Chap 16: Phần 16-2

Phần 16-2 :

Ba người lênh đênh trên bè thì may mắn có thuyền đánh cá của người Tây Tạng cứu lên và đưa về đất liền . Trở về kinh thành , Sica ngạc nhiên khi thấy có rất nhiều người ra cảng chào đón Nickhun và Chansung. Kiệt sức vì mệt mỏi , Sica thiếp đi khi vừa được mời ngồi vào kiệu. Khi tỉnh dậy thì nàng đã thấy mình nằm trong cung điện rất nguy nga tráng lệ. Nghe tỳ nữ xung quanh thuật lại thì chính Nhị hoàng tử Nickhun và Tam hoàng tử Chansung đưa Sica về đây. Đến lúc này Sica mới biết được thân phận thật sự của hai người họ

-Aigoo, Sica tỉnh lại rồi à, ngủ suốt 2 ngày rồi đó, người đâu , mang thức ăn cho cô ấy đi…Nickhun đi vào tỏ vẻ sốt sắng

-Thì ra anh và Chansung là 2 vị hoàng tử Tây Tạng , tại sao lại gạt tôi bảo là thương nhân đi ngắm biển

-Xin thứ lỗi vì tôi đâu biết mọi người có phải hải tặc không, lỡ vì kho báu mà nảy sinh tranh chấp thì k  hay, với lại nếu nói tôi là hoàng tử thì mọi người sẽ nể sợ và k  dám kết bạn với tôi nữa, hihi

-Nể sợ á ? …tuy ta k phải là người hoàng tộc nhưng chẳng sợ gì những bọn hoàng gia vô tích sự đâu nhé … Sica mỉa mai

-Phải phải, Sica tiểu thư là nhất, thôi nàng tạm nghỉ đi , rồi mai ta bàn chuyện quan trọng

Nickhun ‘s pov :

Con ranh, nếu k  vì ngọc rồng , ta đã xé nát miệng ngươi ra vì câu nói vừa rồi. Để xem ngươi còn khoác lác được bao lâu .Khi kế hoạch thành công, ngươi sẽ nếm mùi cay đắng

-end pov-

Chansung biết được âm mưu của Nickhun nên vô cùng lo lắng cho an nguy của Sica, anh nhiều lần định vào thăm Sica nhưng bọn lính canh của Nickhun k cho vào. Có lần Chansung lén nhờ nô tỳ truyền tin cho Sica nhưng chưa kịp thông báo thì bị Khun bắt quả tang và người tỳ nữ ấy đã vong mạng. Khun dùng tính mạng của mẹ Chansung ra uy hiếp khiến cho anh k dám làm liều nữa.

Khun mang chiếc hộp ngọc rồng đến hỏi Sica về cách mở hộp, cô rất ngạc nhiên khi thấy Khun đang giữ nó . Sợ Sica hoài nghi, hắn nói rằng tìm thấy ở vách núi, chắc do Nấm đánh rơi. Sica ban đầu cũng nghi ngờ nhưng dần dần cũng tin vào sự lẻo mép của hắn. Khi cô nói rằng , k có chìa khóa, cũng k biết cách mở hộp khiến Khun vô cùng tức giận , suýt tý nữa ra tay với Sica . Nhưng hắn kịp dừng lại và mang hộp ngọc rồng đi vì nghĩ Sica đang giấu hắn .

Sau khi về lục tìm các tư liệu về ngọc rồng, hắn mới biết được : thì ra cách để mở hộp chứa ngọc rồng là vào ngày trăng tròn , đem máu của người thiếu nữ sinh năm Kỷ Tỵ tưới lên thì chiếc hộp sẽ được hóa giải phong ấn và tự động mở ra .

Kể từ đó, hắn âm thầm ra lệnh cho bọn tay sai , truy bắt các cô gái sinh năm Kỷ Tỵ, dù là thiếu nữ hay đã lập gia đình tất cả đều k thoát khỏi . Hắn âm mưu sẽ bí mật lập một tế đàn ở sau núi để chờ ngày trăng tròn mà hành quyết họ.

Chansung thấy kỳ lạ khi cùng lúc có nhiều phụ nữ bị bắt giam trong lao nhưng k rõ nguyên nhân, anh điều tra thì biết được chuyện tày trời của Nickhun đang tiến hành. Vội vã chạy ngay đến chỗ Nickhun để can ngăn thì Chansung gặp ngay hắn đang ngồi trò chuyện vui vẻ cùng hoàng thượng .

-Chansung đến rồi à, nhìn vẻ mặt căng thẳng của con thì chắc con đã biết chuyện của Nickhun rồi chứ gì

-Chẳng …chẳng lẽ phụ vương đã biết, sao người k ngăn anh ấy, bá tánh khắp nơi đang than oán đấy

-Vì sự nghiệp lớn , hi sinh vài phụ nữ nhỏ bé có đáng là gì, khi có ngọc rồng, chúng ta sẽ có sức mạnh vô địch, xâm lăng các nước khác dễ như trở bàn tay

-Cái gì …anh còn muốn gây chiến tranh à ? bẩm phụ vương , tuyệt đối k thể được

-Anh con chỉ muốn tốt cho giang sơn này thôi, nếu con cứ tiếp tục ngăn cản , đừng trách ta vô tình , lui ra

-Nghe chưa, còn không  cút ra ngoài, chẳng làm nên tích sự gì , giống như mẹ của ngươi , chỉ giỏi ăn bám, và sống trong hèn yếu

-Câm ngay, k được xúc phạm mẹ ta …Chansung hét lên

-Người đâu , mau đưa Tam hoàng tử Chansung về cung của hắn , giam lỏng k cho hắn ra ngoài kẻo làm hỏng việc lớn

-Phụ vương, xin người suy xét lại , ..phụ vương , lòng oán hận của dân chúng sẽ khiến triều đình bị sụp đổ …phụ vương…

 Chansung bị đám lính kéo đi, anh kêu gào nhưng chẳng có lời nào lọt vào tai 2 kẻ tham lam quyền vị , thích độc bá thiên hạ. Có sự đồng tình của vua cha, Nickhun càng lộng hành hơn , sẵn sàng giết hết những ai trái lời , các quan lại trong triều ngày đêm sống trong sợ hãi.

Một đêm say rượu, Nickhun đi dạo và đến chỗ Sica lúc nào k hay , lúc này Sica đã ngủ nhưng Khun cứ thế xông vào, Sica hốt hoảng khi thấy thái độ kỳ lạ của Khun

-Sao anh đến tìm tôi vào giờ này, có gì mai hẵng nói

-Không , tối nay ta nhất định ngủ lại đây với cô em xinh đẹp này

-Anh say rồi, trước khi tôi nổi giận thì hãy về cung đi, đừng để tôi phải ra tay

-Cái gì, haha, đuổi ta, toàn bộ hoàng cung đều là của ta, nàng làm gì được ta

Nói rồi hắn nhào tới ôm Sica , định dùng vũ lực cưỡng bức nàng nhưng Sica đâu dễ tha cho hắn, nàng dùng “ Miêu trảo”  cào hắn rách  da đồng thời tấn công vào “chỗ hiểm”. Nhân lúc hắn đang đau đớn , nàng dùng ấm trà trên bàn đánh vào đầu khiến hắn ngất lịm. Sợ mọi ngươi phát hiện thì minh sẽ bị tội nên nàng hốt hoảng thu dọn quần áo và bỏ chạy ra ngoài.

Đi được một lúc thì bị lạc đường vì hoàng cung rộng lớn, nàng đánh ngất một thái giám và thay bộ đồ thái giám vào. Đang định sẽ tìm đường ra cổng thành thì bị tổng quản kêu lại bảo mang thức ăn sang cung của Chansung. Sica đành phải nghe theo nhưng lòng bất an

“ Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, hic .. k biết hắn có giở trò háo sắc như Khun k nữa, hic, làm sao thoát được đây, phải cho có Yul thì tốt biết mấy, hic.. Yul ahh…”

Sica cúi gầm mặt cùng tổng quản mang thức ăn vào phòng cho Chansung , nhưng anh ta cứ ngồi đọc sách mãi mà chưa ăn .

-Tổng quản đại nhân cứ về trước , lát nữa ta ăn sau, cứ để tiểu thái giám Nin ở lại hầu cận là được rồi

-Không…không…Sica vừa thốt lên thì bị tổng quản quát

-Lệnh của hoàng tử mà dám cãi hả, ngươi muốn chết à, …hừm…bẩm hoàng tử, vậy tôi xin cáo lui trước

Khi tổng quản vừa ra cửa thì Chansung vội tới hỏi ngay :

-Thái giám Nin, ngươi có đưa thư của ta cho mẹ ta chưa ?  mấy ngày rồi k gặp , ta rất lo cho bà, kế hoạch sắp xếp ổn cả chứ ? ..này , sao ngươi k trả lời ta

-Thật ra, tôi…tôi là… Sica ngại ngùng ngẩng mặt lên

-Cái gì, sao lại là cô hả Sica ? sao lại đến đây , còn mặc đồ của thái giám Nin nữa ?

Sica tức giận kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc cho Chansung nghe , cô còn định tự sát nếu  Chansung dám làm bậy như Khun. Nhưng khi Chansung nói về nguyên nhân mình bị giam lỏng thì Sica mới hiểu ra sự độc ác, máu lạnh của Khun và tin rằng Chansung và cô cùng bị hại.

-Tôi vốn định nhờ thái giám Nin truyền thư cho mẹ và sắp xếp 1 nơi ẩn náu bên ngoài cung để đưa mẹ tôi bỏ trốn, nhưng lại bị cô Sica vô tình phá hỏng.

-Xin lỗi, tôi k cố ý, tôi chỉ muốn bỏ trốn dễ dàng thôi, đâu ngờ…

-K sao , chỉ là sự cố thôi, tôi sẽ tìm người khác đi tiếp , mong là có thể đưa mẹ ra ngoài trước ngày rằm tháng này để tránh bị uy hiếp ,  ngày đó sẽ là 1 ngày đẫm máu, , tội nghiệp cho các phụ nữ sinh năm Kỷ Tỵ

-Nghĩ đến thật đáng sợ, nhưng… hả …chẳng lẽ ai sinh năm Kỷ Tỵ cũng đều bị bắt hết àh ?

-Đúng vậy, vì Khun tin vào lời hóa giải ấy,  cứ giết đến khi nào mở được hộp thì thôi,…nhưng sao cô có vẻ hoảng loạn vậy

-Vì….vì tôi cũng sinh năm Kỷ Tỵ …tôi k  muốn bị hiến tế, tôi còn phải trả thù cho Yul và mọi người nữa

-Sica ahh, bình tĩnh đi, tôi sẽ giúp cô bỏ trốn cùng mẹ tôi trước, ra ngoài cung rồi, chúng ta sẽ tính tiếp

Vừa tờ mờ sáng, Chansung hóa trang thành thái giám rồi cùng người thái giám cận thân giả vờ ra ngoài cung có việc để che mắt bọn lính giữ thành . Bọn chúng đòi lục soát xe ngựa nhưng may mắn là có mẹ Chansung lên tiếng bảo rằng phải đi bái tế sớm ở ngoài cung , chúng mới cho qua và Sica không bị phát hiện.

Sáng hôm sau khi đám cung nữ vào hầu hạ Sica thì mới phát hiện Khun đang nằm bất tỉnh trên đất. Khi thái y khám xong và cho thuốc , hắn tỉnh lại đầu đau như búa bổ, mơ hồ nhớ lại chuyện hôm qua và tức giận, gầm thét vang trời. Hắn sai người bắt Sica hỏi tội nhưng nàng đã mất tích k dấu vết. Lục soát khắp các cung nhưng k tìm ra Sica , hắn gần như phát điên khi nghe thêm tin tức Chansung đã đưa mẹ bỏ trốn ra ngoài. Hắn lập tức đến cung vua để viết thánh chỉ truy nã mẹ con Chansung và Sica , gặp được thì giết không  tha. Vua cha có ý ngăn cản chỉ nên bắt sống thì hắn nhất quyết k nghe, mà còn đe dọa nếu trái lời thì hắn sẽ trở mặt vô tình. Đức vua giờ đây chỉ như 1 con hổ giấy, “lực bất tòng tâm” , nên chỉ biết ngậm đắng nghe theo lời Khun .

…...........

Lênh đênh trên biển , ánh nắng chói mắt làm Yul thức tỉnh thì ra Yul đã được 1 tàu buôn cứu lên, và trên đường trở về Tây Tạng . Càng ngạc nhiên hơn khi thấy mình và nhiều người xung quanh đang bị trói . Thì ra bọn chúng cứu Yul từ biển lên chẳng qua muốn bán Yul làm nô lệ . Khi đang tìm cách cởi trói thì một giọng nói quen thuộc vang lên :

-Này , đừng manh động, vào đến bờ rồi tìm cách thoát thân cũng k muộn, đây là giữa biển , đánh được chúng cũng k có chỗ chạy đâu

-Là …là Tae sao …Tae …Tae còn sống sao ?

-Ngươi nói ta hả , tất nhiên là sống rồi

-Tạ ơn trời đất đã phù hộ Tae, vậy còn Nấm thì sao, chắc cô ấy cũng được cứu  lên rồi hả ?

-Ý ngươi là cô gái ú tròn như đòn bánh tét ấy hả , chẳng những vô sự mà còn khiến ai nấy đều phiền hà, hết ăn rồi ngủ , ca hát suốt ngày , ồn lắm

-Haha, tính tình 2 người vẫn k thay đổi , chúng ta chỉ cần cập bến sẽ cho bọn chúng biết tay

Sau khi vào đến bờ , chờ đến lúc trời tối , Yul và Tae nhân lúc bọn chúng k để ý , đã dùng hai mảnh vỏ sò cắt đứt dây trói, sau đó chạy sang giải cứu cho Nấm và tất cả các người nô lệ kia. Cả 3 dắt nhau chạy cả 1 quãng xa mới dám dừng chân lại nghỉ tại ngôi nhà hoang, Nấm than vừa mệt vừa đói , nhưng Tae chẳng hề để ý mà  bỏ đi ngủ ngon lành.

-Biết vậy, ta k theo các ngươi, ở lại biết đâu được đưa vào hoàng cung làm tỳ nữ , hoặc may mắn được làm phi , làm hậu, sướng biết bao

-Nếu sợ đói khổ thì cứ quay lại tùy thích, cô sẽ biết thế nào là kiếp đời nô lệ

-Này tên lùn kia , ta mắc nợ ngươi sao mà cứ chọc tức ta hoài vậy hả

-Thôi xin can , sao hai người cứ cãi nhau suốt vậy , k thể hòa thuận ,yêu thương như trước à

-Cái gì ? hòa thuận ? Yêu thương ? … không đời nào …cả Tae và Nấm đều đồng thanh quát

-Hai người sao vậy , bị rơi xuống vực nên mất trí rồi hả ?

-Rơi xuống vực ? Bọn ta rơi xuống vực lúc nào? Bọn ta đã từng quen nhau sao ?

Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Tae và Nấm thì Yul mới hiểu ra vấn đề , thì ra họ đã mất trí thật. Ngay cả Yul  mà Tae và Nấm cũng k nhận ra, khó khăn càng đè lên vai Yul khi k biết phải làm sao giúp họ khôi phục như trước. Yul cố gắng kể hết những chuyện vui buồn sinh tử trước đây của 2 người , cả chuyện kết hôn, chuyện đi Tây Tạng, v.v.. nhưng Tae và Nấm vẫn k tin họ là gia đình

-Haha , tên Than đen này kể chuyện tếu lâm hay dễ sợ

-Phải đó, dù ta biết ngươi nói xạo nhưng ta k nhịn được cười , haha, nghĩ sao mà ta lại là “ trời sinh 1 cặp” với tên tiểu tử “ vừa lùn vừa ngố” kia chứ

-Nè, nè, nói ai “ vừa lùn vừa ngố”, cô có cao hơn tôi bao nhiêu đâu, ú na ú nần , Hường Thị Mỡ, lêu lêu

-Dám xỉ vả màu hường thần thánh hả , ta chém chết ngươi

-Aigoo, sao tôi phải kẹt giữa cặp oan gia này,… hic , nhớ Sica quá , Sica ahhhhhh, em ở đâu

……..

Sáng ra khi Tae và Yul tỉnh dậy thì k thấy Nấm đâu nữa, cả hai đều nghĩ Nấm giận nên bỏ đi chơi đâu đó nhưng đợi cả ngày vẫn k thấy nàng quay lại . Tae bắt đầu thấy lo lắng:

-Này,ngươi nghĩ cô ấy k quay lại nơi giam nô lệ để tìm cái ăn chứ

-Biết đâu được, bao tử quan trọng hơn mà, hihi

- Đùa hoài, ngươi k lo cô ấy sẽ gặp chuyện sau, bọn đó ác lắm

-Có gì đâu mà lo, đâu phải vợ tui

-Nè, đừng nói kiểu đó nhe, ta trở mặt đó, chẳng qua ta k muốn có người bị bắt làm nô lệ thôi

-Wow, lòng nhân từ vĩ đại quá, nhưng ta sợ chết lắm, ngươi đi cứu cô ấy 1 mình đi

-Đáng ghét, uổng công xem ngươi là bạn, đi thì đi sợ gì

Nói là vậy nhưng Yul vẫn âm thầm bám theo để hỗ trợ cho Tae. Đúng như Tae đoán, vì xung quanh đó k có thức ăn nên Nấm đã mạo hiểm trở lại nơi dừng chân của bọn buôn người để tìm thức ăn. Và cô bị bọn chúng bắt lại , nhốt vào xe tù, áp giải vào kinh thành. Khi Tae đến nơi thì bọn chúng đã đi mất , trên mặt đất còn rơi lại chiếc hài của Nấm. Lòng Tae vừa tức giận, vừa hoang mang vì lo cho an nguy của Nấm

Tae’s pov :

Cái cô bướng bỉnh này, nếu nghe lời ta thì đâu ra nông nổi . Bực thật, sao đầu óc mình rối tung, chẳng nghĩ được gì ngoài cô ấy.

Sao mình lại lo cho cô ta vậy nhỉ ? chẳng lẽ như Yul nói, mình và cô ấy là vợ chồng thật sự sao? K đâu, chắc do ngủ nhiều sinh ảo giác thôi . Dù sao thì cũng nên cứu cô ấy và dẹp tan bọn xấu xa kia

-end pov-

Tae lần theo dấu xe ngựa để đuổi theo đoàn người , khi bọn chúng vào kinh thành thì đưa Nấm đến ngay 1  lầu xanh . Vì quá mệt mỏi nên Nấm thiếp đi mà k biết bị bọn chúng bán vào đây làm kỷ nữ. Thấy nhan sắc xinh đẹp của Nấm , mụ tú bà liền ra thông báo hai ngày sau mở hội hoa khôi để đấu giá : ai trả cao nhất sẽ được Nấm hầu hạ.

Ban đầu , khi Nấm tỉnh dậy thấy mình được đối xử tử tế, ăn ngon mặc đẹp, tưởng đâu được quý nhân cứu giúp nên vô cùng mừng rỡ, nhưng nghe đám nô tỳ bàn tán , cô mới biết đã lọt vào hang ổ của bọn lầu xanh . Nấm định bỏ trốn nhưng bị bắt lại và bị tra tấn k thương tiếc. Nước mắt lăn dài trên gương mặt Nấm , cô hối hận vô cùng

Nấm ‘s pov :

Biết vậy , theo 2 tên kia, sống tự do phải sướng hơn không, đâu phải đau đớn và tủi nhục thế này… hic…nếu lỡ có gì chắc mình tự sát mất.. hic…k biết tên Lùn và tên Đen có đến cứu mình k  nữa…sao bỗng dưng nhớ tên Lùn nhiều chuyện ấy quá … chẳng lẽ hắn và ta có duyên nợ thật sao ?

-end pov-

Ngày hội hoa khôi cũng tới , mọi người kéo đến đông nghịt, ai cũng trần trồ trước nhan sắc của Nấm , rất nhiều người muốn cùng nàng trải qua 1 đêm vui vẻ  nên sẵn sàng trút hết hầu bao. Nấm ngồi trên lầu cao , hai tay bị trói ra sau , miệng cố nhoẻn cười theo mệnh lệnh vì sợ con dao găm uy hiếp đang sau lưng bởi hai tên đầu gấu. Khi cuộc đấu giá sắp đến hồi kết , Nấm sắp thuộc về 1 lão phú hộ thì bỗng nhiên , 1 người khách bước vào, đội nón rộng vành, dõng dạc nói  :

-Nếu ông mua cô ấy với giá đó thì đã nhầm to rồi , haha

-Nè, tên nhóc kia, từ đâu tới, ý ngươi là sao, muốn tranh gái đẹp với ta hả ?

-Gái đẹp ? ọe, chắc là ngài k nhìn kỹ rồi , cô ta ngồi xa trên đó nên mới lung linh vậy thôi chứ nhìn gần là chạy 8 kiếp luôn đó

-Nè , đừng có phá đám nghe, bây đâu, đuổi nó ra… tú bà hét lên

-Khoan đã bà chủ , vội làm gì , đưa cô ấy xuống  để kiểm chứng thì biết liền thôi

Bà ta k muốn đưa xuống nhưng do áp lực từ đám đông, buộc lòng phải đưa Nấm xuống cho lão phú hộ nhìn tận mặt.

-Thấy chưa, tôi nói có sai đâu, mặt ốm hóc hác, tay chân có vết bầm , thân hình k chuẩn , tướng này lấy về chỉ tổ “sát phu”

-Cái gì, ngươi k gạt ta chứ  , căn cứ nào mà dám nói vậy

-Chẳng giấu gì lão ca , có thấy bức họa này k , rất phong độ và lịch lãm , cao trên thước tám , phong lưu tài tử hết chỗ chê , vậy mà sau khi ở với cô ta 1 tháng thì thành ra thế này …Tae quăng nón để lộ gương mặt được hóa trang già nua xấu xí, răng rụng nửa hàm

-Hả ???  đây là hậu quả sau khi chọn cô ta sao ?

-Chính xác, cục Mỡ ngoại hạng kia đã biến ta lùn xuống còn thước rưỡi là ông biết thế nào rồi, từ “Tuấn Tú đại hiệp” mà thành “ Te Tua đại hiệp”  như vầy , quá nhọ cho 1 đời hiệp sĩ

-Nhưng biết đâu do ngươi lùn thật, bằng chứng nào nói cô ấy đã từng thuộc về ngươi?

-Aigoo, vẫn ngoan cố à, trên vai phải cô ta phía sau có in “hàm cá mập” của ta làm dấu đó, k ngủ cùng nhau thì làm sao có được …Tae khẽ vạch vai áo Nấm ra , quả nhiên có vết sẹo

-Nè , tên kia, ta và ngươi … Nấm định biện minh nhưng Tae đã kịp bịt miệng lại

-Biết rồi, đừng ngại , dù sao thì cũng là người của ta rồi , nên ta sẽ lo cho yên tâm

-Tưởng là hoa khôi gì tốt đẹp , thì ra là “ hàng dỏm”  mà còn “ đã qua sử dụng” nữa chứ, suýt nữa phí tiền, về thôi

Thế là tất cả mọi người  kéo nhau về bỏ lại Tae và Nấm. Mụ tú bà vô cùng tức giận vì Tae phá hỏng chuyện lớn nên kêu bọn tay sai bao vây để đánh Tae. Hai bên giao chiến kịch liệt nhưng Tae quyết k chịu thua. Nấm bị bọn chúng bắt lại và kề dao vào cổ để buộc Tae phải đầu hàng. K còn cách nào khác , Tae đành buông xuôi chịu trói . Cả hai bị nhốt vào phòng củi , đợi sáng mai sẽ bán lại cho bọn buôn nô lệ qua nước khác.

-Nếu k tại ngươi chúng ta đâu phải bị trói thế này, k có tài thì đừng làm “anh hùng cứu mỹ nhân” …Nấm bực mình

-Phải rồi, chỉ có đứa ngốc như ta mới đâm đầu vào hang cọp để bị bắt như vầy, biết vậy ta để cô gả cho lão già ấy cho rồi để sống đời sung sướng

-Ta đâu có kêu ngươi cứu mà lên mặt , biết đâu họ tốt với ta thì sao

-Tốt mà đánh cô sưng mặt, tốt mà  dọa có vài câu là chê bai rồi chạy thẳng, còn tôi xấu bụng nên mới ngồi đây chịu đói , chịu khổ nè

-Ta…ta … ta cũng đâu muốn vậy , ta bị hại mà, ai bảo ngươi tài lanh

-Phải phải , tại ta , là lỗi của ta hết, ta k nên vạch mặt cô , được chưa

-Mà sao ngươi lại biết trên vai ta có vết sẹo vậy, nhìn trộm ta hả

-Ai thèm , chẳng qua hôm trước ngủ ở nhà hoang cô mặc áo hở vai nên ta tình cờ thấy thôi

-Vết sẹo nhỏ xíu mà cũng thấy, ngươi cố tình “soi”  thì có, còn dám nói do ngươi cắn nữa chứ, quá đáng

-Thì cũng giống bị cắn  lắm mà, ta chỉ đoán đại thôi, nếu k nói vậy làm sao lão dê già kia chịu tin

-Chưa biết ai dê hơn ai à , ngươi cũng đâu hơn gì lão ấy

-Nói vậy mà nghe được, đúng là làm ơn mắc oán

Hai người giận dỗi , quay mặt về hai hướng , chẳng ai nói đến ai , trong lòng cảm thấy bực bội, khó chịu ra mặt. Bỗng nhiên, có con gián chạy ngang, Nấm hét toáng lên rồi nhảy bổ về hướng Tae, khi Tae xoay lại thì Nấm bị vấp do mất thăng bằng và nằm đè lên người Tae, hai đôi môi chạm nhau, ánh mắt trợn tròn kinh ngạc …Sau vài giây , Nấm giật mình ngồi dậy , hai má ửng hồng vì mắc cỡ, mặt Tae cũng đỏ lên một cách buồn cười..

-Ta… ta… không cố ý… cả hai đồng thanh nói

-Tại con gián thôi, ngươi đừng hiểu lầm… Nấm phân bua

-Biết rồi, nhưng mà nó xuất hiện đúng lúc nhỉ

-Đúng lúc là sao ?

-Là cô muốn xin lỗi ta , nhưng k biết làm cách nào nên lợi dụng con gián , nhào vô hôn ta , coi như đền đáp, hihi

-Đúng là bị hoang tưởng , đầu óc sâu bọ nên nghĩ toàn chuyện vớ vẩn

-Phải rồi, ta vớ vẩn lắm nên đừng nhờ ta tiêu diệt bọn gián đó nhe, cứ từ từ kết bạn với chúng đi

-Nè, nè , đừng uy hiếp ta nhe ,… á…., nó tới nữa kìa…ghê quá …giúp ta với… Nấm sợ quá lại ngồi vào lòng Tae

-Ta và cô đều bị trói tay ra sau lưng thế này thì làm gì được, ráng chịu đi

-Đừng mà,.. hic, ..ta sợ lắm.. đuổi chúng đi mà…huhu…Nấm bắt đầu sợ đến phát khóc

-Thôi thôi, được rồi , đừng khóc, ta sẽ bảo vệ cô

Nói rồi Tae đứng dậy chạy khắp phòng để đạp mấy con gián , sau một hồi rượt đuổi thì bọn chúng cũng  dám bò vào nữa. Tae mồ hôi nhễ nhại, ngồi xuống nghỉ mệt và thở dốc. Nấm nhìn cảnh đó , bỗng có cảm giác thân thương lạ kỳ

Nấm’ s pov:

Lạ thật, sao mình thấy cảnh đuổi bọ này quen vậy nhỉ , gương mặt này, giọt mồ hôi này, ánh mắt này, đã gặp ở đâu rồi ? Sao mình chẳng nhớ nổi ? Nhưng sao người này lại tốt với mình thế  ? mình lại có cảm giác vừa yêu vừa ghét nữa, rối trí quá

-end pov-

-Nè, sao cô nhìn ta trân trân vậy , mặt ta dính tro bếp hả

-Không…không phải… tại ta thấy có gì đó hơi …

-Hơi quen quen phải k ? ..thật ra… lúc nãy cô hôn ta, dù là bất chợt nhưng ta cũng có cảm giác đã từng trải qua rồi

-Thật á, chẳng lẽ … ta và ngươi …

-Haha , mới có thế mà đã tưởng thật, nghĩ tôi  là seobang của cô giống Yul đã nói hả, còn lâu  nhé, nếu đã từng hôn chắc là mỹ nhân nào đó chứ k  lẽ ôm cục mỡ kia kia

-Nè, nè, dám nói ta mỡ hả , dù bị trói ta cũng sẽ xử ngươi “dẹp lép” cho coi

-Bớ người ta, có kẻ sắp “ lấy thịt đè người” , à không “ lấy mỡ đè người”, cứu tui với

-Hai đứa bây đừng ồn nữa, bà chủ mà thức giấc , tức giận lên là bằm thịt tụi bây làm nhân bánh bao luôn đó, câm mồm đi … bọn nô tài canh giữ bên ngoài lớn tiếng quát

Tae và Nấm nghe vậy k dám manh động nữa , từ từ ngồi xuống. Ban đầu Nấm ngồi xa Tae nhưng trời đêm mỗi lúc một lạnh dần nên hai người ngồi sát lại , tựa lưng vào nhau . Thấy Nấm bắt đầu có dấu hiệu ngủ gục nên Tae duỗi chân ra để Nấm ngã lên chân mình. Qủa nhiên , sau khi nằm lên đùi Tae, Nấm chìm ngay vào giấc ngủ ngon lành . Ngắm nhìn Nấm ngủ, Tae k khỏi xao xuyến trong lòng

Tae’s pov :

Cô gái ngốc này, sao lại đáng yêu thế chứ…nụ hôn lúc nãy đúng là rất quen, mình nhớ đã hôn cô ấy thì phải,…nhưng sao mình lại sĩ diện k chịu nhận chứ… mình có lầm lẫn k  ta… nếu là seobang thật chắc khổ lắm vì cãi vã suốt ngày …nhưng chắc cũng vui lắm vì vợ đẹp mà ai chẳng thích, hihi

-end pov-

Suy nghĩ 1 hồi, Tae không kềm lòng được, nhẹ nhàng cúi xuống hôn nhẹ vào má Nấm 1 cái. Thấy Nấm trở mình, Tae hết hồn tưởng Nấm tỉnh dậy nhưng nàng lại ngủ tiếp. Tae cười một mình trước hành vi  “hôn trộm” của mình, rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào k biết.

p/s : làm sao Tae và Nấm thoát khỏi bọn buôn người , Sica và Chansung sẽ hành động gì cho bước tiếp theo và Nickhun còn tàn bạo ra sao nữa ? … hóng chap kế nhé, see you next time ! 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro