CHƯƠNG 15: CHÚNG TA HẸN HÒ NHA?
Tối hôm ấy, View làm xong bài tập, cô ngước nhìn đồng hồ, hiện tại đã là gần 11 giờ đêm rồi. Bình thường June đã qua đòi cô cho ngủ chung, nhưng sao tự nhiên hôm nay lại không qua nữa chứ?
View suy nghĩ một chút sau đó đứng đậy đi ra khỏi phòng.
"Cộc..cộc..cộc"
Tiếng gõ cửa ngắt quãng làm June giật mình, nàng đang ở trong phòng coi phim kinh dị, xung quanh là những món quà đã được khui ra, nào là gấu bông, bánh kẹo, kẹp tóc, son môi đều đủ cả. Nàng tạm dừng phim đang phát trên laptop lại sau đó đi ra mở cửa:
"Em qua đây làm gì?"
Khi vừa nhìn thấy View đứng sau cánh cửa, trong lòng June lại dâng lên cảm giác tủi thân.
View nhìn nàng, giọng nói trầm ổn không nghe ra một chút xao động nào:
"Hôm nay chị không qua ngủ chung nữa hả?"
"Phòng tôi tôi không ngủ thì tôi ngủ chỗ em chắc?"
June tức giận ra mặt, vậy mà nàng còn tưởng cô qua đây chúc mừng sinh nhật mình chứ. Nhìn lại thì...hiện tại cũng đã 11 giờ, sắp qua ngày mới mất rồi, mà hồi sáng View cũng biết chuyện sinh nhật của nàng trong lúc ăn sáng mà? Có khi nào là cô cố tình quên không?
Dù bất mãn trong lòng nhưng June vẫn không quên châm chọc:
"À, sao hả? Thiếu hơi tôi nên không ngủ được chứ gì?"
"Ừm, thiếu chị tôi ngủ không được."
Ai mà ngờ View lại thành thật trả lời như thế này khiến nàng đứng hình mất mấy giây, khuôn mặt cũng dần nóng lên.
View hơi cúi xuống, khoé môi cong lên một độ cong nhẹ:
"Ngày hôm nay chị lúc nào cũng tức giận với tôi."
"Em...em nghĩ nhiều rồi..." June bối rối không dám nhìn thẳng vào mắt View.
"June, chúc mừng sinh nhật."
June mở lớn mắt, lúc này mới dám nhìn vào cái người nhỏ tuổi hơn ở trước mặt, nàng bĩu môi:
"Giờ mới chúc sao? Sắp qua ngày mới rồi đó."
"Tôi không là người chúc sinh nhật chị sớm nhất, vậy thì tôi sẽ là người chúc mừng sinh nhật chị muộn nhất."
View vừa nói vừa đưa tay chạm nhẹ lên đầu nàng xoa xoa:
"Tôi có quà cho chị nữa, đây là tôi dành dụm tiền để mua."
Từ trong túi quần, View lấy ra một chiếc dây chuyền bạc, mặt dây chuyền là một số 8 đặt nằm ngang.
"Chị biết ý nghĩa của nó là gì không?"
"Là gì?"
"Ở trong toán học, nó là ký hiệu của vô cực. Hơn nữa..."
"Hơn nữa gì?"
"Không có gì, tôi thấy nó khá đẹp."
View bật cười, cô cũng không nói gì nhiều nữa vì sợ nàng sẽ phát hiện ra điều gì đó mất.
"Hơn nữa, vô cực nghĩa là không bao giờ có điểm kết thúc, tôi muốn chúng ta sẽ ở bên nhau mãi mãi."
June ngắm nghía chiếc dây chuyền mà mỉm cười trong vô thức, nàng đưa chiếc dây chuyền lên, nói như làm nũng:
"Em đeo cho tôi đi."
View hơi cúi người xuống, đeo sợi dây chuyền lên cổ giúp June. Khoảnh khắc cảm nhận được sự lãnh lẽo của kim loại chạm lên cổ mình, trái tim nàng có chút rung rinh.
"Chị đang nghĩ gì vậy?" View đã phát hiện ra nàng đang ngây người.
"Không có gì, tôi sẽ giữ nó thật tốt."
"Vậy...lát nữa chị có qua phòng tôi không?"
"Dĩ nhiên là có rồi, thiếu hơi tôi em ngủ không được còn gì?~"
View quay người đi, không để June nhìn thấy vẻ ngại ngùng của bản thân. Dường như cô càng ngày càng thích nàng hơn rồi.
***
Sau khi thi xong môn cuối của kì thi đại học, June bước ra khỏi phòng thi, Yui cùng Mandi cũng vừa mới ra tới:
"June, làm bài tốt chứ?"
"Tốt."
Đây đều là những dạng toán mà June đã làm khi học cùng với View nên tất nhiên nàng có cơ sở để tự tin về bài làm của mình. Mandi nheo mắt nhìn ra chỗ gốc cây cổ thụ giữa sân trường, dưới tán cây là một thân ảnh cao gầy quen thuộc mà cô ấy vừa nhìn là có thể nhận ra ngay:
"View của cậu chờ cậu ở kia kìa, ẻm đã đổ cậu chưa?"
"Chắc..."
"Nè nha, đừng có "chắc" nữa, em ấy chưa tỏ tình với cậu hả?"
"Thì chắc em ấy là gái thẳng rồi."
Yui nhìn vẻ lúng túng của June, cô ấy đùa giỡn:
"Thế cậu thì sao?"
"Cậu hỏi vậy là có ý gì, mình là gái thẳng 100% nha."
June vừa nói vừa đi về phía cây cổ thụ.
Hai người bạn Yui và Mandi cũng nhìn nhau sau đó đi theo nàng, định tới chào hỏi View một chút.
Khi chỉ còn vài bước nữa là tới chỗ View đang đứng thì một chàng trai mặc áo đồng phục của đội tình nguyện đột nhiên tới chặn trước mặt của June:
"Em...em chào chị, chị là cô gái đẹp nhất mà em từng nhìn thấy, chúng...chúng ta làm quen nha?"
June chưa kịp đáp lại thì View đã đứng bên cạnh nàng từ bao giờ. Cô từ tốn đáp lại lời của cậu trai kia:
"Thật ngại quá, chị ấy không có nhu cầu cùng người lạ làm quen."
"Nhưng..."
"Muốn gì nữa?"
Nhìn vẻ mặt lạnh như băng của View, cậu trai kia chào một câu cho có lệ rồi cũng tự rút lui.
Trong lúc đó, June vẫn chưa "load" kịp những gì đang diễn ra nên cứ nhìn theo bóng lưng của cậu trai kia mãi. Mà điều này lại khiến View hiểu lầm rằng nàng có vẻ thích cậu ta.
"June, em muốn nói điều này với chị."
View hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng quyết định lên tiếng.
Cô đã đấu tranh tư tưởng rất lâu kể từ khi biết tình cảm của mình dành cho June. Nghĩ tới viễn cảnh nàng sẽ qua thành phố khác học đại học, sẽ ít được gặp mặt nàng hơn khiến View có suy nghĩ sẽ thổ lộ hết tình cảm sau khi nàng thi đại học xong. Hơn nữa, khi nhìn thấy cảnh tượng nam sinh kia có ý muốn làm quen với June, View càng cảm thấy không thoải mái chút nào.
Yui kéo tay Mandi lại, ra hiệu đừng tới bắt chuyện vội mà chỉ đứng cách một khoảng nhỏ đủ để hóng chuyện giữa hai người kia.
"Em thích chị."
View tiếp tục nói, mặc cho khuôn mặt của June hiện tại có chút biến hoá.
Khuôn mặt nàng dần trở nên đỏ hơn, nàng không nghĩ rằng View sẽ nói thích mình trong ngày hôm nay.
"Em thích chị, là thích kiểu muốn hẹn hò với chị, muốn được gần gũi với chị, sẽ cảm thấy ghen nếu người khác làm quen hay là thân mật với chị. Em thường không thích nói nhiều, cũng không nghĩ tới việc sẽ thích con gái, nhưng mà chị cứ từng chút từng chút xâm phạm tới lớp vỏ bảo vệ của em. P'June, chúng ta hẹn hò nha?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro