LỜI NÓI TỪ TRÁI TIM


Vào một buổi trưa hè, nắng nóng lại không khiến mọi người cảm thấy khó chịu. Người đi bộ trên đường đều bước đi chậm rãi thanh thản, trong đó có hai chàng trai trẻ vừa đi vừa trò chuyện. Họ đi dọc con đường đá dẫn đến đền thờ, anh chàng thấp hơn đột nhiên dừng lại:
“Shin, đợi đã.”
Anh chàng tên Shin lập tức đứng lại. Shin rất cao, cao hơn anh bạn bên cạnh mình một cái đầu nhưng khi cúi xuống nhìn bạn ánh mắt lại ôn nhu như nước.
Misaki cúi xuống như muốn nhặt thứ gì đó, im lặng một hồi mới thốt ra được câu : “Chuyện từ trước đến giờ… Tôi không biết nói gì.. Chỉ biết nói cảm ơn bạn …”
“Tại sao? Misaki có bị bệnh không?” Shin nói với một nụ cười thật đẹp.
Misaki : “Ừ … có vẻ tôi cũng hơi bệnh đấy.”
Anh chàng tên Misaki có cặp lông mày thanh tú, gương mặt hơi lạnh lùng nhưng đôi mắt sáng long lanh khiến mọi người cảm thấy cậu đặc biệt sáng sủa. Cậu ngượng ngùng bước nhanh lên những bậc thang dẫn đến đền thờ. Shin bị bỏ lại ở phía sau nhưng với cái chân dài của mình anh chắc chắn sẽ đuổi theo kịp. Shin cũng rất chu đáo, không còn đặt câu hỏi nữa, âm thầm đi theo Misaki.
Họ leo lên hết cầu thang bằng đá, trước khi đến đền thờ họ đi qua một một khu rừng trúc rất đẹp. Làn gió mát thổi qua làm những lá cây xào xạc rơi xuống, hai người sóng vai nhau cùng bước vào đền thờ. Không gian hơi hẹp trên đường khiến họ có cảm giác như đang bước vào một đường hầm kỳ lạ. Shin cảm thấy hơi choáng váng. Có lẽ do cơn gió mang mùi hương nam tính của người đang đi phía trước làm ảnh hưởng tới Shin.
“Tôi yêu Misaki. Misaki có thích tôi không? Thật ra tôi cũng rất muốn hỏi Misaki … nhưng tôi sợ … ”
Shin suy nghĩ miên man cho đến khi hai người đứng cạnh nhau trước đền thờ, Shin bắt chước theo Misaki chắp tay để tỏ lòng tôn kính. Họ chắp hai bàn tay vào nhau và thực hiện một lời cầu nguyện. Trong một khoảnh khắc, Shin mở mắt lén nhìn gương mặt yên tĩnh của Misaki, lắng nghe tiếng nói từ trái tim cậu.
Misaki : “Tôi hy vọng Shin luôn được hạnh phúc. Tôi hy vọng tôi có thể quên người đó. ”
Shin quay về phía trước, buồn bã mắt nhắm lại, cầu nguyện: “Điều ước của tôi, tất nhiên… là hy vọng được hạnh phúc với Misaki. Và khi đó sẽ … không nghe thấy tiếng nói từ trái tim của Misaki nữa.”
Đúng rồi. Shin có siêu năng lực có thể nghe được tiếng nói từ trái tim của người mà mình yêu thương. Đôi lúc Shin muốn loại siêu năng lực đó có thể biến mất.
Họ rời khỏi đền và đi bộ trở về. Khi họ bước trên con đường đá, Shin mơ hồ nghe thấy tiếng chuông gió reo, anh bối rối không biết gió từ đâu thổi tới. Gió vẫn mang mùi hương của người đi bên cạnh.
Shin: “Misaki, bạn đã ước gì ở đền thờ?”
Misaki : “Hả? Không có gì. … điều này … không thể nói ra.”
Shin : “Tại sao?”
Misaki : “Lời cầu nguyện không thể nói ra được, nói ra sẽ mất linh.”
Misaki: “Shin? Điều ước của bạn là gì?”
Shin: “Này? Không phải nói ra thì điều ước nguyện không thể thực hiện được à? Tôi không thể nói ra điều đó …”
Misaki : “Haha, đúng vậy.”

Mặc dù Shin đã quen với sự quấy rối từ nhiều âm thanh trong trái tim của những người mình yêu thương như anh vẫn thích đi đến nơi yên tĩnh không có nhiều người, hoặc ở một mình. Khác với Misaki luôn vô tư đi bên cạnh, anh luôn vô tình tập trung lắng nghe những lời trong trái tim của Misaki và đôi khi quên đi sự hiện diện của những người khác. Tất nhiên Shin vẫn phải tìm mọi cách dấu Misaki năng lực này của mình.

Misaki : “Tôi đói, đi ăn ở đâu đây! Shin có muốn ăn gì không?”
Shin: “À ~ ~” Shin giả vờ suy nghĩ, trong khi đang lắng nghe quyết định bên trong trái tim của của Misaki.
Shin : “Tôi muốn ăn sushi …”
Misaki: “Sushi!”
Shin: “Thật!”
Vì sự hiểu ngầm đáng kinh ngạc của Shin, Misaki luôn tỏ ra ngạc nhiên.
Misaki thở dài và nói: “Tôi luôn cảm thấy như …Những gì tôi nghĩ trong lòng, những gì tôi muốn ăn, nơi tôi muốn đi, Shin luôn cùng suy nghĩ với tôi.”
Shin : “Tôi hiểu tại sao bạn nghĩ như vậy. Vì tôi hiểu những người tôi quan tâm nên luôn cùng suy nghĩ với người đó.”
Shin chỉ có thể lấy lý do qua loa này để giải thích.
Misaki: “Nếu ai được Shin yêu.. người đó sẽ rất hạnh phúc …” Misaki suy nghĩ một chút.

Shin không muốn nói đến đề tài này nên hỏi qua chuyện khác :”Ăn ở đâu?”
Misaki:”Hmm ~ ~”
Shin: “Chúng ta đến quán sushi gần trường học đi. ”
Misaki: ” Ừ! Tôi cũng vừa nghĩ đến nơi đó, quán sushi đó thật ngon, bạn thật hiểu tôi, chúng ta hãy đến đó đi!”

Thành thật mà nói Shin không muốn nắm bắt trái tim Misaki bằng khả năng này ……

2.

Misaki và Shin là những người bạn học cùng trường đại học.
Shin học giỏi có lẽ một phần do siêu năng lực của anh ấy. Nhưng không thể phủ nhận là Shin có trí nhớ rất tốt, nghe giảng là có thể thuộc bài, vì vậy Shin luôn đứng đầu, được xếp vào nhóm học sinh giỏi.
Misaki là một học sinh trầm lặng, cậu ít khi giao lưu với các bạn, có vẻ xa lánh mọi người. Cho nên mặc dù Misaki học cũng rất khá nhưng không nổi bật ở trong trường học. Misaki không thích trao đổi với bạn bè, không có nhiều bạn trò chuyện riêng với cậu. Phần lớn thời gian ở trường học Misaki như một cái bóng, đôi khi mọi người không nhận ra sự tồn tại của cậu nữa.
Shin gặp Misaki lần đầu tiên trong khóa học giáo dục phổ thông năm thứ hai đại học. Họ được chỉ định vào cùng một nhóm để báo cáo. Ấn tượng đầu tiên của Shin về Misaki vào thời điểm đó là Misaki đặc biệt cẩn thận và không giỏi giao tiếp với người khác. Nhưng Shin không lo lắng về điều đó, chính xác hơn là Shin quan tâm đến việc mình có thể đọc được những suy nghĩ của người bạn trầm lặng này.
Shin luôn là trung tâm khi cùng các bạn học sinh tụ tập trò chuyện, còn Misaki chỉ im lặng lắng nghe, nhưng Shin biết rằng Misaki có rất nhiều hứng thú, như truyện tranh, như phim ảnh, hoạt động ngoài trời và thậm chí cậu ấy muốn gia nhập đội bóng chày của trường. Vì vậy Shin đã tìm mọi cách lôi kéo Misaki tham gia đội bóng chày với mình.
Thường là trong khuôn viên trường, sau giờ luyện tập bóng chày khi hai người ở cùng nhau Shin luôn nghe thấy tiếng nói từ trái tim của Misaki, điều này làm Shin vừa vui vẻ vừa khó chịu bởi vì hình ảnh Misaki luôn lấp đầy trái tim anh. Từ khi Misaki chơi với Shin thì cậu thoải mái hơn rất nhiều, họ hay đi cùng nhau như một đôi bạn rất thân thiết.
Shin biết Misaki cũng có bạn bè tuy không nhiều, tất cả bạn bè của Misaki hầu hết đều quen biết hơn 5 năm khi họ còn học chung cấp 3. Bạn của Misaki đều rất nhiệt tình và hay quan tâm đến cậu.

“Này ~ cậu là bạn của Misaki ở trường đại học?” Một người bạn của Misaki cũng là một cầu thủ trong đội tuyển bóng chày trường học hỏi Shin.
Shin trả lời bằng một câu hỏi: “Tôi nghĩ Misaki chắc là bạn học cấp 3 của cậu.”
Anh chàng này tên Kai là đội trưởng đội bóng chày cũng là bạn thân của Misaki ở trường trung học. Kai rất hiểu tính cách của Misaki, anh ấy với Misaki có một điểm chung là đều thích người đồng tính nên chơi với nhau rất thân. Kai cũng đã nhiều lần thuyết phục Misaki vào đội bóng chày nhưng không được, nên anh ấy rất ngạc nhiên khi Shin có thể thuyết phục được Misaki gia nhập.
Lúc đó Kai rất bất ngờ khi Shin đồng ý gia nhập đội bóng chày và càng bất ngờ hơn khi thấy Misaki xuất hiện cùng với Shin.
Kai nói : “Không dễ để có thể tấn công tảng băng lớn như Misaki nhanh như vậy. Hy vọng động cơ của cậu trong sạch? ”
Shin: “Tại sao anh lại nói như vậy? Tại sao tôi có thể làm tổn thương Misaki được chứ”
Kai: “Cậu thích Misaki thật sao?”
Shin : “Tôi thích cậu ấy thì thế nào?”
Kai : “Misaki là một người trầm cảm, cậu ấy yêu ai là yêu hết lòng, tôi nghĩ sau khi chia tay với Nagisa cậu ấy sẽ bị tổn thương trong một thời gian dài, nhưng có cậu chắc sẽ không có vấn đề. ”
Mặc dù không có nhiều bạn bè, nhưng bạn của Misaki ai cũng quan tâm đến cậu nhất là Kai. Kai đã nói cho Shin biết rất chuyện trước kia của Misaki.
Người khiến Misaki yêu suốt 5 năm là một người lớn hơn Misaki 4 tuổi – người đó tên là Nagisa. Hai người quen nhau khi còn học ở trường trung học. Nagisa là một cầu thủ bóng chày khá nổi tiếng ở trường trung học. Lúc đó, Misaki vừa bước vào trung học, cậu yêu thích môn bóng chày và tự nhiên coi Nagisa là thần tượng. Misaki học lớp 10 còn Nagi đã học xong lớp 12 chuẩn bị thi đại học. Misaki luôn đến sân thể thao của trường theo dõi Nagisa tập luyện, nhìn anh ta đổ mồ hôi khi chạy, nhìn những cú vung gậy đầy kỹ thuật, nhìn gương mặt quyết tâm của anh ta khi thi đấu mà mê mẩn. Giống như danh tiếng của Nagisa trong hoạt động thể thao, ngoại hình của anh ấy cũng rất bắt mắt, nhưng điểm Nagisa thu hút Misaki không phải là khuôn mặt đẹp trai của anh ấy.
Misaki thường đi học sớm, cậu hay mang thức ăn sáng đến sân tập để ăn, lúc nào đến Misaki cũng luôn thấy Nagisa đang chuẩn bị bài tập khởi động trên bãi cỏ. Lúc này Nagisa bỏ đi sự phù phiếm thường ngày, bỏ đi nụ cười ngượng xã giao ở khắp mọi nơi. Anh ta như có một khuôn mặt khác, lạnh lùng, quyết tâm nhưng buồn buồn làm sao đó. Có lẽ thấy được Misaki thật sự thích bóng chày và hiền lành rất có ý thức trách nhiệm nên Nagisa bắt đầu chú ý đến Misaki. Nagisa không ngần ngại hướng dẫn Misaki chơi bóng và xem Misaki là người em thân thiết của mình.
Nhưng ngoài bóng chày, Nagisa là một người có khái niệm tình yêu khác thường, anh ta có thể yêu đàn ông và cả phụ nữ. Với vẻ đẹp phi giới tính của mình Nagisa được rất nhiều người theo đuổi và cũng có nhiều người chết trong tay anh ta. Misaki không quá đẹp, lông mày mảnh khảnh và hơi nhô lên, chóp mũi cao khiến năm giác quan tinh tế hơn. Khí chất của Misaki vừa lạnh lùng vừa sắc sảo, vừa nguy hiểm vừa hấp dẫn, vừa gợi cảm nhưng vẫn nghiêm túc, nhưng hơn tất cả Misaki là một thiếu niên chính trực, Nagisa không thể phủ nhận rằng anh ta thực sự bị Misaki thu hút, đặc biệt là sau khi hai người trao đổi nói chuyện với nhau. Chỉ có Nagisa mới biết, khác với vẻ ngoài lạnh lùng bên trong của Misaki là sự nhiệt tình và nhạy cảm, luôn luôn khiến anh ta không thể dừng lại.
Nagisa cười nhạo sự bối rối của mình trước Misaki, tâm trạng Nagisa rất phức tạp khi gần gũi với Misaki, và không có gì ngạc nhiên khi Misaki nhanh chóng trở thành người tình của anh ấy. Nagisa chính là mối tình đầu của Misaki, người yêu, senpai, thần tượng của cậu.
Tuy nhiên, sau khi yêu Nagisa thì Misaki mới biết trong tim anh ấy có một lỗ hổng không thể lấp đầy. Nagisa yêu nhiều người nhưng rất hời hợt, anh ta không thể cưỡng lại tất cả sự nhiệt tình đổ dồn về phía mình. Nhưng trong sâu thẳm của Nagisa có một sự cố chấp không ai có thể chạm tới, cũng như cái tên Nagi – từ thời niên thiếu – anh ấy trân trọng nhưng không bao giờ nhắc tới và cũng không thích ai nhắc tới cái tên đó.

Nagisa cũng có vài lần quan hệ tình dục với với Misaki. Đối với Misaki đó như là một cuộc gây mê ngắn ngủi, đau, mệt mỏi tinh thần lẫn thể xác, có một chút khoái cảm nhưng không thể lấp đầy sự trống rỗng trong lòng. Còn Nagisa, quan hệ với Misaki là một cuộc làm tình đẹp, sau đó hai người lại trở thành bạn, không còn một cảm giác gì khác nữa. Nagisa không tìm hiểu hoặc là anh ấy đã hiểu, miễn là cả hai bên đều ổn thì Nagisa không quan tâm. Nhưng Misaki háo hức hơn Nagisa tưởng tượng. Khi Misaki quyết tâm tập trung vào anh, anh cũng bị cuốn hút bởi tính cách nghiêm túc của Misaki.
Misaki biết tính cách và sự khác biệt trong suy nghĩ của hai người lớn như thế nào, vả lại cậu biết trong tim của Nagisa hình ảnh của người kia thật sự quá lớn, đó là nỗi đau là vết thương không thể xóa nhòa. Lúc mới bắt đầu với Misaki, Nagisa rất thật lòng, anh cảm thấy Misaki sẽ có thể làm lành vết thương của mình. Sau đó Nagisa có thể xóa được hình bóng của người đó, có thể sống lại những ngày tháng thanh thản vô tư. Nhưng rồi qua nhiều năm Nagisa vẫn chỉ có thể xem Misaki là người anh em tốt. Anh ấy biết rằng Misaki tiếp tục vướng vào mình hoàn toàn không có kết quả tốt. Anh ấy thực sự thích Misaki, nhưng anh ấy không thể thay đổi bản chất tình yêu của mình, vì vậy mối quan hệ này không thể tránh khỏi sẽ có lúc mong manh dễ vỡ. Lúc đó họ chưa đầy hai mươi tuổi và họ chỉ thật sự bên nhau một học kỳ cho đến khi Misaki có cuộc sống mới ở trường đại học.

3.

Shin đã gặp qua Nagisa một vài lần, đó là một anh chàng thật sự đẹp trai và thu hút. Shin nghĩ với một người như thế Misaki yêu cũng đúng thôi. Nhưng hơn ai hết Shin cũng hiểu Misaki không hạnh phúc trong cuộc tình này.
Nhưng Shin cũng không ngờ mình lại là người chứng kiến quá trình chia tay của họ.

Một ngày nọ, sau buổi tập luyện bóng chày Shin gặp hai người họ ở cửa sau trường học. Lúc đó mọi người đã ra về, hai người đứng ở lối ra vào nói chuyện. Shin biết mình không thể nghe trộm người khác, nhưng anh ấy không thắng được sự tò mò, vì vậy anh ấy đã quan sát họ trong phòng tái chế chất thải cách đó không xa.
Nagisa tỏ ra rất bình tĩnh. Ngay cả khi Misaki bối rối và không hiểu tại sao họ không thể ở bên nhau thì Nagisa vẫn rất lạnh lùng. Shin thực sự muốn lao ra cho Nagisa một cú đấm nhưng anh vẫn cố kìm chế. Shin đã từng nghe nói rằng bạn trai của Misaki thực sự thích Misaki, nếu không họ đã không bên nhau lâu như vậy, nhưng anh ta có thể bỏ Misaki một mình để đi chơi với nhiều người khác, vì vậy chia tay cũng không phải không tốt cho Misaki.
Nagisa: “Em yêu anh, anh hiểu điều đó, Missaki … Nhưng em sẽ không hạnh phúc với anh … ”
Misaki: ” Anh là người như thế nào em biết rất rõ, em không quan tâm. Em không muốn thay đổi. Em đã hạnh phúc trong những năm này. Sau đó, anh.. – ”
Nagisa ngắt ngang dòng cảm xúc của Misaki: “Là anh không đúng, em biết điều tàn nhẫn nhất trong tình yêu là gì không? Đó là cho người khác hy vọng rồi lại để họ thất vọng hết lần này đến lần khác, nhưng đau lòng là mình vẫn yêu người đó, vẫn không ngừng tự mình xát muối vào vết thương lòng, vẫn mãi không quên người nên quên.”
Nagisa đột nhiên ngừng nói. Con người luôn nhớ đến những điều tồi tệ nhất, ngay cả khi chính bản thân mình không muốn.
Misaki: “Anh … không … đúng …Anh có thể quên ” Giọng nói Misaki khẩn khoản mong manh.
Nagisa : “Anh đã phản bội chính bản thân mình, em thấy có đúng không, hơn ai hết em là người hiểu rõ điều đó …”
Misaki không trả lời, nhưng đôi mắt lảng tránh cho thấy tất cả.
Đây là cảm giác mà Misaki chưa bao giờ có trước đây. Có một nỗi đau không thể diễn tả được đã xói mòn trái tim cậu và cả Nagisa. Rất lâu cậu mới thốt lên:
“Vậy tại sao đến bây giờ anh mới nói với em!”
Đây là lần đầu tiên Misaki nói chuyện lớn tiếng với Nagisa.
Nagisa : “Vì bây giờ anh biết anh không thể ích kỷ như vậy nữa, anh tin rằng sẽ có người khiến em thay đổi làm em hạnh phúc hơn…”

Nagisa – anh thực sự muốn buông mối tình này sao? Nagisa ngập ngừng …. nhưng anh ta sờ vào ngực mình, nơi đó có vết thương vẫn còn đau âm ỉ. Anh thích Misaki, nhưng nếu tiếp tục … chắc chắn sẽ lại làm tổn thương Misaki và …
Nagisa : “Có một người anh đã yêu rất nhiều, trong cuộc đời anh người đó góp phần rất quan trọng, nhưng xin lỗi đó không phải là em …”
Giống như một nỗ lực cố ý ngăn không cho Misaki nghĩ đến cơ hội quay trở lại, Nagisa tiếp tục nói: “Xin lỗi, chúng ta chia tay đi… Ngoài ra, anh đã nộp đơn làm việc ở quận khác, anh muốn thay đổi, vì vậy… đừng liên lạc với anh.”
“Số điện thoại di động cũng sẽ thay đổi và ….”
Và, tiếp theo … chỉ có thể phó mặc cho thời gian …

Nagisa quyết tâm chia tay và xóa sạch sẽ những mối quan hệ cũ, khiến Shin phải nắm chặt nắm đấm một lần nữa.
Misaki : “Anh phải đi? Anh sẽ chuyển đi đâu?”
Nagisa : “…”
Misaki: “Đó là tất cả những gì anh muốn nói với em hôm nay? Còn gì nữa không?”
Nagisa : “Chỉ những điều này.”
Thực sự đã kết thúc. Tất cả cảm xúc mạnh mẽ rối loạn, và nỗi buồn giống như một làn sóng mạnh mẽ đánh vào Misaki. Misaki đột nhiên ngước mắt lên nhìn Nagisa và im lặng thở dài, nhưng có thể phát hiện ra mắt mũi cậu đều đỏ.
Nagisa hơi nhíu mày. Shin đang núp gần đó và Shin biết rằng Misaki đang khóc.
Misaki: “Em biết, nhìn thấy Nagisa xuất hiện ở đây, linh cảm xấu thực sự đã xảy ra …”
Misaki tiếp tục nói: “Tại sao lại xảy ra chuyện này! Rõ ràng anh là người đã làm sai! Tại sao em phải chịu tội này cùng anh! Em thật buồn! Thật khó chịu! Tại sao thời gian không thể quay lại, tại sao lại như thế này, anh vẫn thích người ấy … Dù người ấy rời xa anh … Dù em đã tốt với anh … Tại sao? Tại sao …”
Misaki hít thở sâu, điều chỉnh hơi thở và lấy bàn tay che mặt. Những giọt nước mắt đã bị cậu lau đi, cậu nhanh chóng trở lại với vẻ bình tĩnh ban đầu, chỉ có đôi mắt hơi đỏ một chút mà thôi.
Giọng nói Misaki vẫn run rẩy: “Thế thôi, tạm biệt.”

Misaki quay lưng bước trở về trường học. Hai người đàn ông cùng nhìn bóng lưng Misaki. Nagisa thở dài, Shin nghe rõ hình như có tiếng khóc.

Nagisa rời đi với nụ cười buồn, thật ra hôm nay anh đến đây không phải để nói lời chia tay, anh đến chỉ vì muốn gặp Misaki một chút thôi. Không hiểu sao mỗi lần có chuyện khó giải quyết Nagisa lại tìm Misaki, không cần cậu nói gì cả chỉ cần cậu im lặng nghe mình nói là được rồi, có lẽ vì lý do đó mà Nagi luôn muốn kéo dài mối quan hệ này, anh thích một người như Misaki trầm tĩnh mà sâu sắc.

Nhưng khi Nagisa đến sân vận động nhìn Misaki tập luyện và thi đấu, anh thấy niềm vui đã lâu không gặp trên mặt Misaki, anh thấy Misaki được một anh chàng cao ráo đẹp trai che chở, thấy người đó lau mồ hôi cho Misaki, nhìn Misaki với đôi mắt thâm tình. Nagisa hơi ghen khi nhìn thấy Misaki đỏ mặt trước chàng trai ấy. Misaki của anh vẫn hay cúi đầu nhìn xuống đất nhưng nụ cười rạng rỡ đó đã bao lâu rồi Nagisa không thấy? Hay anh chưa từng biết Misaki đã từng một nụ cười như thế. Cũng như anh – Nagi – lâu rồi cũng đã mất đi nụ cười tít mắt của thuở nào.
Nagisa quyết định phải giải thoát cho Misaki, anh thích Misaki là thật nhưng rõ ràng anh hiểu mình không yêu Misaki, cũng như cả đời này không thể yêu ai như người đó.

Sau khi Nagisa rời đi, Shin cũng bước vào trường học và tìm thấy Misaki, cậu đang đi chậm rãi trong sân trường. Shin nâng tinh thần của mình lên, cố giải phóng đôi lông mày nhíu chặt, làm cho vẻ mặt của mình trở nên bình thường như không có gì xảy ra.
Shin : “Misaki? Bạn chưa đi về à? Thời tiết bên ngoài rất tốt, chúng ta ra ngoài dạo chơi đi!”
Không đợi Misaki trả lời, anh đưa tay mình ra nắm lấy tay Misaki. Shin không lo lắng rằng anh miễn cưỡng Misaki đi với mình vì anh biết Misaki muốn thế.
Họ đi vô định quanh khu vực trường học, đi rất chậm và đi rất lâu. Shin lặng lẽ đi theo Misaki, lắng nghe sự hỗn loạn bên trong của cậu. Hai người không nói lời nào, Shin cũng không dám nghe những lời trong tim Misaki, anh chỉ muốn nghe những lời tự Misaki nói ra.
Shin: “Nếu bạn không muốn đi học thì tôi sẽ đi với bạn giết thời gian” .
Đây là thời điểm bắt đầu mùa hè, mặt trời hôm nay rất ấm áp nhưng ánh sáng ban ngày làm cho Misaki chói mắt, cậu vẫn theo thói quen cúi đầu.
Shin : “Có chuyện gì vậy?”
Giọng của Shin thật ấm áp. Như xóa tan sương mù đang chìm trong bất lực, có thể làm Misaki thở phào nhẹ nhõm.
Misaki : “Tôi đã chia tay với bạn trai của tôi.”
Shin : “Ừ.”
Misaki: “Đó là một người đàn ông, tôi yêu một người đồng tính.”
Shin : “Ừ.”
Misaki : “Bạn không cảm thấy ghê tởm?” Misaki nhìn Shin hơi khó hiểu, thật ra Shin có biết thích con trai hay con gái không giống nhau không?
Misaki : “Bạn nghĩ thế nào?”
Shin : “Cảm giác của tình yêu và cảm giác đau lòng khi chia tay dù đối tượng là trai hay gái không phải tất cả đều giống nhau sao?”
Mặt trời mùa hè quá chói chang, Misaki nhìn người trước mặt mình như tỏa hào quang, cậu nghĩ có lẽ là do mặt trời làm mình hoa mắt.
Misaki nói : “Thật ra từ lâu tôi đã biết anh ấy không toàn tâm toàn ý yêu tôi. Khi đó tôi nhìn thấy tấm ảnh của một chàng trai trong ngăn kéo nhà anh ấy. Người đó cao lớn, da ngăm đen có nụ cười thoải mái rực rỡ như ánh nắng. Nagisa thấy tôi cầm bức ảnh thì tức giận lắm, anh ấy giật lấy tấm ảnh rồi trốn vào phòng cả ngày không bước ra. Tôi biết anh ấy không vui, tôi có linh cảm xấu nhưng tôi không biết tại sao. Đến tối tôi mở cửa phòng muốn kêu anh ấy ra ăn cơm thì nghe tiếng anh ấy khóc. Tôi chưa từng nghe Nagisa khóc vì trong suy nghĩ của tôi Nagisa là một người rất kiên cường. Tôi chợt hiểu Nagisa chắc là yêu… Rất yêu người thanh niên ấy. Tôi biết mình không nên tiếp tục mối quan hệ này nhưng tôi không nỡ bỏ Nagisa một mình. Tôi ngốc quá đúng không?”
Shin thâm tình nhìn vào mắt Misaki: “Bạn không ngốc, cái đó gọi là bao dung, gọi là cảm thông”
Shin tự nói với mình : “Đó cũng không phải là tình yêu, em có hiểu không Misaki?”

4.

Misaki vẫn đến trường học như bình thường nhưng cậu không còn tập trung như trước. Misaki thường hay mắc sai lầm, những lần thực hành nhóm cậu lại làm liên lụy các bạn cùng nhóm đến nỗi giáo sư phải lên tiếng cảnh cáo. Shin thường xuyên chạy đến tìm Misaki, nhưng khi mọi người thấy Shin quá thân mật với Misaki họ bắt đầu tung ra những tin đồn không hay nên Misaki lại chủ động tạo khoảng cách với Shin.
Tất nhiên Shin phát hiện ra Misaki cố tình tránh né mình, đôi lúc anh thấy Misaki ngồi một mình ngu ngốc ở đó mà đau lòng. Shin là một người trưởng thành trước tuổi, anh có cái nhìn sâu sắc nên Shin hiểu bản thân mình muốn gì. Thời gian và thực tế dạy anh nhiều điều: Ví dụ, làm thế nào để sử dụng các kỹ năng xã hội. Nhưng Shin luôn có điểm yếu là sẽ trở về khoảng cách ban đầu sau khi đạt được mục tiêu, anh hiểu mình càng yêu sâu sắc một ai đó thì người bị tổn thương sẽ luôn là bản thân mình. Misaki là một người đáng để yêu, họ có vẻ rất hợp nhau, Shin đã không tiết lộ sự mất mát của mình khi biết Misaki có người yêu nhưng quả thật Shin rất hối tiếc vì gặp Misaki hơi muộn.
Shin rất hạnh phúc vì ngày nào cũng có thể gặp Misaki, nhưng mặt khác, anh ấy hiểu được vị trí của Nagisa trong trái tim của cậu. Rốt cuộc, 5 năm thực sự rất dài. Anh đã nghe Misaki vô tình nhắc mọi thứ về Nagisa.
“Đó là mùi vị mà Nagisa thích.”
“Đó là nơi tôi tính đi du lịch với Nagi vào năm ngoái. ”
Shin luôn tránh không để cho Misaki nhắc đến những chuyện mình không muốn nghe, như những ký ức chỉ thuộc về hai người kia. Shin muốn xa Misaki, anh không muốn mình bị quá khứ của Misaki làm tổn thương.
Vì vậy Shin cũng tránh mặt Misaki, nhưng có một vài điều anh không ngờ được. Shin bắt đầu nhớ giọng nói của Misaki, nhớ vẻ nghiêm túc của cậu. Nhớ khi Misaki tập trung vào việc gì đó lại rất đáng yêu, Misaki ngại ngùng sẽ đỏ mặt, nhớ Misaki bình tĩnh nhưng hụt hẫng thế nào khi Nagisa nói tiếng chia tay. Lúc này Shin biết mình không thể không phá vỡ bức tường tình bạn này!

5.

“Có phải Shin không?”

“Vâng, anh là ai vậy?”
Đó là cuộc gọi từ điện thoại của Misaki, nhưng giọng nói là của một người đàn ông lạ.
“Là tôi! Tôi là Kai trong đội bóng chày!”
Giọng Kai nhừa nhựa cũng có vẻ say, Kai nói: “Misaki, anh chàng này không hiểu sao lại uống say như thế. Tôi bảo cậu ấy đừng uống đi về nhà nhưng cậu ấy không chịu. Tôi muốn đưa cậu ấy về nhà nhưng tôi không nhớ nơi cậu ấy ở, tôi biết cậu chơi thân với Misaki trong thời gian này nên mới hỏi cậu có biết không?
Shin vội vàng trả lời: “Tôi biết nhà của cậu ấy, để tôi đến đưa cậu ấy trở về nhà, tôi sẽ đến ngay. ”
Shin vội vàng lái xe đến quán bar, Kai và Misaki say khướt đứng đợi ở cửa. Shin chở Kai về nhà trước sau đó mới đưa Misaki về nhà.

Misaki ngã xuống giường, cơn buồn ngủ và rượu làm cậu mê mang. Cậu có một câu hỏi trong lòng, cố gắng thuyết phục bản thân tìm câu trả lời nhưng không có lối thoát.
“Tôi rất lạ có phải không? Có phải rất kỳ lạ khi muốn tồn tại trong trái tim của một người?”
“Nhưng gần đây, tại sao lại trở thành hai người, là hai người … thật khó khăn ….”
Cơ thể đổ mồ hôi vì rượu nên cậu bắt đầu thấy lạnh, có ai đó đắp chăn lên người cậu sau đó vỗ nhẹ nhàng. Misaki cố gắng xoay cái đầu hỗn loạn, mở mí mắt gần như bị che kín, và nhìn người ngồi trên giường, ném một câu hỏi khác.
“Nếu người cũ chưa rời đi, chẳng phải như vậy sẽ không công bằng với vị khách mới sao? ”
Misaki nhìn vào ánh mắt thâm tình của Shin, sau đó nói thật nhỏ : ” Tôi xin lỗi …… ”
Shin biết Misaki say như thế này có lẽ cũng không biết mình nói cái gì. Shin không nói gì chỉ im lặng nhìn Misaki.
“Thật là một điều tuyệt vời khi em đã là người độc thân, và Misaki em vẫn còn cơ hội.”
Misaki dần chìm sâu vào giấc ngủ, Shin in một nụ hôn lên trán của cậu.
” … Misaki … Anh sẽ đợi, sau này em phải làm việc chăm chỉ, như vậy em sẽ không nghĩ về anh ta nữa, anh sẽ một lần nữa đứng ở đây đợi em, vì vậy em nên thoải mái với mình hơn một chút … Vì anh sẽ đợi em … ”

6.

Misaki : ” Sushi của quán đó thực sự rất ngon. Những món bạn gọi đều là thứ tôi muốn ăn. Nó thực sự rất ngon. ”
Shin: ” Bởi vì tôi cũng thích ăn giống bạn. ”
Hai người đi đến nhà ga tàu điện ngầm chuẩn bị về nhà.

Sự chú ý của Misaki đã bất ngờ thu hút bởi điều gì đó, cậu đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm về phía trước. Nagisa và một người đàn ông khác bước vào thang cuốn dẫn đến một tầng lầu khác. Misaki nhìn họ không rời mắt, biểu cảm vừa mới bừng sáng đột nhiên biến mất.
Misaki : “Người đó trông … Rất là vui vẻ …”
Shin nhìn vào ánh mắt của Misaki, lo lắng, nhưng anh chỉ có thể im lặng lắng nghe. Những ký ức trong quá khứ đã phai mờ giống như những cành cây mọc hoang dại, lại một lần nữa anh bị vướng vào trái tim rối rắm của Misaki.
Misaki : “Có phải đó là bạn của anh ấy không? Hay là người yêu? Nhưng không thành vấn đề với tôi, phải không? Vậy thì tại sao tôi ghen tuông, tôi phải buồn … ”
Rõ ràng tưởng bỏ hình ảnh người ấy ra khỏi đầu. Tại sao khi anh ấy ở ngay trước mặt mình tôi lại nghĩ về anh ấy. Misaki tiếp tục nhìn về phía thang cuốn, đột nhiên chớp mắt và nói một cách thờ ơ: “Shin, chúng ta hãy đến khách sạn.”
Đây là điều Shin cầu nguyện tại đền thờ …
Vậy thì… Siêu năng lực này có thể biến mất .
Shin nói : ” Được rồi. ”
Làm sao Shin có thể từ chối Misaki, làm sao có thể …..
Nếu Shin không còn siêu năng lực, anh sẽ không còn nghe những lời nói của Misaki, nhưng đổi lại Shin có được trái tim Misaki, vì vậy Shin vênh vang cùng Misaki đi về phía lối ra của nhà ga.

7.

Ngay khi cắm thẻ phòng vào khe khóa thì đèn cháy lên sáng khắp không gian căn phòng. Nhưng khi Shin giơ tay bật đèn giường và tắt đèn chính, cả căn phòng được nhuộm bằng một màu vàng ấm áp. Trong khi Misaki vẫn đang điều chỉnh tâm tình thì Shin ôm cậu từ phía sau.
Shin :”Chuyện gì đã xảy ra với Misaki”
Shin giả vờ mình là người bình thường nên phải phản ứng như người bình thường, nhưng anh không để cho sự im lặng buồn bã tuôn trào. Shin ôm eo xoay người Misaki về phía anh. Misaki không ngần ngại vòng tay qua cổ Shin, gửi nụ hôn cho anh.
Misaki: “Tôi biết điều đó không đúng. Shin, làm ơn … … làm gì đó để khiến tôi không cô đơn “
Shin nằm trên giường với Misaki, lấy môi mình ra khỏi môi của cậu. Misaki xin lỗi và nhẹ nhàng vuốt ve má Shin, lướt xuống áo Shin, sờ điểm nhỏ trên ngực, với tâm trí muốn thỏa mãn Shin.

Misaki cẩn thận hôn Shin, sờ điểm nhạy cảm, hít một hơi thật sâu.
Misaki: “Shin, xin lỗi, tôi thực sự muốn quên người đó. .”
Để cắt đứt lời xin lỗi còn sót lại của Misaki, Shin ngồi dậy cởi áo Misaki, ôm Misaki sát vào mình. Nhìn thấy phần thân thể trắng trẻo thanh tú của Misaki có hai núm vú đỏ tươi nổi bật, Shin như được tiêm thuốc kích thích. Anh nhẹ nhàng cắn núm vú của Misaki. Shin nhìn thấy Misaki vươn cổ ngước lên thở hổn hển, Misaki như vậy trông thuần khiết và đầy ham muốn. Nhiệt độ thân thể của Misaki thật ấm áp, miệng, tay, lực tác động lên cơ thể anh làm anh phấn khích háo hức hơn. Shin cúi đầu xuống nhìn Misaki đang nhắm mắt lại và một lần nữa đắm chìm trong một nụ hôn sâu. Shin hôn nhẹ lên trán, lông mày, chóp mũi, đôi môi của Misaki như muốn nuốt hết những lời xin lỗi mà cậu muốn thốt ra. Anh nghe trái tim của Misaki xin lỗi mình chắc khoảng một trăm lần. Shin ngồi thẳng dậy, như thể khắc sâu hình bóng của Misaki trong tâm trí anh, nhẹ nhàng nhìn vào trái tim của Misaki, anh rất muốn nói câu: Anh thích em Misaki.
Nhưng Shin không nói ra được câu đó, một lần nữa anh không dám chạm vào phần mềm mại nhất trong trái tim của Misaki.

Misaki biết rằng Shin luôn hiểu rõ mình. Giống như bây giờ, ngay cả khi anh không nói gì, anh vẫn cho cậu sự ấm áp từ những nụ hôn. Đang đắm chìm trong nụ hôn ngột ngạt của Shin, Misaki nghe thấy tiếng khóa kim loại của thắt lưng, rồi phần thân dưới cảm thấy mát mẻ. Shin cởi quần cậu, nhiệt độ nóng bỏng thân thể của anh áp sát khiến Misaki cảm thấy thoải mái. Lúc Shin ngậm vào vật nhỏ của cậu kết hợp với những nụ hôn dữ dội đã đốt cháy cậu. Misaki ướt đẫm mồ hôi không hề kìm nén được tiếng rên rỉ. Misaki muốn Shin biết rằng mình thật sự cảm nhận được khoái cảm do Shin mang lại.
Misaki không nói nhiều, lúc nào cũng mềm mỏng khi nói. Nhưng vào lúc này, giọng cậu biến thành ranh mãnh ngọt ngào, âm thanh gợi cảm đập vào màng nhĩ của Shin, khiến Shin muốn gào thét, muốn tìm ra tất cả những điểm nhạy cảm của Misaki, trêu chọc chèn ép cơ thể Misaki. Trong khi anh bạn nhỏ của Misaki được đưa vào trong miệng mềm mại nóng bỏng của Shin, Misaki theo phản xạ chui vào ngực Shin.
Shin nhìn thấy xương sườn nổi lên của Misaki, anh nghiêng đầu, nheo mắt, rên rỉ cùng với Misaki. Họ hôn nhau rất nhiều, Misaki cảm thấy mình như bị xịt hơi mê. Shin dùng tay quét qua cơ bụng căng cứng của Misaki. Misaki nắm lấy ngón tay anh kéo nó, ngậm vào miệng. Nhìn biểu cảm của Misaki làm cho Shin nở một nụ cười tự mãn, giống như một con chó muốn nhận phần thưởng của chủ nhân: “Bạn cảm thấy thế nào?

Ngay cả khi có thể nghe phản hồi từ trái tim của Misaki, Shin vẫn muốn nghe Misaki nói rằng cậu đắm chìm trong sự phấn khích do anh mang lại. Lấy những ngón tay trong miệng ra, Shin hỏi: “Bạn muốn tôi làm gì? Nói ra, nói những gì bạn nghĩ.”
Misaki mỉm cười và đặt tay lên cổ Shin :” Tôi muốn bạn hôn tôi nhiều hơn. ”
Misaki quay đầu lại và chào đón nụ hôn của Shin.
Sau đó Misaki rụt rè nói : “Bạn có muốn tôi giúp không?”
Không đợi Shin trả lời, Misaki tụt xuống phía dưới cởi quần Shin hôn tính khí của Shin rồi ngậm nó vào miệng. Shin hơi bất ngờ nhưng khoái cảm kéo đến làm anh không thể khống chế. Misaki nhìn chằm chằm vào thằng nhóc cương cứng của Shin.
Misaki : “Vậy Shin có cảm thấy thoải mái không?”
Misaki mút mạnh, tính khí tuột ra khỏi miệng cậu, cậu say sưa nhìn Shin rồi ngậm lại và nuốt sâu hơn. Shin thở hỗn hễn, trán ướt đẫm mồ hôi, anh nhìn vào ánh mắt của Misaki cảm nhận có gì đó sắp phun trào, Shin thì thầm: “Bạn mà tiếp tục làm điều này, tôi sẽ bắn đấy.”
Misaki lắng nghe mà không nói một lời, chỉ đỏ mặt tiếp tục hành động. Shin xoay người kéo cậu nằm xuống nói với Misaki: “Tôi cũng muốn bạn bắn thoải mái! ”
Misaki nghe thấy lời này lòng cũng mềm nhũn, cậu nằm yên cho Shin từ từ đi vào trong mình, cảm giác khi cả hai hòa làm một hơi đau một tí thôi nhưng từ ánh mắt thương tiếc của Shin cậu cảm thấy mình được an ủi. Chính vì vậy cậu càng muốn Shin thoải mái hơn nên cố gắng thả lỏng chổ kết hợp của hai người. Shin lắng nghe được tiếng lòng của cậu, anh như được tiếp thêm sức mạnh tấn công mãnh liệt hơn, khoái cảm che ngợp cả hai. Shin ôm mặt Misaki thâm tình nhìn cậu, anh cảm nhận Misaki sung sướng theo từng cử động của mình. Cả người cậu đỏ ửng lên, môi càng đỏ hơn nữa, đẹp vô cùng, Shin mê luyến hôn cậu, một Misaki như vậy không yêu sao được.
Đây là lần đầu tiên Misaki và Shin làm tình và cũng là lần đầu tiên Misaki cảm nhận được khoái cảm tuyệt vời chưa từng có. Người ta nói “trong quan hệ tình dục mình chỉ có thể đạt được khoái cảm khi kết hợp với người mình thật sự yêu thương”, đến đây thì Misaki đã hiểu được trái tim mình. Thì ra cậu đã yêu Shin từ lúc nào rồi, tình yêu im lặng vô thức nảy mầm sinh sôi từ lâu mà cậu không biết. Shin tiếp tục lung tung đi vào trong cơ thể cậu, tay Shin nắm phân thân của cậu vuốt ve. Cảm giác sung sướng từ hai nơi làm Misaki muốn phóng thích, cậu nhìn Shin nói thầm : “Em yêu anh….” Rồi lập tức bắn ra trên tay Shin.
Shin nghe được tiếng nói của Misaki, anh cảm thấy thư giãn từ thân đến tâm, con người dưới thân mình rốt cuộc cũng đã hoàn toàn thuộc về mình, sự sung sướng đó cũng làm cho Shin bắn. Sau đó Shin thâm tình hôn nhẹ Misaki nói : “Cám ơn em”

Sau cuộc ân ái mãnh liệt, Shin nằm ôm Misaki vào lòng, nhưng Misaki hơi bất an, cậu quay qua nhìn mặt Shin và nói : “ Shin… Tôi có điều này muốn nói với bạn.. Tôi xin lỗi.. ”.
Shin lấy ngón tay chặn miệng của Misaki lại : “Tôi không muốn nghe bạn nói những lời này.”
Misaki chợt đổi cách xưng hô : “Em chỉ muốn nói em xin lỗi vì đã lợi dụng anh với ý muốn trả thù, lấp đầy sự cô đơn, nhưng bây giờ em mới hiểu, Shin em yêu anh mất rồi”.
Cuối cùng Shin đã nghe được từ chính miệng Misaki nói ra câu này, anh vui sướng đáp lại : “ Misaki anh cũng yêu em… Yêu em rất nhiều và chỉ có em”
Shin không còn nghe tiếng nói trong trái tim của Misaki nữa, bây giờ tuy không nghe nhưng anh đã hiểu Misaki nghĩ gì. Anh quay qua hôn môi Misaki và ôm chặt cậu, cảm nhận sức nóng cơ thể cậu, cảm nhận nhịp tim của cậu đang đập mạnh. Shin như được truyền thêm sức mạnh, nơi nào đó vừa mới mềm đi bây giờ lại cương cứng, anh kéo chăn đang che hai người ra, nói với Misaki : “Chúng ta làm tiếp tục nhé…. ”

ĐÔI LỜI CỦA LEE :

LEE chắc chắn các bạn đọc truyện này sẽ cảm thấy rất quen, đúng là LEE viết truyện này dựa trên cốt truyện phần 3 của bộ phim MR MY UNIVERSE SHIN.

LEE bắt đầu viết truyện này khá lâu nhưng chần chờ mãi đến bây giờ mới hoàn thành, truyện này là kết quả của việc quá yêu thích couple SHINSAKI nên có thể không hay nhưng đủ để LEE yy một thời gian.

Ở đây LEE để Nagisa xuất hiện với nhiều đoạn độc thoại nội tâm hơi khó hiểu. Nhưng LEE tin chắc nếu bạn thích Nagi thì sẽ hiểu những gì LEE viết.

Cuối cùng nếu bạn không biết SHINSAKIlà gì thì xin vào đây tìm hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro