Chap 29
Chuông điện thoại vang lên phá tan cái không gian yên tĩnh của buổi sáng sớm.Chủ nhân của chiếc điện thoại ấy vẫn còn ngon giấc trên giường trắng êm ái mặc cho chiếc điện thoại rung lên liên tục.Nhưng cuối cùng cô vẫn phải chồm người lên lấy chiếc điện thoại và nghe lấy
- Anyoung_Ji nói bằng giọng ngáy ngủ
- Yah!Thức dậy được rồi đấy_Đầu dây bên kia hét lên
- Unnie à,em chỉ mới ngủ có 4h thôi mà_Ji ngáp,quả thật là tối hôm qua cô chỉ mãi suy nghĩ đến hơn 3h sáng mới chợp mắt được
- Hazzz,lại suy nghĩ linh tinh rồi_HyoMin
- Mà sao unnie gọi em sớm thế_Ji bước xuống giường đi làm vệ sinh cá nhân
- Rủ em tối nay đi đến quán bar mới mở của Min Ho
- Wea?Bar nữa à.Min Ho oppa của SHINee phải không_Ji mơ màng nhớ lại
- Ừ,có vẻ trí nhớ em tốt hơn rồi đó_Min cười hà hà
- Mà em lỡ hẹn đi với Sulli rồi
Ji vừa làm VSCN vừa cầm điện thoại tám với HyoMin,bỗng cô có một ý nghĩ.Chạy qua phòng Sulli và đánh thức cô nàng dậy
- Sulli,Sulli,dậy dậy_Kéo chăn của Sulli ra
- Unnie cho em 5p nữa_Sulli kéo ngược lại
- Unnie hỏi em này,người bạn rủ em đi bar là ai vậy
- Là..là..khò khò khò
- Yah!Mau thức dậy trả lời unnie đi_Ji Yeon phóng thẳng tới đạp Sulli một phát
Sulli từ trên giường té xuống cái rầm nhưng vẫn mắt nhắm mắt mở lại mò lên giường mà nằm,cuộn tròn trong chiếc trăn trắng.Miệng thì trả lời nhưng mắt đã nhắm lại từ khi nào
- Tên..Min Ho gì đó unnie
Ji Yeon nở nụ cười,đúng như cô đoán.Cùng một địa điểm thì dễ dàng thôi.Bỏ ra ngoài để mặc cho Sulli nằm ngáy khò khò.Lại tiếp tục nói chuyện với HyoMin.Và thế là cả 3 nàng rủ nhau đi bar
Và tối hôm đó,sau khoảng hơn 1 tiếng đồng hồ năn nỉ cầu xin thì Sulli đã được NichKhun thả cho đi với 2 nàng.Phải nói là anh không muốn Sulli đến đó,nơi đó không tốt cho cô và anh là người biết rõ điều đó nhất bởi vì anh cũng từng là một tay chơi khét tiếng ở các club,bar,..Cả 3 được Eun Jung hộ tống đi sau khi nhận được điện thoại của Ji Yeon.Lúc hay được tin của Ji Yeon,cô vội phóng xe đến nhà Khun để gặp được Ji Yeon..Chị em gặp nhau lại là nụ cười và nước mắt.Nhưng hôm nay hứa hẹn là sẽ có nhiều chuyện bất ngờ đối với Ji Yeon.
- Woa,nhiều xe thật.Nhiều người đẹp trai quá đi_Sulli chầm chồ
- Hì,tất nhiên rồi,đây là quán bar của idol mà_Jung từ tốn giải thích
- Wea?Bar Idol???_Sulli không hiểu
- Để unnie giải thích cho.Quán bar này được mở cho các idol giải trí mà không lo sợ bị vướn vào các scandal vớ vẩn.Và người mở nó là Min Ho_Min
- Anh ta là idol sao?Sao có thể cơ chứ.Vậy sao các unnie lại đến đây?
- Có lẽ đã quên giới thiệu với em nhỉ.Tuy không còn là idol nữa.Nhưng xin giới thiệu tụi chị là T-ara_Ji Yeon lúc này mới khoác vai Jung và Min lên tiếng
Lúc này Sulli mới há hốc mồm ngạc nhiên.Lúc trước cô chỉ sống ở Mĩ nên không hề biết đến Kpop,mà cô cũng không quan tâm âm nhạc là mấy.Những cái tên như BigBang,SNSD,SJ,T-ara,Shinee… cô cũng đã nghe nhiều nhưng cũng không để ý.Nên giờ đây mới ngạc nhiên như vậy.
- Thôi vào đi,có người đang đợi chúng ta đấy Ji Yeon_Jung nói rồi kéo cả đám vào
Tiếng nhạc xập xìn,sôi động ập ra khi các cô mở cửa vào.Không gian ở đây hoàn toàn khác với bên ngoài,thật tuyệt vời.Những người đang nhún nhảy dưới kia toàn là những người nổi tiếng và họ thật tuyệt.Kéo cả đám đi qua một góc của quán.Jung và Min bỗng cùng la lên
- Ngạc nhiên chưa !!!
Đến lượt Ji Yeon há hốc mồm,vui mừng đến nỗi rơi nước mắt.Cô chạy lại ôm chầm những người đó
- Unnie,em nhớ mấy unnie lắm
Trước mặt cô bây giờ là 6 con người mà cô yêu thương nhất.6 người mà cô xem như chị em ruột của mình lại đang tập trung ở đây
- Hey,lâu rồi không gặp_Ram,So,Ri,Hwa đồng thanh
- Em nhớ các unnie lắm đấy_Ji Yeon phụng phụi
Rồi cả đám nhập lại tám rôn rả,đã lâu rồi không tụ hợp lại đông đủ như thế này.Chỉ vắng đi 2 maknae do quá bận bịu với công việc.Min Ho từ đâu bước tới
- Hello các unnie_Min Ho nháy mắt với cả đám
- Ồ chào ông chủ_So Yeon chọc
- Quá vui ấy chứ_Qri
- Oppa dạo này đẹp trai quá ý_Ji và Hwa chọc tiếp
Khi cả đám hùa vào trêu chọc Min Ho thì có một người chỉ ngồi nhìn cậu đầy nghi ngờ.Ánh mắt nảy lửa
“Anh ta như vậy mà là idol sao.Mà sao lúc này anh ta đẹp trai thế”_Sulli pov’s
Do mãi suy nghĩ mà Sulli không hề biết MinHo đã đứng cạnh mình lúc nào.Quay qua thấy cái mặt ấy cô giật mình làm rớt cả ly nước.Còn mấy người kia nhìn 2 người xù xì to nhỏ rồi cười khúc khích.
Lúc này không khí trong quán càng sôi động hơn nữa.Cùng lúc đó,Hyun Ah tung tăng bước vào và không quen kéo theo một người
- Oppa đi nhanh đi,trễ rồi
- Yah!Em phiền quá
William nhăn nhó miễn cưỡng đi theo.Đang định ở nhà nghỉ ngơi thì bị con nhóc này lôi đến đây với lí do cho anh đỡ buồn.Mà anh cũng đồng ý đi theo cô đến đây để tránh những cái phiền phức mà Krys đem lại
- Hế hế,dance nào_Hyun Ah bỏ ông anh mình dzọt mất
Cô nàng vội chạy đến với người yêu chính là Hyun Seung với mái tóc đỏ rực đang đứng chờ cô ở trên sàn nhảy.Và tất nhiên màn biểu diễn của 2 người càng đốt nóng hơn cái không khí ở nơi này với “Trouble Maker”
Ngồi với ly rượu trên tay,nhìn cô em gái đang cháy hết mình cùng vũ đạo mà bỏ bê ông anh này anh chỉ lắc đầu.Còn bên kia thì ngược lại
- 2 con người này lúc nào cũng vậy_Min
- Haha,ai bảo chúng là “Trouble Maker” cơ chứ_Ram nhâm nhi ly nước của mình
- Lâu rồi không gặp Hyun Ah,chút chọc cậu ấy mới được_Ji Yeon nhìn qua cả đám cười nghịch
Màn biểu diễn kết thúc cả 2 bước xuống sàn nhảy.Vừa xuống Hyun Ah đã giật nảy mình vì có một cái đầu bỗng dưng xuất hiện trước mặt cô tóc tai bù xù
- Áááááááááááááá bớ bà con ma ma ma_Hyun Ah nhảy lên tới cổ Hyun Seung mà hét lên
- Ma đâu,mình nè_Ji Yeon vuốt lại tóc rồi cười ha hả
Há hốc mồn,vẫn không chịu nhảy xuống mà cứ ngồi ì trên ấy mà nhìn Ji Yeon.Đến khi anh chàng chịu không nổi nên cô mới chịu xuống.Bước lại đánh nhẹ lên mặt Ji Yeon
- Yahhhhh sao đánh mình_Ôm mặt bùng nổ
- ….._Mắt chớp chớp
HyoMin vội kéo Hyun Ah đi lại một góc và giải thích cho cô nàng hiểu.Sốc nặng đến không nói được gì.Hyun Ah bèn chạy đi tìm William
Quay trở lại với Sulli và MinHo,vẫn không ngừng cãi vả nhau,thỉnh thoảng Sulli còn đánh bốp bốp vào người Min Ho.Các nàng thấy vậy liền rút quân
- E hèm,mấy unnie đi nhảy đây,em ở đây với Min Ho tí nhá
Ji Yeon nháy mắt với Min Ho rồi cùng mấy nàng dzọt lẹ.Sulli nhìn theo ấm ức,các nàng rủ nhau lên sàn nhảy.Điệu nhạc Lovey Dovey vang lên làm bùng nổ cả quán,các cô bắt đầu nhảy,nhiệt độ trong quán càng nóng lên nữa.Ai cũng hoà mình vào điệu nhạc náo nhiệt,sôi động.Tuy đã không nhảy đã lâu nhưng không ai quên được điệu nhảy này.Cả 7 con người kết hợp với nhau đầy ăn ý.
Dưới kia lúc này đang có một con người nhìn cô,ánh mắt đầy vui mừng và xúc động.Cô đã trở về rồi.Nhưng Hyun Ah lại nhìn anh buồn bã.Bài nhảy kết thúc,cả 7 con người trở về chỗ của mình.Lúc này Sulli và Min Ho vẫn tiếp tục cãi nhau
- A,mệt quá_Qri
- Đúng là mình già thật rồi_Ram nói với Qri
- Hahaha,các unnie cũng chưa già lắm mà_Min
Anh bước lại,nhưng lại ngập ngừng trước cô.Anh sợ đay chỉ là một giấc mơ,khi tỉnh dậy cô sẽ lại biến mất.
- Ji Yeon
Cả đám quay lại nhìn,Hyun Ah đang đứng sau lưng một chàng trai rất là đẹp trai đang nhìn Ji Yeon.Eun Jung và HyoMin cũng cùng tâm trạng như Hyun Ah vậy,hồi hộp và chờ đợi kết quả.
- Á,Hyun Ah.Mình nhớ cậu lắm_Ji Yeon chạy đến ôm chầm lấy Hyun Ah.Và cả Hyun Ah cũng ôm chặt Ji
- Mình cũng nhớ cậu_Giọng nói thoáng buồn
Giờ đây mới chính là giây phút quan trọng nhất.Cô nhìn anh,ánh mắt bất ngờ của cô khiến mọi người đều im lặng chờ đợi.Cả mấy con người không hiểu chuyện gì kia cũng ngoan ngoãn rồi im lặng.
- Sợi..sợi dây…chuyền ấy
Ji Yeon lắp bắp nói thì thầm đủ để Eun Jung và HyoMin nghe được.Cô nhìn vào sợi dây đang đeo trên cổ của anh,ánh mắt đã thay đổi.Cô vẫn nhìn anh như một người xa lạ,nhưng có một cái gì đó kì lạ trong người cô.Đầu cô bỗng nhói lên,ánh mắt nhìn anh cũng dần thay đổi.Mồ hôi trên trán cô cũng tuôn ra không ngừng.HyoMin định đến xem cô như thế nào thì bị Eun Jung ngăn lại.Ôm đầu mình để giảm bớt cái cơn đau kia,Một giọt nước mắt khẽ rơi,nhưng chỉ có ba người con gái thấy được.Lòng họ khẽ đau,xót cho đôi trai gái này.Anh vẫn đứng đó,lúc này anh đã thật sự tin cô đã trở về bên anh.Kéo cô vào lòng anh ôm chặt cô lại như thể sợ là nếu buông ra cô sẽ lại rời xa anh một lần nữa
Cả đám lại há hốc mồm,hôm nay về chắc chắn phải đi chỉnh lại hàm của mình vì quá nhiều điều bất ngờ xảy ra.Nhưng
- Xin lỗi,anh buông tôi ra_Ji Yeon nói bằng giọng lạnh lùng
- Không,anh biết là em vẫn còn giận.Anh xin lỗi_William nhất quyết không buông
- Anh đang nói gì vậy,giận cái gì?Anh là ai?Ta quen nhau sao
Câu nói của Ji Yeon khiến anh sững sờ,2 tay cũng nới ra.Thấy vậy cô liền đẩy anh ra.Cả 3 người kia điều nhìn họ mà đau lòng
- Anh là ai?_Cô hỏi và nhìn anh không một chút cảm xúc
- Em nói cái gì vậy.Em đừng đùa anh nữa Ji Yeon à_William nắm chặt lấy tay cô
- Yah!Buông tôi ra,tôi không quen anh_Ji Yeon cố gắng thoát khỏi tay anh nhưng không được.
- Anh biết em đang đùa với anh mà.Mọi chuyện không phải như em đã thấy đâu,chỉ là hiểu lầm thôi_Anh cố gắng giải thích cho cô
Nhưng đáp lại anh chỉ là sự hững hờ của cô,tay cô đã đỏ lên vì anh nắm quá chặt.Nhìn anh không một chút cảm xúc nào khiến trái tim anh như muốn vỡ tung
- Tôi bảo anh bỏ tay tôi ra,nếu không đừng trách tôi_Ji Yeon rằn lên từng tiếng
Nhưng anh vẫn không nghe,dù cô có nói gì thì anh cũng sẽ không buông tay cô một lần nào nữa đâu.Bỗng cô đứng thẳng người lại,lùi ra sau một tí và…
“BỐP”
Cái âm thanh ấy vang lên khiến mọi người chú ý,anh đã phải bỏ tay cô ra.Thật không thể ngờ là cô có dùng chân đá thẳng vào mặt anh để khiến cho anh phải bỏ tay cô ra và ôm mặt của mình.Cả đám “Úi” lên một tiếng vì tội nghiệp cho William
- Tôi đã cảnh cáo anh rồi mà.
Ji Yeon nói xong rồi tỉnh bơ đi lại chỗ đám kia đang ngồi trong khi cả đám vẫn còn như tượng đá.
- Nè nè,bộ bạn trai em à_So Yeon tinh ý đã đoán ra được phần nào nhưng vẫn cố hỏi Ji Yeon
- Không,em không quen anh ta_Ji Yeon cầm ly rượu lên uống một hơi
- Á rượu đó mạnh lắm đấy_Ri la lên vội giật lại ly rượu trên tay cô
- Vậy mà còn bảo không sao_So Yeon cũng la lên và ngăn cô lấy ly rượu khác
- Em không sao thật mà unnie_Ji Yeon vẫn cố gắng giải thích,nụ cười vẫn nở trên môi của cô
- À,nó không sao đâu,chắc là mệt quá.Để em đưa nó về_HyoMin vội chạy lại
- Mấy unnie chơi vui vẻ nhá,bọn em về trước.Hôm nào chúng mình lại gặp_Eun Jung nhanh chóng chào tạm biệt mọi người
- Bye bye mấy unnie nhá,em yêu mọi người_Ji Yeon nháy mắt tạm biệt
Ji Yeon nói xong rồi kéo cả 3 người kia về,Hyun Ah bèn chạy lại xem xét anh mình xoa xoa cái khuôn mặt điển trai tội nghiệp kia.Anh như vẫn chưa tin được những gì đã diễn ra.Cô đá thẳng vào mặt anh ư
- Oppa à,về thôi.Em sẽ giải thích anh sau.
Cô đỡ anh về và không quên chào tạm biệt các bà chị nhí nhố kia.Anh bước đi mà cứ như người vô hồn,thật ra chuyện gì đang xảy ra.Tại sao cô lại nói với anh như vậy.Hay cô vẫn còn giận anh nên cố tình chọc tức anh đây mà.Tim anh như bị dao đâm vào nghìn nhát vậy.Đau,đau lắm.
Nhìn anh trai đau khổ,Hyun Ah cũng không kiềm được nước mắt,xót xa cho số phận của 2 con người này.Hyun Seung cũng chạy lại đỡ anh,và cùng Hyun Ah đưa anh về nhà.
Còn bên phía HyoMin và Eun Jung,sau khi lên xe về.Ji Yeon cũng chẳng còn vui vẻ như lúc nãy nữa.Cô ngồi dựa đầu vào ghế,khuôn mặt vô hồn.
- Em đã nhớ lại khi thấy sợi dây chuyền đó phải không_HyoMin ngồi chống cằm mắt nhìn về nơi nào đó
- Vâng,em cũng suýt chết vì nó_Ji Yeon cười buồn
- Nhưng sợi dây đó là mặt trời mà,còn của unnie là mặt trăng mà
Sulli nghe nãy giờ không hiểu gì nên vô tình hỏi.Câu hỏi của cô bất chợt làm không gian trong xe căng thẳng thêm.HyoMin thì nhìn Ji Yeon đang không một chút cảm xúc.
- Chúng là một đôi_Eun Jung từ ngoài trước nói vào,tay vẫn tập trung lái xe
- Không,bây giờ chúng không còn là một đôi nữa.Mặt trăng không thể đến với mặt trời được.
Tiếng nói nhỏ nhẹ của Ji Yeon vang lên,cô vẫn như vậy,không một chút cảm xúc.Cô có phải đã kìm nén nó quá rồi không.HyoMin cũng không biết làm gì chỉ biết ôm cô vào lòng vỗ về mà thôi.Eun Jung tuy tập trung lái xe nhưng lại luôn nhìn và kính chiếu đang có một con người đau khổ.Chỉ có Sulli là không hiểu gì nhưng cũng an ủi Ji Yeon.
- Tại sao em lại làm như vậy.Khiến cậu ta đau không lẽ em không đau sao_HyoMin vuốt nhẹ đầu Ji
- Đau,đau lắm chứ_Cô nói càng khiến người nghe cảm thấy đau lòng
- Đã biết là đau tại sao còn làm như vậy_Eun Jung không kiềm được cũng lên tiếng
- Vì..chúng em…đã…kết..kết...thúc rồi
Tiếng nói của cô vang lên,đứt quãng,khó nhọc,từng chữ từng chữ một được cô nói ra một cách khó khăn.Phải,rất khó khăn khi chính miệng cô phải nói những lời này.Những lời mà cô không bao giờ muốn nói ra trong tình yêu,vì khi nói ra cũng chính là khi tình yêu đó kết thúc.
Vì sao lại khó khăn đến như vậy.Bởi vì từ lúc cô nhìn thấy anh,cô đã nhớ lại tất cả,những hình ảnh ấy tràn về càng lúc càng nhiều.Nhưng toàn là anh,những giây phút cả hai hạnh phúc bên nhau cười nói vui vẻ,những phút giây hờn dỗi dễ thương,những kỉ niệm,những tình cảm và cả những nụ hôn kia nữa.Từng hình ảnh,từng kí ức đều ập về trong cô.Nhịp thở của cô tăng lên nhưng cô vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh.Bàn tay cô khẽ nắm chặt lại.Và cả…cái hình ảnh ấy nữa,Krystal và anh. Những hình ảnh ấy bây giờ đã quá rõ ràng rồi.Tim cô lúc đó đã đập quá nhanh rồi.Trái tim của cô vẫn còn hướng về anh đến như vậy sao.Ngồi suy nghĩ lại những gì anh đã nói
“ Hiểu lầm sao,anh đã ôm một cô gái trước mặt em như vậy mà còn nói là hiểu lầm sao.Còn có những lời nói mà anh đã nói với em nữa chứ.Cũng chính anh là người đã nói kết thúc cơ mà.Anh có biết là lúc đó em đau như thế nào không.Đau,rất đau rất đau đấy.Lúc đó em thật sự rất đau,chỉ muốn chết đi cho khỏi phải chịu những đau đớn này.Ông trời đã không muốn mang em đi mà lại để em mất đi trí nhớ.Muốn em quên đi anh.Nhưng tại sao lại còn để em nhớ lại làm gì.Tại sao lại để em phải nhớ lại anh nhiều như thế.Nhưng anh nói “hiểu lầm” thi làm sao em tin được,thế tại sao hôm trước cô ấy vẫn ở bên cạnh anh kia chứ.Lại còn khoác tay nhau.Nếu là hiểu lầm thì tại sao lại cô ấy có thể hành động như vậy.Chấm dứt rồi,tất cả chấm dứt rồi ”_Ji Yeon pov’s
Cái sức chịu đựng của con người rồi cũng đến cái giới hạn của nó.Cô cứ suy nghĩ nhưng không kiềm được cảm xúc của mình nữa,nước mặt rơi thành dòng,HyoMin ôm chặt cô vào lòng và cô bắt đầu oà khóc.Eun Jung cũng không kìm được nên dừng xe lại vệ đường.Nhìn em mình đang đau khổ trong dòng nước mắt.Sau câu nói ấy cả không gian trong xe chợt trầm xuống.Phải,đã kết thúc rồi cơ mà,cả cô và anh,kết thúc rồi.Tại sao cô lại nói vậy ư?Phải chi đừng cho cô nhớ lại những chuyện như vậy sẽ tốt hơn.Yêu,cô yêu anh lắm chứ.Nhưng cô với anh đã là dấu chấm hết.Liệu anh và cô có thể như lúc trước được hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro