Chương 34:
Đến giữa trưa thì nhóm người Dong Minhyuk rời đi, bọn họ vừa rời đi, toàn bộ đại đội số 2 đều nhẹ nhàng thở ra, đặc biệt là Lisa.
BamBam đi ra ngoài tiễn bọn họ, trường bắn không ai trông coi, mọi người túm tụm lại tán gẫu.
Mấy cô gái thì nói Dong Minhyuk, mấy chàng trai thì còn đang cảm khái kỹ thuật bắn của Lisa.
Lisa dựa vào tường nghỉ ngơi, lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trong lòng bối rối, vẫn luôn nghĩ đến chuyện Jungkook giúp cô bắn bia.
Jennie còn chưa hết hưng phấn, cô ấy đã sớm quen với thái độ bình đạm không màng hơn thua của Lisa, nếu đến nói với Lisa thì giống như nói với đầu gối vậy chẳng được gì, cô liền chạy qua chỗ khác, bắt đầu nhiều chuyện về Dong Minhyuk, chủ yếu là nhìn thử đánh giá của người khác về anh ta.
Tất cả mọi người đều nói tốt mới là thật sự tốt.
Giây phút Minhyuk nói ra là Jungkook bắn mấy phát súng kia, trái tim bình lặng hơn 20 năm của Lisa bỗng nhiên nổi sóng .
Cho tới bây giờ cũng chưa bình ổn lại được.
Rất nhanh đã tới thời gian ăn trưa, BamBam cũng đã trở lại, nói vài câu đơn giản rồi lập tức giải tán cho mọi người đi ăn.
Các đồng nghiệp lục tục đi ra ngoài, mấy cô gái vẫn còn chưa nhiều chuyện xong, Jennie quay đầu gọi cô: "Lili, đi ăn thôi, chị đi trước lấy cơm cho em."
Cũng không quan tâm Lisa nghe thấy hay không lại chuyên tâm tám chuyện.
Nghe được mọi người đều đánh giá Dong Minhyuk tương đối cao, Jennie cũng yên tâm hơn không ít, càng nhìn Minhyuk càng thấy hợp với Lisa.
Một mình Lisa chậm rì rì đi về phía nhà ăn, cô lại thấy BamBam một lần nữa, ở ngay vị trí đã thấy Jungkook lần đầu tiên vào ngày hôm qua, chẳng qua người đang ở bên cạnh nói chuyện với anh ta không phải là Jungkook.
Lại nghĩ, có lẽ anh đã trở về rồi.
Lisa sắp đi đến nhà ăn, dừng bước chân, xoay người trở về ký túc xá.
Cơ bản là mọi người đều đi ăn cơm trước, nên khu ký túc xá rất vắng vẻ.
Quay lại phòng, chuyện thứ nhất là lấy điện thoại ra, cô tìm được số của Jungkook, do dự một lúc rồi gọi đi.
Rất nhanh điện thoại được bắt máy, giọng nói lười biếng mang ý cười của Jungkook truyền đến: "Đây là lần đầu tiên em chủ động gọi điện thoại cho anh đấy."
Lisa nhấp nhấp môi, không để ý tới chuyện này, nói một tiếng: "Cảm ơn anh."
Jungkook không ngờ cô biết chuyện nhanh như vậy, hơi kinh ngạc, hỏi cô: "Ai nói với em?"
Lisa: "Dong Minhyuk."
Jungkook chỉ nhàn nhạt "à" một tiếng, rõ ràng không muốn nhắc tới anh ta.
Lisa cũng không tiện mới vừa nói lời cảm ơn xong đã lập tức cúp điện thoại, khách khí hỏi một câu: "Anh đi về rồi?"
"Ừ, buổi chiều có chuyến bay." Anh nói: "Lisa."
"Ừ?"
"Vậy em chuẩn bị cảm tạ anh như thế nào?"
Lisa: "..."
Người này thật đúng là không hề biết khiêm tốn một chút nào.
Cô trả lời: "Mời anh ăn cơm."
Jungkook khẽ giật mình, anh cứ cho rằng cô sẽ lại giống như mọi khi mà trực tiếp cúp điện thoại của anh, anh nói: "Tùy em thôi, dù sao cứ rút ra 2 tiếng cho anh là được, có thể ăn cơm, hay đi dạo cùng anh cũng được, chọn cái mà em thích."
Lại cố ý nhấn mạnh: "Cuối tuần này anh về."
Lisa "ừ" một tiếng, không nói thêm gì.
Jungkook lại có thêm yêu cầu mới: "Lili, có thể thương lượng với em một chuyện được không? Nếu như em không muốn thì coi như anh chưa nói gì, em nghe qua rồi có thể quên đi."
Lisa: "Anh nói đi."
Jungkook: "Về sau có thể trả lời tin nhắn của anh được không?"
Trong điện thoại có một giây trầm mặc, Lisa cũng không lên tiếng cự tuyệt.
Jungkook nói: "Thật sự không có gì để nói với anh thì em có thể trả lời là "đã xem"." (Đoạn này cứ thấy thương thương sao á)
Lisa dùng sức siết chặt điện thoại, nội tâm giãy giụa một phen, cô trả lời: "Được."
Chỉ có một chữ "được" đơn giản, nhưng Jeon Jungkook lại thỏa mãn chưa từng có, tay anh nắm lấy tay lái, đối mặt với tấm kính chắn của xe mà cười ngây ngô.
Vài giây sau mới phản ứng lại, hỏi Lisa: "Em ăn cơm chưa?"
"Chưa."
"Mau đi đi, trời lạnh, đồ ăn rất nhanh nguội."
Sau khi kết thúc trò chuyện, Lisa nhìn màn hình tối dần mà phát ngốc một lúc, cảm thấy đầu óc mình giống như bị chập mạch.
Cô vỗ vỗ ót, để bản thân thanh tỉnh một chút.
Điện thoại rung lên, có tin nhắn đến, Jeon Jungkook: [ Anh sắp về đến nội thành.]
Lisa: "..."
Cô híp híp mắt, nhẫn nại trả lời anh: [Đã xem.]
Jungkook nhìn thấy cô trả lời tin nhắn, vui vẻ cười ra tiếng.
Chờ khi đèn đỏ, anh lại nhắn thêm một tin: [ Nhớ em.]
30 giây sau, điện thoại không có động tĩnh gì, anh lại nhắn tới: [ Có phải không nhận được không?]
Chắc chắn là anh cố ý!
Lisa tức đến ngón tay cũng run, kiềm chế trả lời anh: [ Đã xem! Tôi đi ăn cơm, đừng nhắn đến nữa!!!]
Vừa rồi lẽ ra không nên về ký túc xá, quả thực là làm bậy mà.
Cô ném điện thoại lên trên giường, rời khỏi ký túc xá đi đến nhà ăn.
Chiều thứ sáu, tập huấn bắn súng kết thúc, bọn họ lại trở về trong đội tập hợp.
Thời tiết âm u, cảm giác như sắp mưa.
Đội trưởng mở một cuộc họp nhanh, thời tiết bắt đầu lạnh nên người uống rượu càng ngày càng nhiều, cuối tuần sẽ bắt đầu tập trung kiểm tra say rượu lái xe vào giữa trưa và buổi tối.
Sau khi tan họp, Lisa liền về nhà.
Ngày mai và ngày kia cô đều không phải trực, vốn dĩ là thứ bảy trực ban, nhưng đội trưởng lại xếp qua cho người khác.
Đại khái là bởi vì lệnh điều động trước đó, bên trên dùng phương thức như vậy để bồi thường cho cô.
Cô cười cười tự giễu.
Về đến nhà, vẫn im ắng và vắng vẻ như mọi khi.
Mới vừa vào nhà, bên ngoài liền bắt đầu mưa.
Mấy ngày nay cũng chưa tắm rửa tử tế nên chuyện đầu tiên Lisa làm khi về nhà là đi bật nước ấm rồi tắm, nằm trong bồn tắm, nhắm mắt nghỉ ngơi, thả lỏng.
Ngoài cửa, mưa càng rơi càng lớn, lộp bộp đập vào kính.
Mấy ngày ở trường bắn cứ giống như mơ một giấc mộng, sau khi tỉnh lại, thứ hai lại bắt đầu tiếp tục đi làm, tiếp tục những ngày tháng lặp đi lặp lại.
Nhưng thứ hai tới sẽ có sự khác biệt với những thứ hai khác, đó là sẽ có đồng nghiệp mới đến.
Tắm xong trở lại phòng ngủ, rốt cuộc chiếc điện thoại im ắng cũng có phản ứng, là tin nhắn của mẹ Qri, hỏi cô đã về đến nhà hay chưa.
Cô trả lời: [Con vừa về đến.]
Qri: [ bây giờ mẹ đang ở nước ngoài, phải hơn 10 ngày nữa mới về, khi rảnh rỗi nếu con buồn chán quá thì ghé quá nhà cậu chơi.]
Lisa: [ Con không đi, mới vừa tập huấn về con mệt lắm.]
Qri: [ Mấy ngày nay mẹ luôn ở trên máy bay, khi xuống sân bay thì bên con lại là ban đêm nên chưa gọi điện thoại cho con được, thành tích lần này thế nào? Có tiến bộ không? ]
Lisa: [Vẫn như cũ thôi.]
Qri: [Có thể duy trì thành tích mỗi năm đều bắn không trúng bia cũng phải có bản lĩnh đấy, không có việc gì, đừng không vui vì những chuyện như thế.]
Lisa: "..."
Đây rốt cuộc là đang cười cô, hay là an ủi cô đây?
Qri lại nhắn đến: [gần đây có nói chuyện với ba của con không?]
Lisa: [Con không có.]
Qri: [Con hỏi một chút xem năm nay sinh nhật con ông ấy có thời gian tới với con không, nếu không có thời gian thì để mẹ sắp xếp trước công việc rồi cùng con ăn sinh nhật.]
Lisa hoảng hốt, chớp mắt một cái một năm nữa lại trôi qua, cảm giác bánh sinh nhật năm trước mới ăn chưa bao lâu đã lại đến sinh nhật năm nay rồi.
Sinh nhật cô ở cuối tháng 11.
Năm ngoái ba hiếm khi có được thời gian cùng cô ăn mừng sinh nhật.
Cô trả lời: [Vâng, lát nữa con sẽ hỏi]
Qri: [Đừng quên hỏi, nếu ba con không có thời gian thì mẹ phải bắt đầu sắp xếp công việc từ bây giờ. ]
Lisa nói chuyện với mẹ xong thì nhắn tin ngay cho ba: [ Yoon đại soái ca, tiểu tình nhân kiếp trước của ông gọi, nhận được tin nhắn xin trả lời, nhận được xin hãy trả lời ~]
Không tới một phút sau, điện thoại vang lên, là ba gọi điện thoại tới.
Lisa nhấp miệng cười khẽ: "Alo, ba."
Giọng Yoon Doo Joon thoáng có mỏi mệt nhưng mang theo ý cười: "Đêm nay không trực à?"
Lisa: "Con không trực, hai ngày này đều được nghỉ."
Yoon Doojun: "Vậy vừa khéo."
Lisa khó hiểu: "Dạ?"
Doo Joon: "Tuần sau ba sẽ lại bắt đầu bận rộn, cuối tuần này chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, mấy tháng rồi ba cũng chưa nhìn con."
Vốn dĩ tối thứ tư tính gọi điện thoại cho con gái yêu, kết quả trở lại thì việc nối việc, bận rộn lên một cái thì quên luôn chuyện này.
Nghe được tuần sau ba bắt đầu bận, lời vốn dĩ tới bên miệng rồi lại nuốt xuống, không cần phải hỏi xem ba có thời gian cùng cô ăn mừng sinh nhật nữa hay không.
Chắc chắn là không có.
Trong lòng cô không khỏi mất mát, nhưng ngay sau đó lại điều chỉnh tâm trạng tốt, lấy giọng điệu nhẹ nhàng hỏi: "Có phải nhớ con đến mức không có tâm tư làm việc đúng không?"
Doo Joon cười: "Nước không uống, cơm không nghĩ."
Lisa cũng cười.
Bọn họ trò chuyện một hồi lâu, cuối cùng, Yoon Doojun nói cuối tuần này ăn cơm Dong Minhyuk cũng đi, Lisa không vui lắm khi thời gian hiếm hoi được gặp ba mà có người ngoài quấy rầy.
Cô bất mãn nói: "Ba hẹn thời điểm khác gặp anh ta nói chuyện công việc không được sao? Con không muốn ăn cơm chung với người khác."
Doo Joon: "Dong Minhyuk không phải người ngoài, hơn nữa nhiều người ăn cơm cũng náo nhiệt mà tháng sau ba sẽ có mấy ngày nghỉ, đến lúc đó sẽ không làm gì cả, không gặp ai cả, chỉ dành cho con thôi, được không?"
Lisa không tin: "Gạt người."
Yoon Doo Joon: "..."
Giọng ông cũng khàn đi vài phần: "Lừa con làm cái gì! Ba thật sự sẽ về nhà với con."
Lisa vẫn hoài nghi: "Thật sự không phải lừa con?"
Doojun: "Không phải."
Lisa cũng không dám phấn khích, sợ vui mừng quá sớm, đến lúc đó sẽ càng thêm thất vọng, bởi vì rất nhiều thời điểm ba đều không tự mình quyết định được.
Cô nói: vậy thì sẽ cố tin ba một lần.
Cuối cùng cô cũng đồng ý ăn cơm chung với Dong Minhyuk, nhưng nói rõ với ba là cô và Minhyuk sẽ không có khả năng gì, ông đừng làm mối lung tung.
Tất nhiên Doojoon sẽ không thừa nhận chút tâm tư nhỏ này của bản thân, ngược lại còn lấy lời bắt bẻ lại cô: "Con gái a, có phải con suy nghĩ nhiều quá rồi không? Ba và Minhyuk cũng chỉ muốn thảo luận mấy chuyện vụ án thôi."
Lisa: "..."
Nói chuyện xong với ba thì đã không còn sớm nữa, khi cúp điện thoại mới phát hiện đã nói hơn 1 giờ đồng hồ.
Bên ngoài mưa vẫn chưa ngừng, gió cũng lớn.
Lisa không buồn ngủ, nằm ở trên giường bắt đầu miên man suy nghĩ, không khỏi liếc mắt nhìn điện thoại, bình thường lúc này Jungkook đều sẽ gửi tin nhắn cho cô.
Tối hôm nay lại không có.
Nhìn chằm chằm điện thoại một lát, cảm thấy bản thân điên rồi.
Cuối cùng cô tắt điện thoại, tắt đèn đi ngủ.
Ngoài cửa sổ, âm thanh những giọt mưa vỗ lên lan can cực kỳ rõ ràng, làm thế nào cũng không ngủ được, cô bật dậy tìm nút bịt tai bịt lỗ tai lại.
Nhưng vẫn vô dụng.
Trằn trọc mãi cho đến sau nửa đêm mới từ từ thiếp đi.
Buổi tối cuối tuần, Lisa và ba, còn có Dong Minhyuk cùng nhau ăn cơm, vì để tiện nói chuyện công việc, bọn họ không đi ra bên ngoài ăn mà chọn ăn ở nhà của Minhyuk.
Không phải nấu cơm mà là gọi đồ ăn ở bên ngoài về.
Lisa không nghĩ tới Dong Minhyuk và Jeon Jungkook lại ở rất gần nhau, Jungkook ở khu chung cư ngay sát bên, nói đến Jungkok, đã hai ngày rồi cô chưa nhận được tin gì từ anh.
Có khi ấm đầu muốn hỏi xem anh thế nào, cô soạn xong tin nhắn rồi, nhưng lại xóa bỏ đi.
"Lisa."
"a?"
Lisa hoàn hồn, Dong Minhyuk gọi cô từ phòng bếp, cô đi qua: "Cần giúp gì sao?"
Minhyuk: "Giúp tôi tìm một chén đựng canh trong tủ đi."
Vừa rồi anh ta đổ thức ăn ra nên trên tay đều là dầu.
Lisa mở tủ, lấy chén đựng canh ra: "Anh cũng thích uống canh măng hả?"
Minhyuk cười: "Ừ."
Thật ra anh không thích ăn, chỉ là đã hỏi sư phụ xem cô thích ăn món gì, thích uống canh gì.
Trong bữa cơm cơ bản đều là Yoon Doo Joon cùng Dong Minhyuk nói chuyện công việc, Lalisa cũng không chen lời được nên im lặng ăn cơm, bữa cơm thật nhàm chán.
Sớm biết như vậy cô tự ở nhà mình ăn mì còn hơn.
Thỉnh thoảng Minhyuk sẽ nhìn cô một cái, cũng không cố tình gắp đồ ăn cho cô, sợ làm cô sợ.
Ăn cơm xong, Lisa muốn thu dọn chén đũa nhưng Dong Minhyuk không cho, Doojun nói: "Tiểu Dong à, chúng ta tiếp tục nói chuyện, để Lisa rửa chén đi, nó còn chưa bao giờ rửa chén đâu, coi như tập luyện đi."
Minhyuk cười cười: "Mấy việc nặng nhọc ((¬_¬;) nặng nhọc ?) như rửa chén vẫn nên để con tới làm, sư phụ đọc báo một lát đi, con rửa xong sẽ qua liền."
Lisa ngồi ở phòng khách chán muốn chết, cũng không biết khi nào ba với Dong Minhyuk mới nói xong, cô nhìn đồng hồ, nhỏ giọng nói với ba: "Ba, con muốn về."
Yoon Doojun: "Bây giờ còn chưa đến 8 giờ, con về sớm như vậy làm cái gì?"
Lisa nói dối không chớp mắt: "À, con không về nhà, là đi xem phim, đã mua vé rồi."
Đã như vậy rồi thì không thể vẫn cứ giữ cô lại.
Doojoon gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, nhìn về phía phòng bếp bên kia, nói với cô: "Chờ một chút, chờ Minhyuk rửa chén xong đã."
Lisa khẽ thở phào.
Vài phút sau Minhyuk ra khỏi phòng bếp, Doo Joon trực tiếp hỏi: "Tiểu Dong à, lát nữa có bận gì không ?"
Minhyuk: "Không có việc gì."
Yoon Doo Joon: "Vậy cậu giúp tôi đưa Lisa đi một chuyến, Lisa muốn đi xem phim, tôi cũng mệt rồi, muốn về sớm một chút để nghỉ ngơi."
Minhyuk: "Không thành vấn đề."
Lisa: "!!!"
Minhyuk hỏi cô: "Xem phim gì vậy?"
Lisa nói đại tên một bộ phim hành động đang chiếu gần đây, Minhyuk gật gật đầu: "Tôi cũng tính đi xem bộ phim đó, nhưng gần đây vẫn luôn bận rộn, vừa khéo đi xem chung vậy."
Lisa: "..."∑d(°∀°d)
Nụ cười trên miệng cứng đờ.
Cô sẽ không tự luyến cho rằng Dong Minhyuk có ý gì với cô, nhưng cô thật sự không muốn đi xem bộ phim hành động kia, chỉ muốn về nhà chơi game.
Giờ thì hay rồi, không muốn xem cũng phải đi xem.
Tới tầng dưới của chung cư, Minhyuk đi lấy xe, Lisa ôm cánh tay Yoon Doojun, bắt đầu làm nũng: "Ba, cùng con đi xem phim đi, không phải thể loại tình yêu đâu, là phim hành động, đề tài cũng là loại mà ba thích. Con mời ba xem, được không?"
Cô không muốn đi xem phim một mình với Dong Minhyuk, tuy rằng không phải phim tình yêu, nhưng cứ cảm thấy nam nữ độc thân cùng đi xem phim, có chút cảm giác kì lạ không nói lên lời.
Doojun ôn hòa nhìn cô: "Mấy ngày nay ba làm việc liên tục, có tuổi rồi, thân thể có chút không chịu nổi, lần tới được nghỉ sẽ đi xem phim với con."
Nói rồi nhẹ nhàng xoa tóc cô.
Lisa nhìn ba, thấy ông mệt, cũng không càn quấy nữa: "Vậy ba về nhà nghỉ ngơi sớm một chút." Lại nghĩ tới: "Đúng rồi, ba có mang chìa khóa nhà không?"
Cơ bản là ba bay tới bay lui khắp nơi, thật lâu mới về nhà, có khi không mang chìa khóa trên người.
Yoon Doo Joon cười: "Đúng là không mang theo."
Lisa tìm chìa khóa của mình đưa cho ba: "Có thể con sẽ về rất muộn chút, ba phải dậy mở cửa cho con đấy."
Doojun: "Con chưa về ba cũng không ngủ được, có mệt thì cũng nằm nghỉ một chút thôi."
Minhyuk lái xe lại đây, Lisa vẫy vẫy tay với ba, Yoon Doo Joon cũng lên xe của ông, hai chiếc xe chậm rãi ra khỏi khu chung cư.
Trên đường, Minhyuk chủ động nói chuyện, hỏi cô khi nào sẽ đi nhảy dù nữa.
Lisa: "Mấy tháng này sẽ không đi nhảy dù, thời tiết lạnh, mặc quần áo dày nên không tiện, đợi mùa xuân lại đi."
Minhyuk gật đầu: "Nếu đi thì gọi tôi đi cùng, xung quanh tôi không có ai chơi nhảy dù, đi một mình cũng không thú vị."
Lisa nói được.
Sau đó hai người lại nói tới chuyện công việc, Dong Minhyuk hỏi cô: "Khi nào thì đội cô bắt đầu tuyên truyền cho chiến dịch nhường đường đi bộ?"
Lisa: "Thứ 7 và chủ nhật tuần sau."
Minhyuk thông báo trước cho cô: "Đến lúc đó tôi cũng sẽ tham gia."
Lisa kinh ngạc: "Anh muốn cùng chúng tôi ra đường phát truyền đơn, làm tuyên truyền sao?"
Minhyuk: "Ừ, vốn là trong Cục đã sắp xếp việc này, trước đó tính là để Cục trưởng Kang đi tuyên truyền cùng các đồng chí trong đại đội của cô, nhưng mấy ngày tới ông ấy đều có lịch họp, công việc này liền do tôi đảm nhận."
Đây là công việc đã có an bài, hơn nữa trước kia cũng sẽ thường xuyên có lãnh đạo tham gia vào mấy hoạt động tuyên truyền, theo chân bọn họ cùng đến các ngõ ngách làm tuyên truyền, tất nhiên Lisa cũng sẽ không nghĩ gì nhiều.
Còn tại sao lại cố tình chọn đại đội 2, có lẽ Cục trưởng Kang muốn mượn điều này để an ủi một chút, biểu đạt sự xin lỗi vì lệnh điều động trước đó.
Chẳng qua mấy thứ này, cô đã không còn để ở trong lòng nữa rồi.
Nghĩ đến cuối tuần Dong Minhyuk sẽ theo chân bọn họ cùng đi tuyên truyền, Lisa cười nói: "Nếu mấy đồng nghiệp nữ của chúng ta biết cuối tuần anh đến đây, chắc chắn họ sẽ nối tiếp nhau xin được ra đường làm tuyên truyền."
Sau khi thân quen hơn với anh, cô cũng bắt đầu nói đùa mấy câu.
Ngoại trừ Jennie, anh ta là người thứ hai cô có thể trò chuyện tán gẫu thoải mái.
Có thể là bởi vì ba, vô hình trung cô có một loại cảm giác thân thiết như người nhà đối với anh.
Minhyuk cười: "Cô lại dám lấy lãnh đạo ra trêu đùa hả, không sợ sẽ bị tôi cố ý làm khó dễ trong công tác sao?"
Giọng điệu ôn hòa, mang theo chút cưng chiều ôn nhu.
Lisa: "Anh dám làm, tôi sẽ kể với ba tôi hừ!." (҂ "з" )
Minhyuk bật cười, hiếm hoi lắm mới nhìn thấy được lúc cô không nói lý giống như một đứa trẻ.
Thỉnh thoảng anh ta lại nghiêng đầu qua nhìn cô, nhưng sợ bị cô phát hiện nên nháy mắt lại quay về nhìn con đường ở phía trước.
Tình cảm là thứ gì đó rất lạ.
Trái tim rung động là chuyện diễn ra chỉ trong nháy mắt.
Mới vừa đi vào rạp chiếu phim thì điện thoại của Lisa rung lên, cô tưởng ba dặn dò cô chuyện gì, không ngờ rằng là Jungkook, khi nhìn thấy tên anh, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác không giải thích được.
Ấn mở tin nhắn, anh hỏi: [ Không ở nhà?]
Lisa:[ Ừ, đang xem phim ở rạp chiếu phim]
Jungkook: [Rạp chiếu phim nào? Sau khi kết thúc anh tới đón em.]
Lisa cũng coi như hiểu biết anh một chút, nếu không nói cho anh nghe thì không chừng sau khi anh định vị được sẽ trực tiếp tới đây tìm cô, đành nói thật: [Không cần đâu, tôi xem cùng Dong Minhyuk, anh ấy sẽ đưa tôi về.]
Thật lâu sau khi tin nhắn gửi đi, Jungkook mới trả lời lại:[ đã biết, vậy không quấy rầy em nữa.]
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro