Chương 88: Làm bố của Seol A được không?
“Seol A, sao cháu cứ nhìn chú thế?”
“Ông chú lợi hại, cháu rất thích chú, chú có thể làm Daddy của cháu không?”
Một câu nói bất ngờ của Seol A khiến Logan Lee kinh ngạc, anh hơi sững sờ nhưng lại không hề có cảm giác bài xích hay từ chối.
Đồng thời anh cũng biết Shim Su Ryeon đưa Seol A trở về Hàn Quốc để tìm bố đẻ của Seol A, anh mấp máy, “Seol A, không muốn tìm bố đẻ của cháu sao?”
Seol A bĩu môi, "Thỏ không thích bố đẻ đó, mà cháu lại thích ông chú lợi hại, muốn ông chú lợi hại làm Daddy của cháu, Thỏ cũng rất thích ông chú lợi hại đó”
“Thật sao?”
Nghe thấy câu cuối cùng, ánh mắt Logan Lee sáng lên, mặt không đổi sắc lên tiếng hỏi Seol A.
Seol A không hề có cảm giác áy náy khi bán đứng Mami của mình, gật đầu liên tục.
Khóe môi Logan Lee cong lên, giả vờ vô tình hỏi, “Seol A, Mami cháu đâu, cô ấy đi đâu rồi?”
“Thỏ đi thăm bà ngoại ruột rồi, mẹ nói thời tiết hôm nay không thích hợp để đưa cháu đi thăm bà ngoại nên cháu chỉ có thể đến tìm ông chú lợi hại”
Đi thăm bà ngoài, thư và vòng ngọc tối qua.
Shim Su Ryeon dây dưa với nhà họ Shim lâu như vậy là vì muốn lấy lại thứ thuộc về mẹ cô, nhớ đến ánh mắt lạnh lùng ướt át của cô, Logan Lee bất giác nhìn ra bên ngoài.
Mây đen mù mịt, nếu không có bất ngờ gì thì tối nay trời sẽ mưa rất to.
Anh lập tức trở nên căng thẳng, nghiêng đầu nhìn thư ký Hong, nói rất nhanh, “Đi điều tra xem mộ của Shim phu nhân ở đâu?”
“Vâng thưa Sếp” thư ký Hong không dám có chút chậm trễ, vội vàng đi điều tra.
Chỉ một lúc sau thư ký Hong vội vàng quay lại, nói cho anh biết địa chỉ của nghĩa trang.
Lúc nghe thấy chữ “Jeonju”, Logan Lee nhíu mày, có chút không vui, chỗ đó ở ngoại thành, bình thường đi đến đấy đã mất hai tiếng, bây giờ trời đã tối sầm, đi rất nguy hiểm, Shim Su Ryeon đi một mình không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Logan Lee đặt Seol A xuống ghế sofa sau đó đứng lên, vứt lại một câu, “thư ký Hong, cậu ở đây chăm sóc Seol A, đưa chìa khóa cho tôi: Nói xong, anh bước ra bên ngoài, lúc thư ký Hong còn chưa kịp phản ứng lại thì Logan Lee đã lấy đi chìa khóa trong tay thư ký Hong, quay người rời đi.
Seol A chớp đôi mắt to ngây thơ, nhìn bóng dáng rời đi của ông chú lợi hại, âm thầm cộng điểm cho ông chú lợi hại, thật sự rất muốn ông chú lợi hại trở thành Daddy của mình.
Logan Lee ra khỏi cửa, ngồi lên ghế lái, đạp chân ga, xe chạy như bay.
Mặt anh lạnh như băng, mắt nhìn thẳng về phía trước, vội vàng đi đến Jeonju.
Thời tiết ở Jeonju hình như xấu hơn trong thành phố, mộ của mẹ Shim Su Ryeon lại ở chỗ khá kín đáo, lúc biết tin thời tiết thay đổi, nhân viên đã đi vào trong nghĩa trang và yêu cầu mọi người rời khỏi nghĩa trang, tránh đến lúc mưa to quá không xuống núi được.
Shim Su Ryeon quỳ trước mộ, chân tê nhức không có cảm giác, có lẽ vì chỗ của cô bị che khuất nên nhân nhiên đi một vòng mà không phát hiện ra Shim Su Ryeon.
Sau khi chắc chắn không có người, nhân viên nghĩa trang cũng đi về.
Đến lúc tiếng sấm đùng đùng vang lên mới kinh động đến Shim Su Ryeon, cô ngước đầu nhìn bầu trời tối mù mịt, Shim Su Ryeon mím môi, hỏng rồi, trời sắp mưa rồi.
Cô đứng lên, chân tê không có cảm giác, cô xoa bóp đôi chân của mình, trước khi đi vẫn không quên nhìn mẹ một cái rồi mới quay người rời đi.
Năm nay, cuối cùng cũng có người đến thăm bà nhưng cũng chỉ có con gái của bà.
Bởi vì kết hôn với Shim Moon Won mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Han, cho đến tận lúc trước khi bà chết, nhà ngoại vẫn không ai đến thăm bà.
Còn ông ta, phụ lòng bà, làm tổn thương bà, chết đã nhiều năm như vậy, ngày trước lúc Shim Su Ryeon còn ở nhà họ Shim, ông ta mỗi năm đều miễn cưỡng đưa cô đến thăm mẹ.
Nhưng Shim Su Ryeon vừa rời khỏi nhà họ Shim, ông ta đã quên đi chuyện này.
Shim Su Ryeon càng kiên định hơn, cô tuyệt đối sẽ không bị tình cảm trêu đùa, tổn thương sâu đậm, ngốc nghếch giống như mẹ cô.
Một lúc sau Shim Su Ryeon mới thu lại suy nghĩ của mình, quay người rời khỏi nghĩa trang.
Lúc cô bước đến cổng mới phát hiện ra nhân viên đã tan làm, cô sững sờ, bây giờ nhân viên đều không… nghiêm túc chăm chỉ như vậy sao, cô vẫn còn đang ở trong nghĩa trang mà!
Cửa đã bị khóa, cô chỉ có thể trèo qua lan can bên cạnh.
Nhìn gai góc phía trên Shim Su Ryeon liền cảm thấy sợ hãi, nhưng nếu cô còn không xuống núi bây giờ thì đến lúc trời tối sẽ không xuống được nữa.
Shim Su Ryeon đọc không ít tiểu thuyết kinh dị, vừa đến tối, trên núi sẽ có rất nhiều ma đi lại, sẽ có ma thổi vào gáy, còn có ma bị gãy chân gãy tay không ngừng đu đưa trước mặt, trong đầu hiện lên những cảnh tượng này khiến cô không kìm được mà run rẩy.
Cô làm sao để ý đến những thứ khác được nữa, cho dù lan can khá cao so với cô, Shim Su Ryeon cũng chỉ có thể hít một hơi thật sâu, hai tay bám vào lan can, trèo lên.
Cô cẩn thận nhấc chân của mình, may mà cơ thể cô khá nhanh nhạy mềm dẻo, từ từ trèo qua, sau đó để mặc người trượt xuống.
“Phù”, cuối cùng cũng xuống đất rồi.
Trán của Shim Su Ryeon lấm tấm mồ hôi, cô vỗ ngực, sau đó một tiếng sấm vang lên.
Shim Su Ryeon ngồi yên tại chỗ, hai tay ôm lấy người, nhìn trái nhìn phải xung quanh, sau khi thấy xung quanh không có thứ gì đáng sợ, cô mới dám bước về phía trước.
Với tính cách của Shim Su Ryeon, sau khi lấy được thư và chiếc vòng ngọc sẽ đi thăm người phụ nữ đáng chết kia, Shim Seo Jun ngồi ở trong phòng, tay nắm chặt điện thoại, nhớ đến vụ giao dịch vừa xong, khóe miệng cô ta nhếch lên để lộ nụ cười lạnh.
“Tặng cho các người một người phụ nữ, đang ở Jeonju, tất nhiên có thể khiến các người hài lòng, chỉ cần các người làm xong chuyện, khoản tiền này tôi sẽ gửi cho các người, làm không?”
“Một người phụ nữ xinh đẹp như thế này lại dành cho chúng tôi, làm sao chúng tôi không làm chứ, cô Shim, đợi chúng tôi gửi ảnh cho cô nhé.”
“Các người đi mấy người đến đó?”
“Hai người”
“Đem thêm vài người đi, cùng nhau tận hưởng không phải tốt hơn sao, để cô ta nếm thử mùi vị đau khổ” Giọng Shim Seo Jun lạnh đến thấu xương.
Người bên đó không nhịn được mà thốt lên, “Hơ hơ, thủ đoạn của cô Shim thật độc ác, chẳng hề thương hoa tiếc ngọc gì cả.”
“Cô ta, không cần thương hại, tóm lại, các anh cứ chơi đến chết cho tôi, tiền sẽ không ít đâu, nhớ cho kỹ, xóa bỏ nhật ký cuộc gọi, không được để người khác phát hiện ra, nếu không đến một xu thôi các anh cũng không nhận được đâu!” Khóe miệng Shim Seo Jun nhếch lên.
Những việc trước kia cô ta làm, Logan Lee đều đang điều tra nhưng lại không điều tra cô ta, bây giờ cô ta phải lặng lẽ giải quyết Shim Su Ryeon.
Người bên đó sau khi giao dịch xong đã phái vài tên lưu manh đang ở gần Jeonju nhất lên núi, đại khái vì thời tiết không tốt nên trên núi không có bóng người, Shim Su Ryeon đi một đoạn đường mà không gặp người nào cả.
Trong lòng rất sợ hãi, mặc dù Shim Su Ryeom không ngừng động viên chính mình nhưng vẫn rất sợ hãi.
Cô lôi điện thoại ra, đang định tìm xem gần đây có xe không thì điện thoại hiện thông báo hết pin.
Thế nên, người không được gặp xui xẻo vì đã gặp phải một việc xui xẻo thì sẽ liên tiếp gặp xui xẻo.
Shim Su Ryeon đang định tìm kiếm xe thì điện thoại hết sạch pin, sập nguồn.
Logan Lee đi trên đường cao tốc với tốc độ nhanh nhất, anh bấm gọi số điện thoại của Shim Su Ryeon.
Trong điện thoại vang lên giọng của cô gái, “Số máy quý khách vừa gọi đã tắt máy”
Logan Lee vứt điện thoại sang một bên, chửi một tiếng, anh lái xe như bay đến Jeonju.
Điện thoại của Shim Su Ryeon bị sập nguồn, lúc này cô có chút cô đơn không nơi nương tựa giúp đỡ, gió trên núi thổi vào cơ thể gầy gò ốm yếu của Shim Su Ryeon, cô mở to mắt, bước thật nhanh xuống núi.
Nhưng cô mới đi được vài bước bỗng nghe thấy có tiếng bước chân, cô nhìn về phía phát ra tiếng động, mấy tên lưu manh đã nhìn thấy ảnh của Shim Su Ryeon, bọn họ vừa mới lên núi không được bao lâu thì gặp cô.
Ông trời đang giúp bọn họ mà!
Tên cầm đầu nhếch miệng lên để lộ nụ cười độc ác, ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Shim Su Ryeom, “Nè, em gái à, sao lại ở đây một mình thế?”
Những người đứng sau cũng cười ồ lên, trông bọn chúng như những con sói đói ăn đi về phía Shim Su Ryeon.
Shim Su Ryeon phía sau, ánh mắt lạnh lùng, nói thầm trong lòng, hỏng rồi, hỏng rồi, gặp phải bọn lưu manh rồi.
Cô cắn môi, “Các ngươi muốn làm gì?”
“Nè, em gái xinh đẹp thật đấy, đến giọng nói cũng hay như vậy, nào, gọi một tiếng anh đây nghe nào!”
Nói xong, tên cầm đầu bóp cằm Shim Su Ryeon bắt cô phải ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Shim Su Ryeon vùng vẫy, hung dữ hất tay tên cầm đầu ra, “Đừng có chạm vào tôi, tôi nói cho các người biết… chồng của tôi cũng ở đây, nếu các người dám động chân động tay thì các người chết chắc rồi.”
Shim Su Ryeon tiếp tục lùi về sau, sắc mặt lạnh lùng nhìn bọn họ.
Bọn lưu manh không hề cảm thấy sợ hãi, cười khinh bỉ, “Có chồng? Anh ta đang ở đâu, lôi ra đây để chúng tao xem nào”
“Anh ấy đang ở phía sau, bây giờ tôi sẽ đi tìm anh ấy”
Cô vội vàng trả lời, sau đó quay người, muốn chạy về hướng ngược lại nhưng tên cầm đầu đã sớm nhận ra ý định của cô, hắn ta chửi bậy vài câu, xắn tay áo lên rồi đi về phía trước túm lấy tóc của Shim Su Ryeon.
Hắn không chút nể nang, thương hoa tiếc ngọc, túm chặt tóc của cô lôi về phía sau, Shim Su Ryeon cảm thấy da đầu sắp bay mất luôn rồi, cô rên lên một tiếng, dùng hết sức lực vùng vẫy giãy giụa, nhưng rất bất lực bị hắn lôi lại.
Những tên khác đi đến giữ cánh tay của Shim Su Ryeon, một tên hung dữ túm lấy cánh tay phải của cô, lập tức cảm nhận được cơn đau truyền đến, đau đến mức người cô toát mồ hôi lạnh.
Cô bị ngã vào vòng tay của tên cầm đầu, Shim Su Ryeon vội vàng nhấc chân đạp về phía sau, tên cầm đầu không lường trước được chuyện này, thế nên bất ngờ ăn một cú đá.
“Chết tiệt!”
Tên cầm đầu đau đớn cắn chặt răng, khuôn mặt hung dữ quay mặt Shim Su Ryeon bắt cô phải nhìn hắn.
“Con đàn bà đáng chết này, dám đá ông mày à, hôm nay ông mày sẽ dạy cho mày một bài học!”
Hắn nổi giận đùng đùng, ra hiệu cho những tên còn lại, những tên đó tiến lên, lôi Shim Su Ryeon vào bụi cỏ bên cạnh.
Cô sợ hãi, mặt trắng bệch, cô dùng hết sức lực của mình vùng vẫy nhưng không thể làm gì được, sức của cô so với những người đàn ông này chỉ như trứng chọi đá, không thể nào phản kháng lại được.
Shim Su Ryeon bị đẩy ngã xuống đất, một tên rút thắt lưng ra, khuôn mặt nở nụ cười nguy hiểm, hai mắt mở to nhìn Shim Su Ryeon.
Cả người cô đều đang đổ mồ hôi, lưng ướt đẫm, đôi môi run rẩy, “Các ngươi… muốn làm gì?”
“Em nói xem nào, em gái” Tên đại ca cười.
Hắn liếc nhìn những người anh em bên cạnh, “Em gái xinh đẹp này, tuy gầy gò nhưng cơ thể chỗ nào ra chỗ đấy, đợi anh đây hưởng thụ xong, các chú đều có phần nhé!”
Xe của Logan Lee đi thẳng đến eo núi, mặc dù lúc đi lên núi đã có biển hiệu thông báo rằng thời tiết không tốt, không được lái xe vào.
Jeonju!
Nhưng anh bỏ qua mà đi thẳng lên núi, người Logan Lee lan tỏa hơi lạnh ra xung quanh, anh chăm chú nhìn quang cảnh xung quanh.
Bỗng nhiên anh nghe thấy một người phụ nữ không ngừng gào thét, vì bên ngoài gió to nên anh không nghe thấy rõ.
Nhưng sắc mặt Logan Lee tối sầm, anh lập tức dừng xe lại, vội vàng xuống xe, đi về phía phát ra âm thanh đó!
Cảnh tượng trước mặt khiến Logan Lee phẫn nộ, trên người tỏa ra khí lạnh đến thấu xương.
Tên lưu manh đang kéo áo của Shim Su Ryeon, áo bị kéo đến vai, lộ ra làn da trắng mịn hồng hào, Shim Su Ryeon dùng hết sức lực phản kháng lại nhưng tên đó đã không nhịn được nữa mà cúi đầu hôn mút lên vai cô.
Sắc mặt của Logan Lee bỗng lạnh như băng, những tên lưu manh khác nhìn thấy có người đàn ông xuất hiện, đang định lao đến dạy dỗ một chút.
Nhưng bọn họ đã chậm một bước, còn chưa kịp lao đến dạy dỗ một chút thì đã nhìn thấy Logan Lee mặt tối sầm lao đến chỗ tên cầm đầu, anh giơ chân lên đạp mạnh lên lưng tên cầm đầu.
Cú đạp vừa đủ mạnh vừa rất chuẩn khiến tên cầm đầu ngã xuống bên cạnh chứ không ngã lên người Shim Su Ryeon.
Logan Lee lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, Shim Su Ryeon sợ đến mức mặt tái mét, cơ thể run lẩy bẩy, cô co rúm người trong bụi cỏ, không dám mở mắt.
Đến lúc giọng nói quen thuộc truyền đến, Logan Lee đi đến bên cạnh Shim Su Ryeon, không chút chần chừ cởi áo vest ra khoác lên người Shim Su Ryeon, che đi cơ thể cô.
“Shim Su Ryeon?”
Logan Lee nhìn thấy Shim Su Ryeon cắn môi, mắt nhắm chặt khiến anh không dám vội vàng, chỉ nhẹ nhàng chạm vào người cô.
Giọng nói quen thuộc, mùi hương quen thuộc khiến Shim Su Ryeon từ từ vứt đi nỗi sợ hãi trong lòng, vừa nãy cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị bọn lưu manh chà đạp, cô chỉ không yên tâm để lại Seol A một mình.
Nên chịu đựng như thế nào đây?
Lúc Shim Su Ryeon từ từ mở mắt, miệng mở ra, Logan Lee mới nhìn thấy rõ cô cắn môi đến mức chảy máu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro