Chap 7 Tự mình hại mình

– Cậu định cứ thế mà đi sao?

– Tôi đã xin lỗi rồi còn gì?

Phuwin nói trong khi vẫn không dám quay lại nhìn, không phải là xui xẻo vậy chứ. Nếu mà bị đưa tới đồn cảnh sát thì mất mặt lắm.

– Vậy cậu tính sao với..

Y đứng lên từ tốn bước tới trước mặt Phuwin, chỉ vào vết thương trên mặt rồi tay chỉ khắp căn phòng. Phuwin nhìn theo hướng chỉ mà cười khổ trong lòng. Khắp căn phòng đồ đạc lộn xộn cái thì vỡ, cái thì đổ ngổn ngang.

– Tôi...tôi sẽ... đền.

Phuwin ấp úng nói, không khéo cả gia sản của anh cũng không đủ mất, ôi tiền của tôi.

– Vậy được, quản gia.

Y hướng người đàn ông đã có tuổi được gọi quản gia nhìn một cái, người kia liền biết ý bắt đầu công việc của mình.

– Bình hoa cổ từ thời Càn Long 20 ngàn baht, đĩa cổ thời.....tổng cộng khoảng 30 triệu baht.

Người quản gia cực kỳ thành thạo liệt kê các đồ vật cùng giá trị của chúng.

– 30 TRIỆU BAHT.

Phuwin như không tin vào tai mình, mấy triệu won anh còn có chứ 30 triệu anh đào đâu ra.

– Ông... liệu có tính.... nhầm không?

– Nếu cậu không tin có thể kiểm tra, chắc chắn chỉ có hơn chứ không có kém. Còn chưa kể đến tiền thuốc men mà cậu gây ra cho thiếu gia.

Y nhìn những biến hóa trên khuôn người kia lúc xanh lúc đỏ thì trong lòng lại không nhịn được bất giác nhớ về người ấy.

– Tôi...tôi không có nhiều tiền như vậy ngài có thể cho tôi nợ được không? Tôi nhất định sẽ trả đầy đủ.

– Vậy cậu định bao giờ sẽ trả xong 10 năm, 20 năm hay cả đời.

Y đem hai tay đan vào nhau tì cằm lên từ tốn nói.

– Tôi...tôi...

Người này nói đúng có khi cả đời cậu còn chẳng kiếm được số tiền lớn như vậy với đồng lương ít ỏi của công chức nhà nước.

– Tôi có một cách có thể giúp cậu, cậu có thể làm việc cho tôi để trả nợ.

Y bắt đầu dụ dỗ con mồi.

– Nhưng tôi...tôi không có nhiều thời gian rảnh, công việc của tôi có chút đặc thù cho nên...

Cậu vừa đi dạy vừa làm cố vấn cho cảnh sát giờ giấc không cố định có vụ án thì liền có thể mấy ngày không được nghỉ ngơi, kiếm đâu ra thì giờ mà làm việc trả nợ.

– Cậu có thể làm giúp việc cho tôi theo giờ, mỗi giờ 10 ngàn baht thấy sao?

10 ngàn baht Y nghĩ với số tiền này là thừa sức hạ ngục rồi.

– Tôi...tôi đồng ý.

Anh còn biết làm gì hơn chứ, đành vậy 10 ngàn baht một giờ là quá nhiều rồi cậu kiếm đâu ra một công việc làm thêm cao như vậy. Làm giúp việc cùng lắm là nấu nướng dọn dẹp mấy việc này anh đã sớm quen rồi.

– Được coi như đã thỏa thuận xong, hợp đồng khi nào cậu đến làm sẽ ký và đừng có nghĩ đến việc chạy trốn.

– Tôi sẽ không bao giờ làm vậy, tôi có chút việc xin phép.

Phuwinsực nhớ ra mình còn có chuyện quan trọng phải làm cúi đầu chào người kia rồi chạy đi nhưng được vài bước lại quay lại.

– Quên không hỏi địa chỉ chỗ này là gì vậy?

– Biệt thự số 12 khu NN.

Y nhìn cậu mỉm cười nói, dù chỉ là một nụ cười nhếch môi thoáng qua trong chớp mặt cũng khiến cho Phuwin có chút ngẩn người, nhưng nhanh chóng nhớ tới Sea anh lại vội chạy đi. Mà đám người làm cùng vệ sĩ thì được một phen khiếp sợ, thiếu gia của họ đang cười sao? Có phải sắp có bão lớn không?

Y nhìn theo bóng nhỏ khuất dần mà trong người bỗng dưng xuất hiện một cảm giác thật lạ.

Winnie phải chăng là em đang cho anh cơ hội bên em.

.....

– Cậu ấy...

Hắn nhìn đèn phòng cấp cứu tắt dần, người trong phòng cũng được đẩy ra, hắn đưa mắt nhìn theo nhưng cũng không đi tới mà tiến về phía vị bác sĩ hỏi.

– Không sao cũng may đưa tới kịp, cả hai cha con đều đã qua cơn nguy hiểm.

– Hai...cha con.

Earth nhìn người đang ngây ngốc lắp bắp nói không lên lời trước mặt thầm đánh giá : đây chẳng phải là Jitaraphol tổng nổi danh sao? Sea sao lại có quan hệ với người này, có lẽ nào... Nếu vậy thì mình nên thay Sea đòi lại công đạo.

– Anh không phải là người nhà của bệnh nhân sao, sao lại hỏi vậy?

– Tôi....

– Thật là đàn ông bây giờ cũng thật vô trách nhiệm làm người ta có thai đã không chăm sóc lại còn hành hạ người ta. Đúng là lũ vô lương tâm ( Earth anh không phải đàn ông sao? )

– Tôi...

Hắn lần đầu bị người khác thẳng mặt mắng mà không thể nói gì nhưng hắn đâu ngờ được một nam nhân có thể mang thai cơ chứ.

– Sao không nói được gì nữa hả? hay lại định chối bỏ trách nhiệm.

– Tôi...

– Thật là...biết lỗi thì nên chăm sóc cậu ấy cho tốt, nam nhân mang thai so với phụ nữ khổ cực hơn rất nhiều.

Earth vẫn là thương người nhìn hắn nhẹ nhàng khuyên bảo.

– Không cần.

Hắn còn chưa kịp lên tiếng thì từ xa một người đi tới lớn tiếng nói. Người đó còn ai khác ngoài Phuwin. Anh sau khi ra khỏi biệt thự kia định tiếp tục tìm tới nhà Jimmy thì Earth điện cho anh thông báo Sea đang ở bệnh viện. Nghe vậy anh tức tốc bắt taxi tới, thật không ngờ gặp ngay kẻ không muốn gặp nhất. Anh biết ngay mà Sea có chuyện nhất định là do hắn gây ra.

– Jitaraphol tổng Sea nhà tôi không dám phiền tới ngài, Earth - Sea sao rồi?

Anh quay qua nhìn hắn ánh mắt căm phẫn giọng điệu đầy châm chọc, rồi quay qua Earth lo lắng hỏi.

– Đã không sao rồi, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là sẽ ổn thôi.

Earth dù không hiểu sự việc đang diễn ra nhưng thật lòng cũng không muốn hiểu. Chuyện riêng tư của người khác tốt nhất không nên can thiệp, bổn phận của bác sĩ là quan trọng nhất là cứu chữa cho bệnh nhân.

– Cám ơn em, Pi có thể vào thăm Sea được chứ?

Phuwin đối với sự tồn tại của hắn coi như không thấy chỉ chăm chăm tới tình hình của Sea.

– Được, em đã chuyển Sea tới phòng chăm sóc đặc biệt. Tạm thời em ấy chưa tỉnh lại nhưng sẽ tỉnh lại sớm thôi, hyung an tâm đi. Bây giờ em xin phép có gì cứ gọi em, chào ngài.

Earth sau khi đem tình hình của Sea nói cho Phuwin và nhờ y tá dẫn anh tới phòng Sea thì liền đi, dù sao cũng còn rất nhiều bệnh nhân cần phải khám.

– Tôi có thể tới thăm Sea không?

Chỉ còn lại hai người hắn liền hướng Phuwin lên tiếng, đây có lẽ là lần đầu tiên hắn hạ mình trước một người không phải là người thân của hắn.

– Tôi nghĩ Sea nhà tôi không có diễm phúc ấy.

Phuwin lạnh lùng bỏ lại một câu rồi theo y tá đi tới phòng bệnh. Còn hắn chỉ biết đứng đó mà nhìn theo, biết sao được cũng là hắn có lỗi trước. Khiến cậu mang thai thiếu chút nữa còn hại chết cậu và con của chính mình. Người kia không hận hắn mới lạ, âu cũng là tự hắn hại mình mà thôi.

Nhưng dù thế nào thì trong chuyện này hắn cũng là người sai, gia giáo gia đình lương tâm cũng như trái tim hắn không cho phép hắn chối bỏ trách nhiệm. Ít nhất hắn cũng sẽ cố để chăm sóc cậu cho đến khi đứa bé ra đời.

Và hắn nhất định sẽ làm cho bằng được, bởi hắn là Jimmy Jirataphol Potiwihok không gì hắn muốn mà không thể làm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro