[LONGFIC] Game Started! [Chap 7-1], Yoonsic |PG-15|

Chap 7-1

Tôi ghét kiểu sống mà luôn phải chờ đợi..

Tôi ghét cách người khác nói về sự chờ đợi như là một điều gì đó thiêng liêng quý giá vì tôi không phải tuýp người kiên nhẫn.

Tôi ghét tất cả những gì liên quan đến sự chờ đợi, nó như là một thói quen đã ăn sâu vào tôi ngay từ khi còn là một đứa trẻ. Và vì thế, tôi không cho phép mình chờ đợi bất kì điều gì..

Jessica là một trong những điều đó!

Quan điểm sống của cô ấy quá khác biệt với tôi, những suy nghĩ của ấy là điều mà tôi không thể với tới được cũng như tìm cách để chạm được vào trái tim Jess là điều quá khó .

Vì vậy, tôi quyết định sẽ từ bỏ điều mà tôi đã từng cho là quan trọng nhất với mình. Đúng vậy, tôi đã từng coi Jess là điều quan trọng. Tôi đã từng yêu cô ấy đến nỗi đánh mất cả bản thân mình mà rơi vào vũng lầy do chính mình tạo ra, tôi đã từng đau khổ và giờ thì tôi đang chuẩn bị bước sang trang mới của cuộc đời thì Jess lại một lần nữa xuất hiện làm tôi mất tập trung. Nhưng không phải vì thế mà tôi lại quyết định mù quáng tiếp tục rơi vào vòng xoáy hay những ngã rẽ của Jess nữa. Tôi sẽ đi con đường riêng của mình..con đường không có hình bóng của Jessica !


---------------


Đón Tiffany trong khi tâm trạng không tốt chút nào sau cuộc gặp gỡ với Jess vừa rồi..Tôi vẫn cố mỉm cười thật tươi và xách đồ giúp Tiff, cô ấy đang mải mê kể về những điều mới mẻ ở đất nước xa lạ đó. Thú thật là tôi chẳng để được lời nào của Tiff vào tai, ánh mắt tôi vô thức tìm đến máy bán nước vừa rồi nơi đã gặp Jess..Nhưng cô ấy không còn ở đó nữa..


" Vậy cũng tốt . . ."


Chúng tôi rẽ về nhà để Tiffany cất đồ đạc của mình, tắm rửa qua rồi cả hai tới nhà hàng mà tôi đã đặt chỗ trước. 


Đúng như dự đoán của mình, sau những lời hỏi thăm qua loa, tôi nhận ra Tiff hơi thất vọng bởi cách tôi tiếp đón cô ấy. Chắc hẳn Tiff đang nghĩ rằng mối quan hệ của chúng tôi sẽ không thể tiến thêm một bước sau những gợi ý bởi chuyến đi vừa rồi của cô ấy.

Tiffany đã rất hào hứng khi tặng tôi chiếc đồng hồ hiệu Rolex đắt tiền, nhưng đổi lại tôi vẫn giữ thái độ hờ hững của mình. Tôi không còn thấy sự rạng rỡ trong cái nheo mắt quen thuộc của Tiff nữa, thay vào đó là sự chán nản và buồn bã..

Tất nhiên mọi người đều đã biết kế hoạch của tôi rồi!

Và tôi thì cũng chẳng vội vã lắm, tôi vẫn còn muốn trêu Tiff thêm một chút nữa. Tôi muốn cảm nhận được sự trân trọng trong cuộc tình này chứ không vội vã theo cách tôi và Jessica đã làm..Nó chẳng mang lại điều tốt đẹp nào cả..


- Có ngon không?

Tôi vờ vĩnh hỏi khi thấy Tiffany đang chán nản nghịch muỗng của cô ấy..

- Ừhm..Ngon !

- Adam thế nào? Cái anh chàng ngoại quốc luôn bám theo em ấy?

- Àh, anh ta đã tỏ tình với em một lần nữa..

Nói đến chủ đề này Tiff như hứng thú hơn, có vẻ như cô ấy muốn thử xem thái độ của tôi thế nào.

- Và em đã trả lời là có?

- Tại sao Yoong lại nghĩ như vậy?

- Vì có vẻ như khi nhắc đến anh chàng đó em dường như rất thích thú.

- Tất nhiên là không. Nếu thích anh ta em đã chẳng tới Hàn Quốc làm gì..

- Ồh, vì chạy trốn nên em mới tới Hàn Quốc ? 

- Không. . .

Tiffany để lửng câu nói của mình, đưa mắt nhìn tôi như chờ đợi một điều gì đó, một câu nói..tôi nghĩ là thế!

Tôi vẫn thản nhiên đưa thức ăn vào miệng và lờ đi 

- Vậy thì lí do là gì?

- Hai tuần qua Yoong có nghĩ về em không?


Giọng Tiffany đã thay đổi, tôi cảm nhận được cô ấy sắp nói ra những điều tương tự như tôi đang nghĩ, chỉ khác rằng cô ấy là người chủ động. 

Trước Tiffany tôi luôn cảm giác rất an toàn và tự tin, những cảm giác mà khi ở bên Jess tôi không thể có được. Thế giới của Jess được bao bọc bởi vẻ quý phái và phong thái lạnh lùng của cô ấy, nó khiến tôi luôn phải gồng mình để có thể ngẩng cao đầu trước cô ấy. Còn với Tiff thì khác, tôi có thể tự làm chủ được tình thế, tự biết mình nên làm gì để không trở thành một kẻ ngốc.


- Có !

Tôi dừng lại và nhìn Tiffany, tôi không định ép cô ấy phải nói ra những điều đó. Tôi không muốn Tiff phải cảm thấy xấu hổ khi là người chủ động trước.

- Yoong nghĩ những gì?

- Yoong đã nhớ em.

- Gì nữa không?

Sự im lặng kéo dài, tôi nhìn thật chăm chú vào đôi mắt của Tiffany. Trong đôi mắt đó đang ánh lên những hy vọng, sự hồi hộp..và chắc chắn là cả lo sợ bởi nếu như những lời tôi nói ra lại không phải như những gì cô ấy mong đợi. 

- Thật ra..

Tôi phá vỡ sự im lặng, đưa tay vào túi nắm lấy chiếc dây chuyền. Đã đến lúc để nói với Tiffany những gì tôi nghĩ về cô ấy, về một sự thay đổi giữa quan hệ của cả hai..


- JESSICA !


Bỗng Tiffany reo lớn, khuôn mặt tươi tỉnh hẳn lên và vẫy vẫy về phía cửa ra vào..

Tôi cũng giật mình và quay ra nhìn về hướng đó..


Jessica đang khoác tay Teacyeon bước vào, không biết phải nói sao lúc này khi cảm giác hồi hộp pha lẫn sự giận dữ lại bùng lên trong tôi, làm tan biến đi những cảm xúc vừa mới có cùng Tiffany. Jess xinh đẹp, quyến rũ với bộ đồ hiệu mà cô ấy đang mặc. Bên cạnh là Teacyeon bảnh bao và lịch thiệp. Có vẻ như Jess khá bất ngờ khi nhận ra chúng tôi, cả Tiffany cũng vậy. Cô ấy không hề biết Jessica đã quay lại Hàn Quốc cùng ngày hôm nay. 

Bỗng chốc những ý nghĩ trong tôi liền trở nên xáo trộn..

Hai người họ tiến tới bàn của tôi và Tiffany đang ngồi. Teacyeon gật đầu lịch sự chào chúng tôi theo đúng phong cách của những gã nhà giàu. 

- Jessica. Cậu về từ khi nào vậy?

- Tớ mới về thôi. 

- Hai người chắc làm đám cưới xong rồi mới quay về chứ gì. 

Tiffany nháy mắt cười và nhìn Jessica..


Tất cả những gì tôi vừa nghe thấy..cứ như một cái búa tạ bổ thẳng vào suy nghĩ của tôi..Bẹp dúm và méo mó..

Trong một tích tắc, tôi và Jess đã bắt gặp ánh mắt của nhau. Một cái nhói đau..rất thật..rất rõ rệt ! Hơn tất cả những nỗi đau trước đây mà Jess đã mang lại cho tôi..

- Ừhm.. Bọn mình có hẹn với khách hàng. Cậu vẫn dùng số cũ phải không Tiffany ?

- Ừhm.

- Tớ sẽ gọi lại cho cậu sau . Hai người cứ ăn đi nhé ! 


Jess mỉm cười với Tiffany rồi lại vẫn là cái kiểu gật đầu chào cũ rích như mọi khi của Teacyeon, hai người họ đến và nhanh chóng rời đi tới một bàn khác. Nhưng bấy nhiêu đó cũng kịp để lại trong tôi những nỗi đau mới hình thành. Chúng đang gào thét trong tâm hồn tôi..


- Hai người họ đẹp đôi quá Yoong nhỉ

Tiffany chống tay lên cằm nhìn theo hai người đó rồi nói với tôi như thể cô ấy đang ghen tị. Tiff hoàn toàn không biết được tôi đang cảm giác đau như thế nào, cảm xúc mới đây thôi đã bị gián đoạn bởi những vết thương cũ đang bị cứa sâu hơn. 

Nó thôi thúc tôi ...


- Tiffany !

- Ừhm..

- Chúng ta hẹn hò nhé !

Tôi nói và nắm chặt chiếc hộp trong túi..là những nỗi đau đang thôi thúc tôi, không còn chỉ đơn giản là tôi muốn bắt đầu. Tôi xây dựng một mối quan hệ mới với những viên gạch mang tên nỗi đau..


Tiffany hoàn toàn bất ngờ . Cô ấy dường như vẫn chưa hiểu rõ những gì tôi nói

- Yoong..

- Yoong thích em! 

Sau câu nói đó cả tôi và Tiff đều rơi vào trạng thái bất động với những dòng suy tư khác nhau..

Lôi chiếc hộp trong túi ra, tôi mở nắp và lấy sợi dây chuyền ra khỏi đó. Có vẻ như Tiff vẫn chưa thể tin được những gì tôi đang làm, chỉ ngồi đó và nhìn tôi đeo chiếc dây vào cổ của cô ấy.


- Em làm bạn gái Yoong nhé...


Dưới bầu không khí lãng mạn đó, tôi nhận được cái gật đầu đồng ý của Tiffany, đôi mắt ngấn nước và thoáng thẹn thùng đỏ mặt của cô ấy..Tôi không biết Jessica có nhìn thấy tất cả những điều đó không..nhưng tôi chắc chắn một điều rằng tôi sẽ không khiến Tiffany phải đau khổ vì tôi như Jess đã làm với tôi.. Dù có một nỗi đau đang nhức nhối, nhưng rồi cũng sẽ quên được thôi. Jess đã quyết định chính thức chấm dứt tất cả với tôi bằng lễ đính hôn của cô ấy. Vậy nên tôi cũng tìm cho mình một nửa còn lại, với nguyên vẹn tình yêu của người ấy dành cho mình . 


----------


11h đêm !


Chúng tôi trở về nhà trong bầu không khí vẫn còn ngượng ngùng, tôi khá mệt mỏi với những gì trải qua hôm nay. Duy chỉ có nụ cười của Tiff là niềm vui duy nhất kéo tôi trở về với thực tại. Tôi quyết định sẽ yêu thương Tiff, nhưng không hẳn là đã quên được Jessica. 

Tôi đã uống khá nhiều rượu tối hôm nay, Tiff cũng vậy. Nhưng lí do của cả hai đều khác nhau. Với Tiffany thì là vì niềm vui, còn riêng tôi, cả niềm vui và nỗi đau đan xen nhau. Dù tôi cố đẩy chúng xuống đáy của những nụ cười nhưng đôi khi chúng lại vô tình hiện hữu một cách rất vô duyên. 

- Hôm nay chắc mệt lắm..em ngủ sớm đi nhé !

Tôi mỉm cười thật dịu dàng với Tiffany, tôi không muốn cô ấy phải ngượng ngùng thêm nữa khi chúng tôi đã thực sự trở thành một đôi. 

- Vâng..


Tuy nhiên Tiffany vẫn chưa thể lập tức quen với việc này. Tôi biết cô ấy không giống những cô gái dạn dĩ khác. Ngay khi Tiff vừa quay người bước vào phòng tôi đã níu tay cô ấy lại và hôn nhẹ lên trán 

- Chúc em ngủ ngon..

Sau một thoáng ngạc nhiên, Tiff vòng tay ôm lấy tôi..Nhẹ nhàng như cách tôi đã tưởng tượng

- Em yêu Yoong..


Đêm đó..cả hai chúng tôi đều mất ngủ ..Với tôi khó khăn hơn nhiều khi phải quyết định sẽ quên đi mối tình đầu của mình ! 

--------------


Sau một tuần thì dường như mối quan hệ của tôi và Tiffany đã được cải thiện khá nhiều. Giờ đây cô ấy có thể thoải mái cười đùa như trước, thể hiện tình yêu của mình bằng những cái ôm thật chặt từ phía sau và những nụ hôn vội lên môi tôi trước khi đi ngủ. Tôi cũng đã cảm thấy nhẹ nhõm đi nhiều từ sau lần gặp gỡ cuối cùng với Jessica ở nhà hàng Ý đó. 

Cuộc sống của tôi đã có những chuyển biến tích cực, tôi không còn cảm thấy cô đơn như trước khi biết có một người luôn luôn nghĩ về mình, chờ đợi mình như một điều quan trọng với cô ấy. Cảm giác mình là một người đặc biệt với ai đó rất vui. Nó khiến tôi thấy yêu đời hơn và đã biết hạnh phúc là thế nào ! 


Lần đầu tiên của tôi và Tiff diễn ra vào một đêm mưa. Khi những tiếng sấm chớp vang lên tím tái cả một góc trời, Tiff chạy sang phòng tôi với vẻ sợ sệt. Cô ấy chưa bao giờ chủ động trong chuyện đó, nhưng tôi biết vì cơn mưa và vì cả nỗi sợ hãi nên Tiff mới quyết định tìm tới phòng tôi..


Ôm lấy Tiffany , tôi vỗ về cô ấy bằng những câu nói đùa của mình. Mùi hương trên tóc Tiff đang quyến rũ tôi..

Đôi mắt đẹp của cô ấy nhìn tôi chăm chú rồi dần tiến lại gần tôi..rất gần..

Một nụ hôn thật sự chứ không phải là những cái chạm nhẹ như mọi khi nữa..


Như được bóng tối đồng lõa, tôi bắt đầu thật nhẹ nhàng..


Hôn Tiff đủ lâu để cô ấy cảm nhận được sự chân thành từ tôi chứ không phải chỉ là những ham muốn tầm thường, để Tiff có thể suy nghĩ thật kĩ trước khi trao cho tôi thứ quý giá của một người con gái..

Tôi thì thầm vào tai Tiffany

- Yoong sẽ dừng lại nếu em không muốn..


Tiff không trả lời tôi, chỉ kéo tôi lại và hôn nồng nàn hơn cả nụ hôn vừa rồi..tôi coi đó là sự đồng ý của cô ấy. 

Vẫn nằm xoay người đối diện với nhau, tay tôi vuốt ve một bên má của Tiffany, làm mọi thứ một cách chậm dãi, từ tốn và nhẹ nhàng..

Rúc đầu xuống vùng cổ thơm tho của Tiffany, tôi hít nấy mùi hương ngọt ngào của cô ấy, lướt nhẹ đầu lưỡi lên làn da mịn màng, những gai ốc dần xuất hiện mang theo một cảm giác đầy thú vị. Tiến tới viền tai, tôi đưa lưỡi quanh đó, sử dụng cả hơi thở để tạo ra những kích thích cho Tiff và tôi biết tôi đã thành công bước đầu khi cô ấy luồn tay vào áo xoa nhẹ lên tấm lưng trần của tôi.


Nhẹ nhàng đẩy Tiff nằm hẳn xuống, tôi kéo chăn lên ngang người cả hai để Tiff không cảm thấy ngại ngùng khi tôi lột bỏ áo ngoài của cô ấy. Nắm lấy hai cánh tay của Tiff đưa lên trên, tôi nằm lên người cô ấy và vuốt dọc hai cánh tay, trườn xuống nấp mình dưới chăn để có thể thoải mái âu yếm cơ thể Tiff trong bóng tối..Tôi cảm nhận bầu ngực tròn căng qua đầu lưỡi và cả những cái nút nhẹ quanh đầu ngực của cô ấy. Tiff vẫn nằm yên nhưng tôi biết cô ấy đang cố kìm nén, Tiff thở nhanh và mạnh hơn, tim cô ấy đập liên hồi ngay dưới môi tôi. 

Di chuyển môi xuống dưới, hai tay tôi cũng lướt xuống xoa nhẹ hai bầu ngực của Tiffany. Giờ tôi mới thực sự thấy chúng khá đẫy đà và săn chắc. Cứ thế tôi xoa nhẹ cho đến khi cảm thấy đã đến lúc làm bước tiếp theo.

Giúp Tiff cởi bỏ nốt chiếc quần ngủ, vì nằm trong chăn nên tôi không thể biết được khuôn mặt đang đỏ ửng của Tiff ở phía trên .

Phần lông tơ mềm mại cọ vào mũi khi tôi vừa lướt xuống dưới. Hai tay chuyển xuống vuốt nhẹ hai bên đùi của Tiff, đưa lưỡi liếm nhẹ lên đó rồi xuống dần tới nơi nhạy cảm.

Đến đây thì tôi chắc chắn mình đã làm tốt vì sự ướt át của Tiff khá nhiều so với sự tưởng tượng mà tôi có thể làm được cho cô ấy. . .

Ngay khi đầu lưỡi tôi chạm vào đó, Tiff bật ra một tiếng rên nhẹ, kích thích tôi tiếp tục một cách mạnh bạo hơn. Rồi nhiều tiếng rên hơn nữa, tôi biết Tiff thật sự đang ở trạng thái mơ hồ của dục vọng, tâm hồn cô ấy ở trên những áng mây bồng bềnh, trôi nhẹ nhàng và không trọng lượng...

Cho đến khi tôi cảm nhận được Tiff đã đạt đến giới hạn của khoái cảm được kích thích từ phía bên ngoài tôi mới chịu dừng lại và tiến lên trên. Trồi mình ra khỏi chăn, thở gấp gáp và chiếm lấy đôi môi ngọt ngào của Tiffany..cô ấy nhắm chặt mắt lại tỏ ra đê mê với những khát khao hơn thế..

- A...em đau..


Tôi đã đoán không lầm, đây là lần đầu tiên của cô ấy..

Khi tôi vừa mới lấp ló ở phía bên ngoài thì Tiff đã nhăn nhó , tôi quyết định sẽ làm chậm lại hơn nữa. Lửng lơ ở bên ngoài khá lâu, tập cho Tiffany quen dần với cảm giác đau đớn nhưng đồng thời cũng đầy khoái cảm khi tôi tiến vào một nửa trong người cô ấy..

Lưỡi chúng tôi quấn lấy nhau không có chỗ trống để nhường cho hơi thở..một tay tôi vuốt ve quanh vùng cổ và ngực của Tiff, nút thật mạnh lưỡi của Tiffany tôi bất ngờ tiến mạnh vào trong cô ấy, phá bỏ tấm rào chắn bên ngoài và chạm tới khoái cảm tột đỉnh của Tiffany..

Một giọt nước mắt lăn nhẹ trên má cô ấy..

Nhưng rồi cảm giác đau đớn đó qua dần đi khi được hòa quyện cả sự khát khao và những đợt khoái cảm đang dần đưa Tiffany và tôi lên cao hơn nữa những tầng mây...Tôi vẫn hôn Tiffany để giúp cô ấy quên đi cảm giác đau đớn mà hòa vào những cảm xúc đầy mãnh liệt và khoái lạ..

Cho đến khi cả hai đều cảm nhận được mình như đang ở trên thiên đường, không còn biết đến những gì đang xảy ra xung quanh nữa, cả cơn mưa và những tia chớp cũng không thể xâm nhập được vào tâm trí chúng tôi lúc này..tất cả như nhuốm một màu hồng tuyệt diệu..


Cực khoái..Tiffany nói rằng đó là lần đầu tiên cô ấy biết thế nào là được yêu thương...

------------------------------


- "Hôm nay Yoong cố về sớm nhé, em đang nấu canh gà đó.."

- Ừhm..Yoong biết rồi ! Được một ngày nghỉ lại không nghỉ ngơi mà tất bật nấu nướng là sao?

- " Hì, Yoong đã thấy em yêu Yoong nhiều thế nào chưa? "

- Yoong cũng yêu em..

- " Vậy nhé, em đang bận . Nhớ về sớm đấy "

- Yoong biết rồi mà..Ừhm, chào em !!


Tôi tắt máy và mỉm cười, có lẽ Tiffany là sự lựa chọn đúng đắn nhất trong cuộc đời của tôi cho đến giây phút này. Cô ấy tạo cho tôi một không khí gia đình ấm áp khác hẳn với sự cô độc trước đây của mình..

Đang mải mê về những dự tính trong tương lai tôi không để ý thư kí đang đứng trước cửa phòng nãy giờ

- Có chuyện gì vậy?

- Luật sư Im, có người muốn gặp cô.

- Nói với họ rằng hôm nay tôi phải về sớm, hẹn một cuộc gặp vào sớm mai nhé..

- Cô ấy nói tên mình là Jessica!

- ......

- Tôi biết rồi, tôi sẽ sắp xếp một cuộc hẹn vào sớm mai ! 

- Không cần. Cho cô ấy vào!

- Nhưng cô nói mình bận mà luật sư Im?

- Không sao, cô ta sẽ về nhanh thôi ấy mà.

- Vâng...tôi biết rồi!!!


Tôi thật sự gặp phải một chút khó khăn khi Jessica xuất hiện từ ngoài cửa. Cô ấy chậm dãi tiến vào và quan sát mọi thứ trong phòng làm việc của tôi. Nét mặt bình thản đến kì lạ, cứ như thể giữa chúng tôi không hề, hay chưa hề có bất cứ một sự việc nào diễn ra vậy. 

Tôi vờ chăm chú vào màn hình máy tính, bật văn bản lên và gõ linh tinh vào đó như thể mính vô cùng bận rộn và chẳng màng để ý tới Jess khi cô ấy bước vào. Ngay khi nỗi đau của tôi đã nguôi đi thì lập tức cô ấy xuất hiện, làm rối ren mọi thứ đang dần trở về đúng quy luật của nó và khiến tôi không thể tự kiểm soát được những gì mình đang làm.

Tự ngồi xuống ghế đối diện với tôi, Jess bỏ chiếc túi xách lên bàn và chăm chú nhìn tôi..
Cho đến khi tôi cảm thấy cần phải sớm kết thúc chuyện nực cười này và trở về nhà với Tiffany

- Cô gặp vấn đề gì về pháp luật àh?

- Không?

- Vậy cô đến văn phòng luật sư làm gì? Như cô thấy đấy, chúng tôi rất bận rộn không rảnh rỗi ngồi tiếp chuyện cô đâu!

- Em đâu có nói gì? Tự Yoong nói nãy giờ !


Đúng vậy, cô ấy đâu có bắt tôi phải tiếp chuyện..Chết tiệt..


Giọng điệu đều đều đó như thể chính tôi là người gây ra mọi chuyện, Jess luôn dùng một cách vô hình nào đó để khiến tôi trở nên ngớ ngẩn và tự ti trước cô ấy

- Vậy cô tới đây làm gì?

Jess hơi thẳng lưng lên một chút, nhìn lại tôi bằng đôi mắt không cảm xúc của mình

- Yoong đã rất giận em phải không?

Jess hỏi tôi điều đó như thể cô ấy không biết mình đã gây ra những gì, không biết hậu quả mà cô ấy đã để lại với tôi đã biến tôi trở thành một con người thế nào. Đau đớn và nhức nhối là cảm giác của tôi mỗi khi ở bên cô ấy. Một con người có quá nhiều gai nhọn và mật ngọt để khi chạm vào rồi mới cảm thấy đau thì đã muộn.

- Đúng thế. 

Jess nhún vai hơi thả lỏng người như đã đạt được câu trả lời đúng ý muốn

- Lần này có tiến bộ, rất hẳng thắn chứ không chối bỏ như lần trước . 

Tôi cười nhạt

- Rồi sao nữa? Cô nghĩ tôi sẽ lại chạy tới khóc lóc và sà vào lòng cô như một đứa ngốc nữa hả?

- Không !

- Rồi cô nghĩ tôi yêu cô rất nhiều?

- Đúng vậy!

- Và cô tự phụ vì điều đó, cô cho mình cái quyền khiến người khác trở nên yếu đuối còn mình thì ngẩng cao đầu mỉm cười vô cảm trước sự đau đớn của họ?

- Không ! 


- Rồi giờ cô đang muốn nói những lời giả tạo dối trá để vuốt ve tâm hồn đầy tổn thương của tôi mà cô đã gây ra phải không?

Tôi gần như là quát lên và quăng tập hồ sơ gần nhất xuống đất. Cơn tức giận lớn lên dần theo từng câu hỏi và cả những câu trả lời đầy thách thức của Jessica ! Tôi không còn tự chủ và kiểm soát được những lời lẽ hành động của mình nữa. Lúc này đây trong tôi là những cơn sóng đang gào thét, muốn cuốn trôi đi tất cả để xoa dịu phần nào cơn giận dữ. 

Jess vẫn dùng nét mặt không biểu cảm đó nhìn tôi, cô ấy khiến tôi khó chịu với ánh mắt như hiểu thấu được những suy nghĩ của tôi. Tôi ghét cách cô ấy tỏ ra điềm đạm để điều khiển tâm trí tôi, để lái tôi theo những suy nghĩ của cô ấy..

- Em không có ý định đó !

- Trả lời hay lắm. Vậy cô tới đây để làm gì? Để muốn biết xem tôi đang sống thế nào à? Để khẳng định, để thỏa mãn với kết quả của trò chơi mà cô đã tạo ra với tôi àh?

- Yoong bình tĩnh đi! Những thứ đó hoàn toàn là Yoong tự suy diễn!

- Tốt thôi, vậy nếu tôi không suy diễn thì tôi biết nghĩ gì về cô nhỉ? Những điều tốt đẹp à? Không hề ! 

- Đúng vậy, em xấu xa, em không tốt đẹp. Em đùa giỡn với tình cảm của Yoong. Và em không hề muốn được tha thứ. Em chỉ muốn nói rằng, Yoong hãy sống thật tốt để e phải tự cảm thấy hối hận. Hãy tìm được hạnh phúc thật sự của mình và ..đừng yêu em nữa! 

Đau!

Trái tim tôi đang gào thét trong lồng ngực. Một loạt những lời lẽ *** gắt mà tôi đã nghĩ ra và để dành chờ tới ngày gặp được Jess. Nhưng ngay khi tôi vẫn còn chưa nói hết những ấm ức của mình thì tôi đã cảm thấy hối hận vì những gì đã nói. Trái với suy nghĩ của tôi, Jess không chối bỏ, cô ấy thừa nhận tất cả đều là lỗi của mình. Không cầu xin sự tha thứ, không bao giờ tỏ ra yếu đuối trước tôi ..Và cô ấy nói tôi đừng yêu cô ấy nữa...

Nước mắt tôi sắp rơi ra..tôi phải mất vài giây để định nghĩa lại toàn bộ những gì cô ấy vừa nói..

Lập tức xoay ghế lại đằng sau, suýt chút nữa tôi đã để Jess nhìn thấy những giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt đầy đau đớn của mình..bờ vai tôi rung nhẹ, những tiếng nấc nghẹn kìm nén


- Cô nói xong rồi đúng không? Về đi ! 


- Được thôi. Cũng đến giờ em phải đi rồi. Hy vọng lần tới chúng ta gặp nhau sẽ thoải mái hơn bây giờ ..


Tôi cố tìm kiếm một điều gì đó bất thường như trong giọng nói của Jess, như cách ngắt quãng không đều hơi, hay một cái nấc nhẹ ..nhưng hoàn toàn không. Cô ấy nói điều đó một cách dửng dưng, cứ như thể chúng tôi đã hoàn toàn trở nên xa lạ sau những câu nói vừa rồi và cô ấy không màng tới sự tổn thương đã gây ra cho tôi. 


Tôi nghe thấy tiếng bước chân của Jess ra tới cửa và dừng lại

- Em mong Yoong sẽ biết đâu là sự lựa chọn đúng đắn để thực sự có được hạnh phúc . Đừng đánh giá mọi thứ bằng đôi mắt, hãy cảm nhận bằng trái tim mình ! Chào Yoong ...


Tôi đã khóc..không kìm nén nữa mà thực sự là những tiếng nấc và những giọt nước mắt rơi từ đáy tim mình của những nỗi đau..Tại sao tôi lại yêu một người lạnh lùng đến tàn nhẫn như vậy..tại sao tôi lại mù quáng để rồi phải chuốc lấy những niềm đau không đáng có về mình..

Phải rồi..Tôi mới là người đã sai..

Sorry.. that I love U !!


--------------------------

Tôi mệt mỏi xuống bãi đậu xe với đôi mắt sưng húp của mình. Có lẽ giờ này về nhà Tiffany sẽ rất lo lắng nếu thấy bộ dạng tôi thế này..và tôi sẽ không biết phải giải thích sao với Tiff về cái lí do..vì sao tôi khóc !!!


Dù đã ngồi trong xe khá lâu nhưng tôi vẫn chưa nổ máy, gục đầu xuống vô lăng và vẫn còn rất bận tâm bởi những câu nói của Jessica vừa rồi..

Bỗng giật mình khi có vật gì đó dí vào sau gáy tôi, kèm theo là một giọng nói lạnh lẽo và khô khốc vang lên khiến tôi phải nổi da gà vì sợ hãi

- Lái xe đi !!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #yoonsic