V2C4: Takai Rena Đùa Hơi Lố

Toyama đã mua sắm xong ở Hanseidou và đang chuẩn bị rời khỏi cửa hàng để đi đến nhà ga.

"À ré?...không phải em là Toyama-kun, người đã ở nhà chị hôm nọ sao?"

Rena, người đến nhà ga để mua sắm, gọi Toyama khi anh bước ra khỏi hiệu sách lớn.

"Eee? Ồ, Onee-san của Takai à?"

"Aaa, biết ngay mà! Yahoo, em khỏe không? Chị đã tự hỏi vì em đã không đến nữa kể từ lúc đó. Chị bắt đầu lo lắng đấy!"

"Chà... em khá bận rộn với nhiều việc khác nhau..."

Dù nói như vậy nhưng thực ra Rena đã biết việc anh làm trong phòng Takai nên việc anh miễn cưỡng đến thăm chỉ đơn giản là vì điều đó.

"Aaa! Em có lo lắng về chuyện đó không?"

"C-Chuyện đó?"

"Làm mấy trò ecchi trong phòng Yumi—"

Toyama hiểu Rena định nói gì, nhưng anh không ngờ cô lại thẳng thắn như vậy. Anh bối rối, nhanh chóng ngắt lời cô.

"Uwwaaa! Xin chờ một chút! Onee-san đang nói gì vậy, ở ngoài này là nơi công cộng đấy?"

"Đó không phải là điều đáng xấu hổ đâu mà? Em còn trẻ nên đó là điều đương nhiên thôi!"

"Không... vấn đề không phải ở đó!"

"Toyama-kun có vẻ khá rụt rè nhỉ?"

"Em nghĩ hầu hết mọi người sẽ cảm thấy xấu hổ. Em tin rằng chị là độc nhất đấy, Onee-san."

"Ồ! Nghĩ lại thì, chị chưa bao giờ hỏi tên em ha. Em tên là gì thế?"

"Chị đột nhiên thay đổi chủ đề một lần nữa!"

Sự tương tác hơi khó xử dường như xuất phát từ việc Toyama mất cảnh giác trước tốc độ của Rena.

"Cảm ơn vì đã đưa ra nhận xét bình tĩnh! Vậy tên của em là gì?"

"Haaa...Là Yuki."

"Toyama Yuki-kun. Unn, đó là một cái tên hay."

"Nhưng mà... Chúng ta mới gặp nhau có hai lần thôi, và có vẻ như chị đã có cảm giác khá thân thiết với em rồi, Onee-san."

Cách tiếp cận thân thiện của Rena, như thể đây không phải là lần thứ hai, khiến Toyama mất cảnh giác.

"Em có nghĩ vậy không? Nhưng chẳng phải sẽ tốt hơn nếu chúng ta trở thành bạn bè sớm hơn sao? Thật lãng phí thời gian để xây dựng mối quan hệ giữa các cá nhân một cách chậm rãi. Nếu một người không hợp nhau thì dù ta có dành bao nhiêu thời gian cũng không thành công. Về mặt đó, chị và em dường như có sự tương thích tốt. Không có gì đáng ngạc nhiên cả, vì cậu rất thân với Yumi mà."

Vì lý do nào đó, lý luận của Rena về giao tiếp nghe có vẻ khá hợp lý. Có lẽ là vì anh đang bị cuốn theo nhịp độ của cô. Toyama có cảm giác như mình đang bị Rena điều khiển phần nào.

"Em vẫn chưa chắc liệu mình có hòa hợp tốt với chị không, Onee-san..."

"Không, chắc chắn là có. Chị chưa bao giờ sai về chuyện này! Khả năng tương thích của chúng ta chắc chắn là hàng đầu, và chị chắc chắn khả năng tương thích vật lý cũng—"

"Waaー! Waaー! Hãy suy nghĩ về bầu không khí trước khi nói nhá!"

Bị mất cảnh giác bởi quả bom khổng lồ của Rena, Toyama hoàn toàn bối rối không biết mình đang nghĩ gì.

"Chà, không thể khác được phải không? Chúng ta có nên nói chuyện ở một nơi yên tĩnh hơn không?"

Bỏ qua sự hoảng loạn của Toyama, Rena đề nghị họ tiếp tục cuộc trò chuyện ở nơi khác.

"Eee? Hôm nay á? Ngay bây giờ luôn á?"

"Ừm, chị cũng muốn nghe về Yumi...Thời gian của Toyama-kun có ổn không?"

"Chà, miễn là em có thể quay lại vào bữa tối là được rồi."

"Vậy thì chốt đơn! Chúng ta đi uống trà ở quán cà phê đằng kia nhé."

Và thế là, bằng cách này, chị gái của Takai và Toyama đã uống trà vì lý do nào đó.



Toyama và Rena bước vào một chuỗi quán cà phê ngay trước mặt Hanseidou.

"Vì chị sẽ khao em nên cứ thoải mái gọi bất cứ thứ gì em thích nhé!"

"Nếu vậy thì, làm ơn cho tôi một cốc cà phê nóng."

"Eeeee!? Em có thể chọn thứ mắc hơn, như Caramel Macchiato hoặc Frappuccino mà!"

"Không, em thấy ổn với cà phê đen."

Quyết định trong đầu là sẽ xử lý những phản ứng cường điệu của Rena bằng một thái độ thẳng thắn.

"Toyama-kun, em khá điềm tĩnh so với một người còn trẻ đấy."

Rena dường như cảm nhận được thái độ điềm tĩnh đó.

"Còn trẻ à, chị chỉ hơn em 3 tuổi thôi phải không?"

"Ara? Yumi có nói cho em biết tuổi của chị không?"

"Vâng, gần đây em có cơ hội nghe một chút về nó."

"Vậy Yumi nghĩ gì về chị?"

"Chị muốn biết Takai cảm thấy thế nào về chị sao, Onee-san?"

Điều này khiến Toyama bất ngờ. Anh đã cho rằng Rena không có nhiều hứng thú với em gái mình.

"Chà...Gần đây cả hai gặp nhau quanh nhà thường xuyên hơn. Nhưng có vẻ em ấy không muốn nói chuyện với chị nhiều."

Nhớ lại cuộc trò chuyện với Takai, Rena hiểu rằng em gái không ghét mình. Có vẻ như chính sự bất an của Takai đã khiến cả hai tránh mặt.

"Vậy sao...mặc dù em không thể diễn giải và truyền đạt tất cả những gì Takai nói về nó như một người khác, nhưng có một điều... 『Có lẽ tớ bị sis-con』 Takai đã nói vậy. Còn lại thì chị nên hỏi trực tiếp cậu ấy."

Toyama muốn tránh can thiệp vào chuyện của gia đình khác với tư cách là người ngoài cuộc. Suy cho cùng thì đó cũng là vấn đề không liên quan đến anh và anh không muốn dính líu quá nhiều. Tuy nhiên, nếu có thể cung cấp chất xúc tác, Toyama quyết định thay mặt Takai nói ra cảm xúc của cô, dù chỉ một chút.

"Chị hiểu rồi...Vậy là Yumi cảm thấy như vậy...Cảm ơn nhé, Toyama-kun. Chị biết thế là đủ rồi."

"Chỉ từ đó thôi mà chị đã hiểu được đến thế sao?"

"Tất nhiên rồi, vì tụi chị là gia đình mà."

"Chà, thật là nhẹ nhõm. Takai có vẻ có nhiều việc phải bận tâm, nên hãy chăm sóc cho cậu ấy nhé."

"Tất nhiên rồi. Chị rất yêu Yumi và trân trọng em ấy mà."

"Nhưng có vẻ như cậu ấy vẫn chưa nhận được tình cảm đó nhỉ?"

Quả thực, nếu tình cảm được gửi đi, Takai có thể đã không rơi vào hoàn cảnh hiện tại. Tuy nhiên, nếu nó đã được truyền tải, Toyama có thể cũng sẽ không thể biết được. Suy nghĩ phức tạp này khiến anh có nhiều cảm xúc lẫn lộn.

"Vâng...Chị dự định từ giờ trở đi sẽ dành thời gian để giao tiếp tốt hơn. Chị hy vọng em cũng sẽ giúp đỡ, Toyama-kun."

"Em á?"

"Yumi dường như đã mở lòng với em."

"Chị có nghĩ vậy không?"

"Đúng rồi. Nếu không thì Yumi không có lý do gì để nói về mình với người khác cả."

"Nhưng thành thật mà nói, em không nghĩ mình thực sự có thể làm được gì cả."

"Chỉ cần em tiếp tục thân thiết với Yumi như em đã từng là đủ rồi."

"Giống như em đã từng...?"

"Ara? Có vấn đề gì không?"

Rena có lẽ coi Toyama là bạn trai của Yumi hoặc điều gì đó tương tự. Nhưng trên thực tế, họ không có mối quan hệ lãng mạn. Vì vậy, tiếp tục tương tác như cũ sẽ không có lợi cho Takai.

"Không..."

"Nhân tiện, chị muốn biết lần đầu tiên em và Yumi quen nhau như thế nào. Yumi đã tỏ tình với em hả? Hay là em, Toyama-kun?"

"Chà... Nó, ờm... đại loại là..."

Bản chất mối quan hệ của Takai và Toyama là điều khiến bất cứ ai cũng không biết phải trả lời thế nào, bất kể câu hỏi là gì.

"Ồ, vậy à! Chị hiểu rồi, hiểu rồi! Chắc cả hai chỉ hợp nhau một cách tự nhiên, rồi nó diễn ra một cách tự nhiên phải không? Vậy ai là người thực hiện bước đầu tiên? Có phải Toyama-kun không?"

"Ờm, không... không phải em..."

"Yumi mời em hẹn hò á!? Em gái của chị ơi, thật dũng cảm mà ~ "

Đúng là Takai đã chủ động đưa ra lời mời trong lần đầu tiên họ quan hệ tình dục nên điều đó không hoàn toàn sai. Nghĩ đi nghĩ lại, Toyama vẫn không hiểu tại sao Takai lại mời mình vào lúc đó.

"Chà... Chị thực sự có tính cách cởi mở phải không, Onee-san? Bình thường mọi người tránh nói về chuyện đó nhỉ?"

"Eeee!? Nhưng em biết đấy, tình dục là một phần tự nhiên của mối quan hệ lãng mạn giữa một người đàn ông và một người phụ nữ..."

"Chính xác là thế đó! Chúng ta đang ở nơi công cộng đấy nhé? Tại sao đột nhiên lại nhắc tới chuyện như vậy? Chẳng phải thế là quá cởi mở sao, Onee-san?"

"Nhưng, khả năng tương thích ở khía cạnh đó rất quan trọng đấy?"

"Em, em hiểu, nhưng..."

"Em hiểu? Em đang so sánh Yumi với người khác sao?"

"Hả? Em không thể so sánh được... Ý là... em chỉ... biết Takai."

"Hiểu rồi, hiểu rồi... Chà, thế thì tốt. Chị hy vọng em sẽ tiếp tục như vậy trong tương lai."

"Okay..."

Là một người chị, Rena không muốn rơi vào hoàn cảnh mà người em gái quý giá của mình bị so sánh với những người phụ nữ khác là điều đương nhiên. Vì vậy, tình hình hiện tại của Toyama có thể coi là sự phản bội đối với Rena.

"Vậy thì... chị đoán đã đến lúc về rồi. Chị không nên giữ em quá lâu."

"Vâng, chị nói đúng. Đã gần đến giờ ăn tối rồi."

Sau khi thanh toán hóa đơn, Toyama và Reina, những người sẽ đi những con đường khác nhau về nhà, nói lời tạm biệt khi rời khỏi cửa hàng.

"Cảm ơn vì hôm nay ạ."

"Không sao đâu. Hãy kể cho chị những câu chuyện của em sau nhé."

"Toyama!?"

Khi họ tạm biệt nhau và chuẩn bị đi về phía ga tàu tương ứng, Toyama đột nhiên được gọi tên.

"Uehara-san!? Và cả Aizawa-san nữa."

Quay lại, anh thấy Uehara và Aizawa trong bộ đồng phục học sinh.

Sau giờ học, Toyama được Uehara và Aizawa mời đi mua sắm, nhưng anh đã từ chối lời mời của họ vì muốn thong thả dạo quanh hiệu sách. Có vẻ như Uehara và Aizawa cũng tình cờ gặp Toyama khi đang đi mua sắm.

"Araa? Toyama-kun, những cô gái trẻ đáng yêu ở đây là ai vậy?"

"Họ đều là bạn cùng lớp của em. Họ cũng là bạn của Takai."

"Bạn của Yumi!"

Khi biết họ là bạn của Takai, mắt Rena sáng lên niềm vui.

"Toyama... Người phụ nữ đằng kia là ai?"

Uehara tiếp cận Toyama với vẻ mặt lo lắng.

"Uehara-san, người này là chị gái của Takai."

"Onee-san của Takai Yumi, Takai Rena. Hân hạnh được gặp em."

"O-Onee-san?! E-Em là Uehara. Hân hạnh được gặp chị."

"Uehara-san, chị có thể hỏi tên của em là gì được không?"

"T-Tất nhiên ạ, đó là Marika."

"Em là Aizawa Mika. Hân hạnh được gặp chị."

"Marika-chan và Mika-chan à. Cả hai có thể gọi chị là Rena."

"Ờm... Tại sao Rena-san lại đi cùng Toyama...?"

Uehara có vẻ tò mò về mối quan hệ giữa Rena và Toyama.

"Yuki và chị, chà... tụi chị chỉ là người quen thôi!"

Có lẽ cảm nhận được điều gì đó, Rena cố tình gọi tên Toyama và khoác tay anh, như thể để khoe khoang với Uehara.

"Đ-Đợi đã, tại sao chị lại đột nhiên làm điều này!?"

Toyama, người bất ngờ bị Rena khoác tay, không thể che giấu sự bối rối của mình.

"Yuki, không sao đâu. Vì chúng ta có mối quan hệ tốt nên việc nắm tay nhau cũng không có gì to tát, phải không?"

"Phải không á? Không hề, nó không giống thế! Lỡ mọi người hiểu lầm thì sao?"

"Ara? Chị tự hỏi em không muốn hiểu lầm ý của ai thế?"

Rena đang trêu chọc Toyama và rõ ràng là rất vui với việc đó, và rõ ràng là cô có ý thức về Uehara. Có vẻ như Uehara đang cố gắng đánh giá bản chất mối quan hệ giữa Toyama và Rena dựa trên sự tương tác của họ.

"O-On...Onee-san?! Làm ơn đừng quá bạo như thế!"

Rena áp ngực mình vào ngực Toyama, sánh ngang với kích thước to lớn của Uehara và đảm bảo giữ cho cánh tay của họ liên kết với nhau, ngăn Toyama trốn thoát.

"N-Nè, Toyama! Cái vẻ mơ màng đó là sao khi cậu bị ép vào ngực ai đó vậy! Và Rena-san, chị đi quá xa rồi!"

Mặc dù cô đang cố gắng hết sức để kéo Rena đi nhưng có vẻ như Uehara thấy Toyama đang thích thú với tình huống này.

"AraAra, Marika-chan, em đang ghen tị à? Đáng yêu làm sao."

"E-Em không có ghen!"

"Tình huống này là sao thế...? Hai người thật luôn đó, dừng lại đi, xấu hổ quá!"

Aizawa, người đã theo dõi cảnh tượng kỳ quái này từ bên ngoài, không thể chịu đựng được những ánh mắt tò mò xung quanh, đã cố gắng can thiệp và ngăn cản họ.

"Yuki, em khá nổi tiếng đấy. Chị đoán phán đoán của chị không sai."

Mặc dù không chắc Rena đang đề cập đến sự phán đoán nào, nhưng Toyama có ấn tượng với Rena rằng anh được coi là người nổi tiếng.

"Làm ơn, Onee-san, hãy tự kiềm chế với những trò hề của mình đi. Thật luôn đó."

"Chị không thể cưỡng lại được vì Marika-chan quá dễ thương. Hehe."

Tuy nhiên, mặc dù Rena đang nói điều này, Toyama không thể không cảm thấy rằng với tư cách là một sinh viên đại học, cô vẫn nên lưu ý đến bối cảnh và hành vi phù hợp.

"Onee-san, nhìn xung quanh đi. Chúng ta đang thu hút rất nhiều sự chú ý."

"Chà, với ba cô gái trẻ đáng yêu tụ tập như thế này, việc thu hút sự chú ý là điều đương nhiên ~ "

Quả thực, tình huống ba mỹ thiếu nữ vây quanh một chàng trai có vẻ ngoài khá giản dị không chỉ bắt mắt mà còn thu hút ánh nhìn của người xem.

"Em không muốn nổi bật hơn thế này nữa nên em về nhà đây."

Toyama bực tức cố gắng hất tay Rena ra, nhưng Rena giữ chặt, dùng nhiều lực hơn và áp sát vào anh hơn.

"( Có phải Marika-chan là tình địch của Yumi không? )"

Thì thầm nhẹ nhàng vào tai Toyama khi anh chuẩn bị rời đi.

──!?

"Về cẩn thận nhé, Yuki. Hôm nay chị rất vui đó. Hẹn gặp lại sau, Marika-chan và Mika-chan."

Với lời tạm biệt ngắn gọn, Rena rời khỏi sự hiện diện của ba người.

Mặc dù có vẻ như Rena chỉ đang chơi đùa nhưng khả năng quan sát nhạy bén của cô về môi trường xung quanh và sự hiểu biết rõ ràng của cô về suy nghĩ của Uehara đã trở nên rõ ràng.

"Đó có thực sự là Onee-san của Takai-san không? Chị ấy hoàn toàn khác với Takai-san."

Uehara thốt lên một tiếng ngạc nhiên.

"Người đó khá là gì đó. Chị ấy có vẻ như đang đùa giỡn nhưng có vẻ như chị ấy hoàn toàn nhận thức được mọi thứ."

Aizawa bình tĩnh phân tích người tên Rena.

Mọi hành động của Rena đều đã được tính toán và cô ấy sở hữu kỹ năng điều khiển những người xung quanh. Đối với Toyama và Aizawa, thật khó để không cảm thấy có điềm xấu.

"Khoác tay là một chuyện, nhưng e-ép ngực vào cậu là đi quá xa! Và Toyama có vẻ rất vui vì điều đó..."

Trên thực tế, Toyama không thể phủ nhận rằng anh không cảm thấy khó chịu trước cảm giác mềm mại khi ngực Rena áp vào mình.

"Marika, cậu cũng khoác tay Toyama và áp ngực vào cậu ấy khá nhiều phải không?"

"C-Chà, đó là vì Toyama hầu như không để ý đến tớ..."

Uehara vô tình thừa nhận rằng việc skinship ở trường với Toyama là cách cô tiếp cận anh.

"Marika nói vậy, nhưng?"

Tò mò về suy nghĩ của Aizawa về cách tiếp cận của Uehara, Toyama chuyển cuộc trò chuyện sang cô ấy.

"Không phải là tớ không biết, nhưng..."

Toyama không hoàn toàn không biết, anh chỉ đang cố gắng không chú ý quá nhiều. Thật khó để tin rằng bất kỳ chàng trai nào lại không để ý đến một người như Uehara, người vừa dễ thương vừa có nhân cách tốt, luôn tiến tới họ.

"Fumm...Vậy là cậu nhận thức được điều đó...Vậy thì, tớ sẽ tha thứ cho cậu vì đã quá ủy mị với Onee-san của Takai."

"C-Cảm ơn nhé..."

Cảnh tượng dường như miêu tả Toyama, người đã lừa dối, được cô tha thứ.

"Toyama, cậu đang dần rơi vào tay Marika phải không?"

"Uuu..."

Nhận xét của Aizawa dường như đã gây ấn tượng mạnh, khiến Toyama không thể bác bỏ được.

"Uehara-san, sẽ rất cảm kích nếu cậu có thể kiềm chế trước mặt cả lớp."

"Có ổn không nếu nó không ở trước mặt mọi người?"

Uehara dường như giải thích điều đó như thể cô có thể skinship bên ngoài trường học, có lẽ đã hiểu nhầm điều gì đó.

"Không... tớ không có ý như vậy..."

"Nhưng sẽ không sao nếu không có ai xem, phải không?"

"Không chính xác lắm. Chỉ là khi cậu khoác tay quá nhiều... chà, có hơi.."

"Có hơi..?"

"Marika, sao cậu không cho cậu ấy nghỉ ngơi? Đó là bởi vì skisnhip có thể khá kích thích đối với các chàng trai."

Khoác tay và áp vào ngực ai đó có thể là điều mà Toyama đã quen phần nào nhờ những trải nghiệm của anh với Takai, nhưng nó vẫn khiến anh cảm thấy hơi khó xử. Aizawa lên tiếng, hiểu điều này và diễn đạt nó thành lời cho họ.

"Aaa, tớ hiểu rồi! V-Vậy, Toyama, cậu cảm thấy thế sao...? N-Nếu mà, cậu bắt đầu cảm thấy như vậy, chỉ cần, ờm, hãy cho tớ biết... được chứ?"

Uehara đỏ mặt, ngượng ngùng nhìn xuống Toyama.

"Uehara-san..."

Toyama bị thu hút bởi thái độ xấu hổ của cô, quên mất sự hiện diện của Aizawa và tạo ra một thế giới nhỏ bé chỉ dành cho hai người họ.

"Ahem, ahem! Ờm, hai bạn trẻ ơi? Cả hai có thể vui lòng kiềm chế việc tỏ ra thân mật ở một nơi như thế này được không?"

"Aaa.."

"Xin lỗi nhé, Aizawa-san..."

Với lời nhận xét của Aizawa, cả hai quay trở lại thực tế và trông có vẻ xấu hổ.

"Haaa...Toyama, giờ cậu đang về nhà phải không? Tụi tớ cũng sẽ về nên hãy cùng nhau đi bộ đến nhà ga nhé."

"À, đã muộn thế này rồi sao...? Uehara-san, vậy chúng ta đi thôi."

"Unn, cậu nói đúng. Chúng ta hãy về nhà thôi."

Vì lý do nào đó, cảm thấy hơi khó xử, họ quyết định kết thúc một ngày và ba người mỗi người lên đường.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro