V1C9: Bí Mật Của Tôi Mà Chỉ Toyama Biết
Kể từ khi đi hát karaoke với Yuki và những người khác, tôi thường xuyên đi chơi với Uehara sau giờ học hơn.
Gần đây, Aizawa-san bắt đầu gọi tôi là [Yumi].
Hôm nay, theo yêu cầu của cô ấy, tôi đến hiệu sách cùng với Aizawa và Uehara.
"Yumi luôn đọc những cuốn sách khó."
Chúng tôi đứng ở khu được dán nhãn [văn học thuần túy]
"Là vậy sao? Tớ không nghĩ nó khó, chỉ là nó hơi khó hiểu thôi."
Tôi giải thích với Aizawa-san rằng tiểu thuyết văn học, hay [văn học thuần túy] nhấn mạnh đến phẩm chất nghệ thuật và theo đuổi vẻ đẹp và sự tao nhã của ngôn ngữ. Một số ví dụ nổi tiếng bao gồm 『No Longer Human』 của Osamu Dazai và 『Night on the Galactic Railroad』 của Kenji Miyazawa.
"Tớ đoán nó giống như một phiên bản văn bản của những bức tranh? Giống như một bức tranh mà người bình thường khó có thể xác định được nó đẹp hay xấu. Tớ thực sự không hiểu nó. Hơn nữa, ngay từ đầu tớ đã không giỏi đọc loại văn bản này."
"Mika chỉ đọc manga thôi phải không? Sẽ tốt hơn nếu cậu đọc nhiều sách hơn vì nó giúp cải thiện kỹ năng kanji của cậu."
"Ngay cả Marika cũng chỉ đọc manga cho đến gần đây. Tớ không muốn nghe điều đó từ cậu, người bắt đầu đọc sách với mục đích không trong sáng chỉ để được gần gũi hơn với Toyama."
"Đ-Đợi đã, Mika! Cậu, cậu đang nói về cái gì vậy? Không phải như thế đâu!"
"Eee? Không phải như vậy sao? Xin lỗi nếu tớ hiểu lầm nhé!"
"Mika...cậu cố tình làm vậy phải không?"
"Ai biết gì đâu."
Tôi có thể hiểu tại sao Uehara-san thường xuyên ghé thăm thư viện và hỏi về sách. Đó là vì cô ấy muốn đến gần Yuki hơn.
"Nhưng nghiêm túc mà nói, cậu cũng nên đọc sách, Mika. Cậu sẽ học cách đọc chữ kanji và nếu cậu tìm được thể loại mình thích thì việc đọc trong thời gian rảnh rỗi sẽ khá thú vị."
"Có thể học các ký tự kanji thực sự giống như cảm giác của một học sinh tiểu học. Nhưng trong trường hợp của Marika, tất cả chất dinh dưỡng đều dồn về ngực nên não cậu không nhận đủ chất dinh dưỡng, khiến cậu hơi ngốc nghếch."
Nói rồi, Aizawa dùng tay nắm lấy bộ ngực đầy đặn của Uehara từ phía sau.
"Hyaaa!"
"Marika...ngực của cậu lại to ra nữa phải không? Chúng đã trở nên quá lớn để tớ có thể giữ trên tay."
"Tớ có thể chạm vào chúng được không?"
Không đợi Uehara-san trả lời, tôi đặt tay lên bộ ngực lớn của cô ấy.
"Ngay cả Takai-san cũng vậy á?"
──Tuyệt vời... To quá... Mình đoán Yuuki thích chúng to hơn nhỉ?
Tôi đặt tay lên ngực và gần như mất tự tin khi là phụ nữ vì sự chênh lệch về kích cỡ.
"Uehara-san, ngực của cậu to quá, tớ ghen tị với cậu."
"Marika nè, chia sẻ một chút bộ ngực to không cần thiết của cậu với tụi tớ nhé?"
Ngực của Aizawa-san có kích thước tương đương với tôi, có thể nhỏ hơn một chút.
"Moou, cả hai người, các cậu đang nói gì ở một nơi như thế này thế? Thật là xấu hổ, vì vậy hãy dừng lại đi."
Tôi nhìn xung quanh và nhận ra rằng vì ba nữ sinh cao trung đang ồn ào khi nói điều gì đó về ngực nên chúng tôi nổi bật và ánh mắt của những người đàn ông xung quanh đều tập trung vào Uehara-san.
──Đúng như dự đoán, Uehara-san không chỉ được trời phú cho bộ ngực khủng mà còn thực sự rất đáng yêu. Nếu mình có thể trở nên giống cậu ấy, không biết Yuki có vui không?
Sau khi Uehara-san tỏ ra xấu hổ vì bị người khác nhìn thấy, chúng tôi thanh toán xong tiền sách và rời khỏi cửa hàng.
Sau khi rời hiệu sách, chúng tôi tới một quán cà phê và trò chuyện.
"Yumi nè, thực ra cậu có thị lực khá kém à?"
Aizawa-san hỏi, băn khoăn về cặp kính to và gọng dày của tôi.
"Thực ra tớ không có thị lực kém. Đây chỉ là kính trang trí thôi."
"Hở? Đậy thật là kính trang trí..."
Uehara-san có vẻ hơi ngạc nhiên khi biết đó chỉ là kính trang trí.
Tôi tháo kính ra và đưa tròng kính cho Aizawa-san và Uehara-san.
"Aaa, đó là sự thật. Takai-san, tại sao cậu lại đeo kính trang trí này?"
Nếu là về thời trang, tôi có thể hiểu ở một mức độ nào đó, nhưng tôi phải thừa nhận rằng những chiếc kính trang trí này không thực sự phong cách. Vì vậy việc Uehara-san tò mò về điều đó là điều dễ hiểu.
"Tớ... ờm...thiếu tự tin vào vẻ ngoài tự nhiên của mình..."
"Hở!? Cậu đã xinh đẹp như vậy rồi mà còn nghĩ như vậy về bản thân mình à?"
Có vẻ như Uehara-san thực sự ngạc nhiên và sửng sốt trước việc tôi dường như thực sự nghĩ như vậy về bản thân mình, thay vì chỉ nói đó như một lời khen.
"Tớ không nghĩ mình xinh đẹp hay gì cả.."
"Yumi, cậu thật sự có khuôn mặt đáng yêu như vậy, nếu giấu đi thì thật đáng tiếc."
"Đúng á. Nếu đúng như vậy, tại sao cậu không thử tháo kính ra và thay đổi kiểu tóc? Tớ nghĩ cậu sẽ trông thật dễ thương. Tớ sẽ tìm kiếm những hình ảnh kiểu tóc phù hợp với Takai-san."
Nói vậy, Uehara-san lấy Smartphone của mình ra, tìm kiếm trong danh mục các kiểu tóc và đưa nó cho tôi và Aizawa-san.
"Kiểu này thì thế nào?"
Bức ảnh mà Uehara-san cho tôi xem là một người mẫu với kiểu tóc bob ngắn.
"Nếu cậu để tóc đen hoàn toàn, nó sẽ trông nặng nề, nên sẽ tốt hơn nếu cậu nhuộm sáng hơn một chút."
Tôi có mái tóc dài vừa phải, chưa nhuộm và vẫn đen hoàn toàn.
"Cậu thấy nó thế nào? Tớ nghĩ nó rất hợp với Yumi."
"Cậu có nghĩ nó sẽ hợp với tớ không?"
"Vì nó được Marika chọn nên tớ chắc chắn nó sẽ hợp với cậu. Cậu ấy rất giỏi trong việc phối hợp trang phục của người khác."
"Hôm nọ, tớ đã giúp chọn quần áo cho Toyama, và cậu ấy trông rất bảnh bao và ngầu lòi. Tớ muốn cho cả hai cậu xem cậu ấy lúc đó quá."
Tôi cảm thấy một cơn đau nhói sâu trong lồng ngực khi nhớ lại việc Uehara-san đã giúp Yuki chọn quần áo như thế nào.
"Nếu Yumi thay đổi kiểu tóc, tháo kính và biến hình, cậu ấy có thể tự tin thu hút Toyama, cậu có nghĩ vậy không?"
Aizawa-san có vẻ như biết rằng tôi đã phải lòng Yuki.
"Eeee!? Takai-san cũng thích Toyama hả?"
Việc Uehara-san nói [cũng] cho thấy rằng cô không hề có ý định che giấu sự yêu thích của mình dành cho Yuki.
"Tớ, ờm...Không phải là tớ có tình cảm gì đặc biệt với Yu...Ý tớ là, Toyama-kun hay gì đó tương tự..."
Tôi đang cố gắng tỏ ra thờ ơ để mọi người không biết về mối quan hệ hiện tại của chúng tôi nên tôi cố tình giả vờ như không quan tâm.
"V-Vậy à...Thật là nhẹ nhõm...Tớ đã lo lắng về điều gì sẽ xảy ra nếu một người dễ thương như Takai-san trở thành đối thủ."
Uehara-san và Aizawa-san đều nói tôi dễ thương.
──Yuki có vui không nếu mình thay đổi kiểu tóc và tháo kính ra?
Tôi lúc đó, muốn trở nên xinh đẹp hơn để thu hút sự chú ý của Yuki.
◇
Khi Toyama đến trường vào buổi sáng và bước vào lớp, mọi chuyện ồn ào hơn thường lệ.
──Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Khi nhìn quanh lớp, anh thấy các nữ sinh đã tập trung lại một chỗ và dường như đang gây ra tiếng động nào đó.
──Mình chắc chắn chỗ ngồi đằng kia là......Takai!?
Đầu Toyama tràn đầy lo lắng, tự hỏi liệu có chuyện gì xảy ra không.
Anh đến gần chỗ ngồi của Takai và sợ hãi nhìn qua khoảng trống giữa đám đông.
──Hở!?
Ngồi ở đó không phải là một cô gái giản dị với mái tóc đen dài và cặp kính gọng đen dày mà là một mỹ thiếu nữ sành điệu và biến hóa với kiểu tóc bob ngắn, mái tóc nhuộm màu rực rỡ và không đeo kính.
"Toyama, chắc hẳn cậu rất ngạc nhiên vì Takai-san xinh đẹp đến thế phải không?"
Ngay khi Toyama đang chết lặng, Uehara nói với vẻ mặt hài lòng.
"Aaa......Tớ biết Takai-san rất đẹp nên tớ không ngạc nhiên về điều đó, nhưng tớ rất ngạc nhiên khi thấy cậu ấy thay đổi diện mạo."
Việc Takai, người luôn tránh giao tiếp với mọi người, đã cố gắng thay đổi bản thân một cách rõ ràng cho thấy rằng cô hẳn đã phải trải qua một sự thay đổi đáng kể trong lòng.
"Toyama có biết Takai-san rất đẹp không?!"
Uehara có vẻ ngạc nhiên khi Toyama nhận ra vẻ đẹp tiềm ẩn của Takai.
Gặp lại cô như thế này, Takai thực sự là mỹ thiếu nữ.
──Nhìn lại cậu ấy, Takai-san thực sự là mỹ thiếu nữ phải không?
"Điều gì khiến cậu bị thu hút đến vậy, Toyama? Cậu đã yêu Yumi chưa? Fufu."
Aizawa vui vẻ trêu chọc anh.
"Không, không, không phải vậy... Nhưng tớ chỉ nghĩ sẽ thật cô đơn nếu cậu ấy trở nên nổi tiếng và xa cách với chúng ta."
"OyaOya, Toyama có nảy sinh tính chiếm hữu đối với Yumi mặc dù cả hai không có quan hệ tình cảm à?"
Cười toe toét, Aizawa trông có vẻ thích thú.
"Muuu."
Ngược lại, Uehara có vẻ không thích thú.
Có thể sẽ sớm đến ngày Takai không cần Toyama nữa. Anh không thể phủ nhận rằng anh cảm thấy hơi buồn khi nghĩ như vậy.
Takai bị vây quanh bởi các bạn nữ cùng lớp và bị hỏi nhiều câu hỏi khác nhau. Mặt khác, các bạn nam cùng lớp đang quan sát tình hình từ xa.
Có lẽ họ không biết cách tiếp xúc với Takai, người đột nhiên trở thành một thiếu nữ xinh đẹp.
"『Takai-san, có phải cậu đã thay đổi hình tượng của mình vì người mình thích không? 』"
"『À, tôi cũng tò mò quá』"
Họ nói những câu như, 『Có thể là ai?』 hay 『Có phải Kurashima-kun không?』 hoặc 『nhưng tuyệt đối không thể nào là Kurashima được!』
Không quen trò chuyện với người khác một cách thường xuyên, Takai dường như không biết phải làm gì và chỉ có thể nói như [Ờm...] và [Ừm...]
"Được rồi, được rồi. Yumi đang gặp rắc rối phải không? Có thể nó rất mới mẻ, nhưng giờ chủ nhiệm sẽ bắt đầu sớm thôi, vậy nên tất cả hãy quay về chỗ ngồi của mình đi nhé?"
Aizawa ngắt lời đám đông xung quanh Takai và giải tán mọi người. Đúng như mong đợi từ một cựu thành viên thuộc nhóm thượng đẳng, cô luôn tự tin và có sức ảnh hưởng đáng kể.
Những học sinh đã tập trung tại chỗ của Takai quay trở lại chỗ ngồi của mình như thể bị nhện phân tán.
"Takai-san, tóc của cậu trông rất hợp với cậu đó."
Vào lúc mọi người đã giải tán, Toyama lặng lẽ gọi Takai.
Takai, trong một lần thay đổi biểu cảm hiếm hoi, đã đỏ mặt và trông hơi xấu hổ với vẻ mặt bối rối và ngạc nhiên.
"OyaOya......Toyama, cậu tán tỉnh Yumi để làm gì vậy?"
Toyama cười gượng khi nhận ra mình đang bị Aizawa rắc rối hỏi.
"Không, tớ chỉ khen cậu ấy thôi."
"Chà, hãy để chuyện đó ở đó đi. Nhưng hãy cẩn thận đừng khen ngợi cậu ấy quá nhiều, nếu không Marika có thể ghen tị. Ufufu."
Có vẻ như Aizawa đang thấy tình huống này thật thú vị.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro