NGOẠI TRUYỆN: HÀNH TRÌNH TRÌNH DIỆN VÀ TUẦN TRĂNG MẬT ĐÁNH DẤU DANH DỰ

Sở cảnh sát

Ngày 15 của tháng, Bangkok vẫn rộn ràng như bao ngày khác, nhưng với Lookmhee, đó là ngày cô phải đối mặt với quá khứ mình chưa thể bỏ lại hoàn toàn.



Chiếc xe đen lướt nhẹ qua các con phố quen thuộc dẫn đến trụ sở cảnh sát, nơi từng là địa ngục cho tâm hồn cô.



Lookmhee bước xuống xe, khoác chiếc áo sơ mi trắng tinh, mái tóc được cô thắt gọn gàng. Mỗi bước chân đều giữ được sự vững chãi, dù trong lòng cô vẫn thổn thức khi nghĩ đến án treo cả đời mà cô phải mang theo như một vết thương không bao giờ lành.



Ngay bên cạnh, Sonya không rời một bước. Đôi mắt sắc lạnh nhưng ánh lên sự dịu dàng và quyết tâm. Sonya nắm chặt tay Lookmhee như muốn truyền cho cô nguồn sức mạnh vô hình, và rồi thì thầm:



"Mọi chuyện sẽ ổn thôi, Mhee. Em đã làm việc với các cấp trên, chúng ta có một điều đặc biệt cho tuần trăng mật sắp tới."



Bước vào phòng trình diện, không khí trang nghiêm bao trùm. Những ánh mắt dõi theo Lookmhee, nhưng lần này cô không cảm thấy ngột ngạt hay bị phán xét. Sonya bước lên trước, với giọng nói tràn đầy uy tín:



"Kính thưa sở trưởng, tôi xin phép được dẫn Bạn Đời của tôi, Lookmhee, đi một chuyến tuần trăng mật ngay sau khi hoàn tất thủ tục trình diện hôm nay."



"Đây là phần thưởng tinh thần cho những đóng góp to lớn của tôi và cô ấy trong công tác chống tội phạm, cũng là cách giúp cô ấy tái hòa nhập cuộc sống."



Sở trưởng gật đầu, nhìn vào ánh mắt tràn đầy tin tưởng của Sonya, ông biết đây không chỉ là một đề nghị hành chính mà còn là sự tin tưởng vào sự thay đổi của Lookmhee.



Sau khi hoàn tất thủ tục, hai người rời khỏi trụ sở với cảm giác như vừa gỡ được một nút thắt trong lòng. 



Trên đường về nhà, Sonya nhẹ nhàng kể về những kế hoạch cho chuyến đi sắp tới – một tuần trăng mật không ồn ào, không phô trương, chỉ có hai người cùng nhau thả trôi mọi âu lo, tận hưởng từng khoảnh khắc bên nhau.



Ở căn nhà nhỏ đầy ắp tiếng cười của họ, Sonya và Lookmhee chuẩn bị hành lý. Những bộ váy nhẹ nhàng, những bộ đồ bơi quyến rũ được cẩn thận xếp vào vali. Không chỉ là một chuyến đi, mà là một sự khởi đầu mới, một lời hứa cho tương lai.



Lookmhee nhìn Sonya, ánh mắt chan chứa tình yêu và biết ơn.



"Cảm ơn em... vì đã cho tôi thêm cơ hội được sống, được yêu và được trở về nhà."



Sonya mỉm cười, kéo Lookmhee vào lòng, dịu dàng hôn lên trán cô.



"Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng cuộc sống mới, Mhee à. Không gì có thể ngăn cản chúng ta."



Và rồi, khi Bangkok bắt đầu lên đèn, hai người bước ra khỏi cửa, bắt đầu chuyến hành trình tìm lại ánh sáng cho chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro