Chap 2
@All: Sorry về sự trễ nải của con Post-er *đạp đạp* Nhưng phải edit nhiều thứ nên mới trễ vậy.Cảm ơn mọi người ủng hộ... và đừng đọc chùa nha các bạn chẻ (Tiện thể đây là SuShi ko phải con post-er trốn việc đâu) Và mình đang thích trỵ SEOHUYN vì vụ W.G.M (Yòng Xeo )nên sẽ cho trỵ ấy làm ng' tốt... còn những trỵ kia thì....*phẩy phẩy*
CHAP 2
-JaeJoong-sshi, chúng ta phải ra thôi....
Tiếng quản lý Seo vang lên cùng tiếng gõ cửa phòng thay đồ riêng. Sau khi biểu diễn xong, JaeJoong đã ở trong đó cho đến hết buổi diễn. SeoHuyn thấy lo ngại, bình thường cậu đã là một người rất ngoan cố, dù cho cô nói chuyện thường xuyên nhưng cậu vẫn giữ một vẻ xa cách. Thậm chí đã có lần cậu nhốt mình trong nhà không chịu gặp ai...
Thở dài, cô gõ cửa thêm một lần nữa.
-JaeJoong...-sshi, có chuyên gì sao?
-.....
-Uh.... Nếu anh mệt thì anh cứ nghỉ ở trong đi, nếu có gì thì hãy gọi cho tôi biết...nhé.
-......
Lắc đầu quay đi, SeoHuyn phải chuẩn bị ra xin lỗi các vị khách đang muốn gặp gỡ "Siêu mẫu". Cô biết cậu đang bất ổn định, nhiều lúc cô cũng muốn giúp, muốn...cậu chia sẻ những điều đó cho cô, muốn được một lần gọi cậu bằng "oppa"..... Muốn chứ. Khi mà ngày đầu tiên cô được sắp xếp là quản lý riêng của cậu, ngày đầu tiên cô nhìn thấy nụ cười nhẹ trên khuôn mặt thánh thiện kia, khi cô trú mưa, cậu không ngần ngại đưa cô về tận nhà.... Cô muốn nhiều, muốn nhiều lắm chứ, nhưng cô là quản lý của cậu - quản lý của một "Siêu mẫu".
Để cốc Latte macchiato cô đặt riêng cho cậu ở chiếc bàn ngay cửa. Viết một mảnh giấy, cô mỉm cười rồi quay đi. Tiếng bước chân vang lên xa dần.
Một mình JaeJoong ở trong phòng, cậu bắt đầu cảm thấy chóng mặt và đau đầu. Cơn đau đầu ập đến khiến cậu xây xẩm mặt mày, nhưng không sao. Cậu đã quen rồi. Tiếng nói chuyện râm ran ở ngoài không hề giúp cậu giảm bớt cơn đau. Một mình có phải thoải mái hơn không??
Không phải cậu sợ sệt đến mức trốn tránh, cậu chỉ không muốn ra, đeo chiếc mặt nạ xinh đẹp và diễn trò múa rối cho mọi người xem. Cậu ghét, ghét những con người đang cười nói với nhau ở ngoài bằng những cái bản mặt giả tạo bẩn thỉu, ghét cái không khí ngột ngạt ấy, ghét cái hào quang cái đẹp đẽ ở bên ngoài như đang vời gọi cậu ra. Chết tiệt!! Cậu đang nhạy cảm quá mức rồi.
Đưa tay lên ngực tự trấn tĩnh, cậu hít vài hơi rồi tiến đến cửa. Chẳng phải lúc cậu bước chân vào là cậu đã không còn đường lui sao??
*Cạch*
Mở ra cậu đã nhìn thấy cốc Latte macchiato yêu thích, cầm cốc latte lên. Vẫn còn hơi ấm ấm, chắc SeoHuyn đã đi mua cho cậu. Xoay mặt chiếc cốc ra, một mảnh giấy nhỏ dán lên khiến khoé miệng bất giác cong lên nụ cười mỉm. Uống một hơi hết sạch chiếc cốc, gấp mảnh giấy nhỏ vào túi quần. Cậu bước ra ngoài, trên khuôn mặt là chiếc mặt nạ xinh đẹp vô hình...
.
.
.
.
.
'Keng' _ Chúc mừng ngài chủ tich YunHo đã đạt thành công cho dự án Season._ Tiếng nâng ly chúc mừng của mấy tên giám đốc khác vang lên không ngừng.
Hắn cũng nâng ly, một để tự chúc cho thành công mới đây của hắn. Dự án này hắn chẳng tốn chút mồ hôi gì, chỉ cần đưa ra bàn bạc và ký, vậy là hắn đã có trong tay chuỗi nhà hàng lớn nhất Hàn Quốc. Cũng đúng thôi, nếu khôn ngoan thì sẽ hợp tác cùng hắn, còn nếu ngu ngốc thì hắn sẽ không nể tay lại.... "Vờn hay bị vờn". Quy tắc xương máu của hắn đã giúp hắn đưa YU từ một công ty nhỏ nay nắm được 70% kinh tế cả nước. Quyền lực như hắn ai ai cũng mơ ước, lũ giám đốc các công ty ra sức nịnh bợ hắn, lũ đàn bà thèm muốn, khát khao hắn. Nhìn lũ giám đốc đang ra sức tâng bốc hắn mà hắn cảm thấy nực cười.
Không khí bữa tiệc đang tập trung vào hắn thì bỗng xôn xao về sự xuất hiện của cậu....
Đôi mắt xám tro nhìn về phía cậu bước ra, trông thật đẹp, đẹp một cách thánh thiện. Hum, chắc lúc trên giường cậu cũng rất "thánh thiện" nhỉ. Vẫn trên người là bộ áo "Chérrie" ngọt ngào, đáng yêu không kém phần quyến rũ, nay cậu chỉ thêm chiếc vòng cổ bạc có gắn viên kim cương đỏ (A/N: ai muốn biết cái vòng ấy từ đâu ra thì đọc ở chap 1 :">), một bên tóc mai nâu hạt dẻ được vén lên để lộ bông tai đen cậu luôn đeo. Phong thái của "siêu mẫu" như khiến cậu toả sáng thêm. Bao con mắt giờ chỉ tập trung vào cậu, thèm muốn, khao khát, ganh tỵ.... và cả sự thích thú....
-Xin chào JaeJoong-sshi, rất vui vì cậu đã nhận lời tham gia bộ thiết kế này_ Park Bom, nhà thiết kế "Chérrie" lên tiếng và ra bắt tay cảm ơn cậu.
-Không có chi, Park Bom-sshi._ Cậu mỉm cười xã giao. Tiếng 'tách' 'tách' lại vang lên liên tục để chớp lấy cơ hội ghi những bức ảnh ra tiền.
Từng người lên chào hỏi cậu và khen ngợi, những kẻ ham muốn kia tận dụng mọi cơ hội để được gần người đẹp. Những cái bắt tay, vỗ vai, ôm hờ như thể hiện sự quan tâm đến "Siêu mẫu" trẻ. Sẽ không là gì....nếu cái bắt tay không quá chặt như này, cái vỗ vai "xoa nắn" cơ thể cậu, cái ôm cố ý dí sát phần thân dưới vào mình. Ngoài mặt JaeJoong vẫn cười chụp hình nhưng trong lòng không ngừng rủa thầm những tên dâm *** kia sờ mó sàm sỡ một cách công khai mình.
-Xin lỗi thưa quý vị, có lẽ JaeJoong-sshi vì chuẩn bị cho các show quá nhiều nên cậu đã mệt mỏi, mong quý vị thứ lỗi _ SeoHuyn lên tiếng khi ngầm thấy sắc mặt khó coi của JaeJoong, cô biết mấy tên đồi bại kia đang giở trò gì ra.
-Đúng đó JaeJoong-sshi, cậu nên về nghỉ đi. Anh đã đi show lên tục mấy tuần nay rồi.... _ Park Bom cũng quay ra "giải cứu" cho JaeJoong, cô cũng không ưa gì mấy tên tài phiệt đó. Toàn một lũ **** nát.
Thầm cảm ơn nhẹ đến Park Bom và SeoHuyn, nếu hai người ấy không mở lời sớm thì chỉ 0,2 giây sau cậu sẽ không kiềm chế mà đấm thẳng vào mặt những tên đấy. JaeJoong mở lời xin lỗi trước mặt báo chí cùng một nụ cười mê hoặc. Lập tức không ai phản đối gì nữa, chỉ còn những tên đại gia hơi thất vọng vì "người đẹp" đi về.
Bước ra khỏi đám đông đang bu lấy mình, JaeJoong chợt thấy lạnh gáy, vội ngẩng lên thì thấy đôi mắt màu xám tro ấy đang nhìn mình một cách lộ liễu. Con người ấy cũng đang toả ra sự thu hút, cả quyến rũ nữa... Mái tóc màu rượu Whisky ngắn được vuốt lên ăn với màu da đồng, tóc mái ngắn hơi ôm lấy khuôn mặt góc cạnh với đường nét nam tính nổi bật và đôi mắt nhỏ nhưng cái màu xám tro khiến cho cái nhìn cáng có uy lực. Chiếc áo sơ mi màu xám CK* hở hai cục cùng với áo vét cách tân Hugo** trên dường như không che hết những cơ bắp đang ẩn hiện.
Nhận thấy tại sao mình lại có thể nhìn hắn rõ ràng như vậy, JaeJoong mới chợt tỉnh. Khuôn mặt hắn đang rất gần cậu.... Cái màu xám tro lành lạnh ấy nhìn thẳng vào cậu không né tránh. Cậu nghẹt thở và cảm thấy khó chịu khi hắn ta cứ chăm chăm nhìn mình. Chợt hắn tiến lên gần hơn, gần hơn... JaeJoong cứ đứng trân trân không phản ứng gì, chẳng lẽ bỏ chạy hay quay đi?? Đang ở trước mặt các nhá báo như thế này, cậu không thể làm "liều" được. Giữ lấy bình tĩnh, đôi mắt to tròn phủ sương nhìn thẳng vào cái màu xám lạnh lùng kia.
Hắn hơi ngạc nhiên, cậu là kẻ đầu tiên dám nhìn thẳng vào hắn với cái điệu thách thức ấy. Cứng đầu? Có vẻ trò vui đêm nay sẽ có nhiều "mỹ vị" hơn hắn tưởng. Hơi cúi xuống rồi bất ngờ nắm lấy bàn tay thon thon mát rượi kia khiến người kia hơi giận mình vì bất ngờ. Hắn đặt một nụ hôn phớt lên bàn tay mềm mại ấy, giữ nó lại trong một lúc. Một mùi hương nhè nhẹ thoảng qua mũi hắn....Mùi....dâu? Hay vanila??
JaeJoong đứng người vì hành vi "sàm sỡ" cấp cao này của hắn. Tiếng máy ảnh vang lên như điên, các tay paparazzi chen lấn để chụp được bức ảnh vị chủ tịch tập đoàn YU lớn đang "tán tỉnh" Siêu mẫu Hàn Quốc ngay chốn đông người. Cậu càng muốn chết sững hơn khi nghe thấy câu nói sau của hắn với cái giọng trầm trầm chỉ đủ để mình cậu nghe thấy.
-Đêm nay bắt đầu rồi đấy...
Hơi nhếch miệng cười nhìn con người gần như chết đứng trước mặt, hắn thả nhẹ bàn tay mềm mịn kia ra. Quay người bước đi để lại JaeJoong vẫn chưa định thần được gì. Cậu vẫn lơ mơ cho tới tận khi mà tiếng SeoHuyn vang lên bên tai..
-JaeJoong-sshi?? Cậu tỉnh chưa ah???
-Ah... Tôi ổn. _ Định thần lại, cậu thấy mình đang ở trong xe đang đi trên đường. Giờ đã là 12h đêm, bữa tiệc kia diễn ra quá lâu. SeoHuyn nói đúng, cậu cần nghỉ ngơi, cơ thể mệt mỏi đã lên tiếng rồi.
-A....JaeJoong-sshi, hôm nay cậu có "hẹn". _SeoHuyn nói nhưng cô vẫn đang nhìn về phía trước.
-Uhm. Tôi hiểu. Với ai?
-Chủ Tịch YU. Người ra giá cao nhất trong bữa tiệc.
JaeJoong cũng không nói thêm gì nữa, cậu biết đây là việc cậu cần làm và phải làm... Dù gì người ta cũng đã bỏ ra một số tiền lớn để trọn một đêm còn gì.
SeoHuyn cũng không biết phải nói sao. Cô cũng cảm thấy buồn... Buồn vì những đêm cậu đi "làm việc", buồn vì cậu luôn có gương mặt không cảm xúc khi về căn hộ vào buổi sáng. Nhưng....Cô không thể làm gì được.... Thật cay đắng nhỉ?
-Cốc Latte của cô... ngon lắm SeoHuyn. _ JaeJoong mở chuyện, cậu không thích bầu không khí im lặng, vì lúc đó cậu cảm thấy cậu không thể suy tính gì. _ Tôi không ngờ là cô còn nhớ tôi thích uống loại nào và pha như thế nào đâu.
SeoHuyn quay sang và nhìn thấy nụ cười nhẹ của JaeJoong, cô thây vui lắm. Sao cậu lại hỏi cô có nhớ hay không vậy? Cô rất nhớ, cậu chỉ uống Latte macchiato có thêm quế vì vị quế thơm nồng, việt quất vì vị chua mà cậu cho là hay hay và đánh bọt nhiều hơn vì cậu thích uống có nhiều bọt. Cô nhớ chứ.
Thấy SeoHuyn tươi tỉnh, cậu cũng thấy dễ chịu hơn một chút. Lơ đãng nhìn khung cảnh Seoul qua cửa kính xe, đẹp nhưng sao buồn quá. Nó đẹp bởi hàng ngàn ánh đèn lấp lánh... Nó buồn vì vẻ đẹp ấy quá lạnh lùng..
Đêm nay liệu còn có lạnh lùng nữa không???.....
...........................
Sau một đêm dự tiệc khiến cơ thể JaeJoong như lả đi, ngồi tựa lưng vào chiếc ghế sofa dài màu kem của khách sạn. Cậu gật gù vì cách trang trí phòng của Season. Phòng VIP có khác, nội thất được làm từ gỗ sồi và tre tạo cảm giác thư thái, tường sơn màu vàng kem trùng với màu rèm cửa, bốn bức tường được thay thế bằng những tấm kính lớn. Sự tiện nghi của căn phòng giúp cho JaeJoong bớt thấy căng thẳng. Cậu thầm thấy buồn cười chính bản thân mình, đã "làm" việc suốt 10 năm nay thậm chí cậu có thể tự tin để đi "dạy" lại, nhưng sao hôm nay cậu lại ...căng thẳng??
Có lẽ là do sự sắp xếp lạ lùng của "vị " khách lần này.
****************Flashback******************
Theo cái hẹn mà SeoHuyn lái xe đưa cậu đến khách sạn Season. JaeJoong thầm nghĩ, chắc hôm nay tên khách đấy phải giàu có, "rửng mỡ" lắm đây nên mới bao trọn cả 1 khách sạn này chỉ để cho 1 tiếng làm tình (cậu nghĩ chỉ thế thôi ). Bước ra xe trước ánh mắt lo lắng lộ liễu của SeoHuyn, cậu quay lại mỉm cười với cô để làm giảm bớt sự căng thẳng. SeoHuyn gật đầu ra chiều cô hiểu rồi. Cậu bước chân lên những bậc thang ốp đá hoa cương mà không để ý dằng sau có một ánh mắt buồn hướng về phía mình...
"Cẩn thận nhé, JaeJoong...."
Câu nói thì thầm như gió thoảng qua không thể lọt tai một người đã vào bên trong khách sạn, cô mãi đứng ở đấy nhìn về phía cái bóng của người con trai đã di khuất tầm. Tự cười mình rồi quay xe ra về, trong lòng không khỏi gợi sóng.
Ánh sáng từ chiếc đèn chùm khổng lồ ở trên trần khiến không gian ở sảnh trở nên mờ ảo, các bức tượng bằng men trắng như phát sáng. Một người tiếp tân ở bên trong chạy ra khi thấy JaeJoong, có lẽ đã được sắp xếp từ trước rồi.
-JaeJoong-sshi, anh đã đến rồi ah? Phòng của anh ở trên tầng 46, phòng D0112 ah. _ Tiếp viên kính cẩn đưa chìa khoá cho cậu. Cũng phải thôi, cậu dù gì cũng là "Siêu mẫu" nổi tiếng, họ biết cậu là chuyện đương nhiên. Nhưng họ thực sự không biết cậu đến đây vì gì và vì sao...
Nở nụ cười mỉm đủ để tên tiếp tân choáng váng, cậu lên trên phòng đã được sắp xếp. Tự thở dài.... Đêm nay lại cảm thấy lạnh rồi....
Bây giờ cậu là Hero.... người tình một đêm.
Bước đến dãi hành lang dẫn đến phòng, cái cửa gỗ màu huyết bụ đang ở trước mặt JaeJoong. Không lưỡng lự, cậu mở cửa và nhận thấy một người con trai đang ở trong phòng. Có lẽ đây là vị khách đêm nay? JaeJoong giật mình, gọi là "vị khách" thật không đúng với dáng vẻ của cậu ta. Cái dáng cao gầy, khuôn mặt trẻ con thư sinh với đôi mắt to nhưng cái dáng cao kều khiến cậu ta trông trưởng thành hơn một chút. Hum... Đêm nay cậu được "ở trên" ah? (A/N: anh có vẻ tự tin nhỉ Jae?? )
Chàng trai nhận ra ánh mắt ngờ ngệch của con người đang đứng trước cửa nhìn vào mình thì tằng hắng lên giọng. JaeJoong nhận thấy giọng cậu ta cao nhưng không được trong như của JunSu...
-Anh là Hero?
-Ah, vâng.....
-Chắc anh đang ngạc nhiên nhưng tôi không phải là chủ tịch YU. _ Người con trai cao kều giải thích những thách mắc đang hiện rõ lên mặt JaeJoong, khiến cậu bối rối một chút vì mất tự chủ để người ta đọc hết vị.
Đeo chiếc mặt nạ vô hình vào, cậu bình tĩnh trả lời rành rọt.
-Vậy cho hỏi chủ tịch YU đâu?
-Ah... Chủ tịch vẫn đang ở bữa tiệc, anh có thể chờ đợi chủ tịch ở đây. _chàng trai chợt bối rối khi thấy nụ cười nhẹ của JaeJoong. Quả đúng là "siêu mẫu" có khác, vẻ đẹp cũng khác lạ. có lẽ vì thế mà chủ tịch mới có hứng thú bao trọn cậu ta một đêm.
-Vậy anh phiền lòng bảo với chủ tịch anh không cần quay ra đây, vì tôi sẽ về. _ JaeJoong lạnh lùng, chậm rãi nói từng câu từng chữ.
-Hum?
-Anh có thể bảo chủ tịch anh như vậy. Tôi không phải loại đ* đ*** , hình như chủ tịch anh đã đánh giá nhầm tôi rồi. _ Cái khỉ gì chứ! Cậu không phải mấy con đ* hay loại call boy rẻ tiền mà hắn ta từng lên giường
Hơi ngạc nhiên nhìn khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng đang nhả từng câu ra. Bây giờ thì cậu đã hiểu sao lần này chủ tịch lại có hứng thú với bạn tình như vậy.
-Vậy thì xin anh hãy chờ ở đây. Chủ tịch sẽ đến phòng ngay... Anh hãy đọc bức thư ở trên bàn gỗ.
Cúi đầu lịch sự chào JaeJoong rồi bước ra khỏi phòng, quên không đưa một ánh mắt quét qua cậu. JaeJoong nhận ra ánh mắt đấy, nó giống như... một sự xem xét cậu. Phẩy tay cho qua, dù gì cậu ta cũng chỉ là người làm theo lệnh thôi.
Tiến đến phía cái bàn gỗ nhỏ, ở trên có một lọ thuỷ tinh trong để trang trí và một tấm thiệp màu đỏ có in gia huy gì đó bằng vàng. Cậu cầm lấy và mở ra đọc. Mắt cậu trợn tròn lên khi nhìn thấy những điều tên "chủ tịch" kia viết vào... Cái quái gì thế này???
Trong lúc đấy ở căn phòng tầng 50, vị chủ tịch vẫn ngồi ung dung uống rượu, hình như chủ tịch đã quên cái "hẹn" ở tầng dưới và để một con người đang đứng trợn mình nhìn tấm thiệp như nhìn "vật thể lạ".Hắn đang thưởng thức rượu ngon... còn "người đẹp" thì chốc nữa thôi... Cứ từ từ đã...
'Cộc'
-Thưa chủ tịch là em đây ah. _ Một giọng nam cao vang lên sau cánh cửa.
-Vào đi Max.
Chàng trai cao kều đi vào như chạy, có lẽ vì đôi chân dài quá "khổ" của cậu ta. Miệng như nén cơn buồn cười khi nghĩ về những điều một người "nào đó" vừa nói.
-Thưa chủ tịch.... Em đi "giám sát" tình hình về rồi ah.
-Nói đi.
Cậu kể cho hắn tất tần tật, từ cái vẻ ngạc nhiên đến cái bộ mặt lạnh tanh khi "phản pháo" lại cậu. Hắn vẫn lắng nghe nhưng khuôn mặt lạnh lùng có chút tia thích thú hơn. Có khí trí đấy, cứng đầu nữa. Nhận ra Max đang nói "nhiều" hơn bình thường. Có lẽ cậu cũng đang buồn cười vì đây là lần đầu "ngài" chủ tịch vĩ đại của cậu bị "phản pháo" sau lưng.
-Được rồi Max. Cậu hãy về đi.
Hắn ra hiệu... Có lẽ hắn cũng nên bắt đầu trò chơi rồi nhỉ...
*************End Flashback**************
JaeJoong cứ ngồi im lì trên cái ghế bành, mệt thì mệt thật chứ cái thiệp đấy làm cậu ức không chịu dược!!!
"Người đẹp ngồi nghỉ ngơi đi, tối ta sẽ chơi sau..."
Lầm bầm mấy câu gì không rõ trong miệng. Tên chủ tịch này có sở thích làm cậu đau đầu thì phải. "Chơi" ah?! Grr...
Ném chiếc thiệp lên cái giường king size, cậu thường không có thói quen tắm trước khi "làm việc" nhưng cơ thể đang mệt mỏi và đầy bụi bặm này thì cậu không thích tí nào... Kệ.
Nghĩ là làm, cậu cởi áo nhanh chóng bước vào phòng tắm. Cố gắn xả trôi hết những cái bẩn và cái "bực" trên người đi Hắn mở cửa vào phòng thì không thấy cậu đâu. Thầm nghĩ chẳng lẽ nói đi thật hum? Cũng không cứng đầu lắm nhỉ. Chợt tiếng động trong phòng ngủ làm hắn chú ý. Nhìn về phía phòng tắm, thấy một bóng người đang ở trong. Hắn lặng yên nhìn cậu. Đẹp thật, vẻ đẹp như ma mị, vừa là thiên thần trong sáng, vừa là ma quỷ mê hoặc người khác. Có lẽ cậu không biết một điều là các bức tường trong cả căn phòng này được thay bằng kính nên tất nhiên là...cả phòng tắm cũng vậy. Lớp hơi nước bám lên da thịt thật quyến rũ, như màng sương mỏng bao lấy thân hình trần trụi trắng trẻo kia.
Hắn chăm chăm nhìn vào tấm kính, mắt như dán vào mảnh da trắng đang tràn ngập trong hơi nước. Kích thích thật.
Cười khẩy, có lẽ hắn nên thực hiện điều mà hắn "nên làm" chứ.
Sau khi tắm xong, JaeJoong cảm thấy thoải mái hơn. Các cơ bắp như được thư giãn, hơi nước làm nở các tế bào đang căng cứng ra. Trên người chỉ khoác chiếc áo choàng bông, nó dài nhưng không đủ che đậy cơ thể cậu. Đang đứng lau khô ngọn tóc ướt vì hơi nước, chợt cái giọng trầm trầm làm cậu giật thót.
-Đã tắm xong rồi ah?
Hắn đang ngồi ở chiếc ghế khuất sáng nên lúc ra cậu không nhìn thấy hắn. Tay cầm cốc rượu đã hết từ lâu, chỉ còn vài viên đá đang tan ra. Đặt chiếc cốc lên cái bàn gỗ gần đấy, hắn đứng dậy, thích thú nhìn con người đang cứng đờ vì sự xuất hiện "đặc biệt" của mình. Tiến đến gần cậu, có lẽ cậu đã kịp định thần lại mình và nói.
-Anh là "chủ tịch" YU?
-Hum... Nếu không thì ta là ai?
JaeJoong ngơ ngẩn, cái tên "sàm sỡ" công khai cậu lúc ở bữa tiệc lại là người "bao" cậu tối nay chứ? Trùng hợp nhỉ....Trùng hợp đến méo miệng.
Thấy JaeJoong không nói gì, hắn tiến đến gần lại cậu hơn. Cậu không nói gì, cũng không hề nhúc nhích. Hắn hơi cúi xuống, thì thầm trên trán cậu.
-Hum... Không phản đối sao? _ mùi hương nhẹ ngọt lại thoang thoảng qua mũi hắn.
-Chẳng phải tôi và anh đến đây vì cái này sao? _ Hơi thở mang mùi thơm xạ hương nồng ấm đang phả vào JaeJoong khiến cậu vô thức hơi rướn người lại để ngửi trọn mùi xạ hương ấy.
Đang phiêu diêu trong cái mùi thơm nồng nồng ấy thì một hơi nóng phả vào tai JaeJoong.
-Vậy...ta bắt đầu nhé.
.....Và khi chưa kịp định thần thì cả thân thể đã được đôi tay mạnh bế lên.......
Warning: HARD YA ( warn trước rồi đấy nhá! =.= )
-Ai da......
Cả thân mình bị ném xuống cái giường king size làm ga đệm xộc xệch. Đau thế. Tên này cũng là tên bạo *** hay sao mà không biết "thương hoa tiếc ngọc" ah? Chợt đôi tay bị nắm lên, hắn đang ngồi quỳ trên giường. Bàn tay nắm lấy cổ tay cậu và kéo lên trên đầu.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp nhưng vẫn lạnh lùng ngước lên, hắn nghĩ cậu bị lãnh cảm hay sao mà không chút sợ sệt nào hết. Khuôn mặt vẫn cứ ngước lên nhìn thẳng vào hắn, khiêu khích. Cứng đầu như vậy là tốt, có thể hắn sẽ thay đổi một chút vậy.
-Muốn mạnh hay nhẹ đây? _Cúi xuống mơn trớn một bên tai cậu, khiến cậu rùng mình vì nhột. Bị kích thích nhưng vẫn nói trả lại hắn.
-...Nếu anh là một tên bạo ***, thì việc tôi muốn hay không.... _ Cậu cố gắng khích bác lại hắn, nhưng vành tai cứ ướt đi bởi nước bọt hắn. Gì chứ, muốn cậu "dẫn dắt" ah? Hay chẳng lẽ....
-Hum... Chẳng lẽ anh bị yếu sinh lý ah? Ha ha... _ cậu nói tiếp, cố tình trêu chọc cho hắn ta nổi điên lên thì công việc này sẽ kết thúc sớm hơn.
-....... _ Hắn lơ đi, coi như không nghe thấy gì và tiếp tục mơn trớn vành tai. Quái lạ, cả tai cậu cũng thơm là sao? Định chọc hắn tức giận rồi "đẩy nhanh" tiến độ ah? Ha!! Không dễ đâu nhóc. Đã chơi là phải chơi đến cùng chứ....
Nhấm nháp tai cậu chán chê, hắn kéo lưỡi sang bên má cậu. Mát. Tiến đến gần đôi môi cherry khiêu khích thì
-Không được hôn tôi.
Ngẩng lên nhìn người con trai quyến rũ bên dưới mình đang...ra lệnh. Hăn hơi nhíu mày, nhưng không hỏi tại sao. Cúi xuống gần khuôn mặt xinh đẹp kia, cảm tưởng như chóp mũi cả hai chạm nhau rồi.
-Vậy... sẽ bắt đầu bắng cách khác vậy.
Nói xong hắn thô bạo xốc cậu lên, đẩy vào thành giường. Cả người JaeJoong không chịu nổi cơn đau bất chợt kêu lên.
-Aa...... Đau.......
-Giữ sức kêu đi, ta còn có cả đêm cơ mà. _ Hương gỗ trầm và xạ hương phả lên cái cổ trắng ngần của cậu khiến cậu rún mình lại. Thấy thế hắn biết cậu đã sợ rồi, liền tiện tay kéo cả hai tay cậu lên. Rút thắt lưng trói cả hai tay lên thành giường.
JaeJoong hoảng loạn, từ trước đến giờ cậu chưa gặp tên nào làm tình kiểu bạo *** như này, chúng đều chiều cậu hết mình. Người cậu bắt đầu run lên, tên này đích thị là "bạo chúa" trên giường rồi.
Đột nhiên hắn bước xuống giường, JaeJoong trân trân nhìn vào hắn. Còn hắn thong thả dưa tay gỡ từng cúc áo sơ mi ra cùng chiếc áo vest đắt tiền. Toàn bộ phần thân trên như những khối cơ rắn chắc, hoàn hảo cùng với làn da nâu đồng. Hắn đang cởi áo hay đang làm trò gì đây??
Nhận ra con mắt gắn vào mình, hắn đưa tay lên xoa cánh tay cơ bắp của mình, đầu ngón tay theo chiếc áo sơ mi vuốt nhẹ lên cơ bụng nam tính. Đầu ngón tay chạm đến cạp quần, từ tốn gỡ khuy và chậm rãi kéo zip xuống. JaeJoong những tưởng hắn sẽ nhanh chóng cởi phăng chiếc quần ra như bao tên khác nhưng không...hắn không hề cởi ra, chỉ để hờ đấy. Ánh sáng từ bên ngoài rọi vào khuôn mặt nam tính cùng thớ cơ săn chắc khiến cho vẻ đẹp đàn ông của hắn càng thêm phần. Nhìn thấy cơ bắp hắn như vậy, JaeJoong chợt thấy chán nản nhìn xuống phần bụng mình.... Mình cũng đi tập mà sao không được như vậy chứ?
Thấy cặp mắt to tròn cụp xuống. Gì đây? Ngượng sao? Hắn cười khẩy, từ từ trèo lên giường, ngồi dạng hai chân lên JaeJoong. Cậu vội ngước lên thì chỉ thấy cái điệu cười khẩy mỉa mai của hắn.
-Đừng vội. ta mới bắt đầu thôi...
Đôi tay nóng rực luồn vào trong tấm áo choàng bông, chà sát lên làn da mịn màng và mát rượi ấy. JaeJoong rụt người lại vì độ nóng của bàn tay hắn, nó đang kích thích cơ thể cậu, mơn trớn từng xentimet da thịt.
-Ha...
Đôi tay bây giờ đã được thay thế bằng đôi môi dày nóng bỏng, hắn không hôn lên làn da ấy mà cứ phả từng làn hơi nóng lên thân thể cậu. Vờn nhẹ lên làn da mềm, mùi hương nhẹ ngọt cứ quấn lấy hắn, mơ hồ. Từng tiếng kêu nhẹ vì nhột của cậu khiến hắn bùng phát lên ham muốn đầy dục tính.
-Ha...ah.... Anh.....
-Im.......Van xin đi..... _cái thân thể xinh đẹp này làm hắn bắt đầu "cứng" lên rồi, nhưng phải van xin thì trò chơi mới trở nên dâm mĩ hơn chứ.
-......... _ Không thấy tiếng cậu trả lời, hắn tạm dừng "công việc" lại, ngước lên nhìn cậu. Đôi mắt to tròn phủ sương nhìn thẳng vào hắn, không ngập ngừng, đôi môi anh đào mím chặt lại kìm nén. A, không rên ah? Cứng đầu có trình độ đấy. Nhưng hắn cũng không phải kẻ nhẹ nhàng, nhất là đối với những người cứng đầu kiểu này. Được, vậy ta sẽ bắt cậu phải rên, phải thét thì thôi.
Không do dự cầm ngay lấy ***** vật của cậu, bóp mạnh vào nó khiến đôi môi anh đào mím chặt lại, trắng bệch ra. Đôi mắt nhắm mở liên tục như muốn giảm cơn đau đang xộc lên đầu. Lớp sương phủ lên đôi mắt to đen ấy càng dày, ướt át chực bật khóc. Aaaa..... Tên khốn này.... Làm đau....đau quá....
-Thấy thế nào bé con? _ Hơi thở trầm trầm giờ hơi vẩn dục lên tiếng khiêu khích. Đau. Hắn biết chứ. Là đàn ông, hắn cũng biết hạ thể là nơi nhạy cảm nhất. Nhưng cái khuôn mặt này...... Cả cái đó trong tay hắn cũng mềm mịn là sao..... Ah, đừng trách hắn nha... Tại cơ thể cậu khiêu khích thôi....
Ra sức bóp mạnh hơi khiến cậu không thể kiềm được nữa mà bật tiếng hét. Một giọt nước mắt không kiềm được mà rơi khỏi khoé mắt. " Hức...hức...ư....ưư....." Từng tiếng nấc vang lên khe khẽ qua kẽ răng cậu. Mím chặt lại để không phát ra tiếng gì nữa, cậu biết càng kêu la thì hắn ta càng "làm" mạnh hơn. Khuôn mặt đỏ gay vì kìm nén tiếng nấc cùng cơn đau, cái cổ trắng ngần cứ không ngừng giãy giụa mong được giải thoát. Màu nâu socola của ga giường càng làm làn da men sứ ấy trắng thêm.
JaeJoong thấy dễ thở hơn khi đôi tay to nóng ấy nới lỏng cái đó ra... Qua đôi mắt nhắm hờ hơi ngập nước, cậu lờ mờ thấy hắn ngồi dậy cở chiếc áo sơ mi màu xám ra. Ngồi ngắm nhìn thành quả của mình, quả là đẹp. Cái tư thế này rất gợi tình. Phần thân dưới của hắn bắt đầu hứng lên rồi đấy. Đưa tay rút đai áo choàng ra nhưng hắn không cởi hẳn tấm áo choàng. Thân hình này phải che đậy một chút, nửa kín nửa hở mới là tuyệt đẹp. Cúi xuống đặt những cái hôn mạnh lên khuôn ngực trắng, có cả cơ bắp nữa ah. Nhưng hắn thích như thế, đó có thể là cảm thụ mới trong tình ***.
Cậu chưa kịp lấy hơi thở thì hắn đã liên tiếp đặt những cái mút, cái hôn mạnh lên khắp da thịt cậu. Cả phần trên như đang ngập tràn trong cái chất nước ướt ất của hắn. Hắn di chuyển từng cái mút, tạo thành vô số vệt nước dài lấp lánh trên khuôn ngực, tiến gần đến hai đầu nhũ nhỏ xinh. Đã nhiều năm làm "việc" rồi mà sao đầu nhũ ấy vẫn hồng hồng như còn "nguyên tem", chúng đang hơi cương lên vì những cái va chạm. Chớp ngay lấy chúng, đưa vào vòm miệng ấm nóng mà mút mát như mút viên kẹo sữa. Thơm và mềm. Sự mềm mại và mùi hương ngọt lịm khiến hắn dần mắt ý trí, lao vào "ăn" và "mút", nhưng vẫn không quên cách chơi của mình. Vẫn giữ ra sức gặm nhấm mạnh mẽ hai đầu nhũ, còn đôi tay luồn theo vòng eo thon nhỏ. Những đầu ngón tay vờn nhẹ lên bẹn khiến cậu giật mình vì cảm giác rạo rực không thể chối bỏ, bàn tay to nóng ấy lại nắm lấy ***** vật của cậu, giày vò nó một cách thô bạo chứ không hề nhẹ nhàng. Nước mắt vì đau và vì rao rực tuôn ra chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp, chưa một kẻ nào làm tình với cậu mà lại thô bạo đến dường này, cậu cảm tưởng như thân dưới bị vò nát đến không còn cảm giác nữa rồi.
-Ưưư..... Hức.... Ahhh.....ha....
-Rên lên... to lên.....
Hắn muốn nghe tiếng rên, cái thứ tiếng đầy nhục dục và tội lỗi ấy từ cái miệng xinh đẹp kia. Lúc đấy nhìn cậu sẽ như thế nào? Cực kỳ đâm **** và rẻ tiền ư? Hắn muốn nghe, nếu cậu biết điều thì hãy chiều lòng hắn đi. Nếu không....
-Như....ư thế này.....sao.....đủ.....để rê....ên..... _ Hình như hắn quên một điều. Cậu là người cứng đầu mà.
-AAAAAAAAAA...Ahhhhhhhhh.....Hức hức....aaaaa....
Cái lỗ nhỏ của cậu bị một vật cứng to đâm thẳng vào. Hắn....hắn không chuẩn bị gì... mà đã "vào" thẳng. Cơn đau ở dưới như buốt lên đỉnh đầu cậu, cơ miệng cậu không thể khép lại, đôi mắt mở to vì sock. Dầu cậu bật lên vì cơn đau xé toạc thân thể ra. Tiếng nức nở và tiếng rên như ngưng bặt hẳn chỉ còn tiếng thở ngắt nhịp.
-Ực......ư......ư.....
Hắn khẽ nhăn mày, chặt quá. Không chuẩn bị gì nên mới chật như thế này đây. Vào có được một nửa mà đã đau thế này, nhưng cái ẩm ướt bao bọc lấy lớp da bên ngoài ***** vật của hắn khiến hắn rên lên đầy khoái cảm. Mặc kệ tình trạng đau thiếu sống thiếu chết của con người bên dưới, hắn dẩy dần, vặn xoáy sao cho vào được hết cả cái. Hơi nâng đôi chân thon gọn của cậu lên, kéo nó ra hết cỡ để đẩy vào được hết bên trong. Ahhh.... cái cảm giác này.... Nó thật sung sướng.....và thoả mãn nữa.
-Tên.....khốn.....anh....anh.....
Ah!! lúc này mà cậu vẫn lên miệng chửi hắn. Những con đàn bà khác van xin hắn, yêu chiều hắn mà hắn còn không nhẹ nhàng. Cậu thật giỏi khiêu khích hắn mà.
Không chờ để cậu thích nghi, hắn thô bạo nâng người cậu lên rồi đẩy thật mạnh vào bên trong. Bên trong co bóp chặt lớp da bên ngoài cái đó khiến sự điên cuồng và bạo *** của hắn tăng lên. Những nhịp đẩy mạnh mang cảm giác vừa đau vừa khoái cảm. Sự chà sát lớp da bên trong khiến cái của hắn càng cứng hơn. Thoả mãn nhìn cái cắn môi của thân thể bên dưới nay chuyển thành cái thết đau đớn tột cùng.
-AH.....AH.....AH....AH.....AH.....AH....AH.....AH....AH...AH....AH....
-Hét lên đi.....To lên nữa..... _ cúi xuống phả từng tiếng nói gợi tình đứt quãng vào tai cậu, nghe có vẻ dịu dàng lắm nhưng bên dưới vẫn xuyên qua thật mạnh khiến người cậu cứ nẩy lên trên. Chiếc áo choàng không được cởi ra hết đang cọ xát da cậu cùng thành giường khiến lưng cậu rát buốt. Hắn cũng không thèm để ý đến chiếc quần âu vẫn còn trên người mà vẫn tiếp tục đẩy.... Đẩy thật mạnh.... Thật tàn bạo.....
Cả thân người cứ lắc lư bên này bên kia theo từng cái xuyên xỏ mạnh mẽ. Mồ hôi và nước mắt vì đâu đầm đìa khiến người cậu như chiếc kem trắng đang tan chảy. Sao....hắn lâu tới vậy?
Bỗng phần thân dưới bắt đầu giật giật, cái của hắn bên trong cậu đang cứng lên .... Vậy là cậu sắp được "thoát"....
Nhưng có lẽ cậu nghĩ hơi sớm.
Rút mạnh ***** vật ra khỏi cái lỗ bây giờ đang sưng tấy và chảy máu vì sự thô bạo của hắn. Lật cái thân thể "tàn tạ" và rũ rượi ở trên giường lên, đặt cậu nằm sấp xuống. Cái lưng đỏ tấy vì sự ma sát đang hiện ra trước mắt hắn. Cậu ngạc nhiên vì sự thay đổi "sắp xếp" này, chưa kịp ngước lên nhìn hắn thì hơi nóng mùi gỗ nồng lại vang bên tai. Trầm đục hơn bình thường vì dục tính...
-Chưa kết thúc sớm vậy đâu....
Và sau đó bên trên chuyển động mút mát cái cổ còn bên dưới đâm thẳng vào cậu. Những nhịp đẩy mạnh bạo tiếp tục chuyển động......
....Cho đến khi cậu lơ mơ ngất đi khi hắn ra bên trong cậu. Cái chất tinh dịch như mạng nhên, lan ra từng ngõ ngách bên trong cơ thể cậu. Nhìn cơ thể mềm oạt vì mấy lần xuất liền, hăn cúi xuống thì thào thoả mãn...
-Bé ngon lắm....
Nhục..... Đó là những gì còn sót lại trong tâm trí của cậu trước khi ngất lịm đi trong cái đau xé người.
.
.
.
.
.
.
End CHAP 2
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro