Chương 13:

Sau đấy Qri lại lấy ra bánh ngọt mang từ Thụy Sĩ về đưa cho Jimin, hỏi Jimin: "Còn muốn ăn thêm điểm tâm ngọt không? Cuối tuần này dì đi Thụy Sĩ công tác."

Jimin cười, cũng không khách khí: "Vậy làm phiền dì rồi."

Lại hỏi: "Dì ở bên đó có công việc ạ?"

Qri gật đầu: "Gần đây công ty hợp tác ở đó mấy hạng mục, phải thường xuyên đi lại, vừa lúc có thể mang về nhiều thêm chút điểm tâm cho mấy đứa."

Jimin: "Vậy là vợ cháu lại có lộc ăn rồi, lần trước dì đưa cho chúng cháu một túi, đều bị cô ấy giữ ăn cả, cơm sáng cũng không thèm ăn."

Lisa đang còn bị một câu kia của Jungkook nhắn đến mà buồn bực, đang nghĩ làm thế nào để đáp trả lại anh ta, nên không để ý tới cuộc nói chuyện của Jimin và Qri.

Sau đó lại nghe thấy từ điểm tâm ngọt, cô hiếu kì hỏi: "Đồ ngọt gì đấy ạ?"

Qri: "Đồ bên Thụy Sĩ, con không thích ăn đồ ngọt, mẹ không mang về cho con, tuần trước về đây dì Park nhờ mẹ mang về một ít đưa cho mấy đứa nhà dì Park."

Lisa hơi cúi đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, cô ngẩng lên cố ý hỏi một câu: "Con hôm đó đi gặp mẹ, không thấy túi bánh mẹ mang về a."

Jungkook chợt ngước mắt nhìn.

Qri: "Lúc con đến thì tiểu ngũ vừa về."

Lisa cười nhạt: "À, ra là như vậy."

Ánh mắt lướt sang nhìn Jeon Jungkook, anh cũng đúng lúc nhìn lại, ngoài dự tính là Jungkook sắc mặt như thường, giống như chuyện hiểu lầm này anh không để trong lòng.

Lisa có cảm giác như đấm vào bịch bông.

Vừa vô lực lại bất đắc dĩ.

Lúc sau Qri cùng Jimin còn có Jungkook luôn nói chuyện làm ăn, Lisa không hiểu cái gì liền im lặng cúi đầu ăn.

Ăn vào miệng nhưng không biết mùi vị gì.

Cô rất buồn bực, sao lại có một người đàn ông tự phụ đến trình độ khó ai bì kịp như vậy.

Qri biết Jimin ngoài sản xuất dược phẩm, mấy năm trước còn với tay sang cả ngành địa ốc, thuận miệng hỏi mấy câu.

Jimin liền nói ra tên mấy tiểu khu.

Qri kinh ngạc: "Khu biệt thự kia cháu cũng góp cổ phần vào đấy?"

Jimin gật đầu: "Nhà cháu ở hiện tại cũng ở trong khu đấy."

Qri cười: "Thật là trùng hợp quá, Lili cũng ở trong khu đó." Jungkook đang gắp thức ăn, đột nhiên khựng lại, ngay sau đó lại như không có việc gì tiếp tục gắp đồ ăn.

Ngay sau đó, điện thoại Jungkook rung lên, có tin nhắn gửi đến từ " chuyên gia theo dõi" : [ ngày hôm đó tôi không theo dõi anh, là mẹ tôi kêu tôi tới khách sạn, biệt thự kia cũng là mẹ tôi mua cho tôi.]

Jungkook suy nghĩ nhìn màn hình điện thoại vài giây, đang định gửi tin xin lỗi cô, hai cái hiểu lầm này là anh ta sai thì xin lỗi, chỉ cần là anh sai, chẳng sợ mất mặt anh đều sẽ nói xin lỗi.

Kết quả còn chưa kịp gõ chữ nào " chuyên gia theo dõi" đã gửi tin nhắn tiếp theo tới: [ tôi đã nói từ trước, tôi chướng mắt anh. Tôi không phải loại người để bụng, nói xin lỗi tôi liền bỏ qua.]

Jungkook nhỏ giọng " a" một tiếng, cũng không nhìn cô để điện thoại dưới bàn, bắt đầu gõ chữ: [ vậy ngày đó cũng là dì nói cô chụp lén tôi, rồi bảo cô đi ra nhắc nhở tôi, rồi lại nói bạn tốt của cô đi lên tầng 8? Rồi tai nạn ngày hôm đó, cũng là dì bảo cô thổ lộ với tôi?]

Nhấn gửi đi.

Vài giây sau, điện thoại Lisa rung lên, cô đầu tiên là đưa mắt nhìn Jeon Jungkook, anh ta cười như không cười nhìn cô, ánh mắt đó thật đáng ghét.

Cô trừng mắt nhìn anh ta, cúi đầu nhìn tin nhắn xem xong, cô "...." 囧

Thật sự là cạn lời rồi.

Cô hôm đó nhất định là trúng tà mới có thể cùng anh ta " thổ lộ" lấy tính tình tự luyến khó ai bì được kia, tiếng xấu " mơ ước" anh ta sợ cả đời này cô cũng không rửa sạch được.

Lúc này Qri quay lại: " Lili con làm cái gì vậy? Ăn cơm đi."

Ánh mắt cảnh cáo ý bảo cô, cùng người khác ăn cơm mà luôn cúi đầu xem điện thoại là hành vi không lễ phép thiếu tôn trọng người khác.

Lisa ngại ngùng cất điện thoại đi, ngực giống như có một tòa núi lớn đang đè nặng lên trên, mà Jungkook lại đứng trên đỉnh núi, lấy tư thái chiến thắng mà nhìn xuống cô.

Từ quán ăn đi ra đã là 10 giờ tối, vừa rồi mỗi người trên bàn đều uống chút rượu vang đỏ, Jungkook cùng Jimin đều có tài xế riêng.

Qri uống rượu xong không thể lái xe, bà nói để xe ở đây gọi xe đi về.

Jimin: "Dì, cháu đưa dì về."

Qri uyển chuyển từ chối: "Dì với cháu ngược hướng về nhà, đưa dì về không chừng là rạng sáng ngày hôm sau rồi đấy, như vậy đi, Lili vào xe của cháu về hai đứa cùng một khu nhà, cũng tiện."

Jimin theo bản năng nhìn Jungkook, đang đứng cách đó không xa châm thuốc hút.

Jimin nói với Qri: "Cháu cũng chuẩn bị đón vợ cháu tan ca trực, chỗ cô ấy làm cũng khá gần chỗ dì, Lisa ngồi xe của tiểu ngũ về đi."

Qri: "Vậy làm phiền hai đứa rồi,"

Lại dặn dò Lisa: "Con ngồi xe tiểu ngũ về đi, tiểu ngũ cũng nói qua ngày mai rất rảnh, nếu ngày mai con đi nhảy dù, nói với cậu ta một tiếng, để cậu ta an bài cho con một hướng dẫn viên chuyện nghiệp."

Vừa rồi bà mới biết được, Jungkook có bạn tốt đang làm việc ở câu lạc bộ nhảy dù kia.

Lisa vì không muốn để mẹ cô lo lắng, cô thuận miệng đáp: "Được rồi, mẹ, mẹ mau đi về đi."

Lại cùng Jimin vẫy tay: "Tứ ca, hẹn gặp lại."

Jimin cùng Qri rời đi, xung quanh nháy mắt trở lên yên tĩnh, trăng tròn sáng vằng vặc trong đêm tối, ánh trăng bạc xuyên qua từng tầng mây lớn chiếu xuống đường.

Yên tĩnh mông lung.

Jungkook vứt bỏ tàn thuốc, đi đến.

Lisa không muốn đi cùng với anh ta, càng không muốn đi cùng xe Jungkook về, liếc nhìn anh ta một cái, không nói gì nâng bước liền đi.

"Cô đi đâu thế! Xe ở bên này!"

Âm thanh của Jungkook vang lên từ phía sau. Lisa suy nghĩ, vẫn là nên nói rõ ràng với anh ta thì hơn, cô quay đầu: "Tôi gọi xe về."

"Gọi xe?" Jungkook đã đến gần, tay đút túi, rũ mắt nhìn Lisa: "Nếu muốn tự gọi xe về, vừa rồi sao lại phải làm trò trước mặt dì mà không nói rõ ràng?"

Lisa: "Tôi không muốn bà phải lo lắng."

Jungkoook ném lại một câu: "Tùy cô."

Anh xoay người rời đi.

Lisa nhìn chằm chằm anh ta vài giây rồi thu hồi tầm mắt lại. Cô không gọi xe về, chỗ này cách khu nhà cô không xa lắm, đi về cũng chỉ mất hơn một giờ đi bộ, buổi tối không nói gì ăn hơi nhiều, vừa lúc tản bộ tiêu cơm.

Dọc theo ven đường, cô chậm rì rì đi tới, buổi tối cuối mùa thu đã có chút lạnh, cô thỉnh thoảng xoa xoa hai cánh tay, đi được một đoạn người cũng có chút nóng lên. Người qua lại trên đường không ít, nhưng cô cảm thấy phía sau có người đi theo, lại đi thêm vài bước, cô bất ngờ quay đầu lại, nhìn người phía sau, cô không thể tin được chớp chớp mắt.

Jungkook khuỷu tay vắt tây trang, tay phải kẹp điếu thuốc, dưới bóng đêm lóe lên đỏ tươi, phá lệ chọc vào mắt người nhìn. Lisa dùng ngữ khí của Jungkook nói: "Theo dõi tôi? Muốn ở cùng một chỗ với tôi sao?"

Jungkook chợt cười: "Cô nói mấy câu này không thấy chột dạ?"

Lisa: "..."

Jungkook lại nói: "Nếu cô nói trước mặt dì là cô gọi xe về thì tôi lại ăn no dửng mỡ đi theo cô sao?"

Lisa cắn môi: "Lúc này mới có 10 giờ, anh suy nghĩ nhiều rồi."

Jungkook: "Tôi không cần biết mấy giờ, hứa hẹn với người khác tôi nói được làm được. Vạn nhất nói, nếu thật sự phát sinh việc gì ai chịu trách nhiệm.?"

Bên cạnh tiện có thùng rác, Jungkook tắt thuốc ném vào, đi đến gần, anh ném tây trang cho cô. Lisa theo bản năng lùi một bước, tay vẫn tiếp được tây trang.

Jungkook giọng như ra lệnh: "Mặc vào!"

Lisa: "Tôi không lạnh."

Người này bị bệnh thần kinh à.

Jungkook nhìn cô môt cái: "Lần sau có thể thì đừng mặc thành bộ dạng này rồi đi ra đường lắc lư trước mặt người khác."

Lisa hừ một tiếng: "Tôi mặc thành cái dạng gì cũng không cần anh quản!"

Vừa đơn giản lại không hở, sau khi qua miệng tên này, liền không ra thể thống gì.

Jungkook không còn lời gì để nói, có chút lời nếu anh nói ra cảm giác sẽ đặc biệt lưu manh, anh chống tay cắn răng, Lisa đã đem áo vứt lại.

Anh rối rắm hai giây, nhìn về phía cô: "Vừa rồi có người đàn ông nào đi ngang qua mà không liếc nhìn cô hay không."

Những tên đó sau khi nhìn lưng cô, lại đi vượt lên trước cô nhìn chằm chằm đánh giá cô, anh đi theo mấy trăm mét, lại quay lại xe lấy áo tới đây.

Nói xong, tầm mắt dừng trước ngực Lisa cũng chỉ có vài giây, nhắc nhở cô xong, mắt cũng liếc đi chỗ khác.

Lisa: "..."

Vành tai phiếm hồng.

Đêm nay cô mặc váy bó sát người, cho nên dáng người đều bị phô ra hết.

Cô ho nhẹ, lại yên lặng cầm lấy áo Jungkook trở về. Mặc áo của Jungkook vừa vặn che được đến trên mông, trên người đều là mùi của anh, mát lạnh dễ ngửi. Hai tay Lisa để trong túi, cùng Jungkook sóng vai nhau đi về phía trước, hai người im lặng không nói chuyện.

Sau đó Jungkook đánh vỡ cục diện trầm mặc, hỏi cô: "Ngày mai cô muốn đi nhảy dù?"

Lisa chần chờ một lát mới nói: "Không đi."

Tự cô đi nhảy, không muốn cùng anh ta đi theo.

Jungkook " xuy" một tiếng không đáp lại.

Cả đoạn đường tiếp theo không ai nói gì.

Jungkook đi nhanh, cô chỉ có thể theo sát.

Đến ngã tư, chờ đèn đỏ Jungkook sờ túi muốn lấy điện thoại ra, kết quả không sờ thấy gì cả, lại tìm sang túi bên cạnh tốt rồi hai túi đều không có.

Anh nhìn về phía Lisa: "Trong túi áo của tôi có điện thoại không?"

Lisa lắc đầu: "Không có, tay tôi vẫn để trong túi." Nói xong còn lấy tay ra vỗ áo.

"Có phải để quên ở đâu không?"

Jungkook nghĩ nghĩ: "Có lẽ là để ở tiệm cơm rồi."

Anh đưa tay: "Cho tôi mượn điện thoại cô dùng một lát."

Lisa mở túi đem điện thoại mở khóa rồi đưa cho Jungkook, anh gõ một dãy số, thời điểm ấn gọi trên màn hình hiện ra dòng chữ " tiện nam ngu xuẩn".

Anh: "..."

Mặt trầm xuống, môi mím lại.

Sau đó lại cười.

Tức đến cười.

Anh bất động thanh sắc nhìn Lisa, cô chính là nghiêm túc nhìn đèn báo hiệu.

Đèn xanh sáng, Lisa ý bảo anh ta sang đường, Jungkook " ừ" một tiếng, cùng cô đi qua đường.

Điện thoại rốt cuộc được nhận, sau đó truyền đến âm thanh giọng nữ: "Xin chào ngài, Jeon tiên sinh ngài để quên điện thoại ở trong nhà hàng của chúng tôi."

Jungkook: "Đúng vậy, tôi là Jeon Jungkook, làm phiền giữ điện thoại của tôi một lát, tôi sẽ gọi người tới lấy."

"Vâng."

"Cảm ơn."

Jungkook ngắt máy.

Qua đường, Lisa hỏi: "Là ở tiệm cơm?"

Jungkook gật đầu, ngay sau đấy lại gọi điện cho tài xế tới lấy điện thoại. Sau khi nói chuyện với tài xế, Jungkook cũng không có đưa lại điện thoại cho Lisa, Lisa nhìn anh ta: "Đưa điện thoại cho tôi."

Jungkook: "Ai ngu xuẩn?"

Lisa không hiểu: " ?"

Jungkook lắc lắc điện thoại trong tay, cố ý dọa cô: "Có tin là tôi gọi điện cho bạn cô nói cô thích tên nam nhân ngu xuẩn này?"

Lisa lập tức phản ứng lại, tức giận đi đến lấy lại điện thoại.

Jungkook giơ cao điện thoại, cô với không tới.

Dưới tình thế cấp bách, cô nắm chặt lấy cổ áo của Jungkook dùng sức dẫm lên chân anh: "Đưa điện thoại cho tôi.!"

Jungkook bị cô dẫm đến hít khí lạnh, cô càng hăng hái đạp, anh híp mắt, đột nhiên khom người, một tay ôm lấy eo Lisa, một tay khác ôm lấy chân cô đem Lisa ôm lên.

Sợ váy cô vén lên, anh lại xoay người đối mặt với bụi cây ven đường.

Lisa lập tức phát ngốc, thân thể đang không ở trên mặt đất, phản xạ theo điều kiện ôm lấy cổ Jungkook, lúc đối diện cùng anh, đại não liền ngừng hoạt động.

Jungkook cúi đầu nhìn cô: "Còn muốn đạp nữa không?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro