Chương 94: Liều mạng

“Ý của Tổng giám đốc Do là..” ông Shim bắt được từ khóa quan trọng trong lời nói của Tổng giám đốc Do, nhất thời dấy lên hi vọng, nghiêm túc nhìn Tổng giám đốc Do.

Tổng giám đốc Do im lặng một hồi rồi nói, “Tuy con gái của Tổng giám đốc Shim không hiểu chuyện nhưng rất hợp với tôi, nếu Tổng giám đốc Shim có ý định gả con gái cho tôi, tôi sẽ cân nhắc đến việc hợp tác với Shim Woon, hơn nữa sẽ hợp tác lâu dài, nếu không được, sợ rằng sau này. Tổng giám đốc Shim khó mà tìm được nhà đầu tư về lĩnh vực bất động sản, nếu nhà họ Do tôi ra mặt…”

Chỉ một câu cảnh cáo, vô cùng hiệu quả.

Ông Shim nhíu mày, nếu Tổng giám đốc Do chặn đường của nhà họ Shim, vậy thì tương lai sẽ rất vất vả và khó khăn!

Ông Shim bất giác có chút do dự, bây giờ Shim Su Ryeon không nghe lời của ông ta, muốn thuyết phục Shim Su Ryeon lấy Tổng giám đốc Do, khó hơn lên trời.

Tổng giám đốc Do thấy ông Shim im lặng không lên tiếng, có chút mất kiên nhẫn, ông ta thúc giục, “Làm sao? Tổng giám đốc Shim không muốn, không muốn gả con gái cho tôi sao?”

“Tổng giám đốc Do, sao ông lại nghĩ như vậy chứ, tôi chỉ là đang nghĩ dạy dỗ như thế nào để con gái tôi hiểu chuyện hơn, không được làm xấu mặt trước Tổng giám đốc Do” Ông ta vội vàng cười nói, trong mắt đã hiện lên kế hoạch.

“Vậy được rồi, chỉ bằng chiều nay Tổng giám đốc Shim đưa con gái tôi đến nhà họ Lâm, tôi sẽ nói chuyện tiếp xúc với con gái ông, kiểu gì cũng được thôi” Ánh mắt Tổng giám đốc Do hiện lên sự ham muốn, từ sau buổi tiệc, Tổng giám đốc Do càng ngày càng nhớ người phụ nữ đó, trong đầu không ngừng suy nghĩ về cô.

Một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, không cướp về tay thì thật là đáng tiếc!

Thế nên Tổng giám đốc Do mới chủ động đến Shim Woon, nhìn Tổng giám đốc Shim người đàn ông nhát gan này, muốn cưới con gái ông ta không khó khăn chút nào.

Ông Shim không dám làm trái lời của Tổng giám đốc Do, ông ta gật đầu, “Được, chiều nay tôi sẽ đưa con gái đến gặp Tổng giám đốc Do.”

Tổng giám đốc Do cười mãn nguyện, “Hợp tác vui vẻ!”

Tiễn Tổng giám đốc Do xong, ông Shim thở dài, ông ta lau đi mồ hôi trên trán, nhất định phải nghĩ cách hợp tác với Tổng giám đốc Do nếu không Tổng giám đốc Do sẽ chặn đường ông ta trong lĩnh vực liên quan đến bất động sản.

Nhận ra điều này, ông Shim gọi trợ lý vào, “Cậu! Cho người đi điều tra xem Shim Su Ryeon đang ở đâu, tốt nhất là đưa nó lên xe, bỏ ít..”

Shim Su Ryeon hoàn toàn không biết gì về kế hoạch của ông ta, sau khi tỉnh giấc, cô không ngủ nướng mà dậy luôn, thu dọn xong cô đi ra ngoài.

Tối qua Logan Lee không về nhà, đương nhiên sáng nay sẽ không nhìn thấy bóng dáng của Logan Lee.

Shim Su Ryeon đứng ở cửa phòng khách, chớp mắt, thế nên, Shim Su Ryeon, mày đang thất vọng điều gì chứ?

Giặc sạch áo của Logan Lee rồi để lại vào trong phòng của anh, phòng của anh thật sự rất sạch sẽ, chăn gối đều được gập gọn gàng sau khi ngủ dậy.

Nhìn thế này thì có vẻ Logan Lee là một người ưa sạch sẽ, ưu sạch sẽ đến mức yêu cầu rất cao với chính mình, trong nhà đến người làm cũng không có.

Người tiếp xúc với anh chỉ có thư ký Hong, rất ít khi nhìn thấy có người lại gần anh.

Shim Su Ryeon nhìn chằm chằm chiếc giường của một người không thể sạch sẽ hơn nữa, sau đó quay người đi ra ngoài, quay về phòng sách lấy bản thiết kế của mình, cô suy nghĩ một hồi rồi đặt bản thiết kế xuống bàn, sau đó rời đỉ.

Cô đeo hai chiếc balo to đùng, đằng trước ôm Seol A vẫn đang say giấc nồng đi trên đường.

Chết tiệt! Shim Su Ryeon tức giận đến mức muốn chửi bậy…

Logan Lee nói đúng thật, từ khu biệt thự cao cấp này đi đến chỗ có thể bắt xe quả nhiên mất hai mươi phút, lúc này cô đã mệt rã rời, cô ôm chặt Seol A, con bé hình như có chút không thoải mái, ở trong vòng tay của Shim Su Ryeon tìm vị trí thoải mái nhất.

Có lẽ vì xung quanh hơi ồn ào nên Shim Su Ryeon đã bỏ lỡ cuộc gọi của Ha Yoon Chul, anh vừa mới xong việc ở Anh đã vội vàng quay về Seoul.

Xuống máy bay anh ta lập tức tìm Shim Su Ryeon.

Thuộc hạ của ông Shim bắt đầu theo dõi Shim Su Ryeon, bọn họ thuê xe taxi một ngày, thuộc hạ lái xe taxi, từ xa đã nhìn thấy cô đang đứng ở rệ đường đợi xe.

Khóe miệng nhếch lên để lộ nụ cười nguy hiểm, bọn họ lái xe đi về phía Shim Su Ryeon.

Nhìn thấy xe taxi, Shim Su Ryeon hiển nhiên không có bất kỳ nghi ngờ nào, cô ôm Seol A lên xe, thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói địa chỉ căn hộ của mình.

Thuộc hạ nhìn Shim Su Ryeon qua kính chiếu hậu, che đi sự xảo quyệt và lanh lợi, tắt đi cái biển “xe không có khách” rồi đi về phía trước.

Thuộc hạ âm thầm châm hương thơm, trong xe chìm vào im lặng.

--------

Ở một nơi khác, lúc thư ký Hong đến công ty đã nhìn thấy Logan Lee đang ngồi ở ghế trong bàn làm việc, sắc mặt u ám, trên người tỏa ra khí lạnh khiến người ta không dám lại gần.

Cậu vội vàng cúi đầu nhìn đồng hồ, may quá, vẫn chưa muộn giờ…

Cậu ta lên tiếng chào, “Sếp, sao hôm nay anh… đến sớm thế?”

“Thư ký Hong” Logan Lee vừa lên tiếng cậu đã nhận ra giọng anh khàn đặc, trong mắt đều là tia máu đỏ, cực kỳ mệt mỏi.

Cậu nhíu mày, “Sếp, anh sốt rồi à? Có cần đến bệnh viện kiểm tra không ạ?”

“Tôi không sao, sáng nay cậu đến nhà họ Mộ chưa? Có nhìn thấy Shim Su Ryeon không?”

Cậu lắc đầu, “Sếp, lúc em đến nhà, trong nhà không có một bóng người, em không thấy Shim Su Ryeon!”

Nghe thấy câu nói này, Logan Lee nhíu mày, anh vứt đi chiếc bút trong tay, đứng lên.

Bỗng nhiên đứng lên, mọi thứ trước mắt quay vòng vòng, bị sốt, đầu quay quay nặng trĩu, giống như máu dồn lên não, chỉ một cái nháy mắt, Logan Lee cảm nhận được trước mắt là một màu đen, còn chưa kịp nói câu gì đã ngồi bịch xuống ghế.

Thư ký Hong thấy vậy vội vàng đi đến đỡ anh…

Chiếc xe đi mãi đi mãi rồi đi đến một con đường mà Shim Su Ryeon không biết, đây là chỗ mà Tổng giám đốc Do mới xây dựng, căn nhà nằm ở ven biển, con đường mà chiếc xe đi đến không có nhiều người, cảnh tượng xung quanh hiển nhiên rất xa lạ.

Đại khái là vì có mùi hương nên Seol A ngủ mãi không dậy, cô sau đó cảm thấy có gì không đúng, nhìn cảnh tượng xa lạ xung quanh, Shim Su Ryeon nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, sau đó nhìn tài xế, “Tài xế, đây không phải là đường đi đến căn hộ của tôi, anh có đi nhầm đường không vậy?”

Tài xế nhếch mép, đáp lại một tiếng, “Không đi nhầm đâu, đây là đường mới mở”

Cô nheo mắt, ngửi cái mùi không tươi mát trong xe, cô lạnh lùng nói, “Anh đi sai đường rồi, đây không phải là nơi tôi muốn đến!”

Thuộc hạ nhìn bộ dạng muốn làm hỏng việc của Shim Su Ryeon, nhất thời trầm giọng nói, “Châm hương lâu như vậy mà cô vẫn chưa ngất đi!”

Thuộc hạ lộ ra bộ mặt hung dữ độc ác, chỉ trong nháy mắt, cô nhận ra tình hình không ổn.

Cô lạnh lùng liếc nhìn tài xế, “Tài xế! Bây giờ tôi phải xuống xe, anh cho tôi xuống ở đây là được rồi”

“Nói thật cho cô biết, tôi không phải tài xế taxi, tôi sẽ đưa cô đến nơi không phải cô nói mà là..”

Thuộc hạ còn chưa nói xong, Shim Su Ryeon đã nhận ra sự nguy hiểm, cô đứng lên, túm lấy áo của tài xế, muốn hắn đạp phanh, “Dừng xel”

Thuộc bạ bất ngờ với hành động của cô, bàn tay ôm vô lăng bỗng run run, chiếc xe nhất thời lảo đảo, may mà trên đường không có xe, không thì chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Thuộc họ không nhịn được hét lên, "Không muốn sống nữa à?"

"Buông tay ra!”

“Tôi bảo anh dừng xe, nghe thấy không?” Shim Su Ryeon lạnh lùng nói.

Chiếc xe bỗng nhiên lảo đảo, Seol A tỉnh giấc nhưng cô bé nhận ra sự hỗn loạn trong xe, chỉ có thể nhỏ giọng nói, “Mami, con chóng mặt quá”

Thuộc hạ lập tức tăng tốc đi về phía nhà của Tổng giám đốc Do, không chậm trễ làm lỡ việc!

Shim Su Ryeon nín thở, đầu cô bắt đầu choáng váng quay cuồng, cơ thể động một chút thôi đầu đã đau nhức rồi, nhưng cô buộc phải tỉnh táo, Seol A vẫn đang ở trên xe, cô không cho phép mình có bất kỳ vấn đề gì!

Shim Su Ryeon tiếp tục đứng lên, túm lấy cổ áo của tên thuộc hạ, “Nếu anh không dừng xe, chúng ta sẽ cùng nhau bỏ mạng ở đây, anh muốn chết không?”

Giọng nói lạnh lùng của cô truyền đến tai tên thuộc hạ khiến sống lưng hắn lạnh toát, hắn buông lỏng bàn tay đang ôm vô lăng, xe lắc lư.

Shim Su Ryeon tiếp tục giơ tay về phía nút mở khóa, mắt lạnh lùng nhìn chiếc xe dần mất đi kiểm soát đang đi về phía trước.

Cô chỉ có thể không quan tâm mọi thứ mà thử một lần, cô nhân lúc lý trí vẫn còn, mở cửa xe, chiếc xe đang đi trên đường cao tốc, nếu ngã xuống… thịt nát xương tan mất!

Nhưng cô nhìn rõ sự độc ác trong ánh mắt của tên thuộc hạ, cô không biết là ai đã sai hẳn đến, cô chỉ có thể ôm Seol A, đưa ra quyết định, cô nhích người sang bên cửa xe.

Tên thuộc hạ kịp phản ứng lại, hắn tiếp tục tăng tốc, hung dữ cảnh cáo, “Muốn chết à? Như này mà nhảy xuống thì chết đấy!”

Nhưng cô không còn đường lui nữa, cô không quan tâm điều gì khác, ôm Nám Nám nhảy xuống xe, mặc dù hành động này rất nguy hiểm, nhưng Shim Su Ryeon không còn cách nào khác.

"Seol a, nếu Mami không bảo vệ được con, không đưa con chạy khỏi nơi này, con có trách Mami không?"

Shim Su Ryeon nhắm mắt, sau khi nhảy xuống, cô lăn vài vòng trên đất, có một điều may mắn chính là cô đeo balo ở sau lưng đã giúp cơ thể cô không bị đập mạnh xuống đất.

Seol A được cô ôm chặt trong lòng vì thế chỉ một mình Shim Su Ryeon chịu đựng những vết thương trên người.

Cô kìm nén cơ thể đau nhức, cô vẫn không ngừng lăn trên đất, Shim Su Ryeon rất tỉnh táo, cơn đau lan tỏa đến khắp cơ thể, đau kinh khủng!

Tên thuộc hạ mở to mắt nhìn Shim Su Ryeon không sợ chết mà nhảy khỏi xe, người phụ nữ này điên rồi sao? Đến mạng sống cũng không cần nữa!

Hắn đang định dừng xe quay lại kiểm tra tình hình của Shim Su Ryeon thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng dừng xe của một chiếc xe giống như là xe tải, tiếng bánh xe ma sát với đường thật chói tai.

Tên thuộc hạ sợ hãi, đâm vào rồi sao…

Tim hắn nhảy lên tận cổ họng, hai tay ôm chặt vô lăng, không dám quay đầu lại nhìn, tăng tốc đi về phía trước, rời khỏi hiện trường!

Shim Su Ryeon ôm Seol A lăn đến lan can đường, trán của cô bị đập vào lan can, máu tươi chảy ra.

Chiếc xe tải dừng xe ở chỗ cách Shim Su Ryeon không xa, suýt nữa thì gây ra tai nạn.

Cả cơ thể đau nhức, cơn đau ập đến khiến cô choáng váng rồi ngất đi, lúc ngất đi vẫn không quên ôm chặt Seol A trong lòng.

Ha Yoon Chul ra khỏi sân bay, anh ta đến căn hộ của Shim Su Ryeon nhưng không thấy cô đâu cả, anh ta cho người điều tra cô đang ở đâu nhưng chỉ biết được tin tức có một người phụ nữ ôm một đứa trẻ con nhảy khỏi xe trên đường cao tốc đi đến một khu biệt thự cao cấp.

Ha Yoon Chul lập tức cho người đi xác thức, đại khái là vì anh ta không yên tâm nên chửi một tiếng rồi tự mình lái xe đến chỗ đường cao tốc đó.

Chỗ đó đã có cảnh sát đến điều tra, tài xế xe tải nét mặt đầy lo lắng nhìn Shim Su Ryeon ngất ở chỗ lan can, trong lòng ôm một đứa trẻ con vẫn hôn mê bất tỉnh, trên người còn có rất nhiều vết thương, trên trán máu mê bê bết, trông kinh khủng đến mức người khác không dám lại gần.

Xe cứu thương đang đi trên đường, anh nhanh hơn xe cứu thương.

Anh ta vừa xuống xe đã nhìn thấy Shim Su Ryeon đang nằm ở đó, khoảnh khắc đó trái tim của Ha Yoon Chul dường như ngừng đập, anh ta không chút chần chừ do dự lao về phía Shim Su Ryeon.

Cảnh sát đi đến muốn ngăn Ha Yoon Chul lại, “Anh ơi, chỗ nay bây giờ vẫn chưa vào được, cần đợi xe cấp cứu đến”

Mặt Ha Yoon Chul lạnh lùng, nhìn tài xế xe tải đứng bên cạnh, cho dù bình thường anh ta rất giỏi khống chế cảm xúc của mình thì lúc nãy cũng nổi giận, “Anh đâm vào?”

Một câu nói khiến tài xế xe tải run rẩy, hẳn vội vàng lên tiếng phủ nhận, “Không phải tôi đâm, là người phụ nữ kia ôm đứa bé nhảy từ trên xe taxi xuống, may mà tôi phanh kịp mới không đâm vào”

Mặt Ha Yoon Chul tối sầm, rất nhanh, xe cấp cứu đã tới nơi.

Anh sử dụng quyền lực của mình, trước khi Shim Su Ryeon được đưa tới bệnh viện thì bệnh viện đã chuẩn bị xong phòng cấp cứu và phẫu thuật.

Khuôn mặt Shim Su Ryeon trắng bệch được đẩy vào phòng phẫu thuật, nếu lúc này cô tỉnh táo nhất định sẽ khóc mà nói, đây là lần thứ ba cô vào bệnh viện trong tháng này rồi, đại khái là không có ai xui xẻo hơn cô nữa.

Ha Yoon Chul đứng dựa vào tường, vứt đi lớp ngụy trang bên ngoài, nhìn đèn trong phòng phẫu thuật vẫn sáng, tim anh ta dường như muốn ngừng đập.

Cho đến khi thuộc hạ vội vàng đi tới mới cắt đứt suy nghĩ của Ha Yoon Chul, anh lạnh lùng lên tiếng, “Đi điều tra chiếc xe taxi đó là như thế nào! Nhất định phải điều tra rõ ràng!”

“Tổng giám đốc Ha, phía cảnh sát đã bắt đầu điều tra rồi, em chắc chắn không lâu nữa sẽ có kết quả”

Ở nơi khác, tên thuộc hạ sợ hãi lái xe đến một nơi hoang vu hẻo lánh, vứt xe ở đấy rồi bỏ chạy, hắn vội vàng chạy về Shim Woon, chạy một mạch đến phòng làm việc trên tầng cao nhất của Shim Woon.”

Ông Shim không biết chuyện gì cả, đến khi thuộc hạ chạy vào phòng với vẻ mặt hoảng sợ, ông ta mới nhíu mày hỏi, “Vội vội vàng vàng làm cái gì?”

Đến lúc ông ta ngẩng đầu lên nhìn tên thuộc hạ, ông ta cảm thấy hoang mang, đi đến trước mặt hắn, nhỏ giọng hỏi, “Xong việc chưa? Đưa đến chỗ Tổng giám đốc Do chưa?”

Tên thuộc hạ lau mồ hôi, “Tổng giám đốc Shim… cô ta ôm con gái nhảy khỏi xe, lúc đó tôi lái xe rất nhanh, còn nghe thấy tiếng xe tải ở phía sau, lúc đó tôi không dám quay đầu lại nhìn”

“Cái gì?

Chỉ một câu, sắc mặt ông ta chợt thay đổi, khuôn mặt hiện lên sự kinh ngạc.

Cơ thể tên thuộc hạ run run, “Nếu chuyện này bị điều tra, Tổng giám đốc Shim chúng ta nên…”

Mặt ông ta tối sâm, chuyện càng ngày càng gay go, cảnh sát đã vào cuộc điều tra, ông ta bỗng nhìn tên thuộc hạ, ánh mắt u ám, bắt đầu nghĩ kế hoạch tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro