Chương 69:
Lisa trăm triệu năm không nghĩ tới được rằng sẽ có ngày túm được chính mẹ mình trong khi kiểm tra say rượu lái xe của cô.
Mà Qri thì càng không nghĩ tới rằng lần đầu tiên bà uống rượu lái xe lại bị kiểm tra bởi chính con gái mình. Rõ ràng nơi này không phải khu trực thuộc của đại đội 2, nhìn nhìn lại đồng nghiệp bên cạnh con gái, bà không hề quen biết một ai.
Là đợt kiểm tra lái xe say rượu toàn thành phố?
Khoảnh khắc cửa sổ xe mở ra, Lisa sửng sốt, Qri thì hổ thẹn không thôi.
Lisa nhìn chằm chằm vào Qri, hai má bà ửng đỏ, mùi rượu vang bay ra từ trong xe.
Từ sau khi làm cảnh sát giao thông, cô đã chứng kiến rất nhiều tai nạn xe cộ do lái xe khi uống rượu hoặc lái xe khi say rượu gây ra.
Nhẹ thì xe bị hư hỏng, người bị thương một chút.
Nghiêm trọng hơn là xe nát người chết.
Có khi hủy đi không chỉ là một gia đình.
Mẹ đi xã giao nhiều nên uống rượu cũng là chuyện thường. Cô đã nhiều lần dặn dò mẹ rằng uống rượu rồi lái xe không phải là chuyện nhỏ, đừng ôm cái tâm lý luôn gặp may mắn.
Từ trước đến nay tai nạn giao thông chưa bao giờ xảy ra dựa trên xác suất, chỉ có 0% hoặc là 100%.
Cô cứ nghĩ rằng mẹ nghe hiểu, nhưng bây giờ mới thấy có lẽ căn bản là mẹ không để ở trong lòng.
Lisa không ngờ rằng người ngồi trên ghế phụ sẽ là Jung Da Won. Cô ta đang dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa mà nhìn cô.
Jung Da Won đặt khuỷu tay trên cửa sổ xe, khóe miệng mang theo nụ cười châm chọc. Lúc này cô ta muốn nhìn xem Lisa sẽ làm như thế nào.
Điều cô ta muốn nhìn thấy nhất chính là vết nứt trong mối quan hệ của Lalisa và Lee Qri càng ngày càng lớn. Tốt nhất là khiến cho Qri chán ghét Lisa, không bao giờ để ý đến Lisa nữa.
Những gì cô ta không có thì Lisa cũng không được có.
Cô ta cũng biết bản thân ghen ghét biếи ŧɦái, nhưng từ nhỏ đã như vậy rồi, làm thế nào cũng khống chế không được.
Thật ra Lalisa vẫn có nhiều hơn cô ta, ít nhất Lisa có một người cha không hề tái hôn, cô có thể hưởng thụ hoàn toàn tình yêu của cha.
Nhưng cô ta thì sao?
Cô ta sắp có một người em trai cùng cha khác mẹ, em trai còn chưa sinh ra, cán cân trong lòng ba cũng đã nghiêng lệch nghiêm trọng.
Người đàn bà trẻ tuổi mà ba tìm về kia cũng chẳng ưa được cô ta.
Trước kia ít nhất cô ta còn có nhà, tuy rằng cô ta chẳng có bao nhiêu tình cảm với người mẹ kế Lee Qri này, nhưng ba là của một mình cô ta.
Bây giờ tất cả đều thay đổi rồi.
Sau này ngày lễ ngày tết cô ta cũng không biết phải đi đâu, dù sao thì cô ta cũng không bao giờ muốn trở về cái nhà kia nữa.
Bởi vì ba đưa về một người đàn bà trẻ tuổi, lại còn chuẩn bị sinh con nên mâu thuẫn giữa cô và bạn trai đã không còn là cãi nhau đơn thuần nữa. Trong khoảng thời gian này thái độ của cha mẹ chồng tương lai cũng lạnh nhạt rõ rệt, có lẽ là cảm thấy ba của cô ta không đàng hoàng.
Cô ta lại nhìn về phía Lisa lần nữa, Lisa đã đưa máy đo nồng độ cồn về phía Qri.
Cô ta hơi nghiêng người về phía ghế điều khiển, hạ đầu xuống nói với Lisa: "Chị, buổi trưa khi em và mẹ đi ăn món Pháp thì có uống chút rượu vang, chỉ một chút thôi, không tính là lái xe say rượu đâu nhỉ. Mẹ còn phải vội trở về công ty họp nên không kịp gọi tài xế. Sau này bọn em sẽ chú ý, chị châm chước một chút đi."
Thái độ của cô ta coi như khiêm tốn.
Lisa quét mắt liếc nhìn cô ta một cái, mặt chẳng có cảm xúc gì, cũng không đáp lại. Sau đó tầm mắt cô vẫn luôn dừng trên máy đo nồng độ cồn ở phía Qri.
Qri nhìn về phía Lisa với ánh mắt xin lỗi, bà không muốn để đồng nghiệp của Lisa biết bà là mẹ của Lisa, để tránh cho người khác nghị luận sau lưng cô.
Bà bắt đầu thổi máy đo nồng độ cồn. Kết quả đo là lái xe khi uống rượu, tuy rằng nồng độ cồn không cao, nhưng vẫn nằm trong phạm vi uống rượu điều khiển xe.
Lisa ra hiệu cho Qri xuống xe, cô xoay người đi vào ven đường, Qri theo sát ở phía sau cô.
Đồng nghiệp của Lisa cảm thấy bầu không khí giữa cô và người phụ nữ bị kiểm tra rất kì lạ.
Từ đầu tới cuối hai người chưa từng nói chuyện, nhưng người phụ nữ bị kiểm tra kia lại cực kỳ phối hợp.
Đồng nghiệp nhìn kỹ lại Lisa, mặt mày rất giống Qri, đặc biệt là đường nét, các cô là mẹ con?
Còn cô gái trẻ ngồi bên phía ghế phụ, nhìn qua chẳng hề có nét gì giống hai người họ. Trước kia đã từng nghe qua chuyện của Lisa, nháy mắt đồng nghiệp như hiểu ra gì đó.
Có điều khi đang tập trung kiểm tra lái xe say rượu lại bắt được ngay chính mẹ mình thì đúng là thật tệ.
Làm như không thấy mà tha cho người nhà, có lẽ đây là suy nghĩ ích kỷ và theo bản năng của mỗi người, nhưng tình huống thực tế thì không cho phép như vậy, xung quanh có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm.
Còn có máy quay khi đang làm nhiệm vụ.
Nhưng mà phải tạm thu giữ bằng lái của chính mẹ mình, trừ 12 điểm, lại còn phải phạt tiền, cái cảm giác này hẳn là cũng không dễ chịu gì.
(* hệ thống chấm điểm công dân tại Trung Quốc: Bắc Kinh dùng hệ thống chấm điểm công dân nhằm đối phó với tình trạng gian lận ngày càng phổ biến.
Ban đầu mỗi người đều có 1.000 điểm trong tài khoản. Hệ thống chấm điểm dựa theo cách tính thưởng - phạt. Nghĩa là những hành động tốt như tham gia các công việc tình nguyện, hiến máu, hiến tạng hoặc lao động gương mẫu sẽ được cộng điểm. Ngược lại, hệ thống sẽ trừ điểm nếu một người không có khả năng trả nợ, chậm thanh toán hóa đơn điện nước, vi phạm luật giao thông, hoặc bị kết án. Hệ thống sẽ công bố điểm theo tháng và xếp công dân vào 8 mức hạnh kiểm, từ AAA (công dân điển hình) đến D (công dân không đáng tin cậy).
Các biện pháp trừng phạt bao gồm cấm những người có tên trong "danh sách đen" đi máy bay, tàu tốc hành hoặc ở khách sạn hạng sang; ngoài ra, những người này cũng bị chặn con đường thăng tiến trong các doanh nghiệp nhà nước và họ không được phép kinh doanh trong các lĩnh vực thực phẩm và dược phẩm.)
Nếu như họ hàng biết cô tra xét mẹ mình thì không chừng còn mắng cô là sói mắt trắng.
Rốt cuộc đại nghĩa diệt thân là một hành vi ngu xuẩn, bại não trong mắt đa số mọi người, nhưng có bao nhiêu người hiểu được cho sự bất đắc dĩ của những cảnh sát giao thông cơ sở bọn cô?
Đồng nghiệp ở đại đội 3, không thân quen với Lisa, cũng không đi tới mà giao hết mọi chuyện bên này cho Lisa, lại bắt đầu kiểm tra xe tiếp theo.
Qri nhìn quanh bốn phía, thấy không ai nhìn về phía này của bọn họ, bà thấp giọng nói: "Lili, thực xin lỗi, đã thêm phiền toái cho con, mẹ không..."
Lisa đang mở giấy phạt ra ghi, cũng không ngẩng mặt lên mà chỉ nhàn nhạt cắt ngang lời bà: "Bà Lee, người mà bà có lỗi chính là bản thân bà đấy. Một khi cồn làm cho ý thức bà mơ hồ, xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì không phải người khác bị tổn thất mà là chính bà và người thân trên xe."
Tạm dừng, cô lại nói: "Có điều, đúng là cũng gây thêm phiền toái cho cảnh sát giao thông chúng tôi."
Cô xé giấy phạt xuống đưa cho Qri: "Giấy tờ và xe sẽ bị tạm giữ, sau khi nộp tiền phạt xong thì có thể đến làm thủ tục nhận lại xe."
Cô gọi đồng nghiệp khác đến nói cho Qri nghe chi tiết thủ tục xử phạt và những việc cần làm tiếp theo, bản thân cô thì bận việc khác.
Qri nhìn bóng dáng Lisa mà lơ đãng vài giây, rồi sau đó dùng sức ấn ấn giữa hai chân mày, hiện tại đầu bà đang đau như búa bổ.
Bà không hề cố ý, nhưng mỗi một việc làm vô tâm của bà lại đều vô tình chà lên vết thương của Lisa.
Jung Da Won cũng xuống xe, tỏ vẻ bênh vực Qri: "Dì ơi, chị Lisa thật sự xử phạt dì ạ? Sao chị ấy lại có thể như vậy chứ, có không vui đi nữa thì cũng không thể làm vậy..."
Qri vẫy tay, ra hiệu cho cô ta đừng nói nữa: "Là dì gây rắc rối cho Lili, làm nó xấu hổ."
Lại nói với cô ta: "Tự con bắt xe về đi, chờ xe con được trả, dì sẽ bảo tài xế đưa qua cho con."
Công ty ở gần ngay phía trước, Qri đi bộ về.
Jung Da Won cười lạnh, rốt cuộc là mẹ đẻ, Lisa làm cái gì cũng đúng, nói đỡ cho Lisa khắp nơi. Nếu đổi lại là cô ta tra được Qri, chắc sẽ nói cô ta là một con sói mắt trắng rồi.
Kết thúc công việc trở lại trong đội, Lisa ủ rũ giống như quả cà tím phơi sương.
Cô nằm ra bàn, đầu óc rối tung.
Tra xét lái xe say rượu mà tra ra được chính mẹ của mình, còn do mình tự xử lý, nhìn khắp toàn bộ Cục Quản lý giao thông này chắc cũng chỉ có mình cô.
"Sao vậy? Sao chẳng có chút tinh thần nào thế, mệt mỏi à?" Jennie kéo ghế dựa qua ngồi sát bên cạnh.
Lisa lắc đầu: "Em không mệt mỏi lắm."
"Thế là làm sao? Nhớ tên kia nhà em hả?" Jennie cười nói.
Lisa thở dài, chẳng có tâm tư nói giỡn, trả lời lại: "Hôm nay khi kiểm tra lái xe say rượu thì tra được mẹ em, bà ấy lái xe khi uống rượu."
Jennie giật mình: "Hả? Sau đó thì sao? Xử phạt?"
"Ừ, phạt 2000, trừ toàn bộ điểm." Lisa nhàn nhạt nói.
Jennie cắn quả táo, dùng sức nhai, mắt chớp chớp, sau một lúc lâu thì an ủi Lisa: "Đừng suy nghĩ vớ vẩn, dì cũng sẽ không trách em đâu, với lại dì lái xe uống rượu là sai rồi. Đối với người không có trách nhiệm với bản thân thì chúng ta cũng không cần phải tự trách làm gì."
Cô ấy khẽ vỗ vỗ lưng Lisa: "chị biết là dì không đúng, em lại không muốn gặp dì ấy, nhưng dù sao dì ấy cũng là mẹ ruột của em. Trong lòng em thấy không thoải mái là bình thường. Cũng qua rồi, mình cũng nên nghĩ thoáng ra."
Lisa "Vâng" một tiếng, lại tiếp tục ngã ra bàn, toàn thân mệt mỏi, chỉ muốn ngủ ngay.
Jennie cho rằng tâm trạng Lisa tệ nên không muốn nói chuyện vỗ vỗ lên vai cô, không nói thêm gì nữa mà đứng dậy rời đi, để lại chút không gian riêng tư cho Lisa.
Buổi tối tan tầm về đến nhà, Lisa không có cảm giác thèm ăn và cũng không ăn cơm, tắm rửa đơn giản xong thì leo lên trên giường nằm.
Trước khi ngủ cô nhắn tin cho Jeno: [ Jeno, ngày mai chị muốn đi nhảy dù, em có thời gian không? ]
Jeno: [Sao lại là ngày mai? Không phải nói là ngày kia à?]
Lisa: [Gần đây vừa bận vừa mệt, thân thể cũng căng thẳng nên muốn đi thả lỏng một chút. Chị đổi ca với chị Jen rồi, nếu em không có thời gian thì chị đi một mình, dù sao chị cũng quen biết Kim Yugyeom.]
Jeno: [ Ngày mai em cũng không có việc gì, vậy sáng mai em đến đón chị.]
Lisa: [ Buổi chiều đi, khó khăn lắm mới nghỉ ngơi được một ngày, muốn ngủ nướng một hôm.]
Hẹn xong thời gian với Jeno, Lisa lại gọi điện thoại cho Jungkook, cuộc gọi được nhận rất nhanh.
"Alo, Lili, về đến nhà rồi à?"
"Ừm, đã nằm ở trên giường." Nói rồi cô ngáp vài cái.
Jungkook đau lòng nói: "Mấy ngày nay không ngủ ngon phải không?"
Lisa: "Cũng bình thường, có lẽ là bởi vì mùa xuân, gần đây lại bận rộn, không có chuyện gì đâu."
"Vậy nhanh ngủ đi, ngày mai anh sẽ gọi điện thoại cho em vào ban ngày."
"Ngày mai em đi nhảy dù."
Jungkook khựng lại: "Sao lại đi vào ngày mai? Không phải nói ngày kia à?"
"Muốn đi vào ngày mai."
"Ừm, cũng được. Để lần sau anh sẽ đi nhảy dù với em, nhớ gọi Jeno đi cùng đấy."
"Đã hẹn xong thời gian với nó rồi."
Jungkook lại thấp giọng nói: "Ngày mai nhớ chụp nhiều hình gửi cho anh, xuống máy bay rồi anh sẽ xem. Nhớ em."
"Ừ."
Jungkook lại dặn dò cô vài câu rồi mới kết thúc cuộc trò chuyện.
Chiều hôm sau, Lisa và Jeno tới câu lạc bộ rồi mới biết được Yugyeom đã sắp xếp xong hết mọi việc.
Nhảy dù tự do mang lại sự thư giãn hoàn toàn cho đầu óc vốn đã quá tải của cô.
Đèn báo nhảy sáng lên, cửa khoang mở ra, Lisa và Jeno lần lượt nhảy ra khỏi cabin.
Lisa nhìn về phía chân trời đã không còn trong xanh mấy kia mà bình ổn lại tâm trạng.
Cô mở hai tay ra, gió thổi phần phật bên tai, phảng phất như đang được ôm toàn bộ thế giới vào lòng.
Tất cả tâm trạng buồn bực trước đó đều tan thành mây khói, chỉ còn núi cao sông dài hùng vĩ ngay trước mặt.
Còn có cả hỉnh ảnh Jungkook ôm cô vào lần đầu tiên cô nhảy dù một mình.
Ngày hôm đó cô thi lấy giấy phép, lần đầu tiên nhảy dù tự do một mình, Jungkook đứng đó chờ cô ở điểm tiếp đất.
Anh ôm cô, nói với cô: Hoan nghênh bạn nhỏ Lisa dũng cảm của chúng ta chiến thắng trở về.
Tối hôm qua cô nói với Jungkook hôm nay sẽ đi nhảy dù. Anh còn dặn cô chụp nhiều hình một chút rồi gửi cho anh, nói anh nhớ cô.
Trong đầu nhớ lại lần lượt những kỉ niệm của hai người.
Qua 2 phút, Lisa nhìn thông số độ cao, giật chốt để bung dù cản lực, nhưng nó không có phản ứng...
Kéo thêm lần nữa, vẫn không phản ứng...
Trong lòng cô lộp bộp rơi xuống, bàn tay túa mồ hôi lạnh, nhưng cố gắng để bản thân bình tĩnh hơn. Cô lại thử thêm lần nữa để thử bung dù cản, nhưng vẫn không thành công.
Đầu óc Lisa trống rỗng, sau đó cô hít sâu vài cái, dùng sự bình tĩnh còn sót lại để nhớ đến cách xử lý tình huống khi nguy cấp. Ngay sau đó cô lập tức bung dù chính ra. Do sức căng của dù chính nên cô lại bị gió thổi nâng lên.
Lisa trơ mắt nhìn em họ ở gần ngay trước mắt mở ra dù cản lực rồi từ từ rơi xuống, mà bản thân cô thì rõ ràng đang bị thổi chếch đi hướng khác.
Theo sức gió lớn hơn, dù của Lisa bị lệch nghiêm trọng khỏi vị trí hạ cánh đã được quy định, dạt về hướng vùng núi ở phía Tây.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro