Ngoại truyện 3. Nhung nhớ (Warning 18+)

Tiếng nước chảy trong phòng tắm ngắt quãng rồi dừng hẳn, trả lại không gian tĩnh lặng cho căn. Sangwon quấn chiếc khăn bông trắng ngang hông, tay còn lại dùng một chiếc khăn nhỏ lau mái tóc còn đang ướt sũng nước. Hơi nước nóng từ phòng tắm theo cậu tràn ra ngoài, quyện vào không khí lành lạnh của điều hòa tạo nên một màn sương mỏng manh, mờ ảo.

Cạch.

Cánh cửa phòng tắm mở ra. Sangwon vừa định bước đến tủ quần áo thì bước chân chợt khựng lại. Trên chiếc giường nhỏ sát tường, một bóng người quen thuộc đang ngồi đó, lưng tựa vào thành giường, ánh mắt trầm đục dán chặt lên người cậu.

Là Leo.

Anh đến từ bao giờ? Sangwon không hề hay biết. Cậu chỉ biết lúc này, ánh mắt của Leo không giống ngày thường. Nó tối sẫm, sâu hun hút như vực thẳm và rực lên một ngọn lửa khao khát trần trụi mà anh không buồn che giấu.

"Trễ rồi còn sang đây tìm em sao?"

Lời chưa dứt, Leo đã vươn tay ra. Chẳng cần một lời giải thích, lực đạo mạnh mẽ từ cánh tay rắn rỏi ấy kéo mạnh Sangwon về phía mình. Cậu khẽ kêu lên một tiếng kinh ngạc, cả thân người mất đà ngã nhào vào lòng anh.

Không để cậu kịp định thần, Leo đã xoay người, để Sangwon ngồi hẳn lên đùi mình, hai chân cậu tách ra hai bên hông anh trong tư thế ám muội nhất. Khoảng cách bị xóa nhòa trong tích tắc.

"Anh làm gì thế" Sangwon đỏ mặt, hai tay theo phản xạ đặt lên vai Leo để giữ thăng bằng, cảm nhận rõ cơ bắp dưới lớp áo thun mỏng của anh đang căng cứng.

Leo không trả lời. Anh vùi mặt vào hõm cổ Sangwon, nơi những giọt nước còn chưa kịp lau khô đang trượt dài trên làn da trắng sứ. Anh tham lam hít một hơi thật sâu, như kẻ bộ hành trên sa mạc tìm thấy nguồn nước mát lành. Mùi sữa tắm hương cam ngọt dịu hòa quyện với mùi da thịt nồng ấm đặc trưng của Sangwon tạo nên một thứ hương gây nghiện khiến lý trí Leo chao đảo.

"Nhớ em..." Giọng Leo khàn đặc, trầm thấp vang lên bên tai cậu, mang theo hơi thở nóng rực phả vào làn da mỏng manh khiến Sangwon rùng mình.

Đầu mũi anh trượt dọc theo đường gân cổ, cọ xát nhẹ nhàng nhưng đầy khiêu khích. Đôi môi anh lướt qua xương quai xanh, để lại những dấu hôn vụn vặt, ướt át, đánh dấu chủ quyền lên từng tấc da thịt.

Sangwon run rẩy, ngón tay bấu chặt vào vai áo anh, hơi thở bắt đầu trở nên dồn dập. Sự va chạm da thịt trần trụi khiến cả người cậu nóng ran như đang bị thiêu đốt. Cậu cảm nhận được bàn tay to lớn của anh đang đặt nơi eo mình, vuốt ve tấm lưng trần ẩm ướt, mỗi nơi ngón tay anh lướt qua đều để lại những luồng điện tê dại chạy dọc sống lưng.

"Lee Leo... đừng... tóc em còn ướt..." Sangwon yếu ớt phản kháng, nhưng âm thanh phát ra lại nghe như tiếng rên rỉ ngọt ngào.

"Kệ nó" anh ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy xoáy sâu vào mắt cậu, đầy sự chiếm hữu. "Anh không đợi được nữa. Em có biết anh đã nhớ em đến phát điên không?"

Nói rồi, anh không cho Sangwon cơ hội trả lời. Bàn tay đang đặt ở eo siết chặt lại, kéo sát cơ thể trần trụi của cậu dán chặt vào lồng ngực mình. Leo chiếm lấy đôi môi cậu bằng một nụ hôn cuồng nhiệt và áp đảo.

Nụ hôn không hề dịu dàng, nó mang theo sự nhớ nhung điên cuồng và d dục vọng dồn nén. Đầu lưỡi anh cạy mở hàm răng cậu, luồn sâu vào trong, quấn quýt lấy lưỡi cậu, mút mát, trêu đùa, rút cạn mọi dưỡng khí của Sangwon.

Căn phòng như nóng lên hừng hực. Tiếng hít thở nặng nề, tiếng môi lưỡi va chạm vang lên trong không gian tĩnh mịch càng làm tăng thêm sự kích thích. Sangwon cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, mọi giác quan đều bị anh lấp đầy. Cậu buông lỏng sự phòng bị, vòng tay ôm chặt lấy cổ anh, vụng về đáp trả lại nụ hôn nồng cháy ấy.

Chiếc khăn tắm quấn ngang hông lỏng lẻo dường như đã trở thành vật thừa thãi. Bàn tay Leo bắt đầu di chuyển xuống dưới, lần tìm vào những nơi tư mật, khiến Sangwon không kìm được mà bật ra một tiếng nức nở ngay trong nụ hôn...

Dưới sự ma sát không ngừng của hai cơ thể, cuối cùng chiếc khăn kia cũng chịu thua mà trượt hẳn xuống, rơi lặng lẽ xuống sàn nhà trống trãi. Giờ đây, giữa hai người không còn bất cứ vật cản nào, ngoại trừ lớp quần áo chỉnh tề đến chướng mắt trên người Lee Leo.

Anh dứt khỏi đôi môi đã sưng đỏ của Sangwon, để lại một sợi chỉ bạc mờ ám kết nối giữa hai người rồi nhanh chóng đứt đoạn. Anh thở hắt ra, trán tựa vào trán cậu, ánh mắt tối sầm nhìn xuống cơ thể tuyệt đẹp đang phơi bày trước mắt mình. Làn da Sangwon dưới ánh đèn vàng vọt ánh lên sắc hồng quyến rũ, lấm tấm những giọt nước chưa khô, mời gọi đến điên dại.

"Nực quá đi..." Sangwon rên rỉ khe khẽ, bàn tay cậu vô thức luồn vào mái tóc cắt ngắn của Leo, kéo nhẹ như muốn giục giã, lại như muốn níu giữ. Sự cọ xát của vải áo thun thô ráp lên ngực trần nhạy cảm khiến cậu vừa khó chịu lại vừa kích thích.

Hiểu ý em người yêu, anh nhếch mép cười, một nụ cười đầy tà mị, mê hoặc. Anh buông một tay đang đỡ eo cậu ra, nhanh chóng cởi phăng chiếc áo thun mỏng dính

Soạt.

Chiếc áo bị ném trượt xuống sàn, để lộ vòm ngực rắn chắc và những đường cơ bụng săn lại vì dục vọng đang kìm nén. Leo không chần chừ nữa, anh cúi xuống, không hôn môi mà cắn nhẹ lên đầu ngực đang dựng đứng của Sangwon.

"Aaa... anh à..."

Sangwon cong người lại, tiếng thét nghẹn trong cổ họng. Một luồng điện tê dại chạy thẳng từ ngực xuống bụng dưới, khiến ngón chân cậu co quắp. Cảm giác ướt át, nóng rực từ khoang miệng Leo bao trùm lấy điểm nhạy cảm ấy, day dứt, trêu đùa không buông tha.

Bàn tay to lớn của anh trượt dọc theo đường cong của eo, vuốt ve làn da mát lạnh rồi dừng lại ở cặp đùi thon gọn, tách chúng rộng ra hơn nữa. Anh dùng sức ép người tới, đè Sangwon ngã xuống đệm giường êm ái.

Tầm nhìn của Sangwon chao đảo, trần nhà xoay vòng rồi thay thế bằng khuôn mặt anh tuấn đầy mồ hôi của Leo. Sức nặng của cơ thể anh đè lên cậu đem lại cảm giác an toàn và sự áp bức đầy mê hoặc.

Leo chống hai tay bên đầu Sangwon, nhốt cậu hoàn toàn dưới thân mình. Anh cúi xuống, hôn lên mi mắt đang run rẩy, rồi trượt xuống sống mũi, gò má, thì thầm bằng chất giọng khàn đục đầy dục tính:

"Em đẹp lắm, Sangwon... Đẹp đến mức anh muốn nuốt chửng em ngay lập tức."

Lời nói trần trụi ấy như dầu đổ thêm vào lửa. Sangwon xấu hổ nhắm chặt mắt, nhưng cơ thể lại thành thật mà quấn lấy anh. Cậu chủ động nâng hông, cọ sát phần tư mật của mình vào đũng quần âu vẫn còn nguyên vẹn của Leo, tạo nên một sự ma sát đầy ám muội.

Hành động khiêu khích vụng về ấy đã đánh đứt sợi dây lý trí cuối cùng của Leo.

Anh gầm nhẹ một tiếng trong cổ họng, cúi xuống ngậm lấy vành tai đỏ bừng của cậu, tay phải lần mò xuống phía dưới, chạm trực tiếp vào nơi đang khao khát được vỗ về. Sangwon giật bắn người, hơi thở vỡ vụn thành từng mảnh.

"Thả lỏng nào..." Leo dỗ dành, nhưng động tác tay lại nhanh và mạnh bạo, tuốt lộng đầy kỹ thuật khiến Sangwon chỉ biết há miệng thở dốc, hai tay bấu chặt vào tấm ga trải giường đến nhăn nhúm.

Không gian trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề, tiếng da thịt va chạm ướt át và tiếng rên rỉ ngọt ngào bị nuốt trọn bởi những nụ hôn sâu.

Đến khi cậu ra lần đầu tiên, Leo mới thực sự gạt đi những gì còn sót lại trên người mình, Lần nữa vồ lấy cậu. Không cho phép em người yêu được nghỉ ngơi.

Sự va chạm nóng hổi từ vật lớn bên dưới khiến Sangwon lần nữa hưng phấn, cả người run lên. Hô hấp ngày càng khó khăn đến mức cậu tưởng chừng như mình sẽ phải ngất đi mất.

Nhân lúc người bên dưới đang mơ hồ, không tập trung. Leo nắm lấy tay Sangwon khóa chặt trên đầu, trực tiếp đẩy hông vào thật mạnh để Sangwon giật thót cả người, cơ thể cong lên càng làm nó chạm mạnh mẽ hơn vào điểm nhạy cảm nhất.

Anh được thế liền chậm rãi đưa đẩy khiến Sangwon bật lên tiếng nức nở "Xin... xin anh...đấy"

"Bé con xin gì nào?"

"Đừng...ưm"

"Hửm? Sao cơ?"

"Dừng... lại... đi"

Lee Leo bị âm thanh rên rỉ kia làm phát điên lên, còn cố ý trêu đùa người bên dưới "Ồ, ra là muốn nữa, đừng dừng lại sao?". Miệng nói nhưng hông lại tăng tốc, nhanh chóng đưa cả hai lên cao trào.

Anh gầm một tiếng đầy thỏa mãn, xả hết ra bên trong cậu.

Sangwon bị vắt kiệt đến ngất đi. Leo thấy thế nên mủi lòng tha cho cậu. 

Anh chậm rãi lấy nó ra khỏi người Sangwon, rồi đi lấy nước ấm nhẹ nhàng lau đi dấu vết hoang ái vừa rồi, cẩn thận mở tủ lấy quần áo mặc lại cho cậu. Rồi cũng nằm xuống ôm người đẹp mà thiếp đi. 

---

Yuu ngượng quá đi... Tự viết xong tự ngượng \(≧▽≦)/

Trong một ngày viết 2 chương H+ , cái này với bên Hơn là bạn (tui viết hoàn văn lun rồi mà chưa up lên hết)

Còn fic này là Longfic mà. Dài thường thượt. Sợ mụi ng nản thôi :((

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro