✵Tiếp xúc thân mật✵

Chap 4: Tiếp xúc thân mt.

=========================

- Mày nói mày rút lui là sao?__ Seongwoo nhớ lại lời Jihoon nên hỏi lại.

- Không thành công đâu.__ Jihoon nói xong cười nhạt.

- Mày đã thử chưa?!?__ Seongwoo nghiêng đầu thắc mắc.

- Chưa, nhưng em ấy như vậy tao có dùng ngàn kế cũng không được.__ Jihoon vẫn giữ nụ cười nhạt đó, nói với sắc giọng lạnh tanh.

Đúng là đông đã ghé, nhưng mới chỉ là đầu đông nên không có cái cảm giác lạnh tê tái, cũng chỉ làm con người ta hơi tê tê khi có cơn gió nhẹ thoáng qua. Seongwoo dừng bước lấy từ cốp xe ra cái áo khoác rồi đưa Jihoon.

- Mày không mặc sao đưa tao?!?__ Jihoon cầm cái áo từ tay Seongwoo rồi hỏi.

- Mày nhìn có vẻ lạnh hơn tao, mặc đi.__ Seongwoo nhìn Jihoon cười rồi nói.

Seongwoo vừa đi vừa run lên vì rét, Jihoon có nói đưa Seongwoo cái áo khoác thì nó bảo không cần nên Jihoon đành mặc kệ.

- Mày định làm mình lạnh hơn đấy hả?!? Lúc ý mày thành băng thì làm sao mà tao tán được?!?__ Daniel từ đâu ra khoác cho Seongwoo cái comple của mình.

- Mày....mày ở đâu ra đấy?!?__ Seongwoo hốt hoảng khi thấy Daniel.

- Tao ở đằng sau đấy, chúng mày nói gì tao nghe hết rồi.__ Daniel cười ngốc nói.

- Từ lần sau mày mặc âu phục thì cười kiểu khác cho tao. Chả hợp gì sất.__ Seongwoo dò xét Daniel rồi lắc đầu nói.

- Tao còn sống...__ Jihoon bị cho ăn bơ đành lên tiếng.

- Thôi..tao về đây đến nhà tao rồi.__ Jihoon vẫy tay chào hai đứa nó.

- Mày đi cẩn thận nhá!!! Ngõ tao thấy hơi tối đấy!!! Mai nhớ trả áo cho tao nha!!!__ Seongwoo nói rồi nhìn Jihoon đi khuất.

- Biết rồi!!!__ Để Seongwoo không lo lắng Jihoon cố hét vọng ra.

Jihoon đi bộ vào trong ngõ, ngõ đã tối, đèn còn cứ nhấp nháy nhấp nháy lúc tắt lúc mở sợ chết khiếp. Jihoon người run run vì sợ từng bước từng bước vào trong ngõ.

Đang đi thì có tiếng bước chân phát ra, vì đã muộn nên ngõ rất yên lặng làm tiếng bước chân vang vọng khắp ngõ nên cậu không tài nào xác định được phương hướng, 36 kế chạy là thượng sách, nhắm đích, Jihoon bật mode The Flash lên lao thẳng về phía trước.

Rm....

Och...

Không để ý mà Jihoon lại đâm vào ai đó, và tiếng oạch là cái tiếng mà toàn thân của cậu giáng xuống đất, tất cả là tại người đằng trước quá cao, còn cậu thì quá nhỏ bé.

Cố gượng đau đứng dậy, Jihoon phủi bụi trên người mình rồi nhìn người đằng trước, chỉ có chút ánh sáng nhấp nháy nên không thể nhìn rõ gương mặt cậu ta. Nhưng sao lại có cái cảm giác quen thuộc vậy?!? Jihoon bất giác đưa tay mình lên vuốt má người phía trước, mặt có hơi đưa đến gần cậu ta để nhìn cho rõ. Người phía trước có ngạc nhiên về hành động của Jihoon, Jihoon cũng vậy nó hoàn toàn không biết mình đang làm gì lúc này.

Do quá bối rồi mà người đó vội chạy đi, bỏ lại cậu. Cậu ta cũng muốn nhìn thấy mặt Jihoon nhưng điều kiện ánh sáng hoàn toàn không đủ, hai người họ có những hành động thân mật vậy mà chả ai biết mặt ai.


Guanlin chạy ra khỏi ngõ, thở hổn hển nhìn vào phía trong, quái lạ sao lại có người như vậy được nhỉ, thật sự không phải đến gặp ông bà thì Guanlin cũng chả đi vào cái ngõ này rồi. Nhưng không hiểu sao những hành động của cậu trai nhỏ nhắn trong ngõ lại làm Guanlin có cái cảm giác ấm áp, và mong muốn được nhìn mặt cậu ấy một lần.


Jihoon như được tỉnh mộng, quay lại nhìn bóng dáng cậu trai cao lớn kia chạy mất rồi tự hỏi lòng mình là vừa làm cái hành động gì không biết.

- Chào mama! Con về rồi ạ!!__ Jihoon tháo giầy để lên kệ rồi nói.

- Chào con!__ Bà Park cười nhẹ nhìn cậu con trai của mình.

- 12h rồi sao mẹ không ngủ?!? Cái gì?!?! 12h á?!?__ Jihoon hốt hoảng dí mặt vào đồng hồ điện thoại nhìn cho rõ.

- Anh hứa với tôi mấy giờ về hả PARK JIHOON!!!!!!?!?!?!__ Bà Park bực mình mắng lớn.

- Tại bọn con bận mà!!!__ Jihoon quỳ thụp xuống chân mẹ ra vẻ đã biết mình sai.

- Anh lên ngủ ngay cho tôi!!! Mai mà tôi phải vác xác lên gọi anh dậy là tôi CẮT. TIỀN. ĂN. VẶT!!!!__ Bà Park vừa hét vừa gằn giọng bốn từ cuối làm Jihoon giật nảy mình chạy thẳng lên phòng.

Jihoon đóng cửa phòng, vội vàng đi vệ sinh cá nhân thay bộ quần áo ngủ rồi nằm lên giường.....onl face.


Nơi lũ d hơi hi t.

00:21

Hoon đp dzai dng ngi (Jihoon): Ai còn thức không lên nói chuyện với tui nè!!

Bu tri ca Kookie (Taehyung): Ngủ hết rồi...😴😴

Th con đáng eo ca TaeTae (Jungkook): TAEHYUNG!!!! TRẢ NICKNAME CŨ LẠI CHO TAO!!!!!

Mochi đáng eo (Jimin): Còn rôm rả gớm.

Đưng đá xanh (Yoongi): Không để cho trẵm ngủ, các ngươi thật không có ý tứ.

Bùi Trân hoàng thưng (Jinyoung): Ngươi dám soán ngôi của ta hả @Đưng đá xanh?!?

Rái cá chim te (Daehwi): Giờ này mà mấy ông còn thức hả?!?

Hoon đp dzai dng ngi: Daehwi nhớ ít dùng kính ngữ lại cho thân nhe em!!!

Bu tri ca Kookie: Thằng Jihoon hôm nay hiền vờ lờ.

Th con đáng eo ca TaeTae: Mày với Ong đi ăn mảnh cái gì rồi ăn linh tinh để thành như thế này hả @Hoon đp dzai dng ngi?!?

Hoon đp dzai dng ngi: Đầu đuôi là thế này, tao đi bộ vào trong ngõ, tối quá nên tao chạy thục mạng cho đỡ sợ ai dè đâm vào người đàn ông khác, tao còn vuốt má với cả dí mặt mình vào mặt người đấy, tao vẫn đang sợ đây này, mà người đàn ông ấy quen lắm đờ mờ!!🤔🤔

Mochi đáng eo: Ong đâu sao không đi cùng với mày?!?

Hoon đp dzai dng ngi: Đang đi thì thằng Niel nó xuất hiện bắt mất Ong rồi😢😢😢

Bùi Trân hoàng thưng: Nhắc mới nhớ chúng nó không có onl luôn kìa.

Ti mt din biến khác...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

- Bạn Guanlin có nên biết cậu trai nhỏ trong ngõ là ai không nhờ🙂?!?

Nhớ vote và cmt nha❤️❤️❤️

__RoXi07__ GinGinie_1602

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro