Chap 7
Cuối cùng cũng đến buổi picnic,Ryan với tính ham vui đã háo hức chuẩn bị suốt cả đêm cho chuyến đi này.Còn William thì từ sớm đã chạy sang nhà Ryan để đón và hối thúc cô nàng chậm chạp này
-Nè,nhanh lên đi_William
-Đợi tí,bỏ bánh vào cái.Ok xong rồi_Ryan
-Cô đúng là đồ heo mà_William
-Nè,mới sáng sớm sao tự nhiên nói tôi là heo,mà cho dù tôi là heo thì anh cũng phải chở con heo này đi thôi.Xuất phát nào_Ryan
Cuối cùng xe cũng đã chạy,cả 2 chạy xe trên con đường vắng,những cơn gió nhẹ buổi sớm thổi nhẹ vào mặt mang theo hương thơm dễ chịu của hoa cỏ đem lại cho ta cảm giác thoải máu và thật dễ chịu làm Ryan càng vui vẻ hơn
-William này,hôm nay sẽ vui lắm đây
-Ừ,chắc vậy
Tuy nói vậy,nhưng Ryan vẫn cảm thấy có chút gì đó bất an trong chuyến đi này,nhưng cô vội gạt bỏ suy nghĩ đó vì nghĩ là mình lo lắng quá mức.Còn William,cậu cũng có cảm giác đó,nhưng rõ ràng hơn,vì cậu biết là hôm nay cũng có Jessica và Tiffany tham gia chuyến picnic này.
-Mà này,hôm qua có Hyomin unnie điện thoại cho cô đấy_William
-Hả,lúc nào vậy,sao tôi không biết_Ryan
-Lúc cô ngủ đấy,cô ngủ như heo thì làm sao mà biết_William
-Nè,sao nói tôi heo hoài vậy,mà unnie nói gì thế,2 người có nói gì không???_Ryan
-Có,chúng tôi nói một số chuyện,unnie nói đã qua đây rồi_William
-Thật không,unnie đang ở đây hả_Ryan vui mừng
-Thật,sau khi đi picnic về cô sẽ gặp thôi_William
-Yeahhhhhhhhhh_Ryan
______________flashback_____________
Cuộc nói chuyện của William và Hyomin
-Alo,Ji ngốc à,unnie đang ở LonDon này
Hyomin unnie à_Will pov’s
-Alo,chào unnie,em là William_William
-William,ủa Ji Yeon đâu,sao cậu nghe điện thoại của nó_Hyomin
-Cô ấy ngủ rồi nên em nghe giùm ạ_William
-Ờ,thì ra đang ngủ_Suy nghĩ 3s sau Hyomin mới la lên
-Cái gì,đang ngủ..ngủ…ngủ..ngủ sao…sao cậu ở đó_Hyomin hoảng
-Dạ cô ấy đang ở nhà em_William trả lời tỉnh bơ
-CÁI GÌ,nó ở nhà cậu,nó làm gì cậu rồi,ủa lộn,cậu làm gì nó rồi,trời ơi là trời,cái con be này_Hyomin tinh thần hoảng loạn không biết mình đang nói gì.
-Unnie bình tĩnh đã,cô ấy mệt nên em chỉ đưa cô ấy về nghỉ ngơi thôi,không có làm gì hết_William nhịn cười vi bà cô ngỗ này
-Thật không thế???
-Thật chứ,unnie hãy tin em_William
-Được,William,tôi đã nghe Ji Yeon kể về cậu nên tôi tạm tin cậu_Hyomin
-Vâng,cảm ơn unnie
-Nhưng cậu phải hứa với tôi một chuyện_Hyom bỗng đổi giọng nghiêm chỉnh
-Dạ???
-Cậu yêu Ji Yeon phải không_Hyomin
-Dạ phải_William
-Nếu yêu nó thì bảo vệ và chăm sóc nó giùm tôi nhé,cậu làm được không_Hyomin
-Được,em hứa với unnie_William
-Vậy nhé,hẹn gặp lại cậu_Hyomin
______________end flashback__________
William và Ryan đến nơi picnic,một khu đất nằm ở giữa bìa rừng và ven một con song,khung cảnh xung quanh rất đẹp.Mọ người tập trung,họ bắt đầu vào việc.Ryan,Alex và các bạn nữ thì tập trung chạy đi tham quan,chụp hình tự sướng khắp nơi,còn William và các cậu con trai thì phải xách đồ cho mấy cô nàng và chuẩn bị lều trại.Tuy nhiên,phải làm việc nhưng William vẫn không quên để ý Ryan và cả Jessica,Tiffany.Chợt Ryan chạy đến,một tay ôm lấy tay William,một tay cầm điện thoại chụp hình.
-Nè,cười đi.1,2,3 *Tách*
-Woa,đẹp thật đó_Ryan
-Đương nhiên rồi,tôi mà_William tự tin
-Xì,làm như anh đẹp lắm vậy_Ryan
-Giống cô thôi ,heo_William
-Nè,sáng giờ nói tôi heo hoài là sao,không nói với anh nữa,đồ đáng ghét_Ryan
Ở gần đó,Jessica và Tiffany đã thấy tất cả,Tiffany thì đứng dậm chân phịch phịch,mặt đầy tức tối.Nhưng Jessica thì ngược lại,cô ta hoàn toàn im lặng,chỉ mỉm cười và lấy điện thoại ra
-Alo,Jack à,đến lúc rồi.
Mọi người vẫn vui vẻ chơi đùa đến trời tối.Lúc này mọi người mới tập trung lại để sinh hoạt và nói chuyện cùng nhau.Ryan cũng tham gia,còn William thì chỉ ngồi đó nhìn Ryan.Thấy vậy,Ryan liền kéo William vào cuộc chơi.
-Lại đây chơi nào_Ryan
-Thôi,cô cứ chơi đi_William
-Anh không chơi thì tôi cũng không_Ryan kiên quyết
-Hazz,bó tay với cô_William cuối cùng cũng phải nhập cuộc
Buổi tối diễn ra rất vui vẻ.Ryan và William thắng được khá nhiều trò chơi như hỏi đố,ca hát và những trò chơi cặp khác,Ryan cũng cảm thấy đã lâu rồi mình không được vui như thế này.Cô cảm thấy có vẻ như cô đã sắp hoàn toàn hoà nhập được với cuộc sống ở đây.Một mình đi dạo,cô suy nghĩ về những việc mình đã làm hơn một năm nay ở nước Anh này.Bỗng một chiếc áo được khoác lên người cô từ đằng sau khiến cô giật mình và kèm theo một giọng nói trầm ấm
-Cô suy nghĩ gì thế?Không lạnh sao??
-Thì ra là anh,chỉ suy nghĩ về mấy chuyện quá khứ thôi_Ryan
-Vậy à._William cũng cùng dạo bước cùng Ryan
Cả 2 người tuy đang đi chung với nhau trên một hướng,nhưng những điều họ nghĩ không giống nhau,không gian im lặng bao trùm lấy 2 người
-Ryan này,cô có bạn trai chưa?_Bỗng William lên tiếng trước
Ryan thì khá ngạc nhiên trước câu hỏi của William,mắt cô mở to nhưng chỉ trong tíc tắc nó bỗng sụp xuống,có gì đó buồn buồn trong mắt cô
-Lúc trước thì có,bây giờ thì không_Ryan trả lời với giọng nhỏ nhẹ
-Vậy sao lại chia tay,cô không yêu anh ta nữa à_William bắt đầu tra hỏi
-Không,rất yêu là đằng khác_Ryan vẫn giữ giọng nhỏ nhẹ nhưng câu nói có phần hơi xúc động.
Còn William sau khi nghe được câu nói đó cậu lại nhăn mặt nhưng lại không để Ryan thấy được.Nhưng tim cậu bỗng nhói lên,lòng cũng thấy khó chịu,cậu vẫn hỏi,cho dù kết quả ra sao thì cậu vẫn muốn biết những gì về quá khứ của cô.
-Rất yêu,sao lại phải chia tay_William
-Hừm,nếu bạn gái anh hôn một chàng trai khác thì anh sẽ làm gì_Ryan cười,nhưng nụ cười đó là nụ cười buồn
-Chắc cô đau lắm_William nói mà không nhìn vào Ryan
-Lúc trước thì đau lắm,bây giờ thì chỉ thoáng buồn thôi_Ryan nói,thật ra lúc trước cô rất đau,tim cô từ sau lần ấy dường như không dám đón nhận thêm một tình yêu nào nữa.Cô sợ là nếu gặp phải chuyện đó thêm một lần nữa,con tim này sẽ không chịu nổi nữa.
-Vậy còn anh,anh có bao giờ yêu ai thật lòng chưa?_Ryan
-Cô nói sao giống tôi là badboy thế_William
-Ai biết được,trả lời tôi đi
Không hiểu sao Ryan lại hồi hộp chờ đợi câu trả lời của William,cô thật sự rất muốn biết cậu có yêu ai thật lòng hay không,nếu có thì người đó là ai
-Có,cũng như cô,rất yêu_William cười nhẹ trả lời
-Vậy sao,chắc cô ấy xinh đẹp lắm,có dịp cho tôi gặp nhé_Ryan nói nhưng trong lòng cô thì rất khó chịu,cô cũng không biết được tại sao mình lại như thế
-Được thôi,cô ấy cũng ở Hàn Quốc_William cười nhìn con người đang ngơ ra đằng sau
-Hả,cô ấy như thế nào_Ryan
-Xinh đẹp,tốt bụng,ham ăn,mê ngủ và hung dữ_William kể một loạt
____________Ryan pov’s__________
Sao nghe quen quen vậy ta,con gái gì đâu mà để con trai người ta nói xấu như vậy vậy trời
____________end pov’s___________
-Cô ấy kì thật đấy_Ryan
-Ừ,nhưng tôi vẫn yêu cô ấy_William
-Woa,anh trung tình thật đấy,cô ấy có phúc thật_Ryan chu mỏ khen
___________William pov’s_________
Ngốc ơi là ngốc,đó chính là em đấy Ji Yeon
___________end pov’s____________
-Thôi mình quay lại trại đi_Ryan
-Ừ,chạy xem ai về trước nhé.Chạy_William vọt trước
-Nè,ăn gian quá_Ryan bì bạch chạy theo sau
Đột nhiên có ai đó từ trong bụi cây xông ra bịt chặt miệng cô lại và kéo cô vào rừng.Nhưng đi được một quãng thì Ryan chống chọi lại.Cô dùng tay đánh ngược về sau,tên kéo cô đi bị một quả khá đau nên buông cô ra mà ôm mặt.Ryan bỏ chạy nhưng những tên khác đã bao vây tứ phía khiến cô bị kẹt lại
-Mấy người là ai_Ryan
-Anh Jack à,nhỏ này dữ đấy_Tên vừa bị cho ăn đập nói
-Tụi bây bắt nó trói lại nhanh đi_Tên Jack ra lệnh
Tụi đàn em nghe lệnh liền nhào tới Ryan,còn về phần Ryan thì vận dụng những thế võ mình học được chống chọi lại chúng,nhưng 1 tên,2 tên rồi 3 tên đã khiến Ryan kiệt sức.Dù cô có giỏi võ đến đâu thì cũng không đấu lại cả một nhóm người thế này.Lợi dụng lúc Ryan mất tập trung,tên Jack chộp lấy khúc cây đánh vào đầu cô khiến cô bất tỉnh.
-Tụi bây thiệt là vô dụng,đem nhỏ này đi_Jack
Ryan bị đem đến một ngôi nhà nhỏ bị bỏ hoang ở trong rừng.Bọn chúng trói cô vào một góc,cánh cửa ngôi nhà mở ra.Bóng một cô gái bước vào.
Còn về phần William,sau khi chạy một hồi tới trại mới quay lại nhìn
-Cô thua rồi nh…ủa,đâu rồi_William
Không thấy Ryan đâu,William mới bắt đầu chạy lại chỗ vừa nãy nhưng cũng không thấy,cậu đành quay lại trại tìm
-Alex,Kevin,Peter các cậu thấy Ryan đâu không?_William
-Cậu ấy đi với cậu mà_Cả 3 đồng thanh
-Nhưng bây giờ không thấy_William nhăn mặt,chợt Ryan để ý thấy bên trại bên kia cũng thiếu một người
-Chết rồi,Kevin,Peter,các cậu đi tìm Ryan với tớ,còn Alex ở lại đây xem cậu ấy có về đây không nhé.
-OK_Cả 3 đồng thanh rồi tản ra
William,Kevin và Peter vào rừng tìm Ryan,chạy khắp nơi nhưng vẫn không thấy hơi tăm của Ryan.William bắt đầu lo lắng,cậu tự trách mình đã quá vô ý,nếu cô có chuyện gì thì cậu phải làm sao,cậu có sống nổi không.Lúc này William thật sự đang trong tâm trạng hoảng loạn,cậu đang rất lo lắng cho người con gái mà cậu yêu nhất.
-Ê,William,đây là áo cậu phải không?_Kevin thấy áo của William ở dưới đất
-Áo này mình mới đưa cho Ryan,vậy chắc cô ấy ở gần đây thôi_William bắt đầu có hi vọng mới
3 người lại tản ra tìm,nhưng ở cái nơi không xa đó lắm.Có một cô gái đang bất tỉnh đang từ từ tỉnh dậy.Vẫn còn choáng váng với cú đánh lúc nãy,đầu của Ryan cũng lấm lem vài đóm máu đã khô.Nhận biết được tình hình đang xảy ra,Ryan cố gắng mở dây trói
-Cô thấy thế nào,tôi đã cảnh cáo cô rồi mà
-Tôi nghĩ không sai,quả đúng là cô Jessica_Ryan đưa mắt nhìn Ryan nói một cách tự nhiên
-Cô cũng gan thật,đến nước này mà còn có thể nói chuyện với tôi như thế_Jessica
-Sao lại không,đối với loại người như cô không có gì là không cả_Ryan vẫn giữ thái độ.
-Được lắm,xem cô còn mạnh miệng được hay không,Jack_Jessica lớn giọng
Tên Jack bước lại gần Ryan,đưa bàn tay thô bỉ của hắn vuốt ve khuôn mặt của Ryan,Ryan thì lắc đầu tránh những cái vuốt ve bẩn thủi đó.Còn Jessica thì vẫn hả hê ngồi đó chứng kiến những điều cô ta mong muốn
-Vui vẻ nhé Ryan,ha ha_Jessica cười lớn
Tên Jack vẫn tiếp tục vuốt ve Ryan,tay của hắn từ từ tiến xuống chiếc áo sơmi mà Ryan đang mặc,rồi cuối cùng cai nút áo thứ nhất cũng được mở,cái thứ 2,và lại sắp đến cái thứ 3,chiếc áo trong cũng sắp lộ ra.Ryan lúc này mới thật sự hoảng sợ.Cô chống cự nhưng vô dụng vì tay và chân đều bị trói lại.Lúc này trong đầu cô chỉ nghĩ đến một người
-Kim Myung Soo,cứu tôi với_Ryan hét lên
*RẦM*,cánh cửa nhà hoang bị đạp bung ra,William xuất hiện.Nhìn thấy Ryan trong tình trạng như vậy,William tức giận,nhìn những người ở đó bằng ánh mắt đáng sợ.
-Thằng khốn,tao sẽ không tha cho mày_William chỉ vào mặt Jack
Vừa nói dứt câu,William đã cho một cú đánh thật mạnh vào mặt Jack,tiếp sau đó là những cú đánh,đá thật mạnh.William lúc này như một con thú hoang,mất kiểm soát.Nhưng tên đàn em cũng ra tay giúp Jack nhưng đều bị William đánh lăn ra.Tên Jack bị đánh đến ói máu nhưng William vẫn không dừng lại nếu không có sự can ngăn của Kevin và Peter
-Nè,đánh như vậy đủ rồi,cậu qua xem Ryan thế nào đí_Kevin
-Ryan,đúng rồi_William nghe đến Ryan liền bỏ tên Jack qua một bên và chạy đến chỗ Ryan,mở trói cho cô và lấy áo khoác lên người cô
-Không sao chứ_William hỏi với vẻ mặt lo lắng
-Kh..ông sao_Ryan trả lời khó nhọc rồi ngất đi
-Nè,cô sao vậy,tỉnh lại đi chứ,nè nè Park Ji Yeon cô tỉnh lại đi.Kevin,gọi xe cấp cứu mau lên_William nói như hét lên
Ryan được đưa tới bệnh viện,còn William thì liên tục gọi tên cô,đến khi cô y tá ngăn không cho cậu vào phòng thì cậu mới thôi.Ngồi phịch xuỗng sàn,bây giờ cậu chỉ cầu trời là cô không sao.
-Park Ji Yeon,em không được có chuyện gì đâu
-Nè William,tại sao Ji Yeon lại bị như vậy_Hyomin đã chạy đến đây khi nghe William điện báo cho.
-Em xin lỗi_William
*Chát* Hyomin tát vào má William,nước mắt cũng bắt đầu rơi vì lo lắng cho cô em bé nhơ của mình
-Cậu đã hứa với tôi là sẽ bảo vệ nó mà,lời hứa của cậu là như vậy sao_Hyomin mất bình tĩnh
-Em xin lỗi unnie_William lúc này không biết phải nói gì bởi vì bây giờ cậu chỉ nghĩ đến cô thôi
Cửa mở,bác sĩ bước ra.William và Hyomin lập tức đứng dậy
-Bác sĩ,tình hình em tôi sao rồi_Hyomin
-Cô ấy chỉ bị chấn thương nhẹ ở đầu do va chạm và một số vết thương ngoài da thôi,không có sao cả.Chút nữa cô ấy sẽ tỉnh lại,mọi người có thể vào thăm cô ấy_BS
-Cảm ơn bác sĩ_Cả 2 đồng thanh
Bước vào phòng bệnh,cả hai đều đau lòng nhìn người đang nằm ở đó.Hyomin thì xót xa khi đứa em mình coi như em ruột đang phải chịu đau đớn,còn William cũng không khá hơn là mấy.Ngồi chờ trong im lặng,Hyomin cất tiếng
-Xin lỗi vì đã đánh cậu,lúc đó tôi không bình tĩnh cho lắm
-Không sao,em đáng bị như vậy mà
Ryan cũng từ từ mở mắt,nhìn thấy anh và Hyomin unnie đang trong vẻ mặt lo lắng.Cô lại chợt thấy vui vì anh đang ở đây,đang ở bên cạnh cô.
-Unnie_Ryan
-Con bé ngốc này,làm unnie lo lắng lắm biết không_Hyomin
-Em xin lỗi_Ryan cố ngồi dậy,nhưng có lẽ vết thương ở đầu vẫn còn đau nên cô xựng lại,William liền đỡ cô ngồi dậy
-Cẩn thận đó_William
-Cảm ơn cậu,cảm ơn vì đã cứu tôi_Ryan
-Cũng tại tôi mà cô bị như vậy,tôi xin lỗi mới đúng_William
-Để unnie đi lấy nước_Hyomin rút quân
Trong phòng lúc này chỉ còn lại 2 người,không gian im lặng lại đến.Nhưng trong phòng có thể nghe được nhịp tim của cả 2 người đang đập rất mạnh và nhanh.
-Thật may là cô không sao_William
-Ừ,cũng may là không bị gì_Ryan
-Nếu cô có chuyện gì thì tôi không biết phải sống sao nữa_William bắt đầu
-Hả,sao lại nói vậy_Tim Ryan lại đập mạnh hơn
-Thật sự là vậy,không biết từ bao giờ.._Giọng William trở nên nghiêm túc,Ryan đang mong đợi những câu nói của cậu mà không biết mình đang mong đợi gì
-…cô đã là cuộc sống của tôi,là một phần mà tôi không thể đánh mất_William nói ánh mắt chứa đầy chân thật
-Tại sao?Không phải anh nói là rất yêu một người sao_Ryan cũng trả lời
-Người đó chính là em_William
Ryan lần này rất ngạc nhiên,cô đang tự hỏi lòng là có phải mình đã nghe lầm.nhưng tim cô lại mong đó là sự thật.
-Em,có thích anh không
Đây chính là câu nói mà cậu đã đợi chờ để nói ra suốt bao năm nay,dù câu trả lời như thế nào thì cậu vẫn chấp nhận nó.Tim cậu đập nhanh từng giây đợi chờ câu trả lời từ cô
-Không,tôi không thích anh_Ryan dứt khoát trả lời
Tim William như ngừng đập khi nghe câu trả lời,cậu đã đoán trước được kết quả có lẽ sẽ như vậy nên đã chuẩn bị sẵn tâm lí,nhưng cậu vẫn không thể nào vượt qua được.Nhìn Ryan bằng ánh mắt đợm buồn
-Có lẽ anh đã sai,nhưng vẫn chúc em tìm được một tình yêu mới_William nói rồi quay mặt bước đi,để lại người con gái mình yêu lại sau lưng,cậu đã từ bỏ
-Em không thích anh,nhưng…_Ryan
William chơt dừng bước,nhưng vẫn không quay lại nhìn Ryan
-Nhưng em yêu anh_Ryan cười thật tươi trả lời.William lúc này mới quay lại nhìn Ryan
-Em có thể nói lại lần nữa không_William
-Em nói là EM YÊU ANH ngốc ạ_Ryan
William vui mừng ôm chầm lấy Ryan,Ryan cũng đáp lại cái ôm đó.Rồi họ trao cho nhau một nụ hôn trong sự ngọt ngào và hạnh phúc khi cả 2 đã tìm được tình yêu của mình.
Trong khi 2 người trong phòng đang hôn nhau hạnh phúc thì ở bên ngoài,có một người đang cực khổ
-2 đứa này hôn nhau gì mà lâu thế,mỏi hết cả chân_Hyomin
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro