Chương 10

- Tiểu Kook , ba biết là ba đã nợ mẹ con con! Ba không thể làm gì cho mẹ con nên bây giờ ba thật lòng muốn bù đắp lại cho con!

Ánh mắt Jungkook vẫn tĩnh lặng không chút cảm xúc gì, hắn nghiêng đầu vài cái rồi đưa tay day day lỗ tai, nhìn ba mình mà cười nhạt

- Con phải đi rồi!

Nói xong, chẳng chờ ba mình có ý kiến gì không mà hắn đã đứng lên, một tay đút trong túi quần. Jeon Jong in luống cuống đứng lên, ông nói ngập ngừng

-Tiểu Kook , chuyện đó... nếu con không muốn ta nhắc đến mẹ con... vậy, Jeon thị và BAMs.... ta thực sự muốn trông cậy vào con!

Jungkook không quay đầu lại .

-Con sẽ lãnh đạo tốt Jeon thị và BAMs.

-----------------------------

Rời khỏi biệt thự Jeon gia. Jungkook nói với Kim Hanbin lái xe về Đài Song Khê. Ngồi ở hàng ghế phía sau, nãy giờ Jungkook chỉ trầm mặc mà không nói gì. Vốn dĩ, sự trầm mặc này, Hanbin đã rất quen thuộc từ lúc đi theo Jungkook đến giờ. Nhưng hôm nay, hình như tâm trạng hắn rất tệ.

- Jeon tiên sinh, anh không sao chứ?

Jungkook đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe Hanbin hỏi bất ngờ như vậy, hắn chỉ thờ ơ

- Cô gái đó đang ở đâu?

Anh ta thở dài một hơi rồi tiếp tục lái xe. Mười lăm phút sau, chiếc Lamborghini đã dừng lại trước một cửa hàng tiện lợi. Kính xe phía sau dần hạ xuống, đôi mắt thâm thúy của hắn cứ nhìn thẳng vào cô gái đang ở bàn thu ngân.

Lalisa tươi cười đứng bên bàn thanh toán tiền cho khách , cứ liên tiếp như vậy nhiều lần đến khi không còn khách nữa thì cô ngồi xuống ghế để nghỉ ngơi, cô xoa xoa hai tay đau nhức rồi đến cái cổ thanh mảnh. Có vẻ cô rất mệt nhưng trên gương mặt cô không có chút bực nhọc hay oán thán gì cả, vẫn rất tươi tắn .

Đáy lòng như được thả lỏng , giống như bị thôi miên, hồn vía của hắn không biết đã bay đi lúc nào, hắn cứ mãi nhìn Lisa bên trong cửa hàng. Sự hoạt bát , yêu đời , vẻ đẹp thuần khiết của cô, nụ cười chân thành không chút giả tạo của cô.... tất cả đều khiến Jungkook bị cuốn hút vào.

Kim Hanbin chưa từng thấy Jungkook nhìn ai đến thất thần như vậy, cậu ta có chút kinh ngạc

- Jeon tiên sinh, ngài có muốn tôi mời cô ấy đến không?

Jungkook thu lại ánh mắt si mê của mình rồi nhàn nhạt ra lệnh

-Để xe ở đây, cậu về trước đi!

Anh ta vâng lệnh rồi mở cửa xuống xe, rất nhanh sau đó một chiếc xe khác của thuộc hạ đã đến đón cậu ta. Trong xe chỉ còn lại một mình hắn . Hôm nay tâm trạng hắn rất tệ, người duy nhất mà hắn muốn nhìn thấy lại là Lisa . Không hiểu tại sao, hắn rất muốn nghe giọng nói của cô. Jungkook mở cửa bước xuống xe, hắn đi vào trong cửa hàng tiện lợi.

Lalisa nghe thấy tiếng bước chân liền vội vàng đứng dậy

-Xin chào quý khách!

Jeon Jungkook ngay sau đó đã đến đứng trước mặt cô, hắn cầm một gói thuốc lá để trên bàn. Lisa nghiêng đầu một chút rồi cầm gói thuốc lên tính tiền, sau đó giọng nói êm dịu như suối của cô cất lên

- Của anh là 5 tệ...a !

Jungkook rút từ trong vía tiền ra một tờ 100 tệ và để lên bàn cho cô, sau đó cầm gói thuốc đi. Lisa vội gọi lớn, và tăng nhanh tốc độ cầm tiền thừa chạy ra khỏi bàn thu ngân

- Jeon tiên sinh, xin anh đợi một chút! Anh còn chưa nhận lại tiền thừa !

Jungkook dừng bước và xoay người lại, ngay lập tức, gương mặt non nớt đến đáng yêu của Lisa , cô đập vào lồng ngực cứng rắn như thép của hắn , hắn vươn tay ra đỡ phía sau lưng cô, nhìn gương mặt đã đỏ ửng và ánh mắt mất tự nhiên của Lisa , cô còn ngượng nghịu cúi đầu cắn môi. Jungkook nở nụ cười tà mị sau đó từ từ cúi đầu xuống bên tai của cô , môi áp lên vành tai nhạy cảm của cô, giọng nói trầm ấm như rượu rót vào tai cô, cùng với hơi thở nam tính trầm ổn cứ quẩn quanh khắp cổ và gáy của cô.

- Với số tiền thừa này dĩ nhiên chưa đủ để mua đêm đầu tiên của em. Em ra giá đi! Em muốn bao nhiêu để ngủ với tôi một đêm?

Vừa dứt lời, hắn khẽ hé miệng và ngậm nhẹ vành tai của cô vào, dùng răng cắn nhẹ. Lalisa không hiểu tại sao cả người mình cứ run lên bần bật, nhiệt độ cơ thể đều bắt đầu tăng lên, hít thở cũng dồn dập hơn, cô chẳng ý thức được lời nói vừa rồi của Jungkook nữa, chỉ còn biết rằng người đàn ông này đang ở rất gần mình, rất gần, gương mặt anh tuấn của hắn đã kề bên cổ cô rồi dần dần di chuyển đến áp sát vào gương mặt nhỏ nhắn , hơi thở có lẫn mùi rượu, thuốc lá và mùi hương đặc trưng trên cơ thể hắn cứ phả vào mặt và mũi cô, hình như còn một mùi hương khác biệt nữa.

Là một mùi hương rất khó chịu vì nó khiến cô thấy nghẹt mũi. Phải rồi! Là mùi nước hoa được chiết xuất từ hoa nhài, đó là một loại nước hoa của phụ nữ! Trái tim.... Không hiểu tại sao lại đau râm ran, một cảm giác mất mát đến khó tả!

Lalisa gian nan nuốt một ngụm nước bọt, cô lấy lại tỉnh táo để đẩy người đàn ông trước mặt ra. Cô không biết nếu còn gần gũi với hắn thế này thêm một lúc thì tâm tình sẽ rối loạn thế nào. Người đàn ông này, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, ngay từ ánh mắt đầu tiên hắn nhìn cô, cô đã nảy sinh một cảm giác sợ hãi, đề phòng !

Cô không rõ bản thân mình đã mắc bệnh gì nữa! Thấy người con gái trong lòng bắt đầu có dấu hiệu bài xích sự tiếp xúc của mình, Jungkook vẫn bình thản buông tay ra, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn cô, nụ cười trên môi càng thêm phần mị hoặc

- Tôi sẽ trả cái giá cao nhất để mua đêm đầu tiên của em, tôi đợi câu trả lời của em!

Dứt lời, hắn cầm một cái danh thiếp và nhét vào trong áo của cô, danh thiếp hình như cũng đang mắc ở rãnh ngực của cô. Lalisa như vừa bị đoạt mất linh hồn, cô đứng bất động rất lâu nhìn Jungkook cười thoả mãn lái xe rời khỏi cửa hàng. Khi hắn đã lái xe rời đi, cô mới dần ý thức lại mọi chuyện..... Hắn ta vừa nói gì cơ? Hắn mua đêm đầu tiên của cô! Không hiểu tại sao, cô có cảm giác bị sỉ nhục nặng nề và lòng lại quặn đau. Còn nữa, vẫn thói quen đó, hắn thích để đồ vào trong ngực của cô.

Ở đâu ra một kẻ biến thái, lưu manh như vậy chứ? Lisa lắc lắc đầu coi như mình xui xẻo, cứ quên chuyện này đi! Nhưng vừa nhìn lại số tiền thừa trên tay và cái danh thiếp sáng bóng một màu vàng cô vừa lấy ra, cộng với chiếc nhẫn kim cương lần trước. Không lẽ cô phải đến gặp Jungkook ?

----------------------------

Phòng thực hành học viện nghệ thuật và thiết kế Thượng Hải Tất cả sinh viên trong phòng thực hành đều đang tập trung tạo sản phẩm thiết kế của mình theo hướng dẫn của giảng viên phụ trách. Lisa , Chaeyoung và Tzuyu cũng đang rất chú tâm vào bài vẽ của mình.

Đúng lúc này, có giáo viên trực ban đến gọi

- Lalisa Manoban ! Đến phòng hiệu trưởng có việc cần bàn!

Chaeyoung , Tzuyu nhìn nhau rồi lại nhìn Lisa với vẻ lo lắng . Lisa nhún nhún vai tỏ vẻ không biết chuyện gì đang xảy ra rồi đi ra khỏi phòng thực hành.

Tại phòng hiệu trưởng.

Thầy hiệu trưởng đã vào độ tuổi hơn năm mươi, râu tóc cũng đã dần ngả sang trắng; nhìn thấy Lisa đi vào, ông cười hiền rồi mời cô ngồi. Lisa ngồi xuống đối diện với thầy hiệu trưởng.

- Thưa thầy, thầy gọi em có việc gì ạ? Thầy hiệu trưởng nhìn cô một lượt rồi lại nhìn xuống bảng điểm trong sổ theo dõi, ông thở dài nặng nề

- Lisa , em thật sự không định đi du học sao? Điều kiện hiện giờ của em...

Lisa nhìn hiệu trưởng bằng , khẽ thở dài , đã nhiều lần ông thuyết phục cô đi du học nhưng cô đều kiên quyết từ chối, thầy hiệu trưởng đối với cô thật sự rất tốt, ông làm cô nhớ đến người ba đã mất của mình.

- Thưa thầy, thầy cũng biết rõ bệnh tình của mẹ em hiện giờ....

Không đợi cô nói hết câu, thầy hiệu trưởng đem một sấp ảnh đặt trước mặt cô. Lisa kinh ngạc nhìn đóng ảnh trước mặt rồi cầm lên xem thử, cô thật sự bị doạ đến dựng tóc gáy. Những bức ảnh này đều chụp cô và Jungkook đứng cạnh nhau rất mờ ám trong Club. Hình như là đêm cô mang quà của Byun Baekhyun đến cho hắn.

Thầy hiệu trưởng nhìn sắc mặt khó coi của cô, đau lòng nói

- Lisa , có lẽ em biết rõ ba ngày nữa là cuộc họp phụ huynh, em lại càng phải biết rõ học viện này là của Jeon Thị . Lisa để những bức ảnh xuống rồi nhẹ nhàng gật đầu. Những gì thầy hiệu trưởng nói, cô đều biết rõ. Nhưng nó có liên quan gì đến đống ảnh này? Vẻ mặt Thầy hiệu trưởng gian nan

- Từ thiếu đã cho người gửi những bức ảnh này đến, cậu ấy còn dặn là nếu em không đến tham gia tiệc rượu của cậu ấy thì những bức ảnh này phải được đem ra cho mẹ em xem vào cuộc họp phụ huynh sắp tới! Cô kinh sợ run lẩy bẩy. Không được! Mẹ cô mắc bệnh tim, nếu để bà nhìn thấy những bức ảnh này, biết con gái mình đến Club thì cô chưa kịp giải thích gì bà đã ngất xỉu rồi!

Hơn hết, cô không muốn mẹ phải đau lòng và thất vọng về mình! Jeon Jungkook ! Rốt cuộc là hắn muốn như thế nào? Chỉ là một bữa tiệc rượu mà thôi, có cần phải đe dọa cô như vậy không? Thật đúng là ấu trĩ! Vậy thì cô sẽ đến gặp hắn!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro