Chap 3
Ryan trở về nhà sau một ngày khá vất vả,ngôi nhà của cô tuy không lớn lắm nhưng đủ để cô cảm thấy thoải mái và tự do hơn.Nằm phịch xuống giường,
Nhớ về những gì hôm nay,bài học,bạn bè và có cả cái tên đáng ghét đó nữa.
-Aigoo,sao lại có tên đáng ghét đó ở đây chứ_Ryan.
Nhìn lên trần nhà,sự cô đơn và trốn trải khiến cô nhớ Hàn Quốc nhiều lắm.Nhớ gia đình và bạn bè,hình ảnh từng người từng người một hiện lên trong đầu cô.Cô nhớ những bữa cơm gia đình vui vẻ,nhớ những lúc đi quậy phá cùng Ji Eun,nhớ về những lúc ở KTX cùng các unnie,tuy lúc nào KTX cũng ồn ào,nhố nháo nhưng lại rất thân thiết còn hơn cả chị em ruột thịt.Nghĩ đến đó Ryan thấy sống mũi mình cay cay,mắt cũng đã ngấn lệ.Hít một hơi thật sâu để không khí để làm dịu đi những nỗi nhớ và ngăn không cho nước mắt chảy ra.
Kiss me baby I’ll must be stay here day by day
Saranghandago soksagyeojwo
Kiss me baby just you can take me day by day
Nae nunmuri mareugi jeone
Chợt chuông điện thoại vang lên,đánh thức Ryan khỏi dòng suy nghĩ.
__________Ryan pov’s_______
Ơ,đây là số của Ji Eun mà,mà sao cậu ấy có số điện thoại của mình nhỉ????
_________end pov’s______
-Hello Ji Eun_Ji (Au chuyển qua Ji tí nhé mọi người) cố nói bằng giọng dễ thương nhất.
-Yahhhh!Park Ji Yeon cậu còn hello mình được hả._IU
-Ơ,làm gì mà cậu tức giận dữ vậy_Ji “ngây thơ vô số tội”
-Cậu còn hỏi mình à,sao mà không tức giận cho được cơ chứ.Cậu không nói không rằn rồi trốn sang Anh như vậy đó hả,sao cậu bỏ mình ở Hàn một mình là sao.Cậu có biết 1 năm nay không ai đi shopping với tớ,không ai trốn việc đi ăn với tớ,không ai tám chuyện với tớ không hả_IU “bùng nổ” hét lên mà không biết rằng đầu dây bên kia sắp sửa phải vào bệnh viện để vá tai.
-……..
-Nè,Ji Yeon ,cậu có nghe mình nói không vậy_IU
-Vì nghe cậu nói nên lỗ tai mình sắp nổ rồi này,IU Lee Ji Eun,mình biết giọng cậu rât cao,nhưng cũng đâu cần hét lên với mình như vậy chứ_Ji xoa xoa cái tai tội nghiệp của mình.
-Xin lỗi,tại tớ tức quá thôi,mà ít ra khi đi cậu cũng phải nói cho mình một tiếng chứ_IU nhẹ giọng lại
-Mình xin lỗi,vì lúc đó mình chỉ muốn yên tĩnh một mình và bắt đầu một cuộc sống mới chứ không suy nghĩ gì nhiều_Ji
-Mình biết chứ,T-Ara giải tán mình cũng rất buồn,điện thoại cho cậu thì không được,hỏi các unnie thì không ai chịu nói cậu ở đâu cả_IU nói với giọng buồn buồn
-Vậy sao cậu có được số điện thoại của mình vậy??_Ji
-Hồi chiều mình gặp được HyoMin unnie,dụ dỗ chị ấy một tí là có số cậ ngay thôi,hi hi_IU
____________Ji pov’s________
À,thì ra là unnie,chị sẽ biết tay em hô hô có cơ hội xử lí bà chị này rồi
____________end pov’s_______
-Mà Ji Yeon này,tớ nhớ cậu lắm đấy,đến bao giờ cậu mới về Hàn Quốc đây-Giọng IU trầm hẳn đi
-Mình cũng rất nhớ cậu,nhưng có lẽ phải một thời gian nữa mình mới về_Nói đến đây,sống mũi của Ji lại bắt đầu cay
-Một thời gian nữa là bao lâu,cậu đừng bắt mình đợi lâu quá đấy_IU
-Này Lee Ji Eun,sao cậu giống người yêu của mình thế.Cậu đừng lo,kho về Hàn người mình thông báo đầu tiên sẽ là cậu mà.
-Hehe,người yêu của tớ chỉ có mình Seob oppa thôi,mà này con khủng long kia,cậu phải hứa đấy nhá nhá nhá_IU
-Ừ,mình hứa mà
____________Ji pov’s_________
Khủng long sao,đã lâu rồi mình không được ai gọi như thế
__________end pov’s_________
-Hôm nay cậu bắt đầu đi học phải không,mọi chuyện vẫn tốt chứ_IU
-Cũng khá tốt,nhưng mình gặp 1 tên rất đáng ghét_Ji
-Hả,tên đáng ghét_IU
-Ừ,tuy rất đẹp trai nhưng vô duyên lắm,cứ kiếm chuyện với mình_Ji “đấm phịch phịch vào con gấu bông”
-Hey,không chừng tên đó thích cậu rồi đấy_IU
-No no no,không bao giờ đâu_Ji
-Đừng vội nói như thế,thường thì “Ghét của nào trời trao của đó đấy” hihi_IU
-Mình sẽ never never thích tên đó đâu,cậu đừng lo_Ji
-Được,mình sẽ đợi,mà cậu nên thấy mình với Seob oppa là ví dụ điển hình_IU
-Thôi được rồi,cậu đừng hù mình nữa mà_Ji
-Thôi được,chuyện của cậu thì cậu tự giải quyết đi nhá,mình phải đi diễn rồi.Nhớ đó,chừng nào về thì thông báo mình nha_IU
-Ok,biết rồi mà_Ji
-Ừ,tạm biệt,cậu nhớ giữ gìn sức khoẻ nha_IU
-Cậu cũng vậy,tạm biệt_Ji
-Hazz,cậu chẳng thay đổi tí nào Ji Eun ạ_Ji
Kiss me baby I’ll must be stay here day by day
Saranghandago soksagyeojwo
Kiss me baby just you can take me day by day
Nae nunmuri mareugi jeone
Chuông điện thoại lại vang lên lần nữa
-Hello unnie_Ji nở một nụ cười đểu hơn bao giờ hết
-Hello nhóc_HyoMin
-Đúng lúc em có chuyện muốn nói với unnie đây_Ji
-Hì hì,có phải chuyện của IU không_HyoMin cười ngượng vì biết mình sắp gặp nguy hiểm
-Ding dong dinh,chính xác_Ji
-Unnie xin lỗi mà,tại IU dẫn unnie tới chỗ nhà thiết kế Kim nên unnie mới..
-Em biết chị rất hâm mộ ông Kim mà_Ji
-Hi hi,mà tại sao em lại không muốn cho IU số điện thoại_HyoMin
-Vì em không muốn cậu ấy buồn,lúc nãy khi gọi điện cậu ấy như sắp phát khóc lên,em không muốn cậu ấy như vậy_Ji
-Đáng lẽ trước khi đi em cũng phải báo cho em ấy một tiếng._HyoMin
-Em cũng không biết sao nữa_Ji
-Thôi bỏ qua chuyện này đi,hôm nay đi học tốt không nhóc?_HyoMin
-Dạ mọi chuyện vẫn tốt._Ji
-Ừ,cố gắng lên,Eun Jung unnie bận quay phim rồi nên nhờ unnie chuyển lời đến em._HyoMin
-Cảm ơn mọi người nhiều lắm_Ji
-Có gì đâu,chị em với nhau không mà.Ở bên ấy một mình em nhớ giữ sức khoẻ đấy,nếu có chuyện gì buồn thì có thể gọi điện cho unnie bất cứ lúc nào_HyoMin
-Vâng,em ổn mà unnie_Ji
-Vậy thì tốt,unnie có việc rồi,rảnh thì unnie sẽ điện thoại cho em,cố lên nha nhóc._HyoMin
-Vâng,bye bye unnie_Ji
- Bye nhóc_HyoMin
__________Ji pov’s________
Vẫn còn nhiều người quan tâm mình,như vậy đối với mình là đủ rồi.
__________end pov’s______
Ryan rơi vào giấc ngủ nhưng nụ cười vẫn còn chưa tắt trên môi cô.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro