Đây đơn thuần là một câu chuyện viết chủ yếu là để giải tỏa cái trí sáng tạo không ngừng văn vẵn trong đầu. Giới thiệu: -Mono sau khi bị người con gái mà chính bản thân nó tinh tưởng nhất thả rơi xuống tận cùng của tòa tháp tín hiệu tọa lạc tại chính cái thành phố mục nát của cái cơn ác mộng vĩnh hằng này nó đã trở nên trả khác gì những kẽ đã và đã và đang bị chi phối bởi cái thứ sóng tín hiệu điên dại, làm cho bản thân Pale City trả khác gì một lò sát sinh. Nó cứ thế ngồi trầm mặt bên trong cái tháp tín hiệu kinh tởm ấy cho đến cái ngày nó dần buôn bỏ và từ rã khi bản thân chỉ mới ở cái tuổi dở dở ương ương của một đời người. Để rồi có một ai đó trong phần bất nhận thức của đứa trẻ xấu số đó đưa ra một lời đề nghị làm cho đứa trẻ đơn độc đến tuổi hổ ấy sẽ phải đương đầu ở một thế giới mà nó chưa từng nghĩ rằng bản thân sẽ tồn tại ở đấy.
Tên truyện: Lạc Nhi Ý Tác giả: Tuyết Sơn Tiểu Lộc Thể loại: Xuyên không Số chương: 400 Nam chính: Hách Liên Y ( Nhiếp Chính Vương) Nữ chính: Vân Tử Lạc Truyện này cũng tình cờ đọc được từ trang dịch truyện của 1 chị,khá hay nhưng do là truyện phụ chị ấy dịch nên ra khá chậm .mình chỉ edit từ phần 2 trờ đi, phần 1 mọi người có thể tìm Lạc Ý Nhi và đọc nhé. Lần đầu mình edit truyện văn phong có nhiều chỗ nó không mượt mong mọi người góp ý :)…
Đêm tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc. Thân là cô dâu, lại bị chồng mình tự tay đẩy vào vòng tay người đàn ông khác, hung hăng chà đạp tự ái của cô. Cô bị thuốc mê khống chế, bị buộc đón nhận hoan ái ở dưới thân thể của người đàn ông khác, ba ngày ba đêm, không ngủ không nghỉ. . . .Trước mặt mọi người, bọn họ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, người người yêu thích và ngưỡng mộ. Sau lưng người, cô chẳng qua là nữ đầy tớ làm ấm giường của anh, bị anh bừa bãi lăng nhục, "Cô chẳng qua chỉ là một phụ nữ dâm tiện, không có lệnh của tôi, cho dù cô muốn chết cũng không được!"...Một cuộc tai nạn xe cộ bất ngờ xảy ra, cô hoàn toàn biến mất trong thế giới của anh, anh mới phát hiện, thì ra là trong quá trình trả thù cô, tim của mình cũng chảy máu. Năm năm sau, cô mang theo hai đứa trẻ, một trai một gái, trở lại vùng đất này. Trong bữa tiệc thứ nhất, lại không ngờ đối mặt cùng đôi mắt kia."Mẹ, chú đó trông thật giống anh hai!" Tiếng kinh hô của con gái khiến cô theo bản năng kéo bé trai bên cạnh vào trong ngực."Cô trông rất giống vợ của tôi!" con ngươi sắc bén như chim ưng của anh khiến cho cô có cảm giác bị nhìn xuyên qua."Tiên sinh thật thích nói đùa, xin lỗi tiên sinh, xin lỗi tôi không tiếp ngài được, chồng tôi đang đợi tôi!" cô rời đi tựa như trốn, tầm mắt sau lưng lại bám chặt như bóng theo thân. . . .Ác ma tìm tới cửa lần nữa, lần này, vận mạng của cô sẽ như thế nào?…
1. Bản dịch cá nhân phi thương mại nhé.2. Bản dịch chưa được sự cho phép của tác giả, vui lòng không repost khi chưa xin phép3. Tui lần đầu tiên mò đi dịch nên có gì mọi người đọc được thì ghép ý với tui nhé.4. Một câu chuyện máu chó hơn tui nghĩ.5. Cùng xem hai nhân vật không cùng sóng não sẽ yêu nhau thế nào nhé ^^…
Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhTựa gốc: Ở tổng thụ văn đoạt vai chính côngTác giả: Từ CửuChuyển ngữ: Andrew PastelQT Convert: o0okanakao0o Số chương: 424 (tính cả pn)Thể loại: H văn, chủ thụ, xuyên nhanh, hệ thống, np, HEVăn án: Ảnh đế Đường Đường là nhân vật lót đường trong một quyển truyện tổng thụ. Kết cục trong truyện là bị một tên vai chính thích giả nhân giả nghĩa giẫm đạp để đi lên, thân bạn danh liệt, nhưng không ngờ, cốt truyện lại vỡ nát....Sau khi xuyên qua Đường ảnh đế bắt đầu cuộc sống mặt ngoài tỏ vẻ không muốn đâu, bên trong lại sung sướng kêu vang.…
Tên truyện: Những năm tháng tôi bồi dưỡng bá tổngTác giả: Chước ĐàoEditor: BưởiThể loại: hiện đại, vườn trường, tàn tật tối tăm thâm tình học bá công x rộng rãi dương quang học tra trọng sinh thụ, HE…
Tớ không thấp, nhưng so với cậu ấy, vẫn là quá lùn.Đôi lúc tự ti, tớ tủi thân phàn nàn, Khôi cao quá.Cậu ấy chẳng nói gì, chỉ là, đưa tay vòng qua eo tớ, bế xốc lên. Chân tớ, không chạm đất, và đầu tớ, đã ngang hàng với người ta. Môi cậu ấy và môi tớ, chẳng biết cố ý hay vô tình, chạm nhẹ vào nhau. Cậu ấy trìu mến nhìn tớ, thủ thỉ hỏi.- Cao thế này, đã đủ chưa?- Đủ, nhưng lát Khôi thả Thu xuống, thì Thu sẽ hết cao ý.Tớ làm bộ dỗi hờn, cậu ấy xoa đầu nịnh nọt.- Vậy không thả nữa.- Bế cả đời luôn á?- Ừ, cả đời!Cậu ấy cười hiền, tớ biết là xạo, nhưng ngọt!!! ❤️❤️❤️...#khoithu #chocun P/S: Lan Rua's Story ~ Porcupine & Duck Family.…