Chương 40: Vị khách không mời

Cầm trong tay một túi sách to đùng vùa mới mua xong, James mỉm cười đầy xa cách, giọng nói nhẹ như nước, gật đầu chào thanh niên đang ngăn trở đường đi của cậu, "Xin chào, Ngài Gem."

Gem gật đầu, "Cậu James, không biết có thời gian rảnh hay không, tôi có chuyện muốn nói với cậu." Tuy nói lời này để trưng cầu ý kiến của người ta, nhưng nhìn dáng vẻ che cửa hiệu sách thì có thể thấy rõ là hắn không hề có ý như vậy. Hôm nay hắn cố ý đến gặp James, lúc này hỏi cũng chỉ là hình thức mà thôi.

James gật đầu đáp ứng. Bạn nhỏ Seni cuối cùng đã khỏe và lại trở về trường học, Bánh Bao cũng đi nhà trẻ, cậu định đến hiệu sách mua ít sách về đọc, nhưng không ngờ mới ra cửa hiệu sách đã bị người chặn lại. Lúc này trong nhà ngoại trừ quản gia và mấy nữ giúp việc cũng không còn ai khác, hơn nữa người trước mặt rõ ràng là lai giả bất thiện (đến không có ý tốt), mình lại không có cớ thoát thân, vậy chi bằng đi theo hắn nghe xem hắn muốn nói cái gì.

Hai người cũng không mất công cố ý tìm một nơi tao nhã thích hợp để tâm sự, đi khỏi hiệu sách đến tầng bốn của tòa nhà, chỗ đó bán thức ăn nhanh, chẳng qua đối với người có chất lượng cuộc sống cực cao như Gem, thì các loại đồ ăn vặt qua cửa sổ như thế này là lần đầu tiên hắn thấy, có chút mới lạ, lại có chút không thể thích ứng. (đồ ăn vặt qua cửa kính như kiểu bánh mì doner kebab ấy, có một đống thức ăn ngăn cách bởi một tấm kính)

James đi mua một ly sữa, rồi mua cho Gem một tách cà phê, sau khi trở về lại đi tới cửa sổ bán bánh kẹp thịt mua hai cái bánh, xong mới trở về ngồi đối diện Gem, cúi đầu ăn.

Gem ánh mắt phức tạp nhìn cậu, cầm tách lên chỉ nhấp thử một ngụm, sau đó bĩu môi ghét bỏ bỏ qua một bên, nhìn cậu ăn đến phình cả hai má, hoàn toàn phá hủy khí chất thanh nhã, hắn không khỏi nhíu mày, "Cậu có thể nhã nhặn một chút được không?" Người này đúng là quá bất lịch sự.

James một miệng nhồi đầy bánh kẹp thịt, cầm ly sữa uống một ngụm lớn, nuốt xuống, lúc này mới cảm thấy dạ dày trống trơn dễ chịu hơn một chút.

Cậu cười cười, "Ngại quá, giữa trưa vội, quên không ăn."

James bĩu môi, hắn cũng không so đo với cậu, "Cậu...cậu và P'Net có quan hệ gì?" Hắn đã hỏi rất nhiều người về chuyện này, nhưng không mấy ai biết James cả, nếu không phải hôm qua hắn nhịn không được gọi điện hỏi Tutor thì hắn vẫn sẽ không biết cậu ta sống chung với Net đâu. Còn cả đứa nhỏ kia nữa, nhưng Tutor không nói cho hắn biết người này là ai, chỉ nói đứa nhỏ là con của Net.

Hơn nữa hắn còn nghe rõ ràng đứa nhỏ gọi người này là baba, cho nên hắn ở nhà suy nghĩ kĩ lưỡng, cuối cùng hắn quyết định vẫn là nên hỏi đương sự rõ ràng, cũng đỡ khiến mình miên man suy nghĩ mà tự hù dọa bản thân.

James chớp chớp mắt, vẻ mặt 'biết ngay là hỏi cái này mà'. Cậu cầm lấy cái bánh thứ hai, cúi đầu, cắn một miếng, hình trăng lưỡi liềm đúng tiêu chuẩn xuất hiện.

James nhai nhai, rồi nuốt, cuối cùng uống một ngụm sữa, rồi mới ngẩng đầu nhìn người sắc mặt đã bắt đầu xấu đi của hắn, cậu mở miệng, "Anh cho rằng tôi và anh ta có quan hệ thế nào?" Kỳ thật hiện tại cậu cũng không rõ, nếu nói hai người đang yêu nhau thì chính cậu cũng sẽ không tin, hai người bọn họ căn bản đã tiến luôn vào quá trình đôi vợ chồng à không chồng chồng lâu năm mới đúng, mỗi ngày hai người lớn xoay quanh một đứa nhỏ, nếu không có Bánh Bao, hai người liền không còn cơ hội ở chung với nhau, cho nên bảo cậu và Net có quan hệ gì? Ngay cả bản thân cậu cũng không biết.

Gem suýt nữa phun ngụm cà phê kém chất lượng lên mặt James, người này nhìn thì nghiêm túc, cớ sao lại không phúc hậu đến như vậy cơ chứ.

"Cậu đừng đánh thái cực với tôi, tôi là muốn biết vì sao cậu lại sống chung với P'Net, hơn nữa cậu muốn nói gì cũng được, nhưng trước hết cậu che vết hôn ngân trên cổ đi rồi hẵng nói." Ném khăn tay lên bàn, Gem trừng to đôi mắt hoa đào của mình, trong đôi mắt kia loang loáng nước, nhìn như thể bị ai khi dễ.

James bừng tỉnh đại ngộ, hèn chi bạn học của cậu ai cũng hỏi có phải cậu đang yêu không, còn nhìn cậu cười đến ám muội, cái dấu vết tình ái này là anh ta thừa cơ cậu ngủ mà ra tay! (#‵′) Quyết định rồi, tối nay về cậu sẽ tự tay xuống bếp, khao mấy người làm và Net một bữa, làm cần tây xào củ hoa bách hợp, món gỏi thì phải cho thiệt nhiều cà rốt, còn có gần đây nam nhân hay phải chạy đến công trường, làm thịt xào mộc nhĩ quá hợp, lọc phổi.

"Hừ, tôi mới không thèm tin đâu, P'Net sao có thể đi nói chuyện yêu đương với người khác, huống chi cậu còn là đàn ông, chắc chắn là cậu thấy anh ấy gia thế tốt tướng mạo tốt nên mới dùng biện pháp gì gì đó bám lấy anh ấy!"

James cũng không tức giận, chỉ cười châm biếm gật đầu, "Nói đúng lắm, vậy anh đi nói cho P'Net yêu dấu của anh, nói tôi ham hư vinh, ham tiền tài, thấy lợi quên nghĩa, ở bên anh ta chính là vì muốn tài sản của anh ta đi." Nhìn sắc mặt hắn đổi tới đổi lui, James lại càng cười vui vẻ, còn nâng cằm, cho hắn một ánh mắt khinh thường, "Anh đi nói đi."

"Cậu...cậu đúng là không thể nói lý lẽ!" Gem buồn bực chỉ vào cậu, gào lên.

James quay đầu nhìn quầy bán thức ăn nhanh ồn ào náo nhiệt, tuy rất nhiều người, nhưng chả có mấy ai chú ý tới hai người bọn họ.

James nhún vai, cầm túi to đặt trên ghế lên, đứng lên nghiêng người đưa mắt nhìn Gem, sắc mặt bình đạm nói, "Anh thích nói thế nào thì tùy, nhưng có chút chuyện anh cần nhớ kĩ, bất luận anh tính toán thế nào, hoặc là làm cái gì để tôi phải rời đi, cũng tuyệt đối không được phép thương tổn đến đứa nhỏ kia, bằng không cho dù Net Siraphop có buông tha cho anh, tôi cũng sẽ liều mạng với anh, anh tốt nhất nên nhớ cho kĩ." Nói xong cậu xoay người rời đi.

Gem tức giận ngồi tại chỗ thở hồng hộc, hắn từ trước tới giờ chưa từng bị đối xử như thế này, lấy điện thoại ra gọi cho Yim.

Điện thoại kết nối được tín hiệu hắn liền nói, "Yim, đi uống rượu với tôi."

Yim cầm điện thoại, khoát tay với người bên cạnh ý bảo gã đừng lên tiếng, hỏi, "Làm sao vậy?"

Bĩu môi, Gem thở phì phì nói, "Còn không phải do cái tên bên cạnh P'Net sao, cư nhiên dám uy hiếp tôi!"

"Cậu nói ai?" Yim cả kinh, từ trên giường ngồi bật dậy.

" Chính là James chứ ai, cậu ta nghĩ mình là ai, hừ, tôi thật muốn nhìn xem cậu ta có cái năng lực gì!" Nghiến răng nghiến lợi nói, Gem ở trong lòng xốc lại tính toán, nghĩ làm cách nào để người kia tự tìm phiền phức.

Yim nhíu mày, hắn cũng mấy hôm không đi học rồi, James sao lại trêu chọc đến tiểu thiếu gia mỏng manh này.

" Cậu đừng lộn xộn đi tính kế với cậu ấy, cẩn thận lại tự mình hại mình." Đẩy người đàn ông đang sán lại gần mình, Yim trừng mắt, rời giường mặc quần áo.

"Không cần cậu quan tâm, mau đi uống rượu cùng tôi!"

Yim hừ lạnh, không quan tâm? Hắn tất nhiên phải quan tâm rồi!

"Đó là bạn học của tôi, quan hệ rất tốt, nếu cậu gây phiền phức cho cậu ấy vậy chúng ta khỏi cần làm bạn bè nữa, tự cậu ngẫm lại đi!" Mấy người bọn họ đều là con nhà gia thế, cho nên quan hệ khá gần gũi, nhưng tất cả đều có ngăn cách, Yim vốn không thích tính cách này của Gem, giờ lại càng thêm chán ghét không chịu nổi.

"Dựa vào cái gì một đám các người đều thích cậu ta, là cậu ta cướp P'Net của tôi trước mà!" Gem ồn ào, hắn sắp ủy khuất muốn chết rồi đây.

"A, mặc kệ cậu." Yim trực tiếp cúp điện thoại, quay đầu trừng mắt với người còn đang ngồi trên giường, "Đều là do anh gây ra chuyện tốt này, nếu James có chuyện gì, anh cứ chờ cho tôi!"

"Chậc, em lật mặt cũng nhanh thật đó, mới vừa rồi còn hưởng thụ như vậy, giờ lại như hận không thể nuốt chửng anh." người đàn ông đứng dậy, lõa thể đi đến bên người Yim, kéo hắn vào lòng, hôn lên đôi môi sưng đỏ.

"Cút ngay!" Yim đẩy gã, nhưng lại không cách nào thoát khỏi kìm kẹp của gã.

"Đừng nóng giận được không. Net giờ coi người nọ như bảo bối, sao có thể có chuyện gì." anh ta an ủi hắn.

Yim mím môi, hắn chính là tâm lý không thoải mái!

Tutor thấy hắn không nói gì, cũng không tiếp tục mở lời làm hắn phiền lòng nữa, trong lòng lại suy nghĩ đến cuộc nói chuyện của hai anh em nhà mình tối qua, Net đã nói gì cơ chứ? Nó cư nhiên tính đến lễ mừng năm mới sẽ đưa James quay về nhà chính, chậc chậc, xem ra em trai gã lần này thực sự nghiêm túc rồi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro