Đêm Không Muốn Kết Thúc (H+)
Những ngày sau đó, Orm tìm đủ cách để né tránh mọi cuộc gọi từ Thái Lan. Mỗi lần màn hình điện thoại sáng lên với số của ba, cô đều tắt máy, rồi ôm chặt lấy Lingling như sợ chỉ cần buông tay thôi thì mọi thứ sẽ tan biến.
Bề ngoài, Orm vẫn sống vui vẻ bên Lingling. Hai người cùng nấu ăn, cùng đi làm, cùng bàn luận về những dự án mới. Lingling không biết chuyện gì, chỉ thấy Orm chăm chỉ và dịu dàng hơn, luôn quan tâm đến từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống thường ngày. Những buổi sáng, Orm ngồi trên bàn vẽ còn Lingling ngồi ở góc bàn làm việc với laptop, thỉnh thoảng quay sang mỉm cười với nhau – một hình ảnh yên bình tưởng chừng có thể kéo dài mãi.
Nhưng sâu thẳm trong lòng Orm là nỗi lo sợ không thể nào xua đi. Mỗi khoảnh khắc hạnh phúc bên Lingling đều trở thành một nỗi bất an – không biết còn được bao lâu nữa, không biết khi nào cơn bão từ quê nhà sẽ ập đến. Cô cười, cô yêu, cô sống như chưa từng có gì xảy ra... nhưng chỉ mình cô biết, trái tim lúc nào cũng run rẩy, như treo lơ lửng bên bờ vực.
Lingling vô tư, ấm áp, trở thành chỗ dựa duy nhất cho Orm, nhưng đồng thời cũng là nỗi sợ lớn nhất của cô – bởi Orm biết, một khi bí mật kia bị phơi bày, hạnh phúc của họ có thể sụp đổ trong nháy mắt.
Trong căn hộ ấm cúng, ánh đèn vàng dịu hắt xuống khung cảnh yên bình. Trên màn hình tivi, bộ phim vừa kết thúc, tiếng nhạc cuối vang lên khe khẽ rồi tắt. Orm vẫn ngồi im lặng, tựa đầu vào vai Lingling, hít thật sâu mùi hương quen thuộc khiến lòng cô vừa yên ổn vừa đau nhói.
Lingling vòng tay ôm lấy Orm, vỗ nhẹ như ru trẻ con.
"Em buồn ngủ chưa?" – Lingling hỏi khẽ, giọng nói trầm ấm như xoa dịu tất cả.
Orm lắc đầu, siết chặt vòng tay quanh eo Lingling hơn, như sợ nếu thả ra thì cô sẽ mất đi cả thế giới của mình. Đôi mắt Orm đỏ hoe, nhưng cô không để Lingling nhìn thấy. Trong khoảnh khắc đó, nước mắt muốn trào ra nhưng cô cố nuốt ngược vào trong, cố giấu đi nỗi sợ hãi và nỗi đau.
Lingling chỉ nghĩ Orm mệt, dịu dàng hôn lên mái tóc mềm mại rồi thủ thỉ:
"Có Ling ở đây... em chẳng cần lo gì cả."
Orm khẽ run lên. Câu nói giản đơn ấy lại khiến trái tim cô thắt lại. Cô muốn tin rằng hạnh phúc này sẽ còn mãi, nhưng đâu đó trong tâm trí, lời đe doạ của ba vẫn vang vọng: "Con phải về... và cưới Tian."
Orm nhắm mắt lại, nép sâu hơn vào vòng tay Lingling, để tận hưởng trọn vẹn sự bình yên ngắn ngủi ấy như thể đây có thể là lần cuối cùng.
Căn phòng nhỏ vẫn vang vọng âm hưởng buồn man mác từ bộ phim vừa chiếu. Màn hình đen lại, nhưng dư vị của cái kết không trọn vẹn vẫn còn vương trong không khí. Orm run lên trong vòng tay Lingling, và rồi không kìm được nữa, những giọt nước mắt nóng hổi tuôn xuống.
Lingling hơi giật mình, rồi vội vàng cúi xuống, lau từng giọt nước mắt bằng tay áo mềm.
"Thôi mà... đừng khóc nữa nha, chỉ là phim thôi. Kết thúc buồn thì cũng chỉ là trong phim."
Orm nức nở, tiếng nấc nghẹn ngào đến mức trái tim Lingling quặn thắt.
"Hức..."
Lingling ôm siết Orm vào lòng, bàn tay dịu dàng vuốt lưng như muốn che chở cả thế giới cho cô.
"Ling thương em mà, đừng khóc nữa. Có Ling ở đây, sẽ không làm em buồn đâu."
Orm úp mặt vào ngực Lingling, nước mắt thấm ướt vạt áo cô. Nhưng trong lòng Orm thì nghẹn đắng. Cô khóc không phải vì nhân vật trong phim, mà vì bóng dáng của chính mình và Lingling hiện lên trong đó hai người yêu nhau tha thiết, nhưng rồi có thể sẽ không đến được với nhau.
Cô sợ. Rất sợ. Sợ rằng một ngày nào đó vòng tay này sẽ bị cướp đi, sợ rằng tình yêu này cũng sẽ rơi vào bi kịch như cái kết vừa xem. Nhưng Orm không dám nói. Cô chỉ khóc, chỉ để Lingling hiểu nhầm rằng đó là những giọt nước mắt dành cho một bộ phim buồn.
Còn Lingling, không hề hay biết, chỉ ôm cô thật chặt, thì thầm những lời an ủi dịu dàng, tin rằng tình yêu này vẫn đang nguyên vẹn và vững chắc.
Lingling khẽ kéo nhẹ cằm Orm lên, dùng ngón cái lau những giọt nước mắt còn đọng trên má. Cô mỉm cười, cố làm giọng thật nhẹ nhàng:
"Nhìn em khóc mà Ling muốn khóc theo luôn đó. Hay là bây giờ mình xem phim hoạt hình cho vui, chắc chắn sẽ có kết thúc đẹp. Hoặc là... mai Ling dắt em đi ăn kem nhé, chọn vị nào em thích luôn."
Orm khẽ lắc đầu, vẫn rúc vào ngực Lingling, nhưng nghe vậy cũng hít một hơi thật sâu. Lingling bày trò, giả vờ nghiêm túc nói tiếp:
"Không được khóc nữa đâu. Ai mà thấy Orm của Ling khóc như thế này chắc sẽ nghĩ Ling ăn hiếp em mất."
Nói rồi Lingling còn cố làm bộ mặt hối lỗi, khiến cô trông vừa buồn cười vừa dễ thương. Orm bật cười trong tiếng nức nở, nước mắt vẫn rơi nhưng khóe môi đã cong lên.
"Thấy chưa, em cười rồi kìa." Lingling reo khẽ, như thể vừa thắng được một trận quan trọng. Cô hôn nhẹ lên trán Orm: "Ngoan... có Ling ở đây, sẽ không có cái kết buồn nào hết."
Orm ôm Lingling thật chặt, như muốn níu giữ hơi ấm ấy mãi mãi. Nhưng tận sâu trong lòng, nỗi sợ hãi vẫn còn nguyên. Cô không dám nói ra, chỉ biết mượn nụ cười để che giấu, trong khi nước mắt thì vẫn còn âm ỉ nơi khóe mắt.
Orm nấc nghẹn, giọng run rẩy, từng chữ như bị đứt quãng giữa những tiếng nức nở:
"Em... hức... sợ một ngày Ling sẽ yêu người khác... Ling sẽ dành mọi thứ tốt đẹp cho... hức... cô ấy... chứ không phải cho em nữa..."
Đôi mắt đỏ hoe, nước mắt lăn dài trên má, Orm nhìn người yêu mình như thể chỉ cần buông ra là sẽ mất đi mãi mãi.
Lingling ôm chặt lấy Orm, vừa xoa lưng vừa cười dịu dàng, không hề mảy may nhận ra những ẩn ý trong lời nói kia:
"Ngốc quá... Ling chỉ có mình em thôi. Trên đời này làm gì có ai thay được Orm của Ling chứ."
Cô lại đưa tay lau nước mắt cho Orm, giọng trầm xuống, đầy chắc chắn:
"Em phải tin Ling, nhé? Dù có chuyện gì xảy ra, Ling cũng sẽ không bỏ em."
Orm cắn môi, nghe những lời ấy tim đau nhói. Đối với cô, từng câu nói của Lingling giống như một lời hứa xa xỉ ngọt ngào, an ủi, nhưng cũng như một giấc mơ mong manh, sợ rằng sớm muộn gì cũng sẽ vỡ tan.
Cô gật đầu trong vòng tay người yêu, khẽ thì thầm, giọng lạc đi:
"Vâng... Ling đừng quên những gì hôm nay đã nói với em... nhé..."
Lingling lại tưởng Orm chỉ còn xúc động vì bộ phim, chỉ biết siết chặt cô gái bé nhỏ trong lòng, vỗ về như dỗ một đứa trẻ:
"Ừ, Ling hứa. Ngoan nào, đừng khóc nữa."
Orm vùi mặt vào ngực Lingling, để mặc nước mắt thấm ướt áo cô, trong lòng ngổn ngang những nỗi sợ không dám nói ra.
Lingling mỉm cười dịu dàng, rồi bất ngờ cúi xuống bế bổng Orm lên khỏi ghế sofa.
Orm giật mình, đôi má ửng hồng:
"Ơ... Ling... làm gì vậy?"
Lingling khẽ nghiêng đầu, đôi mắt đầy cưng chiều:
"Đi ngủ thôi, Ling ôm em ngủ."
Orm cười ngượng ngùng, nhưng vẫn ngoan ngoãn vòng tay ôm lấy cổ người yêu, nép sát vào lòng Lingling như một đứa trẻ.
Lingling bước chậm rãi về phía phòng ngủ, đặt Orm xuống chiếc giường êm ái phủ ga trắng quen thuộc của cả hai. Vừa định đứng dậy, thì bàn tay nhỏ bé của Orm đã giữ chặt lấy cổ áo Lingling, không cho rời đi.
Lingling hơi khựng lại, rồi theo lực kéo ấy mà cúi xuống, toàn thân đổ xuống gần kề Orm. Orm không buông, vòng tay quấn chặt lấy cổ Lingling.
Ánh mắt hai người giao nhau, sâu lắng, như thể chỉ còn họ tồn tại trong thế giới này.
Orm là người đầu tiên phá vỡ khoảng cách. Cô khẽ kéo Lingling xuống gần hơn, rồi chạm môi mình vào môi người yêu.
Một nụ hôn ngọt ngào, run rẩy trong giây đầu, nhưng nhanh chóng hóa thành say đắm. Hơi thở hòa vào nhau, từng nhịp tim đập gấp gáp.
Nụ hôn ấy kéo dài, sâu, và nồng nàn, như thể chẳng ai muốn buông. Hai cơ thể quấn quýt, ôm trọn lấy nhau trong vòng tay, để lại khắp căn phòng tràn ngập sự ấm áp và khát khao.
Nụ hôn không dừng lại ở sự ngọt ngào ban đầu. Càng lúc càng sâu, càng cuốn lấy nhau không lối thoát. Lingling nghiêng đầu, môi cô khẽ hé, khéo léo lấn sâu vào hơi thở ấm nóng của Orm.
Orm run lên trong vòng tay ấy, nhưng lại càng ôm chặt hơn. Khi đầu lưỡi mềm mại của Lingling khẽ len lỏi vào, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của Orm, cả người Orm như mất đi sức lực. Hơi thở của cô rối loạn, lồng ngực phập phồng theo từng nhịp trao đổi.
Tiếng tim đập vang trong lồng ngực cả hai, hòa vào nhau, dồn dập và nóng bỏng. Orm khẽ rên một tiếng nghẹn ngào trong nụ hôn, làm Lingling càng không kìm được, càng quấn quýt, càng muốn chiếm hữu.
Nụ hôn ấy vừa dịu dàng vừa mãnh liệt, như thiêu đốt mọi khoảng cách, để lại dư vị ngọt ngào xen lẫn khát khao cháy bỏng trên đôi môi cả hai.
Không khí trong phòng ngủ dần đặc quánh lại bởi hơi thở và nhịp tim gấp gáp của cả hai.
Môi họ vẫn chưa rời nhau, từng nhịp quấn quýt khiến nhiệt độ cơ thể tăng lên không ngừng. Bàn tay Lingling chẳng chịu đứng yên, khẽ lướt trên làn da mịn màng, mang theo những rung động khó kìm nén. Khi cô kéo nhẹ vạt váy của Orm trượt xuống, để lộ làn da trắng ngần, Orm như nghẹn lại, nhưng vẫn đáp lại bằng đôi tay run rẩy cởi bỏ chiếc áo phông của Lingling.
Trong tích tắc, khoảng cách giữa họ không còn gì ngăn trở. Lingling rời khỏi bờ môi ngọt ngào, hôn dần xuống chiếc cổ mảnh mai. Đôi môi mềm chạm khẽ, rồi mút nhẹ một cách đầy chiếm hữu. Orm nhắm chặt mắt, hơi thở đứt quãng, để mặc từng nụ hôn nóng bỏng lan ra khắp cơ thể.
"Ưm ~" – tiếng rên khẽ bật ra từ đôi môi Orm, vừa ngọt ngào vừa run rẩy, khiến Lingling càng thêm khát khao, càng muốn chìm đắm trong hơi ấm của cô, không để ai hay điều gì có thể cướp đi giây phút này.
Trong ánh đèn vàng dịu nơi phòng ngủ, thân thể Orm khẽ run lên khi Lingling từ tốn tháo từng chiếc khuy áo ngực. Làn da trắng ngần hiện ra, mềm mại và đầy đặn, khiến ánh mắt Lingling trở nên sâu hun hút, khao khát không che giấu.
Orm hơi ưỡn người, như mời gọi, như trao toàn bộ bản thân cho người trước mặt. Lingling cúi xuống, đôi môi nóng ẩm lập tức bao lấy một bên bầu ngực, trong khi bàn tay còn lại khéo léo xoa nắn bên kia. Tiếng thở gấp hòa cùng tiếng rên khẽ của Orm làm bầu không khí trở nên mê hoặc.
Đầu nhụy hồng hào nhanh chóng cứng lại dưới sự khiêu khích, mỗi cái mút, mỗi lần lưỡi lướt qua đều khiến Orm rùng mình, đôi tay cô vô thức siết chặt lấy ga giường.
"Ư... ahh~" – âm thanh ngọt ngào bật ra từ đôi môi nhỏ nhắn, run rẩy mà đầy mê hoặc. Lingling không vội vàng, cứ thong thả tận hưởng, hết mút bên này lại chuyển sang bên kia, như muốn lưu giữ hương vị này mãi mãi.
Orm chìm trong khoái cảm, toàn thân như tan chảy dưới sự cưng chiều và chiếm hữu đầy mãnh liệt ấy.
Lingling tham lam chiếm hữu, đôi môi nóng bỏng di chuyển qua lại giữa hai bầu ngực mềm mại, đầu lưỡi khéo léo xoay tròn quanh hạt đậu nhỏ căng cứng. Khi bất ngờ ngậm chặt rồi khẽ cắn nhẹ, Orm giật nảy người, tiếng rên bật ra trong nghẹn ngào:
"Ahh~... ưm... ư..."
Cảm giác vừa tê rát, vừa ngứa ngáy, vừa như có luồng điện chạy khắp cơ thể khiến Orm không biết nên trốn chạy hay dâng hiến thêm. Đôi tay cô vô thức ôm chặt lấy vai Lingling, móng tay khẽ bấu vào da thịt, như muốn níu giữ, như sợ mất đi nguồn khoái cảm đang dồn dập này.
Lingling thì không dừng lại, mỗi cái cắn, mỗi lần mút sâu lại càng khiến cơ thể Orm run rẩy dữ dội hơn, hòa trộn giữa đau đớn ngọt ngào và khoái cảm mãnh liệt. Không khí trong phòng đặc quánh, chỉ còn tiếng thở gấp gáp, tiếng rên nhỏ bé của Orm và từng nụ hôn nóng bỏng, tinh tế, gợi tình đến nghẹt thở.
Hai cơ thể nóng rực quấn lấy nhau, chẳng còn gì ngăn cách ngoài những hơi thở dồn dập và nhịp tim rối loạn. Quần áo bị gạt bỏ, vương vãi khắp sàn, minh chứng cho sự khao khát không thể kìm nén.
Lingling chậm rãi hôn xuống vùng bụng phẳng lì, để lại từng dấu hôn ẩm nóng, hơi thở phả lên da khiến Orm khẽ run, eo cong nhẹ theo từng cái chạm.
"Ưm ~~" – âm thanh ngọt ngào bật ra từ bờ môi Orm, vừa rụt rè vừa đầy mê hoặc.
Bàn tay Lingling lướt dọc bờ đùi mịn màng, khẽ miết từ trong ra ngoài, mỗi cú chạm như mồi lửa thiêu đốt khiến Orm không thể nằm yên, cơ thể cô uốn éo theo bản năng, đôi tay vô thức siết chặt lấy ga giường.
Ánh mắt Lingling nhìn lên, ngập tràn yêu thương lẫn ham muốn, từng cái vuốt ve, từng nụ hôn đều vừa dịu dàng vừa nóng bỏng, như muốn nói rằng: mọi ngọt ngào trên đời này, Ling chỉ dành riêng cho em.
Lingling trượt xuống chậm rãi, để hơi thở nóng rực phả vào nơi nhạy cảm nhất khiến Orm không kìm được mà khẽ khép đôi chân, giọng run rẩy gọi tên:
"Ưm ~~ Ling..."
Lingling khẽ cười, ánh mắt chứa đầy dịu dàng xen lẫn ham muốn. Cô đặt một nụ hôn thật mềm lên vùng da mỏng manh ấy, rồi để chiếc lưỡi ẩm ướt lướt qua, từng vòng xoáy nhỏ lan tỏa cảm giác tê dại khiến Orm run lên từng hồi.
"Ahh ~~ ư... ưmm ~~" – âm thanh vỡ vụn tràn ra từ bờ môi đỏ mọng, đôi tay cô bấu chặt lấy ga giường như muốn tìm điểm tựa.
Lingling không ngừng đẩy sâu hơn, lưỡi khẽ khuấy động, ra vào nhịp nhàng, vừa tinh tế vừa dồn dập. Mỗi lần quét qua, toàn thân Orm như có dòng điện chạy dọc, khiến cô rên khẽ đầy ngọt ngào:
"Ưmm ~~ ahhh ~~ Ling... hức ~~"
Sự phối hợp giữa nhịp lưỡi gấp gáp và cái ôm ghì chặt từ đôi tay Lingling khiến Orm dần chìm vào khoái cảm, vừa xấu hổ vừa ngây ngất, như bị cuốn trọn trong vòng xoáy yêu thương nóng bỏng không lối thoát.
Lingling từ tốn rời khỏi nơi ẩm ướt ấy, ánh mắt sâu hun hút dán chặt lấy gương mặt đỏ ửng của Orm. Đôi tay thon dài khẽ lướt xuống, rồi bất ngờ tiến vào nơi chật hẹp, mềm mại.
"Ahh ~~" – Orm khẽ oằn người, tiếng rên ngọt ngào bật ra không kìm được, bờ môi run run như muốn gọi thêm tên người yêu.
Lingling dịu dàng nhấp từng nhịp chậm rãi, để cơ thể Orm kịp thích nghi. Mỗi chuyển động đều mềm mại nhưng cũng đủ khiến làn da Orm nổi gai ốc, nhịp thở dồn dập.
"Ưmm ~~" – cô khẽ cắn môi, đôi tay vô thức siết lấy ga giường.
Khi cảm nhận cơ thể người yêu đã quen dần, Lingling tăng tốc, những nhịp ra vào gấp gáp hơn, sâu hơn. Âm thanh ướt át vang lên trong căn phòng tĩnh mịch, hoà cùng tiếng rên rỉ ngọt ngào, vụn vỡ của Orm.
"Ahh ~~ ahh ~~ Ling... ưm ~~ nhanh quá... "
Mỗi cú nhấp là một đợt khoái cảm dồn dập quét qua, khiến Orm như bị nhấn chìm trong vòng xoáy vừa ngọt ngào vừa nóng bỏng, toàn thân run rẩy, từng tiếng rên nhỏ nhoi cũng trở thành minh chứng cho tình yêu mãnh liệt giữa hai người.
Lingling tăng nhịp, từng cú nhấp mạnh mẽ vang vọng khắp căn phòng, âm thanh ướt át hòa cùng hơi thở gấp gáp khiến không gian trở nên mờ mịt, nồng nhiệt đến nghẹt thở.
"Ưmm ~~ ahh ~~ Ling... nữa... ahh ~~" – Orm gần như mất kiểm soát, đôi chân khẽ run, vô thức kẹp chặt lấy eo người yêu.
Lingling cúi xuống hôn lấy đôi môi run rẩy ấy, vừa chiếm đoạt vừa dỗ dành, bàn tay không ngừng ra vào trong sự chật khít ngọt ngào kia. Tiếng rên rỉ của Orm bị nuốt trọn trong nụ hôn sâu, rồi lại bật ra thành từng âm thanh vụn vỡ, vừa e ấp vừa đầy khao khát.
Mỗi cú nhấp, mỗi tiếng va chạm ướt át như một giai điệu hoang dại, khiến cả căn phòng ngập trong hơi thở nồng nàn và khoái cảm cháy bỏng.
Orm oằn mình, từng đường cong cơ thể run rẩy dưới sự chiếm hữu đầy dịu dàng mà mãnh liệt của Lingling, để rồi chỉ còn biết thả trôi bản thân trong vòng xoáy ngọt ngào, nóng bỏng không lối thoát.
Lingling tăng tốc, từng nhịp ra vào mạnh mẽ, dứt khoát, hòa cùng âm thanh ướt át vang vọng như thúc đẩy mọi giác quan lên đến cực điểm.
"Ahhh ~~ Ling... nhanh quá... ahhh ~~" – Orm rên rỉ, tiếng gọi tên người yêu vỡ ra trong hơi thở dồn dập, đôi bàn tay bấu chặt vào ga giường đến run rẩy.
Lingling cúi xuống, môi phủ kín từng nụ hôn nóng bỏng dọc cổ, dọc vai, vừa chiếm hữu vừa trấn an. Bàn tay nàng vẫn không ngừng nhấp mạnh, từng nhịp sâu và gấp gáp hơn, khiến cơ thể Orm căng lên, run bần bật như sắp vỡ tung.
"Ưmm ~~ ahhh ~~ em... không chịu nổi nữa... Lingg ~~" – Orm oằn mình, đôi chân vô thức siết chặt lấy Lingling, cả cơ thể bị cuốn vào vòng xoáy khoái cảm dâng trào.
Lingling thì thầm vào tai cô, giọng khàn khàn, nóng rực:
"Đừng kìm lại... cứ để Ling đưa em đến tận cùng..."
Những nhịp nhấp cuối cùng dồn dập, mạnh mẽ, đưa cả hai lao vút lên đỉnh điểm, nơi khoái lạc hòa quyện cùng tình yêu, khiến căn phòng ngập tràn trong hơi thở gấp gáp, rên rỉ và dư âm ngọt ngào cháy bỏng.
Tiếng rên rỉ, tiếng thở dồn dập hòa lẫn vào nhau, vang vọng khắp căn phòng kín. Lingling dồn sức trong những nhịp cuối, mạnh mẽ, sâu hơn, nhanh hơn, như cuốn cả hai vào vòng xoáy mất kiểm soát.
"Ahhh ~~ Ling... em... em tới rồi... ahhh ~~" – Orm oằn người, cơ thể run rẩy dữ dội, đôi mắt nhắm nghiền, miệng hé mở gọi tên Lingling trong cơn khoái cảm vỡ òa.
Lingling cũng không kìm được, khi cảm nhận từng cơn co thắt nóng bỏng của Orm, nàng bật rên, cả cơ thể căng lên, hòa mình vào cực khoái dâng trào.
Hai thân thể quyện chặt lấy nhau, hơi thở gấp gáp, run rẩy trong khoảnh khắc cả hai cùng đạt đỉnh. Không còn khoảng cách, chỉ còn tình yêu mãnh liệt và sự quấn quýt khắc sâu trong từng nhịp tim.
Dư âm còn lan tỏa, Lingling vẫn ôm chặt Orm trong vòng tay, hôn nhẹ lên mái tóc ướt mồ hôi của cô, thì thầm như lời khẳng định:
"Em là duy nhất... mãi mãi..."
Orm vẫn thở gấp, đôi má đỏ bừng, khẽ gật đầu trong vòng tay Lingling, khóe mắt lấp lánh giọt lệ hạnh phúc.
Lingling vòng tay siết nhẹ lấy eo Orm, kéo cô sát hơn vào mình như muốn giữ trọn hơi ấm ấy mãi mãi. Nhịp tim cả hai vẫn còn gấp gáp, nhưng dần dần hòa chung một nhịp, đều đặn, ấm áp.
Orm rúc sâu vào lồng ngực người yêu, hơi thở khẽ phả vào làn da Lingling khiến nàng thấy tim mình run lên. Cô nhắm mắt, giọng khàn khàn nhưng đầy dịu dàng:
"Em cũng yêu Ling... yêu nhiều lắm."
Lingling khẽ mỉm cười, đặt thêm một nụ hôn lên mái tóc mềm của Orm. Trong căn phòng mờ ấm, chỉ còn tiếng thở đều, hơi ấm cơ thể quấn quýt và lời yêu thương vang vọng trong lòng cả hai.
Cả thế giới ngoài kia, dường như chẳng còn quan trọng nữa.
Orm nằm yên, đôi mắt hoe đỏ, cố kìm lại từng tiếng nấc để không đánh thức người trong lòng. Ánh sáng vàng dịu từ chiếc đèn ngủ hắt xuống, khẽ bao trọn gương mặt Lingling đang say giấc. Gương mặt ấy thanh thản, bình yên đến mức khiến tim Orm vừa đau vừa rung động.
Nước mắt lặng lẽ tràn ra, ướt gối. Trong đầu cô vang lên những lời ba nói, những đe dọa, những trói buộc. Orm thấy sợ hãi. Cô đã trao đi tất cả tình yêu, thân xác, trái tim, niềm tin cho Lingling. Đối với cô, Lingling là điểm dừng cuối cùng, là người duy nhất có thể chạm đến tận sâu tâm hồn mình.
Nhưng cũng chính vì thế, nỗi lo càng nặng trĩu. Liệu hạnh phúc này có còn dài lâu? Liệu có một ngày nào đó bàn tay này phải buông, đôi mắt này không còn được nhìn thấy gương mặt yên bình kia nữa? Ý nghĩ ấy khiến ngực Orm thắt lại, đau đến nghẹn thở.
Cô đưa tay run run, khẽ vuốt dọc theo gương mặt người mình yêu, thì thầm thật khẽ, như một lời hứa chỉ mình cô nghe thấy:
"Ling... nếu có ngày em phải rời xa, xin hãy nhớ... em đã yêu Ling bằng tất cả những gì em có."
Nước mắt tiếp tục rơi, hòa vào bóng đêm tĩnh lặng. Còn Lingling, vẫn chìm trong giấc mơ ngọt ngào, chẳng hề biết trái tim Orm đang rỉ máu ngay bên cạnh mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro