TẬP 32
TẬP 32
Sau một bữa ăn sáng là một chiến khởi hành đầy thú vị. Họ đi sân để lên xe và tiến thẳng đến thành phố T, một thành phố sầm uất và cơ sở hạ tầng hoàn thiện nhất. Bây giờ là 6h, từ đây khởi hành đến đó khoảng 2h tức là 8h sáng.
Nhóc cảm thấy hơi choáng vàng, lúc đi vào vì trời vẫn còn tối nên không nhìn rõ, bây giờ mặt trời cũng dần ló dạng làm nhóc nhìn rõ trên sân chính là... 6 chiếc xe ô tô vá chiếc xe mô tô dạng xe đua phân khối lớn a. Mà còn là loại đắt tiến nữa...
Mã Hán nhìn bốn người nào đó rồi cười khổ:" Không ngờ áo nhóm rồi còn cả giày nhóm nữa"
Triệu Hổ lắc đầu mở cửa xe:" Họ muốn làm gì thì làm, rắc rối quá đi"
Đúng vậy, giày của bốn cô gái là loại cổ cao và có dây thắt, nhìn rất cá tính a. Không nói chắc mọi người cũng biết, dĩ nhiên ba chiếc xe màu đen bóng Mercedes là do ba cặp đôi nào đó lái rồi. Nhóm còn lại thì chia ra bốn xe còn lại mà đi... Lạc Thiên, Triệu Hổ, Mã Hán và Tần Âu một xe; Vương Triều, Tưởng bÌnh, Ngải Hổ, Trương Long một xe; cặp đôi song sinh đi xe mô tô. He he, chiếc xe ô tô còn lại có màu hoàng toàn khác với các xe kia, nó không phải màu đen mà là một màu đỏ bóng loáng. Tức nhiên xe đó là dánh cho bốn cô nàng rồi, và người lái xe chẳng ai khác đó là Trần Giai Di, cô có thể nói là một tai đua xe khá cừ a.
Xuất phát!!!!
Bảy chiếc xe lần lượt rời khỏi ngôi biệt thự và chạy vút trên đường đi. Xe của cặp song sinh đi dẫn đầu, nếu đi cuối thì xe hửi khói mất, xe thứ 2 là của Bạch Ngọc đường tiếp theo là Bạch Cẩm Đường, nối tiếp là Triệu Trinh, tiếp là xe của Lạc Thiên, Trương Long và cuối cùng là của nhóc.
Một hàng dài xe làm mọi người phải hướng nhìn theo. Nhóc cảm thấy mồ hôi cũng đã bị hông khô do gió cứ tạt vào mặt. Ôi trời, xe đang chạy hay đang bay thế?
Không lâu sau, cô nhanh chóng đạp phanh chạy nhanh về phía trước... Cũng may đã đến đường cao tốc và cũng khá ít xe, nếu không là tiêu rồi. Xe của cô vượt qua 6 chiếc xe còn lại và dẫn đầu...
Triển Chiêu nhìn mày nhìn:" Họ không sợ sao mà tăng tốc lên thế?"
Bạch ngọc Đường bên cạnh cười:" Cũng chẳng sao, hay chúng ta tăng tốc lên a"
Vù...
Triển Chiêu hết hồn cầm lấy dây an toàn trừng mắt nhìn anh:" Cậu làm cái gì vậy hả? Sao lại tăng tốc đột ngột thế?"
" Như vầy không thấy kích thích hơn sao?"
Triểu Chiêu không còn biết nói gì với người bên cạnh, thật hết nói nổi. Những chiếc xe phía sau cũng vì thế mà tăng tốc lên. Nhóc ngồi trong xe đen mặt cầm chặt dây an toàn... Không ổn a...!!
Cô ngồi bên cạnh mỉm cười nhìn nhóc:" Sao không vui lên nhóc? Chạy nhanh mới vui chứ"
" Đúng đấy" chị đằng sau cũng chồm lên
" Rất thoải mái" nàng cảm thán
Nhóc càng nghe càng đen mặt, họ không sợ sao? Nhóc cười khan:" A...ha...ha... dạ..rất vui ạ...ha...ha...ha"
, họ không sợ sao? Nhóc cười khan:" A...ha...ha... dạ..rất vui
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro