4. lần nữa


– Lingling! Chị mau lại đây, tụi mình thi lặn đi! – Orm reo lên, chạy lại kéo tay chị, ánh mắt sáng rỡ như mặt biển buổi sớm. Chị cười khẽ, để mặc em dắt đi, như thể chưa bao giờ từng rời xa nhau.

Cả hai lao mình xuống làn nước xanh thẳm. Mặt trời lấp lóa trên mặt biển, rọi theo từng chuyển động mềm mại của họ. Dưới lớp sóng mỏng, tiếng cười vang vọng, tan vào bọt nước.

Orm lặn trước, những cú quẫy chân dứt khoát như một sinh vật thuộc về đại dương. Lingling theo sau, chậm hơn, nhưng vẫn vững vàng. Gió trên mặt biển bắt đầu nổi nhẹ. Một dòng nước ngầm bất chợt kéo xoáy từ dưới sâu, không báo trước.

– Chị ơi, ngoi lên! – Orm vừa kịp quay lại đã thấy cơ thể chị bị cuốn chếch về phía xa. Tay chị vươn ra, hoảng loạn bơi ngược dòng, nhưng không thắng nổi lực nước đang siết lấy thân thể gầy gò.

Em vội bơi theo. Càng đến gần, sóng càng mạnh, bọt trắng trào lên như thể biển cũng đang cố giữ chị lại. Em nắm được tay chị trong khoảnh khắc ngắn ngủi – lạnh buốt, run rẩy – nhưng rồi một nhịp sóng chồm tới, cuốn chị tuột khỏi tay em.

– Lingling!!!

Tiếng gọi của em tan vào sóng. Bọt nước mặn chát tràn vào miệng, mắt bỏng rát. Em ngoi lên, tìm kiếm, gọi mãi… nhưng chỉ còn mặt nước rỗng không, xám đục và phẳng lặng đến đáng sợ.

Chị không nổi lên nữa.

Không một bóng dáng, không một tiếng động. Biển như đã nuốt trọn chị – cũng như từng làm với ba.

Và lần này, em biết… mình lại mất chị nữa rồi.

Không gian xung quanh bổng dưng nhòe đi. Mặt đất rung lên, nhẹ nhưng rõ ràng. Không phải động đất. Không phải ảo giác.

Một âm thanh ù ù vọng đến tai, như từ lòng đại dương vọng về. Mọi thứ quay cuồng. Ánh sáng xoắn lại thành những dải dài bất tận. Em nhắm mắt, cảm giác cơ thể bị hút vào một xoáy nước vô hình – lần này không phải trong lòng biển, mà giữa chính không gian và thời gian.

Khi mở mắt ra, em đang nằm trên nền đá lạnh, xung quanh là tiếng còi báo động và tiếng bước chân dồn dập. Không còn biển. Không còn nắng. Chỉ là một thế giới xa lạ, mùi kim loại cháy khét và khói thuốc súng lơ lửng trong không khí.

Em mặc quân phục. Trong tay là bản đồ mã hóa và một thiết bị liên lạc. Một người đàn ông chạy đến:

– Trung úy Orm! Báo cáo ngay vị trí của đội địch – họ đang tiến về phía tây đồi số 12!

Em mở miệng định hỏi lại, nhưng những từ ngữ như đã có sẵn trong đầu.

Cơ thể em hành động theo bản năng – bản năng của một người từng được huấn luyện. Em cúi xuống, nhập tọa độ.

Giọng nói phát ra từ chính miệng mình, rõ ràng, chuyên nghiệp:

– Địch đang áp sát. Cần triển khai nghi binh qua lối rừng phía tây. Tôi sẽ chuyển dữ liệu ngay.

Em không hiểu vì sao mình lại biết. Nhưng em biết. Rõ ràng như hơi thở, như nhịp tim. Như thể em – Orm – trong thế giới này, không còn là một vận động viên lặn tự do, mà là một tình báo.

Tiếng súng nổ ở phía xa. Bầu trời mù mịt khói đạn. Em siết chặt thiết bị liên lạc, cảm thấy mọi tế bào đang căng ra vì adrenaline – nhưng đâu đó sâu bên trong, vẫn còn nguyên một khoảng trống...

Chị – Lingling – ở đâu? Liệu lần này, chị có còn tồn tại trong thế giới này không? Hay em lại một lần nữa đi lạc vào một thực tại không có chị?
...

Trên đường trở về căn cứ, giữa vùng núi mù sương và đạn lạc, một loạt tiếng súng vang lên. Em trúng đạn. Máu thấm qua vạt áo. Mọi thứ nhòe đi.

Khi tỉnh lại, em đang nằm trên giường trong một căn nhà nhỏ. Có mùi gỗ cũ và lá khô cháy. Một bàn tay dịu dàng đặt lên trán em.

– Em tỉnh rồi à?

Giọng nói ấy… quen thuộc đến buốt lòng. Em quay đầu – và thấy chị.
Lingling.

Nhưng không phải chị của biển. Không phải chị của giàn hoa giấy hay tà áo lửng tay cũ. Mà là một Lingling khác – tóc ngắn, khoác áo kho quân y, ánh mắt sắc lạnh nhưng ẩn chứa điều gì đó nồng nàn không thể gọi tên.

– Chị… – em thều thào.

Chị mỉm cười:

– Em mất máu nhiều đấy. Yên tâm, giờ an toàn rồi. Em đang ở vùng trung lập.

Em chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Nhưng ánh mắt chị – ánh mắt khiến tim em thắt lại – vẫn như đang giữ em lại giữa những tầng không gian đang sụp đổ.

Em không biết… rằng Lingling lần này –
không phải là người em từng biết. Mà là một điệp viên bên phe địch.

Và nhiệm vụ của chị… là moi thông tin từ em. Dù bằng bất kỳ giá nào.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro