứ hai là tự chê bản thân dù lòng không nghĩ vậy. Con gái ai mà không mủi lòng khi thấy người ta tự chê bản thân mình chứ. Nhìn ánh mắt tha thiết của LingLing là biết cô ấy chỉ còn chờ bước ba là tha thứ cho Orm Kornnaphat mà thôi.
" Em xin lỗi. "
Đó, vừa xin lỗi, vừa chà chà chân xuống sàn nhà, mò mò lại gần. Thứ nhất là Orm Kornnaphat quá tự tin về khoản mặt trề môi bĩu của mình, thứ hai là Orm Kornnaphat biết thừa con gái bây giờ giận dỗi gì thì hai từ kì diệu " xin lỗi " cũng làm mủi lòng người ta, thứ ba là Orm Kornnaphat chắc chắn một điều LingLing cũng nhớ cô lắm. Chẳng phải cô ấy tự tin đâu mà là do khi cô vừa mở cửa thì LingLing đang xem cái gì trong điện thoại của cô ấy, thấy Orm Kornnaphat, LingLing bỏ điện thoại xuống giường và ánh mắt cú vọ của Orm Kornnaphat đã cho cô ấy biết một tin mật là : đối phương đang xem hình mình. Xem hình mình trong Iphone mà không chơi trò FaceFighter thì 100% là đang ngắm mình rồi. Cộng cả ba bước trên thì chuyện Orm Kornnaphat đang nằm trong lòng LingLing mà nghịch lego với thằng nhóc đầy nước dãi này là điều hiển nhiên mà thôi.
Con người ta ai chẳng có lòng tham, mà lòng tham của Orm Kornnaphat về LingLing là vô đáy. Tới gần và chơi cùng không phải là mục tiêu cuối cùng mà Orm Kornnaphat đưa ra. Ít nhất, cô cần loại đối thủ đáng gờm kế bên để một mình độc chiếm LingLing. Nghĩ là làm, Orm Kornnaphat giả bộ đưa tay che lấy miệng của Kyungsan như thể thằng bé vừa mới ngáp xong.
" Chắc Kyungsan buồn ngủ rồi đó LingLing, mình cho Kyungsan vô lồng đi. "
" Đó là nôi em bé Orm. " LingLing đánh vào tay Orm Kornnaphat nhắc nhở.
Ôi dào, nôi em bé hay cái lồng thì nó cũng là thứ để nhốt kẻ thù của cô tránh xa LingLing mà thôi. Gọi gì mà chả được, màu mè cũng đâu có khiến thằng nhóc buông LingLing ra đâu. Mà thằng nhóc đáng ghét này không dễ chơi như cô tưởng, nó bám lấy LingLing và còn ngậm ngậm tay cô ấy đùa giỡn như thể nó không hề buồn ngủ một chút nào. Đàn ông ai lại đi bám váy phụ nữ như thế chứ, mà có bám thì ngoài kia thiếu gì sao cứ nhất thiết là LingLing của cô.
" Hình như Kyungsan chưa buồn ngủ đâu Orm à. " LingLing bế Kyungsan lên vòng tay mình mà không hề biết có một ánh mắt dõi theo vô cùng ganh tị.
Kế hoạch loại bỏ kẻ thù thất bại, lại còn rước thêm một cục tức khi LingLing ra lệnh cho Orm Kornnaphat trông Kyungsan trong khi cô ấy đi nấu cho thằng bé ăn . Thậm chí LingLing còn cẩn thận dặn dò nếu Kyungsan mà khóc mấy tiếng (khóc) thì Orm Kornnaphat Sethratanapong sẽ bị LingLing cho ăn bơ bấy nhiêu tiếng (giờ). Tối hậu thư buông ra cùng ánh mắt sắc như dao thế thì làm sao mà Orm Kornnaphat dám làm gì thằng nhóc đây hả trời.
Cứ nghĩ vậy là thôi tiêu rồi, ai dè Kyungsan lâu lâu hiểu chuyện, LingLing vừa ra ngoài được 5p là thằng nhóc đột nhiên ngáp, lăn qua lăn lại một hồi trong khi Orm Kornnaphat đang tự kỉ nói chuyện một mình bên kia, thì thằng nhóc ngủ từ lúc nào không biết. Orm Kornnaphat phì cười vì tư thế ngủ của thằng nhóc, khẽ chỉnh cho ngay ngắn. Orm Kornnaphat nghĩ tới những đứa con của cô và LingLing, rồi chúng cũng sẽ đáng yêu như thế này, và dù LingLing có là mẹ chúng thì Orm Kornnaphat vẫn cứ tranh giành cô ấy với lũ nhóc cho mà xem, ai bảo LingLing là duy nhất chứ.
Orm Kornnaphat lò mò ra ngoài, và hình ảnh của LingLing đang làm một cái gì đó khiến Orm Kornnaphat cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Orm Kornnaphat không biết diễn tả tâm trạng hạnh phúc của mình như thế nào khi thấy LingLing đang vừa đun bột vừa xem một cuốn sách dạy nấu ăn nào đó, miệng thì lẩm bẩm :
" Orm thích ăn gì nhỉ? em ấy sẽ thích mì ý hay bún gà? Mà mình cũng có biết nấu món nào đâu, hay cứ làm đại. "
Hóa ra LingLing đang phân vân không biết nên làm món gì cho con người ngồi trong kia. Bột cho đứa nhỏ nhưng còn đứa lớn cũng cần lót dạ chứ. Orm Kornnaphat đứng dựa lưng vào tường âm thầm ngắm nhìn LingLing từ đằng sau, 3 vòng LingLing đúng là không thể đùa được. Dù chẳng muốn hư hỏng nhưng Orm Kornnaphat không thể phủ nhận đó là một trong những phần sexy nhất của cơ thể LingLing.
Orm Kornnaphat nhẹ nhẹ đi nhón chân từ phía đằng sau LingLing, khẽ liếm một vòng quanh vành môi mình, cô đã sẵn sàng để ôm cô gái của mình từ phía sau và cho cô ấy chỗ dựa vững chắc nhất. Orm Kornnaphat nhẹ nhàng lồng tay mình xung quanh eo LingLing và để cằm mình lên vai cô ấy. LingLing có chút giật mình với sự đụng chạm đột ngột nhưng dường như cơ thể cô đã quá thích nghi với Orm Kornnaphat nên nó chẳng phản ứng gì nhiều. Có vẻ như dù trí não LingLing không nhận thức được Orm Kornnaphat từ phía đằng sau nhưng cơ thể cô ấy đã phát hiện ra từ lâu rồi.
" Muốn ăn vụng bột của Kyungsan à. " LingLing cười khúc khích trêu chọc.
" Em không có thèm. "
" Vậy ai uống sữa của thằng bé, uống xong không thèm chùi mép còn để ly vào bồn cho người ta đi phi tang bằng chứng dùm nữa. " LingLing đưa tay nhéo vào mũi của Orm Kornnaphat trách móc.
Đấy nhé, rõ ràng là người ta phi tang bằng chứng dùm Orm Kornnaphat nhé, điều đó chứng tỏ người ta là đồng phạm đã nhúng chàm rồi. Giờ mà có bắt nhốt LingLing và Orm Kornnaphat chung một phòng Orm Kornnaphat cũng đồng ý cả hai tay hai chân, chỉ là nhớ đóng cửa dùm họ nhé. Orm Kornnaphat bắt đầu suy nghĩ về tương lai của mình và LingLing, một ngôi nhà màu trắng điểm chút đường ren xanh dương, một vườn hoa và những chú chim bay lượn trong lồng.
Sẽ có hai hoặc ba đứa trẻ giống y đúc Orm Kornnaphat và LingLing chạy nhong nhong trên chiếc xe đạp mà Orm Kornnaphat mua cho chúng, chúng sẽ gọi cô là mami, ôm hôn LingLing và kêu cô ấy là mae. Orm Kornnaphat khẽ mỉm cười vì suy nghĩ của mình, biết là xa xôi nhưng sao lại mong chờ đến thế. Orm Kornnaphat siết chặt vòng tay quanh eo LingLing hơn nữa, thì thầm từng tiếng ngọt ngào.
" Em chỉ cần cuộc sống thế này thôi. "
Ước gì LingLing có thể cho Orm Kornnaphat điều đó. Tâm trí cô ấy gào thét tên Orm Kornnaphat, muốn đáp trả lại những lời nói ngọt ngào của cô ấy rằng cô cũng muốn ở bên cạnh cô ấy muốn phát điên lên được. Nhưng nó nghẹn lại nơi cổ họng cô, làm sao có thể nói trơn tru những yêu thương khi chỉ ngày mai thôi LingLing sẽ khiến cho Orm Kornnaphat đau khổ và hận mình. Người ta nói khi bạn đứng giữa một ngã ba và phải lựa chọn giữa hai con đường, nó luôn luôn khó khăn và gợi nhiều hối tiếc, chỉ là bạn hãy lựa chọn điều gì sẽ làm bạn ít phải hối hận nhất. Lạ thay LingLing lại lựa điều sẽ khiến con tim mình lãnh trọn một nhát dao sâu cứa đứt hạnh phúc của bản thân, chỉ vì cô đang yêu. Yêu một người không nên yêu.
Ngay khi bột vừa chín cũng là lúc Bella trở về, Bella cảm ơn rối rít Orm Kornnaphat và LingLing. Cả hai cũng khen lấy khen để Kyungsan để đáp lại. Thật lòng là Orm Kornnaphat cũng thấy mến mến Kyungsan một chút dù đó là tình địch vài tiếng của cô, nhưng thôi dù sao cũng chưa chắc sẽ gặp lại cậu bé nên cứ xem như là miễn cưỡng khen nó dễ thương đi. Cả hai nựng cậu bé lần cuối trước khi vẫy tay chào tạm biệt.
Lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác chăm em bé của cả Orm Kornnaphat và LingLing tuy nhiên lại mắc quá nhiều tình huống dở khóc dở cười nhưng dù sao thì cũng thật hạnh phúc, nó làm cho cả hai người đều cảm nhận thấy tình cảm gia đình thật thiêng liêng biết chừng nào.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro