Sự Tự Hào Của LingLing

Sau khi Orm thừa nhận tình cảm, LingLing gần như bước vào một thế giới khác, nơi tất cả mọi thứ đều rực rỡ và tuyệt vời hơn.

Trái tim cô tràn ngập niềm vui, nhưng điều khiến LingLing không thể giấu nổi là sự tự hào tột cùng – một niềm kiêu hãnh mãnh liệt khi cô biết mình là người đã "chiếm giữ" trái tim của bông hoa đẹp nhất: Orm.

LingLing và "danh hiệu" không chính thức

Ngay từ ngày đầu, LingLing đã coi Orm là một viên ngọc quý – trong sáng, dịu dàng, và hoàn hảo theo cách mà không ai có thể bắt chước. Nhưng giờ đây, khi Orm đã thuộc về cô, LingLing càng tự hào hơn bao giờ hết.

Mỗi lần họ xuất hiện cùng nhau, ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía Orm, nhưng LingLing lại lặng lẽ mỉm cười, tự nhủ:

LingLing:
• "Các người có nhìn bao nhiêu cũng vô ích. Em ấy là của tôi."

Có lần, một đồng nghiệp vô tình trêu đùa:

Đồng Nghiệp:
• "LingLing, cô thật may mắn khi luôn được đóng cặp với Orm. Cô ấy đúng là một bông hoa đẹp."

LingLing ngẩng cao đầu, giọng đầy tự hào nhưng vẫn khéo léo:

LingLing:
• "Không chỉ đẹp đâu, cô ấy còn là người đặc biệt nhất mà tôi từng gặp."

Orm nghe thấy, khẽ đỏ mặt, nhưng LingLing thì cứ như thể đang muốn hét lên với cả thế giới rằng Orm là của cô.

Những hành động "sở hữu ngầm"

Sự tự hào của LingLing không chỉ thể hiện trong lời nói, mà còn trong cả hành động.

1. Chăm sóc từng chút một:

LingLing không để Orm phải làm bất cứ việc gì. Từ chỉnh lại tóc cho Orm trước khi vào cảnh quay, đến việc mang cà phê cho cô mỗi sáng, LingLing luôn tranh phần làm mọi thứ. Những lúc đó, cô thường nói đùa:

LingLing:
• "Chị là người yêu của em, chăm sóc em là đặc quyền của chị."

2. Gắn kết chặt chẽ:

Trong các buổi họp báo hay sự kiện, LingLing luôn khéo léo "đánh dấu lãnh thổ." Cô thường đứng sát bên Orm, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô hoặc nắm lấy tay khi không có ai để ý. Một lần, khi thấy một diễn viên khác cố ý bắt chuyện lâu với Orm, LingLing bước đến, xen vào cuộc trò chuyện với nụ cười rạng rỡ nhưng giọng điệu đầy hàm ý:

LingLing:
• "Cảm ơn anh đã quan tâm đến em ấy, nhưng tôi nghĩ em ấy mệt rồi. Để tôi đưa em ấy về nhé."

Orm vừa ngại ngùng vừa buồn cười trước sự "độc chiếm" của LingLing, nhưng cũng không nỡ trách, bởi trong thâm tâm, cô cảm nhận được sự yêu thương trọn vẹn.

Đỉnh cao của sự tự hào

Một lần, trong một lễ trao giải lớn, Orm nhận được giải thưởng "Nữ diễn viên triển vọng". Khi Orm bước lên sân khấu nhận giải, cả khán phòng đứng dậy vỗ tay, nhưng không ai hạnh phúc và tự hào hơn LingLing.

LingLing đứng ở hàng ghế đầu, ánh mắt không rời khỏi Orm. Khi Orm cầm cúp và phát biểu cảm nghĩ, cô khẽ nhắc đến LingLing:

Orm:
• "Em muốn cảm ơn một người đã luôn ở bên em, người đã không chỉ là một người chị mà còn là người đặc biệt nhất trong cuộc sống của em."

Khán phòng vang lên tiếng ồ đầy bất ngờ, nhưng LingLing chỉ mỉm cười, ngẩng cao đầu như thể đang muốn nói:

LingLing:
• "Đúng vậy, là tôi đấy."

"Sĩ tận trời" của LingLing

Sau buổi lễ, trong lúc Orm còn đang ngại ngùng vì lời phát biểu của mình, LingLing đã ôm chầm lấy cô, thì thầm:

LingLing:
• "Em vừa khiến chị trở thành người hạnh phúc nhất thế giới, Orm."

Orm cười nhẹ, nhìn LingLing với ánh mắt dịu dàng:

Orm:
• "Chị lúc nào cũng tự hào về em đến thế à?"

LingLing không ngần ngại đáp:

LingLing:
• "Không phải tự hào, mà là cực kỳ tự hào. Em không chỉ là bông hoa đẹp nhất, mà còn là người thuộc về chị. Và chị muốn cả thế giới biết điều đó."

Orm bật cười, đánh nhẹ vào vai LingLing:

Orm:
• "Chị đúng là người hay sĩ diện nhất em từng gặp."

LingLing nắm lấy tay Orm, giọng nghiêm túc nhưng vẫn đầy yêu thương:

LingLing:
• "Nếu là về em, chị có sĩ đến tận trời cũng đáng."

Từ đó, mỗi lần LingLing khoe khoang về Orm, cô không còn thấy ngại ngùng nữa. Thay vào đó, Orm bắt đầu cảm nhận rằng tình yêu của LingLing không chỉ là chiếm hữu, mà còn là sự tôn trọng và trân quý cô bằng cả trái tim.

Dù sự "sĩ tận trời" của LingLing đôi khi làm Orm đỏ mặt, nhưng sâu thẳm, cô biết mình cũng tự hào không kém khi có một người yêu mình mãnh liệt đến thế.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro