Chương 166: Bị nhốt trong xe

Su Ryeon lo lắng nuốt nước bọt, tại sao hết lần này đến lần khác bị anh dồn vào góc tường không thể nào chạy được?

“Tôi không làm gì, tôi chỉ muốn nghe em nói một câu, em thích tôi, khó như thế sao?” Logan giả vờ buồn bã lên tiếng, cố tình khiến Su Ryeon mềm lòng.

Thật ra cô đã dao động, trong lòng cô rất hỗn loạn.

Cô đảo mắt, bỗng nhiên dịu dàng nói, “Mùi rượu trên người anh nồng nặc lắm, đi tắm trước được không?”

“Hử? Lại giở thủ đoạn này?” Tất nhiên Logan không dễ bị lừa như thế.

Su Ryeon cố gắng duy trì vẻ mặt điềm tĩnh, “Tôi nói thật đó, tắm xong tôi sẽ nói ba chữ đó.”

“Thật?” Logan nheo mắt, nhìn chằm chằm Su Ryeon.

Đối phương trả lời rất chân thành, “Thật!”

Cuối cùng vẫn là cưng chiều, Logan đáp: “Được.”

Anh đứng lên, bộ vest hơi nhăn nhúm, anh bước vào phòng tắm, Su Ryeon nhìn bóng lưng rời đi của Logan với ánh mắt “thâm tình”.

Sau khi anh vào phòng tắm, Su Ryeon nhanh chóng cởi trói ở chân, miệng không ngừng lầm bẩm: “Hừ, đồ khốn!”

Cô bị trói, bắt cô nói những lời đó, nếu Su Ryeon ngoan ngoãn nói những lời đó chẳng phải đã sỉ nhục danh tiếng chọc trời chọc đất rồi sao?

Chỉ mắt vài giây Su Ryeon đã cởi được dây trói, cô vội vàng xuống giường nhưng lại sợ sẽ kinh động đến người đang tắm ở trong kia, thế nên Su Ryeon nhón chân nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng như chú chuột nhắt.

Cách xa phòng một đoạn rồi nhưng Su Ryeon vẫn rất lo sợ, cô không dám thả lỏng, cô đi tháng máy xuống tầng một, sảnh lớn đã không có một bóng người, một hôn lễ xa hoa lộng lẫy bây giờ lại trống trải lạnh lẽo.

Su Ryeon thu lại ánh mắt, quay người chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này, trong bóng tối có một bàn tay giơ ra, bát ngờ túm lấy cổ tay Su Ryeon, nhân lúc cô không chú ý, nhanh chóng kéo cô đến hành lang bên cạnh.

Su Ryeon sợ hãi kêu lên, trong bóng tối, cô bị người ta đè vào sát tường, tay bịt miệng cô lại, cô “ư ư ư” vài tiếng.

Alex nhìn Su Ryeon với ánh mắt hứng thú, thốt ra một câu: “Đừng động đậy, anh tôi có thể nếm thử mùi vị của cô, bây giờ tôi cũng muốn.”

Alex?

Cũng chỉ có cậu ta mới nói ra được những lời thiếu đạo đức như thế này.

Su Ryeon mở to mắt, từ từ trở nên lạnh lẽo, trong bóng tối, cô không nhìn rõ mọi thứ nhưng cô giơ tay lên, không chút nể nang đánh vào cánh tay của Alex, một cú đánh rất mạnh, cô nghe thấy Alex nghiến răng, kêu lên một tiếng.

Sau đó Alex buông tay ra, Su Ryeon lập tức nhấc chân đá vào đùi của Alex, cô bình tĩnh nhưng giày cao gót của cô thì không nể tình chút nào!

Vốn là muốn ném thử mùi vị của người phụ nữ này những bây giờ lại cảm thấy người phụ nữ này như bông hoa hồng có gai, không trêu đùa được.

Nhưng Alex không cam tâm, sức lực của đàn ông tất nhiên sẽ mạnh hơn phụ nữ, cậu ta đè Su Ryeon vào tường.

“Shim Su Ryeon! Tôi cảnh cáo cô, đừng cho rằng mình rất lợi hại, nếu cô chọc tức tôi, đừng trách tôi không khách sáo!”

“Alex Lee, cậu không khách sáo thế nào?”

Su Ryeon không sợ hại hỏi vặn lại.

Cậu ta ghét nhất là loại phụ nữ tự cho rằng mình rất thông minh, giống hệt Logan, khiến người ta ghét cay ghét đắng.

Alex bật cười, ánh sáng nhạt nhạt từ sảnh lớn chiều đến, môi Su Ryeon đỏ mọng, khuôn mặt hồng hào, mặc dù cái miệng chua ngua cay nghiệt nhưng lại rất hấp dẫn người khác!

Cậu ta đưa tay lên vuốt cằm, “Dù sao thì cô cũng không chạy được, nếu cô ngoan ngoãn nghe lời tôi, tôi có thể sẽ tha cho cô, Logan cái tên nghiệt chủng đó, sau này sẽ không thể nào bằng tôi, cô đừng có không biết tốt xấu, tôi mới là Tổng giám đốc tương lai của Lee Corp, cô dám thất lễ với tôi như vậy à?”

Bây giờ, Su Ryeon vô cùng đồng tình với cách Logan chửi cậu ta là phế vật không có đầu óc.

Chẳng trách ông Lee hết lần này đến lần khác nổi giận với Logan nhưng lại chưa bao giờ kéo anh từ trên cao xuống, bởi vì Alex chỉ là phế vật trong đầu không có thứ gì bình thường cả!

Su Ryeon cười lạnh, cô nhếch miệng!

Alex thảm rồi, Su Ryeon nổi giận thì cậu ta sẽ không dễ dàng chống đỡ nỗi!

Su Ryeon mặt lạnh lùng, bờ môi đỏ mắp máy: “Alex Lee, cậu cho rằng cậu là thứ tốt đẹp sao?”

“Cô nói gì?” Alex tức giận.

Ánh mắt Su Ryeon trở nên lạnh giá, bởi vì Alex không ngừng mắng chửi Logan, thế nên cô phẫn nộ.

Alex chuẩn bị đón nhận nước miếng của người nào đó đi, “Cậu chủ Leenlà tai không tốt hay là mắt không tốt thế? Logan Lee tốt hơn cậu ở điểm nào? Cậu có xứng để so sánh với anh ta không? Cậu còn không có tư cách để so sánh với anh ta, nếu tôi là ông Lee, cho dù tôi có không thích Logan như thế nào cũng sẽ giao công ty cho anh ta, chỉ có anh ta mới có thể quản lý, lẽ nào đến bây giờ cậu vẫn không hiểu cái đạo lý này sao? Anh ta có gì tốt? Anh ta tốt hơn cậu gấp trăm gấp nghìn lần, tại sao anh ta không ra tay với cậu, là bởi vì cậu không đáng để anh ta động ngón tay của mình, thật sự cho rằng mình là cậu chủ nhà họ Lee thì có thể đắc ý sao?”

Hừ, Su Ryeon xả một tràng, mắng chửi Alex một trận, sắc mặt Alex từ từ tím ngắt.

Sau đó Su Ryeon nghe thấy giọng nói tức giận của Alex: “Cô cho rằng cô là ai, dám nói tôi, cô có tin tôi…”

Alex giơ tay lên, chuẩn bị tát cho Su Ryeon một cái.

Nhưng không ngờ tay cậu ta còn chưa rơi xuống đã bị người ở phía sau túm cổ áo kéo về đằng sau, Alex không kịp đề phòng nên dễ dàng bị người ta lôi đi.

Cậu ta vô cùng tức giận, một người phụ nữ đê tiện mà dám trừng mắt nhìn cậu ta!

Bây giờ, cậu ta không những muốn ăn sạch Su Ryeon, nếm thử mùi vị tuyệt vời, cậu ta còn muốn cô quỳ gối trước mặt cậu ta, xin lỗi cậu ta, làm dịu đi nỗi nhục vừa nãy.

Loganbvừa tắm xong, cơ thể tỏa ra hương thơm mát dịu, Su Ryeon không nhìn thấy rõ sắc mặt của Logan nhưng có thể cảm nhận được hơi lạnh trên người anh.

Anh chỉ mặc quần đen áo đen rộng rãi, trán vẫn còn đọng nước, rõ ràng là chưa sấy tóc xong đã chạy xuống đây.

Ánh mắt lạnh lùng đáng sợ, thốt lên từng chữ rất rõ ràng: “Alex, cậu muốn làm gì?”

“Logan? Anh đến thật đúng lúc, người phụ nữ này ăn nói vô lễ, dám làm nhục nhà họ Lee chúng ta, anh có thể nhẫn nhịn không, mau bắt cô ta lại!” Alex mở to mắt, lúc nghe thấy giọng nói của Logan, cậu ta có chút lo lắng căng thẳng, sau đó rất nhanh đã phản ứng lại, cậu ta đổ mọi tội lỗi cho Su Ryeon.

Đúng là cái đồ rẻ rách!

Đến Su Ryeon nghe xong cũng nhếch miệng cười khinh khỉnh, Logan nheo mắt, “Alex, không nghe hiểu lời của tôi? Tôi hỏi cậu vừa giơ tay lên làm gì?”

Có thể cảm nhận được hơi lạnh và nguy hiểm xung quanh, đôi mắt Alex tối sầm.

Cậu ta mắp máy môi, Logan không kiên nhẫn được nữa, anh bực bội: “Muốn đánh cô ấy, đúng không?”

Alex sai rồi, Logan không nỡ làm gì đó với Su Ryeon, anh hận không thể đem tất cả những gì tốt nhất trên thế giới này cho cô.

Cậu ta cón dám động đến cô, dám làm tổn thương cô!

Logan dùng lực bóp chặt cỗ tay của Alex, cậu ta kêu oai oái giống như tiếng lợn kêu lúc bị lên thớt, Alex đau đến mức trán lấm tấm mồ hôi.

Cậu ta không ngừng gào thét: “Logan, anh mau buông tay ra, buông tay ra!”

Alex gào thét ầm ĩ còn Logan lại vô cùng điềm tĩnh, đôi mắt tràn ngập sự nguy hiểm, lúc Alex đau không còn sức mà giãy giụa nữa, Logan mới từ từ buông cậu ta ra.

Vừa được giải thoát, Alex lập tức ôm cổ tay đau nhức của mình.

Logan mắt kiên nhẫn: “Còn không cút, tay cậu cũng không còn nữa đâu.”

Logan ngoái đầu lại nhìn Su Ryeon, nhìn ánh mắt của cô không giống bị bắt nạt, vô cùng lạnh lùng.

Anh từ từ thu lại phẫn nộ, người phụ nữ này, anh biết cô sẽ lén lút bỏ chạy, thế mà anh vẫn còn tin cô!

Logan đút tay vào túi, giọng nói hững hờ: “Đi thôi, tôi đưa em về nhà.”

Lời vứt dứt, Logan quay người đi thẳng ra bên ngoài, không nói gì với Su Ryeon nữa, Su Ryeon nhất thời hết sức kinh ngạc, nhìn bóng lưng của Logan, cô khựng lại một lúc sau đó đi theo anh ra ngoài.

Hai người một trước một sau ra khỏi khách sạn, không ai nói với ai lời nào, Su Ryeon mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cho đến khi đi đến chiếc xe, Logan nhẹ nhàng mở cửa ghé phụ lái cho cô.

Su Ryeon không có chút đề phòng, cô ngồi vào bên trong, Logan đóng cửa xe lại, sau đó Su Ryeon nghe thấy tiếng cửa bị khóa chặt.

Cô lập tức hoàn hồn, vội vàng mở cửa ra nhưng không mở được, cô vô cùng lo lắng, Logan muốn làm gì?

Su Ryeon cắn răng, cô bò sang ghé lái, muốn mở cửa nhưng không được.

Lúc này Logan đứng ở bên ngoài xe, còn cô bị nhốt ở trong chiếc xe!

Su Ryeon tức giận trừng mắt nhìn Logan, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng của người đàn ông in trong đôi mắt anh, Su Ryeon cắn răng, chỉ có thể lôi điện thoại ra gọi cho anh.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Logan hững hờ lấy điện thoại ra nghe máy.

Trong điện thoại vang lên giọng nói tức giận của Su Ryeon, “Logan, rốt cuộc là anh muốn làm gì? Tại sao lại nhốt tôi ở trong xe?”

Logan trầm giọng nói, “Su Ryeon, lúc nãy có thể bỏ chạy thì phải chạy nhanh đi chứ, bây giờ vẫn chưa biết mình sai ở đâu à?”

Một lời khiến Su Ryeon nhăn mặt, cô biết lúc nãy không nên cảm thấy đau lòng bởi cái bóng dáng cô độc của Logan!

Anh chính là con sói đội lốt cừu, anh có một lòng ham muốn ăn sạch cô!

Su Ryeon giận dữ: “Anh! Bỉ ồiI”

“Ừ, tôi chỉ muốn nghe em nói câu nói đó, nếu em không muốn thì sợ rằng tối nay em phải ở trong xe rồi.”

“Xe không mở hệ thống sưởi ấm, không biết buổi tối đi ngủ có cảm tháy lạnh không.” Logan giả vờ suy nghĩ giúp cô.

Đôi mắt Su Ryeon tối sầm: “Logan Lee, anh nhất định muốn nghe câu nói đó cho dù nghe xong cũng không thể thay đổi được điều gì?”

“Su Ryeon, xem ra tối nay em phải ngủ ở trong xe thật rồi.” Anh chuẩn bị tắt điện thoại, quay người, mặt không biểu cảm đi vào trong khách sạn.

Sau đó anh nghe thấy Su Ryeon hét lên: “Đợi chút! Tôi nói, tôi nói vẫn không được sao?”

Su Ryeon nhăn mặt ngồi ở trong xe, trong lòng vô cùng phẫn nộ, Logan cái tên lòng dạ đen tối!

Logan nhếch miệng cười nhẹ, anh đưa điện thoại lên tai, hững hờ nói: “Nói đi!”

Không phải chỉ là ba chữ tôi thích anh sao, Su Ryeon có gì mà không dám nói chứ, có thể nói trước mặt Seo Jun, Alex thì cũng có thể nói trước mặt Logan.

Chỉ là, đối mặt với anh, ba chữ này còn được thêm hai chữ “chính thức”, giống như không cho phép cô bạc tình bội nghĩa hoặc hối hận.

Su Ryeon hít một hơi thật sâu, áp a ấp úng mãi mới thốt lên lời: “Tôi… tôi thích anh.”

Giọng nói mềm mại dịu dàng của người phụ nữ truyền đến đủ đế khiến Logan mê muội.

Anh hài lòng nhếch miệng cười, cuối cùng cũng lọt lưới rồi.

Còn chưa vui được bao lâu thì Su Ryeon đã lập tức hung dữ nói: “Được rồi, tôi nói xong rồi, bây giờ anh mau thả tôi ra!”

“Đồng ý với tôi sau này không được trốn chạy nữa.”

Logan mặt không đổi sắc, được nước lần tới.

Ở trong xe, Su Ryeon giận dữ nắm chặt tay, cô nhìn đông nhìn tây xem trong xe có thứ gì đáng tiền không, hừ!

“Logan, tôi đã nói ba chữ đó rồi, tại sao anh còn được nước lần tới, anh vô lại!”

“Để ngăn chặn lát nữa mở cửa ra em sẽ lén lút bỏ chạy! Chìa khóa ở chỗ tôi, em tốt nhất là ngoan ngoãn một chút.” Logan hững hờ nói, giọng nói mang theo sự dỗ dành.

Su Ryeon cắn răng nhưng không thể không nghe lời, con mãnh thú nhỏ ngang ngạnh đang từ từ bị Loganbthuần phục.

Su Ryeon buồn bực lên tiếng: “Biết rồi, không chạy nữa.”

Lúc này Logan mới quay về ghé lái, nhìn thấy Su Ryeon tức giận ngồi sang ghé phụ lái, Logan mỉm cười mãi không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro