Muộn
Pharita không muốn đứng dậy.
Ruka vòng tay ôm lấy eo em, cô biết cả hai phải đứng dậy để đi tập luyện cùng nhóm của mình, nhưng cô không muốn đánh thức em, cũng như không muốn dậy lúc này. Đầu Ruka tựa vào ngực Pharita, đêm qua cô đã ngủ quên khi nghe nhịp tim của em.
Pharita nhẹ nhàng hôn lên đầu chị và kéo chị lại gần mình hơn một chút, cơ thể họ gần như tan chảy vào nhau. Em không muốn chuyện này kết thúc, em biết Ruka của em cảm thấy an toàn trong vòng tay em. Em nhẹ nhàng thì thầm vào tai người lớn tuổi hơn.
"Ruru... đến lúc thức dậy rồi!" Pharita cảm thấy khó chịu khi nói điều này, nhưng em biết họ không thể đến muộn buổi tập luyện cùng nhóm.
"...chị không muốn!!" Ruka đã trả lời. Dường như sự uy tín và trách nhiệm của cô đã biến mất khi cô quá thoải mái trong vòng tay người yêu.
Pharita tiến lại gần và nhẹ nhàng hôn lên môi chị, Ruka cũng hôn đáp lại.
Họ sẽ đến muộn một chút, nhưng điều đó không thành vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro