Shim Su Ryeon đại khái là bị bỏ thuốc kích dục, cô coi anh là thuốc giải nên mới áp sát anh tìm cách giải thoát, hiếm có khi Shim Su Ryeon lại gần anh như thế, còn tùy tiện sờ mó anh.
Logan Lee sắp không chịu đựng được nữa, anh lạnh lùng lên “thư ký Hong, dừng xe!”
“Cái gì ạ? Sếp”
Logan Lee trầm giọng nói, “Tôi bảo cậu dừng xe, sau đó xuống xe!"
Thư ký Hong không dám hỏi nhiều, vội vàng dừng xe bên rệ đường, cậu ta nhanh chóng tháo dây an toàn, xuống xe.
Lúc này trên xe chỉ còn anh và Shim Su Ryeon, cô thở hổn hển nói, “Thật đấy, nóng quá”
Logan Lee không kiềm chế được nữa, anh bế cô đặt lên đùi mình, ghế sau rất rộng rãi, thích hợp để làm những chuyện không thể trong sáng nổi này.
Shim Su Ryeon hoàn toàn mất hết lý trí, sờ mó lung tung trên người Logan Lee.
Logan Lee đỡ người cô, thấy cô lao về phía mình, đại khái là trên người anh có hơi lạnh, Shim Su Ryeon chỉ muốn ôm anh để cảm thấy thoải mái hơn.
Nhưng Logan Lee lại không theo ý của cô, rõ ràng biết cô rất khó chịu nhưng vẫn không để cô lại gần.
“Khó chịu?” Giọng nói trầm trầm lại vang lên, Shim Su Ryeon thật sự yêu cái giọng này đến chết mất.
Shim Su Ryeon ngoan ngoãn gật đầu, sau đó yếu ớt bất lực cầu cứu, “Giúp tôi, không thoải mái..”
“Biết tôi là ai không?”
Logan Lee kiên nhẫn hỏi cô, đôi mắt đen như mực nhìn Shim Su Ryeon.
Shim Su Ryeon nhẹ nhàng lắc đầu, bây giờ cô cực kỳ khó chịu, người đàn ông trước mặt còn cứ nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng, không để cô ôm thì thôi đi còn hỏi cô những câu hỏi vô vị này nữa.
Cho dù Shim Su Ryeon có biết anh là ai thì lúc này cũng sẽ không ngoan ngoãn gật đầu, cô vỗ nhẹ lên mặt Logan Lee, “Giúp tôi… nếu không, tôi sẽ đi tìm người khác.”
Cô nhìn Logan Lee, cô bị anh hành hạ đến mức nôn nóng rồi, nhìn Shim Su Ryeon định đứng lên, ánh mắt Logan Lee tối sầm, lạnh lẽo.
Anh lập tức ôm eo Shim Su Ryeon, ánh mắt lạnh lùng nhìn Shim Su Ryeon, cấu vào eo cô.
“Nói tôi là ai thì tôi sẽ giúp cô, không để cô khó chịu nữa”
“Thật… thật sao?” Shim Su Ryeon mắt sáng long lanh nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt.
“Ừ!”
“Anh là… Logan...Logan Lee” Shim Su Ryeon thốt ra từng chữ rõ mồn một.
Nói xong, khóe miệng Logan Lee cong lên, rất tốt, anh ngẩng đầu hôn lên đôi môi đỏ hồng của cô, đôi môi đã quyến rũ anh cả buổi tối rồi.
Ghế sau rộng rãi, Shim Su Ryeon mơ màng bị anh đè xuống ghế, sau đó cảm nhận được cơn đau ập đến, rõ ràng đây không phải lần đầu tiên, nhưng cô vẫn cảm thấy rất đau, Shim Su Ryeon vừa khó chịu vừa thoải mái, cô chỉ có thể kêu lên một tiếng, nhưng không dám kêu quá to mà như tiếng kêu của con mèo.
Logan Lee chiếm đoạt cô một lần xong, Shim Su Ryeon đã mệt lả, đêm buông xuống, bên ngoài bầu trời tối tăm, đèn trên đường đã bị rất nhiều, đôi mắt của Shim Su Ryeon ngập nước, tuy trong người không nóng rực như lúc ban đầu nữa nhưng lại bị anh làm cho đau đớn.
Shim Su Ryeon không hài lòng giơ tay lên đập vào ngực anh, xả giận, sau đó, Logan Lee cầm áo vest rơi trên xe khoác lên người Shim Su Ryeon.
Nửa tiếng sau, thư ký Hong mặt có chút đỏ lái xe đưa Logan Lee về nhà.
Cậu ta ho khan một tiếng, không dám nhìn về phía sau mình, cậu ta nhỏ giọng nói, “Sếp, đến rồi ạ”
“Ừm"
Logan Lee mở cửa xe, ôm Shim Su Ryeon lên, bước xuống, đi vào bên trong biệt thự.
Thư ký Hong hóa đá ngay tại chỗ, mãi vẫn không hoàn hồn, lẽ nào suốt thời gian vừa qua, Sếp động lòng với cô Shim kia rồi sao?
Trong nhà của Logan Lee không có người nào, bên trong là một màu đen xì xì, Logan Lee quen thuộc với kiến trúc của căn biệt thự, không thèm mở điện mà đi thẳng lên tầng hai vào phòng ngủ.
Anh nhẹ nhàng đặt Shim Su Ryeon xuống giường, cô lăn một vòng, ôm chặt cái chăn bên cạnh, im lặng ngoan ngoãn chìm vào giấc ngủ.
So với con mèo hoang vừa nấy thì bây giờ cô như bé thỏ nhỏ ngoãn ngoãn.
Ngọn lửa trong cô đã dịu đi, nhưng lại làm bùng cháy ngọn lửa trong Logan Lee, khó mà dịu đi được.
Logan Lee chửi thầm một tiếng, quay người đi vào nhà tắm, dội nước lạnh lên người, sau đó thay bộ đồ ngủ, cầm khăn mặt đi ra ngoài.
Vừa bước ra đã nhìn thấy tư thế ngủ “mê hoặc người” của Shim Su Ryeon, giang chân giang tay nằm trên giường của Logan Lee, bộ lễ phục trên người xô xệch, dây áo rơi xuống tận ngực, làn da mịn màng trắng trẻo vẫn còn lưu lại vết căn mút của Logan Lee.
Logan Lee nuốt nước bọt, anh với tay tắt đèn, bước đến, ôm Shim Su Ryeon vào lòng, cái ôm này khiến Logan Lee muốn làm chuyện xấu.
Thật kỳ lạ, anh trước giờ đều cấm dục, nhưng mỗi lần gặp Shim Su Ryeon, cô đều khiến người anh nóng rực.
Cho dù Shim Su Ryeon đã chìm vào giấc ngủ, Logan Lee vẫn ôm cô tự mình làm hết lần này đến lần khác.
Cho đến tận lúc gần sáng, Logan Lee giống như con hồ ly thỏa mãn, ăn đã no bụng rồi mới dừng lại.
Anh thỏa mãn ôm Shim Su Ryeon chìm vào giấc ngủ.
Mặt trời lên đến đỉnh đầu, kim đồng hồ tí tắc tí tắc, lúc Shim Su Ryeon tỉnh giấc, cả người đau ê ẩm, nhất là phía dưới, đau đến mức chỉ cần động một chút thôi cũng không chịu được.
Shim Su Ryeon mở mắt, nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, cô ngơ ngác, đây là đâu?
Cô lập tức ngồi thẳng dậy, nước mắt làm trôi đi son phấn trên mặt, đầu tóc rối bù trông thật là thê thảm.
Shim Su Ryeon cúi đầu nhìn cơ thể của mình, cô hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, nhìn cái giường lộn xộn bừa bãi, Shim Su Ryeon không cần nghĩ cũng biết tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Trong phòng không có người khác, Shim Su Ryeon không kịp suy nghĩ điều gì khác, lập tức bước xuống giường, chạy vào nhà tắm.
Logan Lee đã tỉnh dậy từ sớm, hôm nay anh mặc bộ đồ thể thao màu đen, trông ấm áp hơn mọi khi.
Anh ở bếp làm đồ ăn sáng, nhìn đồng hồ đeo tay, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, người phụ nữ kia chắc cũng đã tỉnh dậy rồi.
Anh đi lên tầng hai, đến Logan Lee cũng không nhận ra hôm nay trên miệng anh luôn nở một nụ cười, đi đến phòng ngủ, anh đẩy cửa bước vào.
Đập vào mắt anh là Shim Su Ryeon không biết lấy đâu ra chiếc áo sơ mi trắng của anh mặc lên người, ngồi trên giường, cúi đầu nhìn điện thoại, hình như đang tính toán gì đó.
Logan Lee nhíu mày, lên tiếng hỏi, “Shim Su Ryeon, cô đang làm gì vậy?”
Shim Su Ryeon nghe thấy giọng nói của Logan Lee, cái gì nên đến rồi cũng sẽ đến, cô từ từ ngẩng đầu lên, có chút lo lắng không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Logan Lee dựa vào cửa phòng, “Nói!”
“Logan Lee, tối qua chúng ta..” Shim Su Ryeon không biết phải nói như thế nào, mặt mày ủ rũ.
Logan Lee nhíu mày, đôi môi mỏng nhếch lên, anh lên tiếng, “Hôm qua, là cô cầu xin tôi giúp cô.”
Giúp cô…
Câu này sao nghe quen thế, Shim Su Ryeon lúc này mới phản ứng lại, năm năm trước không phải cũng như vậy sao? Cô cứ thế mà bị người ta chiếm đoạt.
Bây giờ Logan Lee vì cứu cô mà…
Cô thậm chí không dám nhìn mặt anh, chắc chắn là u ám lắm đây.
Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, Shim Su Ryeon cắn răng, vừa nãy cô đang tính số tiền tiết kiệm bao nhiêu năm qua của mình, số tiền này chắc đủ để bù đắp cho anh.
Có điều, một người thông minh như Shim Su Ryeon tại sao gặp phải Logan Lee lại trở nên ngu ngơ chứ?
Cô ngồi dậy, lúc xuống giường chân tê rần, trong kí ức của cô lúc hai người ở trên xe, Logan Lee mạnh mẽ chiếm lấy cô, lúc đó cô cũng chịu đựng rồi, nhưng không ngờ, còn đau hơn cả lần đầu tiên.
Shim Su Ryeon không dám nhe nanh múa vuốt ở trước mặt Logan Lee, cô biết vừa sáng sớm người phụ nữ đã làm như vậy ở trước mặt đàn ông sẽ “tự mình hại mình”.
Cô miễn cưỡng duy trì sự điềm tĩnh đi đến cách Logan Lee hai ba bước chân rồi dừng lại, nắm chặt điện thoại, lấy hết dũng khí lên tiếng, “Logan Lee, tối hôm qua là tôi không đúng, tôi đền anh… 1 triệu won, được không?”
Cô căn chặt răng, cùng lắm thì Logan Lee trả cô trước 1 triệu won sau đó cô trả cho anh.
Thường thì sau khi xảy ra chuyện, đưa từng đấy tiền thế là hợp lý nhỉ?
Có điều, cô vẫn nhận ra sức ép phía trên đầu mình, sức ép đó khiến hô hấp của cô trở nên khó khăn.
Tại sao nhiệt độ trong phòng tự nhiên lại thấp thế nhỉ? Cô cắn môi, bộ dạng đang suy nghĩ gì đó, cuối cùng, quyết định ngước mắt nhìn anh, “Thêm năm trăm nghìn won nữa, tôi thật sự không có nhiều tiền, Logan...Lee.”
Shim Su Ryeon mặc áo sơ mi trắng có mùi của Logan Lee, đôi chân nhỏ nhắn lộ ra bên ngoài, vẻ mặt ngây thơ kiên định, nhất là đôi mắt xinh đẹp đó, cô giống như bức tranh lọt vào mắt anh, làm rung động trái tim anh.
Logan Lee dựa vào cửa phòng, ánh mắt nhìn Shim Su Ryeon càng sâu thẩm hơn, một lúc sau, anh lạnh lùng nói, “Shim Su Ryeon, cô coi tôi là gì? Người đàn ông cho cô tận hưởng một đêm à?"
Shim Su Ryeon nghe xong, lời đã đến miệng bỗng nhiên nuốt lại vào bên trong, vào lúc này, vô không thể ngốc nghếch đầm đầu vào súng.
Có điều, chuyện này phụ nữ sẽ khó chịu hơn một chút, tại sao anh lại tức giận như thế…
Shim Su Ryeon hít một hơi thật sâu, suy nghĩ một hồi rồi lên tiếng, “Logan Lee, tôi biết anh có rất nhiều tiền, anh cũng sẽ không có hứng thú gì với số tiền ít ỏi này của tôi, nhưng đây là số tiền lớn nhất tôi có thể đưa cho anh, chuyện tối hôm qua, là lỗi của tôi, tôi thật sự xin lỗi”
“Thế nên, cô muốn lấy tiền để đuổi tôi đi?”
Chẳng trách, anh vừa bước vào đã nhìn thấy Shim Su Ryeon cúi đầu vắt nát óc suy nghĩ, chuyện tối hôm qua cô ngoài muốn bù đắp cho anh ra thì còn muốn làm gì nữa không?
Thật là ngốc nghếch!
Logan Lee bỗng nhiên đứng thẳng, bước về phía trước, kéo cô vào trong lòng.
Shim Su Ryeon không hề có sự đề phòng với hành động bất ngờ của Logan Lee, cô hít một hơi thật sâu, trời đất quay cuồng, cô lại bị ép vào tường, cơ thể anh áp sát cô, anh cúi đầu nhìn cô chăm chú.
Shim Su Ryeon sợ đến mức mở to mắt, tiếp tục nói, “Logan Lee, chuyện này tôi cũng là người bị hại đó. Hơn nữa lần trước… lần trước, tôi còn giúp anh”
Càng về sau giọng nói càng nhỏ đi, nhỏ đến mức cô có chút chột đạ.
Logan Lee bật cười vì câu nói hài hước của cô, “Thế nên chúng ta chỉ là giúp đỡ lẫn nhau? Có điều, Shim Su Ryeon, cô có còn nhớ…”
Logan Lee cố tình nói một nửa, sau đó nhìn chằm chằm Shim Su Ryeon, cô mở to mắt nghiêm túc nhìn anh, ánh mắt Shim Su Ryeon di chuyển xuống dưới, anh cúi đầu nhìn ngực mình, anh ngang nhiên cởi ba chiếc cúc phía trên trước mặt Shim Su Ryeon.
Mặt của Logan Lee bỗng nóng rực.
“Shim Su Ryeon, cô chủ động quyến rũ tôi, cầu xin tôi giúp cô, những thứ này tôi còn chưa tính sổ với cô, vậy mà cô đã muốn lấy 1 triệu 500 won ra để đuổi tôi đi?” Logan Lee từ từ lên tiếng, khóe miệng nhếch lên.
Shim Su Ryeon hoảng hổ, “Vậy anh muốn như thế nào?”
Logan Lee hiếm có khi hứng thú như vậy, có trời mới biết lúc sáng thư ký Hong đến đón anh đi làm, Logan Lee biết trong nhà có cô gái thích ngủ nướng nên chuyển hết công việc ngày hôm nay sang ngày mai.
Thư ký Hong rất kinh ngạc, hai ngày nay Sếp không bình thường cho lắm, người khác không biết nhưng anh biết rõ, nhất là sáng nay nhìn thấy tinh thần sảng khoái của Sếp… khiến người khác nghĩ sai lệch.
Thế nên, lúc này Logan Lee có đủ thời gian để khiến Shim Su Ryeon nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối hôm qua.
Ánh mắt nhìn Shim Su Ryeon của Logan Lee tràn đầy dục vọng và nguy hiểm, Shim Su Ryeon muốn bỏ chạy, cô lo lắng nuốt nước bọt, nhìn thấy Logan Lee cúi người định hôn lên môi cô, Shim Su Ryeon bỗng nhiên nhắm mắt lại, chân tay luống cuống đẩy Logan Lee ra.
Logan Lee vẫn chưa mất đi lý trí, bị cô đẩy mà người không nhúc nhích, thậm chí còn túm lấy tay cô, kéo ra phía sau.
Lúc này mặt Shim Su Ryeon đỏ ửng, lúc tỉnh táo mà làm chuyện này là một kiếp nạn đối với cô.
Shim Su Ryeon không nhịn được nữa, cô bỗng hét lên, “Logan Lee, anh quên mất anh có Shim Seo Jun sao? Lẽ nào bình thường cô ta không làm anh thỏa mãn sao? Anh ở bên ngoài tìm người khác, anh không thấy có lỗi với cô ta à? Cô ta ở bên cạnh anh năm năm, tình cảm sâu đậm, anh làm như thế này có xứng với cô ta không?”
Nói đến cuối cùng, Shim Su Ryeon cắn chặt răng, cô biết những gia đình ở giới thượng lưu đều rất bạc bẽo vô tình.
Bi kịch hôn nhân giữa bố cô và mẹ cô đã khiến cô hiểu rõ rằng bọn họ bạc bẽo như thế nào.
Kết hôn với bạn có lẽ không phải vì thực lòng yêu bạn, có lẽ vì lợi ích, có lẽ vì liên hôn giữa hai công ty, ngay cả khi kết hôn rồi, người mà anh ta yêu cũng chưa chắc đã là bạn, bên ngoài sẽ có người phụ nữ anh ta yêu.
Loại đàn ông bạc bẽo vô tình không có trách nhiệm này, Shim Su Ryeon không cần, thế nên năm đó lúc bỏ nhà ra đi, cô khinh thường những người đàn ông như Shim Moon Won, cùng một lúc làm tổn thương hai người phụ nữ.
Cơ thể Logan Lee cứng đờ, sắc mặt vô cùng khó coi, “Tôi không thích cô ta.”
Chỉ đơn giản năm chữ, Shim Su Ryeon kinh ngạc, nhưng ngay lúc cô mở miệng thì anh bỗng cúi người xuống, chặn miệng cô lại.
Lúc cô phản ứng lại, lập tức muốn đẩy Logan Lee ra, nhưng anh không nhúc nhích, đến lúc anh hôn một lúc lâu sau mới hài lòng buông cô ra.
Quả nhiên, anh không hề bài xích với chuyện tiếp xúc với cô, thậm chí mỗi lần tiếp xúc cô luôn khơi dậy dục vọng trong anh, giống như…giống như cô gái năm năm trước.
Nghĩ đến đây, mặt Logan Lee tối sầm, tâm trạng trở nên phức tạp.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro