Chap 2

Tiết học đầu tiên Ryan chăm chú nghe giáo viên nói về những hình thức kinh doanh của các công ty lớn,những cách mà họ vận dụng khi cạnh tranh nhau,..Tiết học trôi qua khá tốt đẹp,nhưng vẫn có điều làm Ryan bực mình.

-Alex này._Ryan

-What???_Alex

-Sao cái tên William cứ ngủ hoài vậy,bộ cậu ta đội sổ hả???_Ryan

-OGM,ai nói với cậu vậy???_Alex

-Thì tại mình thấy cậu ta ngủ không à,đâu có học gì đâu._Ryan

-Hihi,vì cậu mới đến nên chưa biết,William học rất giỏi đấy._Alex

-Vậy cậu ta hạng mấy vậy?Hạng 15 không?_Ryan

-Không_Alex

-Hihi,vậy chắc 25 rồi_Ryan cười mãn nguyện

-Cũng không luôn,cậu ấy hạng 1 đấy_Alex

-Hihi,hạng 1….hả..hạng 1._Ryan 

-Đúng vậy,nhất toàn ban đấy_Alex

-Cậu không đùa chứ?_Ryan

-Không đâu,cậu có thể hỏi mọi người mà_Alex

-Vậy là thật à_Ryan “thất vọng tràn trề”

_________Ryan pov’s________

Cậu ta ngủ tối ngày mà được hạng 1 sao ta,kì vậy ta???

__________end pov’s________

-Kì lạ thiệt,không lẽ cậu ta là siêu nhân,aigoo,làm gì có chuyện đó được_Ryan bắt đầu ngồi “tự kỉ”

Ryan ngồi đó suy nghĩ ra hàng tá lí do William được hạng 1,nào là quay cóp,nào là xem tài liệu,nào là nhìn người khác,...Ryan vẫn cứ ngồi đó mà suy nghĩ mà chẳng hề biết là cái người ngồi ở phía sau gục mặt xuống bàn ngủ nãy giờ lại đang nở 1 nụ cười chỉ vì câu chuyện của 2 cô gái ở trên

-Sao?Cô không tin à

-OGM,Cậu làm tôi hết hồn_Ryan

-Chắc đang nói xấu tôi nên mới yếu tim đến vậy phải không_William

-Ai..ai thèm nói..nói xấu cậu chứ_Ryan

-Ồ vậy sao,vậy cô không tin tôi hạng 1 à_William

-Cái đó thì khó tin thật_Ryan

-Khó tin nhưng là sự thật_William

-Aigoo,đây là loại người gì vậy trời (Tiếng Hàn)_Ryan

-Là người chứ người gì (Tiếng Hàn luôn)_William

-Omô!cậu biết tiếng hàn à (Lại tiếng Hàn)_Ryan

-Vậy nên mới hạng 1 (Tiếng Anh lại)_William

-Yah!sao cậu kím chuyện với tôi hoài thế,mà sao cậu biết,nãy giờ tôi toàn thấy cậu ngủ thôi mà._Ryan

-Vậy mới hay,thôi tin hay không cũng được,chào_William

Cứ như thế William bước đi trong sự kinh ngạc của mọi người.1 William lạnh lùng,ít cười,ít nói với người khác mà hôm nay lại có thể đấu khẩu với cô bạn chỉ mới vào lớp được 1 buổi học,mặc dù cuộc đấu khẩu chỉ xảy ra trong đôi lát nhưng điều này cũng đủ khiến cho mọi người “đơ toàn tập”

-Người gì đâu mà vô duyên.Đồ đáng ghét_Ryan

-Ryan này_Alex

-Có chuyện gì không??_Ryan

-Cậu với William có quan hệ gì vậy?

-Quan hệ gì là quan hệ gì??_Ryan

-Thì có cái gì đặc biệt không ấy._Alex

-No no no no,mình và tên ấy có gì đâu,mà sao cậu hỏi vậy??_Ryan

-Vì mình thấy đây là lần đầu tiên cậu ấy nói nhiều như vậy_Alex

-Hả,lần đầu tiên hả_Ryan

-Ừ,cậu là người đầu tiên nói với cậu ấy như vậy đấy.Hâm mộ cậu quá đi_Alex ôm lấy Ryan

-Alex,buông mình ra,mình sắp nghẹt thở rồi_Ryan đánh nhẹ vào người của Alex

-À,sorry,mình hơi phấn khích,hihi_Alex

-Thiệt là hết nói_Ryan

____________Ryan pov’s____________

Mình là người đầu tiên nói chuyện với cậu ta như vậy ư?

____________end pov’s_____________

Lại nói đến William,tin cậu nói chuyện với Ryan được lan truyền với vận tốc ánh sáng,cậu chỉ mới đi tới bãi giữ xe là đã nghe rôm rã nhiều lời bàn tán.

-Ê,nghe nói anh William nói chuyện thân mật với nhỏ mới chuyển vào lớp à._NS1

-Ừ,tao cũng nghe vậy,mà nghe nói nhỏ đó đẹp lắm_NS2

-Nghe đâu là ở Hàn Quốc qua đây_NS3

-Mà bộ nhỏ đó đẹp lắm hả mậy?_NS4

-Ừ không sai đâu,tao mới qua coi nè._NS1

-Huhu,tình yêu của em tại sao lại như vậy_NS1,2,3,4

Đến bãi đỗ xe,William chợt có 1 nụ cười nhẹ,anh cũng không biết tại sao lại có thể nói chuyện với Ryan 1 cách tự nhiên như vậy.Đã lâu lắm rồi anh không có được cảm giác thoải mái đến như vậy.Đây là lần thứ hai anh gặp lại cô,lần thứ nhất là trong chuyến về thăm Hàn Quốc,quê hương của mình.William tuy sống ở đây từ nhỏ,nhưng ba mẹ anh đều là người hàn chính gốc,nên việc anh biết tiếng Hàn cũng không phải chuyện lạ.Anh gặp cô trong đợt đến thăm nhà trẻ mồ côi mà ba anh xây dựng,lúc đó cô cùng T-Ara và Infinite đang chơi đùa vui vẻ với bọn trẻ,cô mang lại cho anh một cảm giác rất kì lạ,rất gần gũi và ấm áp.Cứ ngỡ là sẽ không còn gặp lại nhau,nhưng không ngờ hôm nay cô lại xuất hiện ở đây,ở trước mặt anh,lại còn cãi nhau nữa chứ,cái cảm giác khi xưa lại trở lại,gần gũi và ấm áp.

________William pov’s_______

Park Ji Yeon,anh lại gặp được em rồi.

__________end pov’s________

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro