Chap 1

Một tiếng nói giận dữ vang lên tại phòng khách:

- Đây là lần thứ bao nhiêu rồi hả Nichkhun?

- Dạ vừa tròn 10 lần ạ

- 10 Lần... Lần thứ 10 con đi xem mặt và làm người ta phải bỏ về đó.

- Mẹ àh mẹ đừng nóng vội đằng nào thì con cũng còn một cuọc hôn ước ở bên Mĩ rồi mà. Với lại 18 tuổi chưa phải nghĩ đến chuyện đó đâu mẹ àh. - Nichkhun trả lời một cách vô tội

- Nhưng con có chắc là cô gái đó sẽ về Hàn và đồng ý lấy con chắc?

- Chắc chắn- Một giọng nói khác từ trên cầu thang. Đó là bố của Nichkhun

- Tôi đã đặt đính ước với người ta và điều đó là điều không hề thay đổi-Bố Nichkhun rõ ràng

- Đúng đó mẹ. Thôi con lên phòng đây.-Nichkhun nhanh nhảu và nghĩ:

- Sợ người ta quên rồi đó chứ. Ha...ha...ha... càng tốt như vậy sau này mình sẽ có cơ hội để cưới Ji Yeon làm vợ.

Bỗng reng...reng...reng...Bố Nichkhun cầm máy và trả lời:

- Alô.

Ở đầu dây bên kia:

- Chào ông bạn già, ông sắp được gặp mặt con dâu rồi đó(bố của Tiffany)

- Thật sao? - Bố Nichkhun ngạc nhiên

- Ukm ông hãy ra sân bay đón con bé nhé

- Tất hiên rồi - Ông vui vẻ đáp

Rồi ông cất to tiếng gọi: 

- Quản gia! Mau ra sân bay đón tiểu thư Tiffany.

- Vâng thưa ông chủ.

* TẠI SÂN BAY:

Một cô gái lịch thiệp nổi bật giữa sân bay và không ai khác cô ấy làTiffany.

Cô được ông quản gia tới đón. Sau gần 30' cô đến được nhà của Nichkhun.  Một người phụ nữ quý pphái ra mở cửa đón cô:

- Chào cháu, mời cháu vào nhà

- Chào bác, cháu cảm ơn- Tiffsny lễ phép trả lời.

- Cháu hãy coi đây như là nhà của mình nhé.

Nói xong bà quay sang bác quản gia: " Bác hãy gọi Nichkhun xuống đây nhé"

" Nichkhun- đó là tên của người đã đính ước với mình ư? Không biết anh ta như thế nào nhỉ cao? Thấp? Gầy? Béo? Trắng? Đen?"- Trong đầu Tiffany hiện lên những câu hỏi vu vơ về người con trai đó.

Rồi từ trên cầu thang xuất hiện một chàng trai và anh ta trao cho cô một ánh mắt lạ lùng, có vẻ hơi khinh thường nữa chưa. Vốn bướng bỉnh nên nàng ta cũng "chơi" lun một câu:

- Thật là buồn cười

Vừa dứt câu, Nichkhun đã ném cho cô ánh mắt hình viên đạn: " Cái gì? Buồn cười ư?"

Đây có lẽ là lần đầu tiên cậu thấy có người nói mình như vậy.

Vào giờ ăn, Fany ngồi vào bàn với nụ cười tươi rói.

- Cháu thấy nhà bác thế nào?- Bố của nichkhun vừa gắp thức ăn cho cô và hỏi

Ra dáng một tiểu thư dịu dàng, Tiffany lễ phép:

- Dạ rất đẹp ạ, nội thất sang trọng và chác chắn là đồ quý rồi ạ

Bữa ăn kết thúc, Tiffany được mẹ Nichkhun đưa đến phòng ngủ của mình. Một lúc sau cộc...cộc...cộc....Tiffany ra mở cửa và thấy Nichkhun ở đó với vẻ mặt nghiêm trọng: 

- Cô làm gì mà chậm như rùa vậy? – Nichkhun càu nhàu. 

- Tôi mà như rùa thì anh có chờ đến sáng mai con rùa cũng không với tới cái tay nắm cửa đâu! Hứ! – Fany cũng ngang ngạnh không kém. 

- Cô...Thôi tôi không sang để cãi nhau với cô. Tôi muốn bàn với cô một chuyện – Nói rồi, cậu bước vào phòng, đóng cửa lại còn bấm cả chốt nữa chứ! 

- Nè! Anh định làm cái trò gì vậy? – Fany phát hoảng trước chuỗi hành động kì quặc của chồng tương lai.

- Cô không đáng để tôi phải “làm cái trò gì đâu” – Cậu nhếch mép rồi nói tiếp – Tôi muốn tôi với cô....kí hợp đồng.

- Oh kí hợp đồng sao? Anh muốn thế nào?

- Hợp đồng tình yêu.Tôi không ngại thú thật với cô rằng tôi đã có người yêu rồi. Tôi không muốn vì cuộc hôn nhân không đáng có này mà tôi và cô ấy phải chia tay....  

Cậu cứ nghĩ rằng khi nghe cậu nói xong, Fany sẽ ngồi bệt xuống nhà mà khóc, mà oán trách cậu sao lại nỡ đối xử với cô như vậy. Nhưng cậu vừa dứt lời thì Fany đã cười vang như trúng xổ số vậy:

-  Được!Trò này hay đấy! Dù sao tôi cũng không muốn sống cả đời với một người như anh.

-Vậy thì được rồi.-Nói xong Nichkhun đưa cho Fany một bản hợp đồng

HỢP ĐỒNG TÌNH YÊU BA THÁNG.

BÊN A: TIFFANY.

BÊN B: NICHKHUN.

Bản hợp đồng này có hiệu lực 3 tháng kể từ ngày kí kết.

Cả hai bên có nhiện vụ thực hiện những điều khoản sau:

Điều 1: Không được cho ai biết về sự xuất hiện của bản hợp đồng.

Điều 2: Không được tiết lộ cho bất kì ai về quan hệ giữa hai bên.

Điều 3: Không được xâm phạm cũng như là phải tôn trọng cách sống và đời tư của đối phương.

Điều 4: Trong thời gian hợp đồng, không được yêu đối phương.

Điều 5: Không được làm gì bất lợi cho tình yêu của bên B

Điều 6: Ngày này ba tháng sau, bên A sẽ phải rời khỏi căn nhà này và hai bên xem nhau như người xa lạ.

- Thế nào? Ok chứ? – Nichkhun tò mò hỏi. 

- Umk...Sẽ được nếu anh viết vào đây thêm một điều khoản nữa. 

- Ý cô là sao? – Nichkhun ngạc nhiên. 

-  Điều 7: Mỗi tuần bên B có nhiệm vụ là thực hiện một yêu cầu của bên A. 

- Cô có biết chữ “Mơ” viết thế nào không hả? Nghĩ sao bảo tôi làm theo lời cô. Xin lỗi! Tôi không phải là Cháu ngoan Bác Hồ - Nichkhun giãy nảy. 

- Thế thì thôi, xem như tôi chưa nói gì. Dù sao bản hợp đồng này được kí kết cũng vì quyền lợi của anh cơ mà! – Fany toan bước đi. 

- Khoan đã... Thôi được rồi, thêm thì thêm. Nhưng cô không được bắt tôi làm osin hay đại loại là như thế đâu nhé! – Nichkhun bực mình. 

- Xời! Có osin như anh chắc tôi chết sớm quá! 

“Roẹt...roẹt....” Tiếng kí giấy vang vọng khắp căn phòng nhỏ. 

- Bản hợp đồng này sẽ có hiệu lực từ ngày mai đấy. – Nichkhun vẫn không quên dặn nó trước khi bị đuổi ra khỏi phong. 

- Phiền phức quá! Anh làm tôi mất ngủ suốt mấy tiếng đồng hồ rồi đấy. – Fany cằn nhằn – Oáp!....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: