Chương 77: Vào viện cùng lúc

Càng kinh tởm khi bị bọn chúng chạm vào, nhất thời không thể nào chấp nhận được, không nhịn được hét lên.

Ha Yoon Chul ở bên ngoài nghe thấy tiếng hét, từ từ đứng lên, người phụ nữ này tỉnh lại, anh ta có thể rời đi rồi.

Anh đẩy cửa đi vào, Shim Seo Jun quay ra nhìn, đập vào mắt cô ta là một người đàn ông đẹp trai, vẻ mặt ôn hòa, cô ta ngồi dậy, cơ thể đau kinh khủng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta méo mó, cô hít một hơi thật sâu, nhìn Ha Yoon Chul, “Anh là…”

Vốn định hỏi tên tuổi của người đàn ông này, Shim Seo Jun bỗng nhiên phản ứng lại, đây không phải người đàn ông mà thuộc hạ của cô ta đã chụp được ở cửa tòa nhà Lee corp sao? Vậy anh ta là Ha Yoon Chul rồi!

Shim Seo Jun buột miệng nói, “Ha Yoon Chul?”

Anh cũng nhận ra thân phận của cô ta, gật đầu không chút giấu giếm, “Cô Shim, là tôi, cô đỡ hơn chưa?”

Shim Seo Jun nhìn thấy người đàn ông vô cùng đẹp trai, không kém gì Logan Lee, khiêm tốn lễ độ, cô ta ngại ngùng gật đầu, “Hóa ra anh Ha nhận ra tôi thế nên mới cứu tôi sao? Tôi thật sự cảm ơn anh.”

Anh lắc đầu trả lời, “Sau khi đưa cô đến bệnh viện tôi mới biết cô là ai, không cần cảm ơn.”

Cái gì?

Anh ta không biết cô ta? Shim Seo Jun chịu một cú đả kích quá lớn khiến toàn thân tê cứng, may mà lúc này cô ta cúi đầu, anh mới không nhìn thấy bộ dạng lúng túng của Shim Seo Jun.

Anh tiếp tục nói, “Cô là chị của Su Ryeon, tôi nể mặt Su Ryeon mới đợi ở đây đến lúc cô tỉnh, ngoài ra tôi đã giúp cô thông báo cho người nhà, có điều, cô Shim à, có những chuyện phải nhìn rõ đúng sai rồi hẵng hành động, làm ra những chuyện trái đạo đức không tốt đâu, mong cô Shim hãy ghi nhớ trong lòng.”

Nói xong, Ha Yoon Chul không nhìn cô ta nữa, quay người đi ra ngoài.

Để cô ta ở lại một mình trong phòng, hai tay cô ta nắm chặt ga trải giường, những lời của Ha Yoon Chul khiến cô không ngẩng nổi đầu.

Nể mặt Shim Su Ryeon… chuyện trái đạo đức…

Anh không nói rõ nhưng cô ta hiểu, cô ta cắn môi, giọng nói không cam tâm và đầy phẫn nộ, “Shim Su Ryeon, dựa vào đâu, tất cả mọi người đều đối xử tốt với mày?”

Cô ta không thể phủ nhận Ha Yoon Chul cực kỳ đẹp trai, từ nhỏ đã được người khác ngưỡng mộ, vậy mà lại đối người khác ngưỡng mộ, vậy mà lại đối xử tốt với người phụ nữ đê tiện Shim Su Ryeon. Dựa vào đâu mà cô lại tốt số như thế? Đến Logan Lee cũng…

Nghĩ đến đây, cả người Shim Seo Jun run rẩy.

Logan Lee đứng ở của phòng cấp cứu đợi, thư ký Hong cũng đã đưa Seol A đến bệnh viện, lúc đợi thang máy bỗng bắt gặp Ha Yoon Chul.

Anh nhìn thấy Seol A, lông mày chau lại, “Seol A, sao cháu lại ở đây?”

Seol A mặc chiếc áo khoác màu hồng, đôi mắt long lanh hơi ẩm ướt, đỏ ửng, cô bé nắm tay thư ký Hong, trả lời, “Chú Yoon Chul, Thỏ bị thương rồi, bị ông chú xấu xa đánh.”

“Cái gì?”

Ha Yoon Chul bỗng trở nên lo lắng, anh bế Seol A lên, con bé buông tay thư ký Hong ra, anh có chút sững sờ, chỉ có thể đi theo vào trong thang máy.

Ha Yoon Chul nhận ra thư ký Hong, hai người đàn ông nhìn nhau, không biết tại sao, thư ký Hong nhìn thấy sự toan tính và căm hận trong mắt Ha Yoon Chul, hình như ngay từ lần đầu tiên Tổng giám đốc Ha đến Lee corp, giữa anh ta và Sếp đã có mùi thuốc súng nồng nặc.

Thư ký Hong là thuộc hạ trung thành của Logan Lee, lúc này ho khan một tiếng, điềm tĩnh nói, “Sếp của chúng tôi phát hiện cô Shim bị thương, vội vàng đưa cô ấy đến bệnh viện rồi.”

Ha Yoon Chul ôm Seol A, không hề giận sôi máu vì câu nói này của thư ký Hong.

Thang máy đi đến tầng bảy, Ha Yoon Chul ôm Seol A bước ra ngoài, thư ký Hong hừ lạnh một tiếng, lập tức đi ra theo.

Logan Lee nhìn chằm chằm đèn trong phòng cấp cứu đã tắt, anh không còn quá lo lắng nữa, bông nhiên nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đi tới.

Nghiêng đầu nhìn qua, sắc mặt anh trở nên u ám, anh im lặng nhìn Ha Yoon Chul bước đến.

Đúng lúc này, Shim Su Ryeon được bác sĩ đẩy ra ngoài, tiêm thuốc mê nên Shim Su Ryeon đang chìm vào giấc ngủ, Ha Yoon Chul bước đến trước xem vết thương của Shim Su Ryeon, “Bác sĩ, sao rồi?”

Anh ta mở miệng hỏi trước cả Logan Lee.

“Bệnh nhân bị thương ngoài ra, có điều có chút chấn động não, nghỉ ngơi cho tốt, gần đây tốt nhất không nên nghĩ ngợi quá nhiều, còn không có gì đáng ngại nữa.”

“Lập tức bố trí một phòng bệnh riêng cho cô ấy, tiền viện phí tôi sẽ trả.” Ha Yoon Chul điềm tĩnh lên tiếng.

Nghe thấy giọng nói lo lắng của người bên cạnh, Logan Lee liếc nhìn anh ta một cái, lạnh lùng nói, “Bác sĩ, phòng bệnh đã chuẩn bị xong chưa?”

Bác sĩ lập tức gật đầu, “Tổng giám đốc Lee, phòng bệnh đã chuẩn bị xong rồi ạ.”

“Tổng giám đốc Ha, bệnh viện này vốn đã thiếu thốn tài nguyên, anh chắc chắn vẫn muốn lãng phí một phòng bệnh sao?” Logan Lee nghiêng đầu, khóe miệng nhếch lên.

Ha Yoon Chul đứng yên tại chỗ, miệng câm như hến.

Anh không phải là một tiểu tử thối, sẽ không vì chuyện này mà làm loạn nên, anh ta ôm Seol A đi theo xe cáng đến phòng bệnh của Shim Su Ryeon.

Tuy cô chỉ bị thương ngoài da nhưng Logan Lee đóng cọc luôn ở bệnh viện, bác sĩ đã chuẩn bị một phòng bệnh VIP cho Logan Lee, phòng bệnh khá lớn, đầy đủ tiện nghi, có hai giường bệnh, nhà tắm riêng, so với những phòng bệnh khác, có hơi xa hoa.

Seol A đang nằm trong vòng tay Ha Yoon Chul muốn đứng xuống, Ha Yoon Chul cúi người, đặt Seol A xuống đất, con bé chạy lon ton đến chỗ Shim Su Ryeon.

Cô bé không dám chạm vào tay Shim Su Ryeon, chỉ nghiêng đầu nhìn ông chú lợi hại, “Ông chú lợi hại, Thỏ không sao rồi chứ?”

“Không sao rồi, nghỉ ngơi là được.”

“Cảm ơn ông chú lợi hại, đợi lúc nào Thỏ tỉnh lại, cháu nhất định sẽ bảo mẹ cảm ơn chú.” Seol A không hề che giấu sự yêu thích khi nhìn Logan Lee.

Cảnh tượng này lọt vào mắt Ha Yoon Chul, ánh mắt trầm lắng, muốn đè nén tâm trạng xuống, anh ta nhìn Logan Lee, lên tiếng, “Tổng giám đốc Lee, chúng ta ra ngoài nói chuyện được không?”

Logan Lee không từ chối, anh nhìn Shim Su Ryeon rất lâu sau đó quay người đi ra ngoài.

Ra khỏi phòng bệnh, mùi thuốc nổ lan tỏa ra xung quanh.

“Lần này cảm ơn Tổng giám đốc Lee đã kịp thời đến cứu Su Ryeon, tiền viện phí tôi sẽ trả cho anh, tôi thay cô ấy cảm ơn Tổng giám đốc Lee.” Giọng nói điềm tĩnh nhưng Ha Yoon Chul không hề che giấu đi cảm giác muốn chiếm giữ.

Logan Lee hỏi lại, “Tổng giám đốc Ha là gì của Shim Su Ryeon? Nếu không phải là người yêu thì không cần cảm ơn tôi thay cô ấy, đây là chuyện giữa tôi và cô ấy.”

Sắc mặt Ha Yoon Chul lập tức tối sầm lại, anh ta im lặng một lúc, không cam tâm phản bác lại, “Tổng giám đốc Lee có một người vợ sắp cưới tình cảm sâu đậm nhiều làm, trước khi cưới, tốt nhất không nên tạo ra những tin đồn không hay, Su Ryeon là một người sống rất lý trí, không dễ dàng lại gần, nếu không vì Tổng giám đốc Lee thì sẽ không đi đến bước đường này.”

Khóe miệng Logan Lee nhếch lên, “Chuyện của tôi, không cần người khác phải lo lắng.”

Ha Yoon Chul gật đầu nhưng không muốn thể hiện ra mình kém thế hơn, anh ta nghĩ đến gì đó, nhìn Logan Lee, hình như muốn quan sát phản ứng của anh sau khi nghe xong, “Đúng rồi, Tổng giám đốc Lee, lúc tôi đi trên đường nhìn thấy vợ sắp cưới của anh bị người khác bắt nạt, tôi đã cứu cô ta và đưa đến bệnh viện, chuyện giữa Su Ryeon và cô Shim đã xong rồi, Tổng giám đốc Lee không cần lấy chuyện này để bắt Su Ryeon làm gì đó cho anh.”

Câu cuối cùng, Ha Yoon Chul nhấn mạnh khiến bầu không khí lạnh như băng, chỉ thiếu chút nữa thôi giông bão sẽ ập đến.

Logan Lee có chút kinh ngạc nhưng vẫn duy trì vẻ mặt điềm tĩnh, Ha Yoon Chul còn nói thêm một câu, “Cô Shim ở phòng 506.”

Nói xong, khóe miệng Ha Yoon Chul cong lên nở một nụ cười lạnh, lướt qua anh đi vào phòng bệnh.

Thư ký Hong ở trong phòng bệnh nhìn thấy Ha Yoon Chul bước vào, cậu ta biết ý đi ra ngoài.

Logan Lee đứng yên tại chỗ, sắc mặt u ám khiến người khác không nhìn ra anh có tâm trạng gì.

Thư ký Hong nhỏ giọng lên tiếng gọi, “Sếp… Sếp.”

“Đã kiểm tra camera ở căn hộ chưa?”

Thư ký Hong nghe thấy câu nói này, lập tức khôi phục lại trạng thái làm việc, cậu ta im lặng một lúc rồi nói một cách nghiêm túc, “Đã kiểm tra camera rồi nhưng hắn bịt mặt, không biết trông như thế nào, cái này e rằng phải chờ đến khi cô Shim tỉnh lại miêu tả lại mặt mũi, có điều, đây không giống là cướp bỗng nhiên đột nhập vào mà giống như… đã có kế hoạch từ trước.”

Một câu đã có kế hoạch từ trước khiến sự việc trở nên phức tạp và nghiêm trọng hơn, Logan Lee cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, bước chân ra ngoài, “Về công ty họp đã, chuyện này, cậu âm thầm điều tra rõ cho tôi.”

Anh bước vào thang máy, mặt không đổi sắc.

Những lời của Ha Yoon Chul anh đã nghe thấy, nhưng anh không có thời gian để đi thăm Shim Seo Jun, anh phải về họp.

Cũng có thể trong tiềm thức anh cảm thấy Shim Seo Jun có người nhà họ Shim chăm sóc, anh không cần… quan tâm quá.

Ban đêm yên tĩnh nhưng Shim Seo Jun ở trong phòng không thể nào bình tĩnh được, trong lòng có chút không cam tâm và phẫn nộ, cô ta muốn trừng phạt người nào đó.

Buổi sáng ngày hôm sau, thuốc tê đã hết, Shim Su Ryeon tỉnh dậy, xung quanh yên tĩnh lạ thường, chỉ có âm thanh của dao kéo đang cắt gì đò.

Cô hít một hơi, phát ra âm thanh nho nhỏ.

Sau đó là tiếng dao kéo được đặt xuống bàn, có người sải bước đến bên cạnh cô, nâng gối cô cao lên, đỡ cô hơi ngồi dậy với một tư thế thoải mái nhất.

Shim Su Ryeon mở mắt, đập vào mắt cô là khuôn mặt của Ha Yoon Chul, cô sững sờ sau đó chớp chớp mắt.

Giọng nói nhẹ nhàng của người đàn ông vang lên bên tai cô, “Su Ryeon, em tỉnh rồi”

Cô gật đầu, “Anh Yoon Chul, sao… sao anh lại ở đây?”

“Tối qua anh ở đây trông em suốt đêm, em bị thương nhiều như thế, làm sao anh có thể yên tâm chứ, Su Ryeon, em yên tâm đi, chuyện bị cướp đột nhập vào nhà anh nhất định sẽ giải quyết, bây giờ anh càng không dám để em và Seol A ở trong căn hộ đó nữa”

Shim Su Ryeon lúc này mới phản ứng lại, cơ thể cứng đờ, cô nghiêng đầu nhìn, Seol A đang ngủ rất ngoan ở giường bên cạnh, không bị thương, Shim Su Ryeon thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng cô biết người cứu cô hôm qua là ai, tuy cô muốn trốn tránh anh nhưng Logan Lee giúp cô, cô nên cảm ơn anh.

Cô ngước mắt, nghiêm túc nhìn Ha Yoon Chul rồi nói, “Anh Yoon Chul, hôm qua… là Logan Lee cứu em, là anh ta đưa em đến bệnh viện đúng không?”

Ha Yoon Chul vốn định không nhắc đến chuyện này nhưng không ngờ Shim Su Ryeon lại nói, mỗi câu mỗi chữ đâm vào tim anh ta đau nhói.

Anh ta mím môi, chỉ có thể thừa nhận, nhưng anh ta lại nhắc đến một chuyện khác, “Đúng, là Logan Lee đưa em đến bệnh viện, có điều, em cũng không cần để ý đâu, hôm qua Shim Seo Jun cũng bị thương, anh cứu cô ta ở trên đường rồi đưa đến bệnh viện, cũng được coi là không ai nợ ai nữa, Logan Lee sẽ không làm khó dễ em nữa đâu, em yên tâm”

Shim Su Ryeon hiển nhiên không ngờ được rằng hôm qua Shim Seo Jun cũng bị thương, sắc mặt lạnh lùng, ngẩn ngơ một lúc.

Đôi mắt sâu thẳm của Ha Yoon Chul nhìn Shim Su Ryeon, thu lại cảm xúc của mình, anh ta giả vờ hững hờ lên tiếng, “Su Ryeon, Cố Lan Tâm nằm ở tầng năm, nếu em muốn cảm ơn Logan Lee thì đến đó cảm ơn, chuyện này đúng là phải nên cảm ơn anh ta.”

Hợp tình hợp lý, cô không nên từ chối.

Cô kéo chăn ra định xuống giường, cô vừa di chuyển, cảm thấy đầu đau như búa bổ, cánh tay cũng đau nhức, Shim Su Ryeon rên lên một tiếng.

Anh lập đức đi lên phía trước, ôm cô xuống giường, Shim Su Ryeon có chút lúng túng không tự nhiên, lúc chạm chân xuống đất, Shim Su Ryeon bất giác đứng xa Ha Yoon Chul, giữ khoảng cách với anh ta.

Ha Yoon Chul nhìn cô, gõ nhẹ lên mũi cô trách móc, “Có phải lấy tay để đỡ Seol A không, em có chút chấn động não, thời gian này nghỉ ngơi cho tốt”

Chẳng trách Shim Su Ryeon cảm thấy cánh tay mình đau nhức, vừa dừng lực một chút đã thấy đau, quả nhiên bị chật khớp.

Bởi vì người đau ê ẩm, cô đành để Ha Yoon Chul dìu ra bên ngoài, may mà có y tá ở đây, có thể trông Seol A giúp cô.

Logan Lee ở công ty xử lý tài liệu đến nửa đêm, theo như điều tra của thư ký Hong, người đàn ông đột nhập vào nhà của Shim Su Ryeon chỉ lấy một thứ đồ, là chiếc túi sách của Shim Su Ryeon.

Logan Lee cụp mắt xuống, hình như đang suy nghĩ gì đó, thư ký Hong đẩy cửa đi vào.

Cậu ta biết chuyện sau Logan Lee, giọng nói lo lắng, “Sếp, Sếp, cô Shim bị thương rồi..: Nói xong, thư ký Hong cảm thấy có gì đó không đúng, cậu ta nhấn mạnh, “Sếp, cô Shim vợ sắp cưới của anh bị thương rồi, cũng nhập viện hôm qua, anh đi thăm đi ạ”

Logan Lee đứng lên, đóng cúc áo vest rồi bước ra ngoài, anh vốn định đến bệnh viện, nhưng… đi thăm Shim Seo Jun trước vậy.

Thư ký Hong ngơ ngác đi theo Logan Lee, sao Sếp lại hững hờ như vậy? Anh không lo lắng sao?

Chiếc xe đi đến cổng bệnh viện, Logan Lee xuống xe, đến phòng 506.

Shim Seo Jun  tủi thân buồn bã ngồi trong phòng bệnh, lúc nghe thấy cửa phòng bệnh được mở ra, cô ngẩng đầu nhìn, lúc thấy người bước vào, sống mũi cay cay, hai mắt ướŧ áŧ.

“Logan” Giọng nói tủi thân như tiếng mèo kêu.

Thư ký Hong nhìn thấy Logan Lee đi vào phòng bệnh, cậu ta rất biết điều đi ra, cho hai người có không gian riêng.

Anh đi đến trước mặt Shim Seo Jun, muốn quan tâm cô ta một chút, người ở trước mặt bỗng đứng lên, nhào vào lòng anh, hai tay ôm chặt eo anh.

“Logan, hôm qua em rất sợ, thật sự rất sợ”

“Là Ha Yoon Chul cứu em? Anh sẽ cảm ơn anh ta thay em” Giọng điệu của Logan Lee cứ như đang làm việc, không có chút lo lắng kinh ngạc.

Shim Seo Jun nhận ra điều này, cô ta sững sờ, cơ thể cứng đờ, nói, “Logan, hôm qua… anh đã biết chuyện này rồi sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro