Chap 8 Tiệc tùng thật phiền phức
Những ngày sau đó người làm trong nhà được dịp tròn mắt khi thấy hai vị chủ nhân sáng sáng hoà thuận cùng nhau dùng bữa. Khung cảnh đẹp này khiến cho mấy cô người làm trẻ tuổi ngất lên ngất xuống.
Fourth mấy ngày nay bệnh nhân ít cho nên có chút an nhàn liền lười biếng một chút đi sớm về muộn. Gemini thì dạo này công việc cũng không nhiều. Thế nên mới có chuyện hai người ngồi cùng bàn ăn nếu là thường ngày thì khi Fourth thức dậy Gemini đã rời đi hoặc không thì ngược lại.
– Anh dạo này rất rảnh đúng không?
Fourth lăm le hỏi khi cả hai đang dùng bữa. Gemini đối với cậu hỏi của Fourth thì chỉ ngẩng đầu lên nhìn cậu.
– Nhìn cái gì tôi chỉ muốn rủ anh cùng qua nhà thăm P'Phuwin thôi.
-...
– Không muốn thì thôi, nhìn gì mà nhìn.
Fourth nhìn thái độ trước sau không nói một lời của Gemini thì bắt đầu bực mình. Sau khi ném cho ai đó cái nhìn sắc lẻm thì liền đứng dậy bỏ lên phòng.
– Buổi chiều tôi đợi dưới cổng viện.
Giọng nói vẫn lạnh lùng không chút cảm xúc nhưng không hề làm Fourth khó chịu. Ngược lại cậu lúc này vô cùng vui vẻ thậm chí còn nhảy chân sáo về phòng mà không hay toàn bộ hình ảnh đó đã được thu gọn trong mắt Gemini.
Tên nhóc này cũng đáng yêu đó chứ.
Gemini tự nghĩ rồi lại tự giật mình với suy nghĩ của mình. Dạo gần đây anh ngày càng để ý đến cậu thì phải có lẽ anh cần tĩnh tâm lại thôi. Gemini lắc đầu cho tỉnh táo rồi vớ lấy cặp trên bàn đi ra ngoài xe có tài xế đã đợi sẵn.
Fourth xuống nhà đã không thấy bóng dáng người kia vội chào mọi người rồi đi làm. Trước đó không quên gọi điện thông báo cho Phuwin rằng hôm nay mình sẽ tới cũng hơn một tháng rồi không gặp cậu thực sự rất nhớ anh.
Phuwin suốt hơn tháng nay bị nhốt ở nhà nhàm chán đến phát điên vừa thấy Fourth đã lao như bay tới ôm lấy hỏi han mặc kệ cái đuôi phía sau lo lắng không ngừng.
Gemini vừa vào cửa liền cúi đầu chào hai người nhưng có vẻ Phuwin lúc này không hề để ý đến cậu. Vì vậy sau khi Pond dặn dò Phuwin chú ý bản thân thì liền cùng Gemini ra phía sau ngồi thưởng rượu.
– Vẫn chưa từ bỏ sao? Fourth, hãy chăm sóc thật tốt cho nó.
Pond nhìn đứa em lúc nào cũng khoác lên mình bộ mặt lạ lạnh lùng thì không khỏi đau lòng. Gemini luôn vui vẻ tươi cười happy virus cùng anh lớn lên anh thực sự rất nhớ. Gemini bây giờ anh tuấn tài giỏi nổi danh nhưng cái dáng vẻ cô đơn của Gemini như lúc này đây khiến anh chua xót vô cùng. Quá khứ cũng chỉ là quá khứ sao lại cứ cố chấp làm gì?
Gemini không phải không hiểu ý của Pond chỉ là có một số việc không phải muốn quên là quên được. Còn đối với Fourth anh chưa bao giờ nghĩ sẽ làm tổn thương cậu, một năm này anh sẽ cố gắng để cậu có cuộc sống thoải mái nhất đó là điều duy nhất anh có thể làm.
Nhưng Gemini à anh có biết trên đời này không có gì là tuyệt đối nhất là với trái tim.
Sau khi dùng bữa tối cùng vợ chồng PondPhuwin cuối cùng hai người cũng được thả về. Gemini lấy ra một phong bì đỏ đưa cho Fourth khi cả hai đã yên vị trên xe.
– Cuối tuần cậu có thể đi chứ?
Gemini đưa tấm thiệp cho Fourth hỏi trong khi vẫn chăm chú lái xe. Fourth nhìn tấm thiệp trên tay mở ra đọc, là thiệp mời dự tiệc kỉ niệm thành lập của HOOK một tập đoàn danh tiếng. Trong thiệp viết rõ mời Titicharoenrak tổng và phu nhân tức là cậu. Fourth thấy vậy thì vô cùng khó xử cậu từ trước tới nay ghét nhất là tiệc tùng, mấy bữa tiệc của Jirocktikul gia cậu toàn kiếm cớ trốn thôi. Nhưng thân phận của cậu bây giờ đã khác, nếu không đi sợ là sẽ làm ảnh hưởng đến Titicharoenrak thị.
– Nếu cậu không muốn thì cũng không sao?
Gemini thấy bộ mặt suy tư của Fourth thì liền lên tiếng. Anh vốn không lôi kéo cậu vào thương trường đầy khắc nghiệt nhưng lần này thực khiến anh khó xử. Chủ HOOK chính là một người anh em khá thân của anh, người đó tha thiết muốn gặp " vợ " anh để xin lỗi vì đã không về dự được đám cưới của hai người cho nên anh chỉ biết ậm ừ đồng ý nhưng không dám hứa trước phòng trường hợp cậu từ chối.
– Tôi sẽ đi, thứ 7 tuần này đúng không?
– 7h tối thứ 7.
Gemini từ tốn nhắc lại, Fourth nghe vậy thì gật đầu tính toán thu xếp thời gian dù sao hôm nay cũng đã là thứ 5.
Lúc cả hai trở về nhà đã là tối muộn Fourth liền tắm gội rồi đi ngủ còn Gemini thì bật laptop xử lý nốt công việc.
Chiều thứ 7 Fourth đang xem bệnh án thì chuông điện thoại vang lên, cái tên hiển thị khiến cậu giật mình nhìn đồng hồ. Mới có 4h không phải là 7h mới đi sao? Fourth lơ mơ không hiểu mà bắt máy.
– Tôi đang ở dưới cổng, cậu xuống đi.
– Có việc gì, đang trong giờ làm việc tôi đi không tiện.
– Tôi đã xin nghỉ cho cậu rồi, cho cậu 10 phút.
Sau đó đầu bên kia chỉ còn tiếng tút tút Fourth bực mình vứt điện thoại lên bàn. Hắn ta nghĩ hắn ta là ai mà dám ra lệnh cho cậu chứ, xin nghỉ mà không thèm hỏi ý cậu. Đúng là ngang ngược vô lý, nhưng là nghĩ thì vậy cậu vẫn nhanh tay dọn đồ dặn dò đồng nghiệp một chút rồi vớ áo đi xuống.
Chiếc xe đen sang trọng công với dáng người cao dỏng khuôn mặt anh tuấn khiến Gemini nổi bật vô cùng khiến nhiều người đi qua phải ngước nhìn. Khoe khoang, Fourth nhìn ai kia đầy khinh thường. Gemini thấy Fourth thì liền vẫy tay ra hiệu. Sợ người ta không biết hai người sao? Fourth bĩu môi đi về phía Gemini lúc đi ngang qua cậu còn nghe được nhiều người suýt xoa kêu cậu tốt số, sướng... Nhưng những người đó đâu phải là cậu nên đâu biết sống cùng tổng tài đâu phải dễ nhất là lại là vị tổng tài ngang tàn lãnh khốc.
– Không phải là 7h sao?
– Đúng nhưng tôi muốn đưa cậu đi mua chút đồ coi như có qua có lại.
– Hả????
Fourth tròn mắt nhìn Gemini hắn ta đây là tốt thật hay là khinh thường cậu không có cả bộ đồ để dự tiệc đây. Chiếc xe đỗ trước trung tâm mua sắm LOVE trung tâm mua sắm bậc nhất Thailand cũng thuộc Titicharoenrak thị. Fourth cứ thế bị lôi tới lôi thử không biết bao nhiêu là đồ khiến cậu chóng cả mặt. Nhìn đồng đồ chất như núi trong xe Fourth mà nhìn Gemini bằng ánh mắt của kẻ phá gia chi tử.
– Anh có cần phải lãng phí vậy không? Chỉ là dự một bữa tiệc mua một bộ không phải là được sao?
– ....
– Có nghe tôi nói không đó.
– Dù sao cũng là tiền của tôi, có thì cứ dùng đi nhiều lời làm gì.
– Anh...tôi không cần, anh giữ lại mà dùng.
Fourth tức giận ném túi đồ về phía Gemini nào ngờ người kia bất ngờ dừng xe lại mang theo túi đồ xuống. Fourth thấy vậy liền vội kéo tay người kia lại.
– Anh định làm gì?
– Cậu không cần tôi đem bỏ.
Vẫn là giọng nói lạnh tanh như thể mấy trăm triệu baht chỉ là giấy vậy. Phá gia đúng là phá gia mà.
– Tôi dùng là được chứ gì, lãng phí.
Fourth giành lại chiếc túi bực bội trở về xe cho nên không nhìn thấy nụ cười dù chỉ là nhếch môi của Gemini.
Lăn qua lăn lại trên giường nhìn đống quần áo chất như núi trên giường mà đau đầu. Rút cục cậu nên mặc gì đây? Thà rằng chỉ có một bộ thì dễ rồi, cậu cũng là lần đầu tiên đi, làm sao biết được nên mặc sao cho phù hợp với hoàn cảnh.
– Cậu làm gì vậy, sao giờ này còn chưa thay đồ.
– Tôi...
– Thay nhanh đi, tôi đợi dưới lầu.
– Tôi không biết nên mặc gì được chưa.
" Phụt " lần này thì Gemini không nhịn được mà bật cười làm cho Fourth tức đến mặt cũng biến sắc luôn.
– Mặc bộ màu trắng đi.
Gemini sau khi lấy lại dáng vẻ Norawit tổng liền chỉ bộ vest màu trắng nói. Nhưng sau khi thấy bộ dáng Fourth trong bộ vest trắng lại thấy hối hận. Màu trắng càng làm nổi làn da trắng như sữa của cậu, Fourth vốn đáng yêu nay lại thêm chút nam tính mị lực vô cùng lớn. Không hiểu sao anh chỉ muốn giữ dáng vẻ này của cậu cho riêng mình không muốn ai thấy nó.
– Thảm đến vậy sao?
Fourth thấy Gemini nhìn mình chằm chằm thì không khỏi luống cuống. Khi nãy nhìn mình trong gương cậu cũng thấy không ổn mà.
– Đi thôi.
Gemini bị câu hỏi của Fourth làm bừng tỉnh vội quay lưng đi ra xe.
Vừa rồi thiếu chút nữa anh đã thốt lên khen tên nhóc đó. Dạo này anh bị sao vậy cứ bị phân tâm suốt là sao?
– Này đến đó tôi phải làm gì?
Đau đầu thực sự rất đau đầu. Gemini trước những câu hỏi của Fourth càng ngày càng không hiểu, người này có thực sự là thiếu gia của Jirocktikul gia không? Phép ngoại giao tối thiểu cũng không biết.
Và lần đầu tiên trong gần chục năm nay Gemini thấy mình nói nhiều như thế, bị tên nhóc kia hỏi qua hỏi lại đến chóng mặt. Phiền phức, thật phiền phức Gemini thầm nhủ trong lòng sẽ không bao giờ đưa thằng nhóc này đi dự tiệc cùng mình thêm lần nào nữa.
P/S: nếu mn ghé qua và đọc thì like và comt cho mình lấy động lực với.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro