Chao 35

Taecyeon sau hôm đó cũng không còn xuất hiện trước mặt Eun Jung thêm lần nào nữa. Tuy điều này nghe có vẻ bất khả thi vì họ ở gần như là cạnh nhà nhau. Nhưng một khi đã quyết tâm thì không gì là không thể. Có chăng chỉ là dám lặng trốn một góc nhìn thân hình nhỏ bé lướt qua. Hay ôm lấy hình cô mỗi đêm ngủ…để cơn ác mộng sẽ không đến quấy rối. Vì Eun Jung đã ở bên cạnh anh. Anh đã tin như vậy, lòng tin non nớt của một đứa trẻ 3 tuổi, tin rằng nếu ôm hình siêu nhân khi ngủ thì sau này sẽ trở thành siêu nhân. 

Một bữa, bố Park đã gọi riêng anh đến. Tất nhiên là ông ấy muốn anh nhanh tìm cách giải quyết vấn đề của mẹ con Yoona. Cánh nhà báo ít nhiều đã đánh hơi ra gì đó. Chỉ là bọn họ cần có thêm nhiều thông tin hơn trước khi đưa anh lên thớt với cái tít " Con rơi của thành viên 2PM Taecyeon ". Ông nói bất quá anh hãy…cưới Yoona và đón mẹ con cô ấy về chăm sóc. Chuyện này có thể ảnh hưởng lớn đến 2PM nhưng ông sẽ giúp anh giải quyết. Ông nói với anh, như vậy sẽ tốt cho YooJung – một đứa bé cần một gia đình thực sự. 

Cưới Yoona sao ? 

Phải rồi, con gái anh – YooJung cần có một gia đình

Cưới Yoona sẽ tốt sao ?

Lần đầu tiên, Taecyeon chìm trong giấc ngủ  với giấc mơ về một đám cưới…

---------------------------

Chung cư cao cấp Lotte – Gangnam – Số 129

Nichkhun và Taecyeon đang cùng ngồi xem lịch trình và chọn các bài hát để chuẩn bị cho album mới. Đột nhiên Nichkhun ngước lên khỏi xấp giấy và bắt đầu hỏi Taecyeon 

- " Bố Park đã nói gì với cậu ? "

- " Một vài chuyện liên quan "

- " Chẳng hạn…"

- " Bố nói tớ nên thận trọng với đám paparazzi và…"

- " …! "

- " Cưới Yoona "

Taecyeon ngẩng mặt lên nhìn biểu hiện mới của Nichkhun. Không phải là bất ngờ…mà là quá bất ngờ. Cưới Yoona ? Chúa ơi ! Nichkhun vô thức lặp lại lời Taecyeon với tông giọng cao và 3s sau anh hối hận vì mình đã làm điều đó.

( Au chưa nói hết ^^ )

Trong khi Taecyeon và Nichkhun ngồi ngoài phòng khách làm việc thì…Ji Yeon lụi cụi trong bếp nấu cơm cho hai chàng. Dạo này tay nghề Ji Yeon lên tay thấy rõ, tất cả cũng là nhờ thường xuyên sang nấu cơm giùm " nhà hàng xóm " ấy mà. Quay lại vấn đề, khi Nichkhun lặp lại " Cưới Yoona ? Cậu cưới Yoona sao ?  " anh đã quên mất sự hiện diện của Ji Yeon. Và thứ làm anh nhớ ra sự hiện diện ấy chính là một tiếng " Xoảng " chói tai không ngờ. Chả là Ji Yeon đã nấu xong, định lên gọi hai chàng xuống ăn. Lúc lên thì cầm theo cái đĩa không ngờ lại nghe câu cuối của Taecyeon + phần nhắc lại " nhiệt tình " của Nichkhun thế là…Xoảng…

Giật mình, cả Taecyeon và Nichkhun đều đồng loạt quay người lại và cứng họng không nói được lời nào. Nichkhun vội chạy đến bên Ji Yeon – người lúc này đang ngồi thụp xuống nhặt mảnh vỡ với đôi tay run rẩy kiềm chế 

- " Cẩn thận, em có sao không ? Sao lại bất cẩn thế  ? "

- " Em xin lỗi, em sẽ dọn. Cơm…cơm đã chín rồi, các oppa vào ăn đi "

- " Ji Yeon à…Em nghe này, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu. " – Nichkhun giữ lấy vai Ji Yeon và muốn cô nhìn thẳng vào anh nhưng cô đã lảng tránh. ( Sao dạo này anh thích gây họa thế Nichkhun !!! )

Ji Yeon lắc nhẹ đầu và đứng lên. Cô nhìn Nichkhun rồi Taecyeon 

- " Em hiểu mà, em sẽ không nói với unnie chuyện này đâu. Unnie đã quá đau khổ rồi. Thôi chắc unnie cũng sắp về rồi, em về đây. Hai người vào ăn cơm đi " – Nói đoạn Ji Yeon cười nhẹ với Nichkhun rồi đi ra cửa. Khi Ji Yeon chạm tay đến nắm cửa thì Taecyeon đã lên tiếng 

- " Người oppa yêu chỉ có mình Eun Jung thôi. Em biết điều đó mà đúng không Ji Yeon ? " 

Ji Yeon quay người lại nhìn thẳng vào mắt Taecyeon và mỉm cười – " Em biết, và…em tin oppa. Nhưng…em cũng muốn bảo vệ cả unnie mình nữa. "

-----------------------------

Tiệm áo cưới Wedding Dress

- " Kris oppa không đến sao unnie ? " – Yoona mắt không rời những chiếc áo cưới hỏi Taeyeon 

- " Có, anh ấy nói sẽ đến muộn một chút vì phải có cuộc họp đột xuất. Lúc nãy unnie có gọi, anh ấy nói nửa tiếng nữa sẽ xong. Hai chúng ta cứ chọn trước thôi " 

- " Unnie à, unnie thật sự đã suy nghĩ kĩ rồi ? "

- " Ừ ! Unnie đã nghĩ kĩ rồi. Kris là một người tốt, người unnie có thể tin tưởng và dựa vào Yoona à. Em sẽ chúc phúc cho unnie chứ ? "

- " Tất nhiên rồi unnie. Em luôn ủng hộ unnie mà. Thật tốt khi cuối cùng em cũng có thể tìm được một người xứng đáng và đủ tin tưởng để bảo vệ unnie. Em và YooJung sẽ nhớ unnie lắm. " – Yoona choàng tay ôm lấy Taeyeon từ phía sau

- " Ngốc ạ, unnie đâu phải sẽ đi liền đâu. Ít ra là cho đến khi chuyến dịch phát triển và quảng bá sản phẩm mới của Kris kết thúc. Sang đó chúng ta vẫn có thể liên lạc với nhau mà. Vả là unnie sẽ thường xuyên về thăm hai mẹ con. Có điều…unnie không an tâm khi để em và YooJung ở lại đây mà không có người chăm sóc. "

- " Unnie đừng lo. Em đã là mẹ rồi, không còn là con nít nữa đâu. Em tự biết chăm sóc bản thân và YooJung thật tốt mà. Unnie cứ yên tâm. Unnie chọn được cái nào chưa ? "

- " Cái này thì sao ? Có hở quá không ? " – Taeyeon giơ một cái áo cưới màu trắng hở một bên vai lên. 

- " Đẹp lắm, unnie vào mặc thử đi. YooJung à, mau lại đây đi. Con đừng có nghịch mấy cái đó nữa "

- " Vâng " - YooJung nhanh chóng chạy lại chỗ Yoona đang đứng

Au nói một chút về đám cưới này nha.

Kris và Taeyeon gặp nhau trong một bữa tiệc họp mặt bạn bè thời đại học. Cuối cùng Taeyeon cũng có thể gạt bỏ quá khứ ( mối tình buồn với T.O.P ) và mở rộng trái tim đón nhận chàng trai yêu mình như T.O.P đã từng yêu cô. Cách Kris chinh phục Taeyeon khiến Yoona đôi lúc cũng cảm thấy ghen tị. Ngày nào anh cũng kiên nhẫn gửi đến tiệm cho cô 1 bông tuylip vàng – loài hoa cô yêu nhất. Quan tâm chăm sóc cô từ những điều nhỏ nhất.Tấm chân tình của anh cuối cùng cũng được cô đáp lại khi một ngày, cô chủ động gọi điện cho anh rủ ăn ra ngoài cùng mình ăn tối. Do Kris là người Mĩ gốc Hàn và là giám đốc của một công ty chuyên về dòng mĩ phẩm ở Pháp và anh về Hàn lần này trước là để dự đám cưới một người bạn, sau là để mở rộng thị trường cho dòng sản phẩm mới. Sau khi chấm dứt đợt quảng bá, Kris phải trở về Pháp và tất nhiên Taeyeon cũng phải đi theo. Qua đó cô có thể mở một tiệm may như Soshi hoặc nếu không, cái bằng tốt nghiệp loại giỏi ngành thiết kế của Taeyeon ở một trường Thiết kế danh tiếng ở Pháp không thừa đâu. Đám cưới của hai người sẽ được tổ chức trong nay mai. Đây chắc chắn sẽ trở thành một sự kiện không nhỏ. Dù gì Kris cũng đã đứng 3 năm liền trong danh sách những chàng trai thành đạt " độc thân khó tính " mà. 

Sau một lượt thử những chiếc áo cưới đủ kiểu, Kris vẫn chưa đến và Taeyeon thì đã thấm mệt. Đột nhiên nảy ra một ý, Taeyeon kéo Yoona lại và bảo cô cũng mặc thử. Yoona ban đầu kịch liệt phản đối nhưng sau do dự nài ép của Taeyeon + YooJung + cô bán hàng đã đành chịu thua và bước vào phòng thử đồ. Khi Yoona bước ra thì khán giả không ngừng trầm trồ khen ngợi khiến cô ngượng đỏ mặt. Chiếc áo cưới bằng voan trắng ôm gọn lấy thân hình mảnh mai của Yoona. Vừa cổ điển nhưng không kém phần quyến rũ. Yoona hẳn sẽ là một cô dâu rất xinh đẹp trong bộ váy cưới ấy. YooJung nhìn omma nó không chớp mắt. Taeyeon thì hồ hởi 

- " Đẹp quá đi. Unnie ghen tị với em quá. Chiếc áo đó cứ như làm ra để dành cho em vậy "

- " Omma, omma đẹp quá. Cứ như công chúa vậy, YooJung cũng muốn làm công chúa " 

Tách… Taeyeon giơ máy chụp hình mới mua lên chụp. 

Tách...một tiếng bấm máy khác cũng vang lên cùng lúc. 

- " Unnie, sao unnie lại chụp em "

- " Đẹp quá unnie phải giữ lại chứ. "

- " A, Kris oppa. Unnie Kris oppa đến rồi. Em đi thay đồ thôi, ngượng quá đi " 

Nhưng chuyện này thì có gì đâu nhỉ, đây đây vấn để là ở đây. Tiệm áo cưới nằm ngay ngã tư đèn giao thông, người qua kẻ lại ai cũng có thể thấy những gì bên trong tiệm cả. Lúc đó nhóm T-Ara đang trên đường đến nơi thu hình cho một show truyền hình. Lúc Yoona bước ra với chiếc áo cưới cũng là lúc xe chở nhóm T-Ara dừng đèn đỏ. Ji Yeon, Hyomin và anh quản lí  là những người ngồi ở cửa sổ phía bên tiệm áo cưới và tất nhiên là thấy hết rồi. Anh quản lí vì không biết mấy chuyện này nên chỉ nhìn với sự thích thú còn Hyomin và Ji Yeon là một sự kinh hoàng. Cả hai kín đáo phát tín hiệu cho nhau và đồng loạt quay sang Eun Jung – người đang lơ đãng ngắm gì đó ở phía cửa sổ bên kia. Hú hồn. Khi chiếc xe đã lăn bắn rồi Ji Yeon và Hyomin mới dám thở phào. Có lẽ họ nên nói với So Yeon và những người khác ( tất nhiên là trừ Eun Jung rồi )

------------------------

Như đã thông báo, chủ tịch Kim sau cả tháng trời biệt tăm nơi nào đó ( không rõ nguyên do ) đã trở về và chính thức kết nạp thêm thành viên thứ 8 cho T-Ara Cô bé Lee Areum 18 tuổi – chính thức trở thành " em út tạm thời " của T-Ara Sau 2 tháng miệt mài cùng các chị luyện tập, cuối cùng Areum cũng lần đầu tiên nếm trải cảm giác thế nào là đêm trước ngày comeback cùng các chị em. Vẫn như mọi lần, tất cả cùng nhau luyện tập đến khuya và lại thức trắng đêm chờ đến giờ lên sân khấu. T-Ara comeback với album thứ 6 Day by day và sự lột xác táo bạo của các cô gái. Đặc biệt gây chú ý là mái tóc xanh của Qri, đỏ của Hyomin, vàng của Ji Yeon. Có một số ý kiến cho rằng nếu các thành viên khác cũng mang luôn những lọn tóc highlight rực rỡ như trong MV Dance lên sân khấu thì có lẽ sẽ gây chú ý nhiều hơn nữa…

Phòng trang điểm A-3 _ Sân khấu Music Bank

- " Cái gì thế này, chị mới lần đầu làm tóc sao ? Muốn nhổ hết tóc của tôi ra hay sao ? " 

- " Chị…chị xin lỗi, chị đã cố gắng nhẹ tay nhưng…"

- " Thôi đi, da đầu tôi như muốn tróc ra vậy. Còn cái kiểu trang điểm này nữa. Bộ các người hại tôi lần trước chưa đủ sao ? Ở đây có đến tám người, có cần cứ nhắm vào tôi thế không ? "

Mọi ánh mắt trong phòng đổ dồn về nơi phát ra những lời khinh miệt ồn ào vừa rồi. Tất thảy đều chỉ có thể tóm lại trong trong chữ  SỮNG SỜ.

Boram và chạy ngay đến bên Qri và các thành viên khác cũng theo sau

- " Em sao thế Qri ? Em không khỏe ở đâu à ? Để unnie gọi…" – Boram ân cần đặt tay lên vai Qri giúp cô bình tĩnh lại nhưng Qri đã lạnh lùng gạt tay Boram ra

- " Thôi đi, tôi không sao cả, các người không cần tỏ ra quan tâm đến tôi. Thật là nhột tai quá đi "

- " Q…Qri…" – Boram mở to mắt không tin nỗi những gì mình vừa nghe. Các thành viên khác thấy vậy liền lên tiếng

- " Qri unnie, unnie bị sao vậy ? Tại sao unnie lại nói vậy, mọi người thật sự là lo lắng cho unnie mà " – So Yeon lúc này tuy có chút khó chịu với thái độ của Qri nhưng vẫn tỏ ra điềm đạm

- " Lo lắng cho tôi, tôi nói là các người thôi đi mà. " 

- " Unnie…" – So Yeon chưa kịp nói thêm gì thì tiếng nhân viên nhà đài thông báo nhóm T-Ara phải ra ngay vì phần diễn của nhóm khác sắp kết thúc rồi. So Yeon nhìn thẳng vào mắt Qri nói

- " Chuyện này hãy tạm gác lại đã. Unnie hãy vì công sức mình bỏ ra bấy lâu mà tập trung lên sân khấu nhé. " – Xong So Yeon quay ra thúc mọi người nhanh ra. Chẳng ai nói thêm gì chỉ lặng lẽ đi ra, So Yeon là người cuối cùng bước ra. Trước khi đi So Yeon còn dùng ánh mắt chân thành xin lỗi mọi người trong phòng và xin họ đừng để lộ chuyện vừa rồi ra ngoài. Tất nhiên buổi diễn hôm đó vẫn diễn ra bình thường. Dù cho có xảy ra chuyện gì nhưng một khi đã bước lên sân khấu rồi thì những giai điệu hoàn toàn chiếm lĩnh họ.

-----------------------------

Chung cư cao cấp Lotte – Gangnam – Số 127

Các thành viên tập trung gần như đông đủ ở nhà Eun Jung và Ji Yeon kể cả Areum ( trừ Hwa Young có hẹn với bác sĩ nha khoa nên không đến được và Qri, tất nhiên ). Areum tuy không hiểu gì nhưng cô đã là một phần của T-Ara nên mọi chuyện của nhóm tất nhiên cô đều có quyền biết và tham gia. 

Dạo gần đây các chị em cũng ngầm cảm thấy có sự đổi khác ở cô nhưng không ngờ nó lại đến mức này. Qri trước đây luôn là người vui vẻ nhường cho các thành viên khác trang điểm trước, còn mình thì tự trang điểm từ từ. Một Qri luôn lo lắng cho người khác, luôn nỗ lực và không hề oán thán nay lại đột nhiên biến thành một con người khác. Đúng là dạo này họ ít gặp Qri thật nhưng không có nghĩa là các chị em không quan tâm đến cô. Chả phải mấy lần Hyomin và Ji Yeon rủ Qri cùng shopping thì cô nàng bảo bận không đi được. Các món ăn Boram nấu và đem đến cho từng người, duy chỉ có Qri là không một lời cám ơn. Đôi lúc Boram thậm chí còn tủi rằng không biết Qri có nếm qua chỗ đồ ăn đó chưa nữa. Gặp nhau khi luyện tập, quay chương trình hay chụp hình thì Qri luôn tự tách mình ra một góc. Lạnh nhạt trả lời nếu có ai hỏi. Ngay Areum cũng cảm thấy hơi sợ và không dám bắt chuyện với cô. Và hơn nữa, một lần tình cờ So Yeon nghe người trong công ty nói rằng dạo này Qri có vẻ rất được lòng phó giám đốc. Không ngày nào cô có ít hơn 2 show. Mà đa số chỉ là riêng mình Qri chứ không phải chạy show cùng cả nhóm hay với thành viên nào. Tuy nhiên họ lúc đó đơn giản chỉ nghĩ như vậy thì quá tốt, công sức của Qri cuối cùng cũng được công nhận. Tất cả đều biết Qri trước nay luôn mặc cảm với các thành viên khác vì ít được chú ý nhưng bây giờ thì ổn rồi. Chỉ là cả So Yeon và các chị em đều không ngờ rằng, một cơn bão lại sắp sửa ập đến với họ. Tình chị em bao năm gắn bó của họ đang đứng trên bờ vực rạn nứt. Đã lâu rồi cả nhóm không ngồi cùng với nhau như thế này. Và…hơn lúc nào hết, các cô gái cảm thấy một sự thiếu hụt to lớn. Họ nhớ Qri…Cô nàng " quí tộc " khó tính…của trước đây.

Cùng lúc đó, trong một chiếc xe hơi màu đen đậu bên kia đường của tòa chung cư Lotte – Gangnam, Qri giấu đi đôi mắt đỏ hoe của mình sau đôi kính đen, mắt chưa rời tầng 17 của tòa chung cư lấy một phút. Cô khẽ thì thầm không ra tiếng " Giờ này họ đang làm gì trong ấy nhỉ ? "

Chiếc xe đậu ở dưới ấy thêm một lúc nữa rồi lăn bánh…

-----------------------------

Tolen Bar

Chansung kéo chiếc mũ xuống thêm một chút rồi thong dong bước vào cửa. Tiến đến chỗ quầy bar gọi một ly Martin- Chileran và từ từ thả mình trong tiếng nhạc ầm ĩ. Chansung vừa cãi nhau với ông anh trai của mình – người đứng đầu trong danh sách những – kẻ - Hwang Chansung – không - bao – giờ – muốn – gặp. Nhìn vệt máu đỏ thấm qua lớp băng trắng trên tay, Chansung bỗng thấy khó chịu ghê gớm.

_Flashback_

Hôm nay khi Chansung và Woo Young, Junho đang tính làm một cú đi đâu đó thư giãn thì anh trai Chansung xuất hiện. Sau một hồi khuyên nhủ của mấy chàng kia Chansung cũng chịu nói chuyện với anh trai mình. Mấy chàng kia tế nhị đã viện cớ đến thăm Taecyeon và Nichkhun để hai anh em có thể thoải mái trò chuyện ( chết liền ấy ). Sau khi đóng cửa KTX, Chansung thả phịch người xuống sofa khó chịu, không cả mời nước.

- " Anh đến đây làm gì ? Tôi chả có chuyện gì để nói với anh cả "

- " Em đừng có cứng đầu như vậy nữa được không ? "

- " Tại sao ? Anh vào vấn đề chính đi, tôi không rảnh ngồi đây nghe anh thuyết giáo đâu "

- " Ok. Mẹ đang ốm rất nặng, bác sĩ nói sức khỏe của bà hiện rất yếu. Bà ấy mong em về nhà, bà ấy nói…"

- " Tôi không về, tôi không muốn về đó. Dù cho có phải lang thang ngoài đường tôi cũng không bao giờ trở về đó " – Chansung hét lớn

- " Là do anh đúng không ? Nếu muốn anh sẽ dọn ra ngoài ngay, em hãy về đi. Mẹ thật sự rất mong em, em có biết đêm nào bà ấy cũng khóc "

- " Nhớ tôi sao ? Hahhaha…Bà ấy chẳng phải là đã có anh là đứa con hiếu thảo, có anh là đứa con tài giỏi sao ? Muốn tôi về để làm gì ? Những gì muốn so sánh được chẳng phải bà ấy đã so sánh hết rồi sao ? Không lẽ định xem tôi với anh ai kiếm được nhiều tiền hơn ? "

Bốp…

- " Em không được nói mẹ như vậy, chuyện trước đây có thể là mẹ không đúng, nhưng dù gì bà ấy cũng là mẹ em "

Bốp…

- " Anh có tư cánh gì mà nói tôi. Anh có bao giờ trải qua cảm giác bị chính mẹ mình hằng ngày chì chiết, so sánh mình với anh trai. Tại sao anh có được mọi thứ còn tôi thì không ? Anh còn nhớ không ? Năm anh học năm ba còn tôi năm nhất trung học, tại sao anh có thể đi cắm trại còn tôi phải ở nhà ? Anh có bao giờ trải qua cảm giác món ăn mà mình rất thích…là do mình chạy bộ trong mưa gần hai giờ để mua được nguyên liệu…đến cuối cùng khi làm ra lại để dành cho anh trai mình – kẻ đã tụ tập với đám bạn suốt đêm không về nhà…TÔI HỎI ANH CÓ BAO GIỜ ANH BIẾT CHƯA ? " 

Chansung giận dữ đấm mạnh tay vào tường. Bức tranh treo gần đó rớt xuống nền vỡ xoảng. Nhìn đôi vai đang rung lên bần bật của cậu em trai mà tim người anh kia cũng quặn thắt không kém. Là do anh…Tất cả đều xuất phát từ anh…Anh chính là quá vô tâm mà không biết rằng em trai mình đã phải chịu đựng những thương tổn ấy suốt ngần này năm. Anh cũng biết mẹ hay lấy anh ra làm gương mà dạy cậu em nhưng anh đâu ngờ điều đó đã tổn thương không nặng đến Chansung. Chưa bao giờ anh nghĩ em trai mình kém cỏi hay thua kém mình. Nhưng cậu ấy giờ xem anh như kẻ thù, vì anh mà bỏ nhà đi suốt mấy năm nay mà chưa một lần về kể cả ngày giỗ bố. Mẹ anh cũng vì phiền muộn mà sinh bệnh. Anh phải làm sao đây ?

_Endflash_

Đưa ly rượu lên uống cạn. Chansung định đứng dậy trả tiền thì khựng lại khi nghe được câu chuyện của hai người đàn ông bên cạnh, về một người quen…rất quen…. Anh lại ngồi xuống và với tay gọi thêm một ly giống ly vừa rồi và cố gắng lắng nghe hai gã đàn ông nói trong tiếng nhạc xập xình muốn nổ óc

- " Ông Chang chưa đến sao ? "

- " Thưa anh thư kí của ông ta nói là khoảng 15 phút nữa "

- " Thế còn Lee Qri ? Đã dặn tài xế đưa cô ta đến đây chưa ? Ông Chang rất khó tính đấy, ông ấy ghét phải chờ đợi "

- " Dạ em đã dặn rồi, cô ta chắc cũng sắp đến rồi. Em đã dặn sau khi cô ta diễn cùng T-Ara xong là đưa đến đây ngay "

Người Chansung cứng lại khi nghe thấy cái tên Lee Qri. Anh cảm nhận được hai gã đàn ông này đang âm mưu một chuyện tồi tệ nào đó. Dựa vào cuộc hội thoại Chansung có thể lờ mờ đoán ra. Anh phải kìm nén dữ lắm mới không lao đến túm cổ mà nện cho hai tên đó một trận. Bọn chúng định mang Qri ra làm đồ chơi cho một lão nhiều tiền lắm của nào đó. Bỗng một tên chồm dậy và í ới vẫy tay 

- " Qri. Hey cô em. Ở đây "

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro