CHƯƠNG XX: Hòa giải


Mười ngày trôi qua, Hyun Joong vẫn đi làm ở quán bar, khi chưa tìm được việc khác, anh không thích ở nhà đợi việc khác vì điều đó làm cho anh không làm chủ được trái tim mình trước Yoo Mi...

Càng ngày anh không còn sự tự chủ, những cảm xúc của con người hiện hữu càng lúc càng nhiều trong anh... nhìn Yoo Mi vẫn nói, vẫn vui cười, nhưng trong lời nói cùng nụ cười ấy anh cảm nhận được có một nỗi xót xa... anh chợt thấy thật buồn...

Yoo Mi đã vẽ được 3 mẫu, theo yêu cầu của đề thi, nhưng chưa hài lòng, nên cô vẫn vẽ tiếp... cô đã buông xuống được mọi chuyện với Hyun Joong ư... không, nhưng cô không nghĩ đến nữa, cuộc sống của cô còn có nhiều điều cần phải làm hơn, cô đặt mọi cảm xúc vào công việc... chỉ còn 4 ngày, cô phải cố lên...

Yoo Mi vươn vai, đứng dậy rời bàn làm việc đi ra ngoài sân... mười ngày nay cô nhốt mình trong nhà, cô phải hít thở không khí trong lành, vừa mở cửa ra, cô khựng khi thấy chị Ji Hye đang giơ tay tính bấm chuông cửa nhà cô... cô ngạc nhiên gật đầu:

-" Chị Ji Hye"

-----

Mười ngày Ji Hye với Jae Wook mới giải quyết được xong mọi việc, hai người chưa từng có buổi nói chuyện nào dài đến thế, từ tối hôm đó đến tận trưa hôm sau, thẳng thắn cùng nhau, và còn đề ra những điều kiện giao ước khi sống cùng nhau bởi cả hai thật lòng yêu thương nhau.

Cô mãn nguyện và yên lòng khi cô thật sự có anh Jae Wook bên cô suốt đời, vì đối với anh Jae Wook hôn nhân là cả một đời... anh đã gật đầu đồng ý với điều kiện cô phải đích thân xin lỗi Yoo Mi cho sự việc tối đó, và cô đồng ý, nên giờ đây cô đến nhà con bé đấy để ngỏ lời mời một bữa cơm tối xin lỗi... Ji Hye cười nhẹ:

-" Chị có thể vào nhà em không?"

Yoo Mi vội gật đầu khi nãy giờ cô quên mất lịch sự, bước qua một bên.

-" Mời chị vào!"

Ji Hye bước vào đưa mắt nhìn quanh... căn nhà bé tí chưa bằng cái phòng ngủ của cô, nhưng kỳ lạ, nơi đây cô cảm thấy thật ấm áp...

-" Mời chị ngồi!"

Yoo Mi kéo cái ghế nơi bàn làm việc, Ji Hye xua tay...

-" Nhập gia tùy tục, chị ngồi ở đây được rồi!"

Ji Hye ngồi xuống trên sàn, Yoo Mi bước vào bếp lấy nước đem ra.

-" Mời chị!"...

Ji Hye gật đầu nhẹ...

-" Cảm ơn em, em ở đây chỉ có một mình à?"

Yoo Mi lắc đầu.

-" Dạ không, còn... anh họ em!"

-" Anh họ em là cái người con trai hôm bữa đấy à?"

Yoo Mi gật đầu nhẹ.

-" Dạ!"

Ji Hye lại cười nhẹ.

-" Chuyện tối đấy chị xin lỗi em nhé, chị nóng tính quá, chị và anh Jae Wook đã làm hòa với nhau rồi, nhưng chị phải chuộc lại lỗi lầm của mình bằng cách mời em một bữa cơm tối để xin lỗi!"

Yoo Mi gượng cười lắc đầu.

-" Không có gì, ai cũng có lúc nóng nảy!"

-" Yoo Mi thật biết nghĩ cho người khác, anh Jae Wook thường nói với chị như thế, bây giờ thì chị biết rõ rồi, cũng chỉ là một bữa cơm nhỏ ở nhà, ấm cúng thôi, dù gì anh Jae Wook cũng muốn em gái Yoo Mi là người đầu tiên biết tin đám cưới của anh chị, và chúc mừng anh chị!"

Yoo Mi lại gượng cười.

-" Dạ!"

-" Vậy tối mai nhé, chủ nhật, anh chị rảnh, chị nghĩ em cũng rảnh, chị mời luôn cả anh họ em để xin lỗi!"

Yoo Mi lắc đầu nhẹ.

-" Anh họ phải đi làm chắc không đến được!"

-" Tôi đến được!"

Nghe thế cả hai quay ra, Yoo Mi thấy Hyun Joong bước vào, anh đã về từ lúc nào nhỉ... anh bước đến bên chị Ji Hye, gật đầu chào.

-" Vậy tối mai mấy giờ?"

Ji Hye cười đứng lên.

-" 7h tối, ở nhà anh Jae Wook!"

Ji Hye quay qua Yoo Mi.

-" Chị về nhé, không làm phiền em làm bài thi, ừ mà em làm xong chưa, đến đâu rồi, anh Jae Wook có nhắn nếu chị đến mời em ăn cơm thì hỏi em về bài dự thi!"

Yoo Mi lắc đầu.

-" Em còn đang làm!"

Ji Hye bước đến nắm tay Yoo Mi.

-" Cố lên em nhé, đây là cơ hội, nếu em đoạt giải thì là bước ngoặc lớn cho cuộc đời em đấy!"

Yoo Mi gượng cười gật đầu, Ji Hye quay qua chào Hyun Joong, Yoo Mi tiễn Ji Hye ra cửa.

Hyun Joong đứng nhìn theo, anh về lúc hai người vừa bắt đầu câu chuyện, nhưng họ không biết anh đã về, nhất là Yoo Mi... nhìn em với nụ cười ngượng ngạo đôi mắt thật buồn... thì anh nghĩ... đối với anh Jae Wook em không có sự ngưỡng mộ... em thầm yêu trộm nhớ người ta sao... bao nhiêu năm rồi nhỉ...

Mọi thứ nên chấm dứt, em nên buông xuống những điều không thể nắm bắt đi... một bữa cơm nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc bên người khác... em cũng ăn được sao... anh không yên tâm khi để em đi một mình... và thật sự thì anh muốn biết thật trong lòng em là thế nào...

Yoo Mi đi thẳng vào phòng ngủ, khép cửa lại, cô đi ra giường nằm xuống... một nữa vui, một nữa buồn... từ nay về sau anh Jae Wook không còn có thể quan tâm đến cô nữa dù chỉ với cương vị một người anh trai, anh trai hạnh phúc thì người làm em gái này nên vui chứ.

Bữa cơm tối ở nhà anh Jae Wook, chị Ji Hye rất thông minh biết tỏ rõ khẳng định vị trí của mình cho cô biết... cô gượng cười... chìu theo lòng chị, cho anh vui... cô nhìn lên lịch, hôm nay thứ bảy, vậy là ngày mai... tối mai...

-----

Hyun Joong ngồi đợi Yoo Mi ở xích đu... lần đầu tiên anh thấy Yoo Mi lâu như thế... một bữa cơm xin lỗi ở nhà, có cần phải tốn thời gian để trưng diện không...

Yoo Mi nhìn mình trong gương lần cuối, từ lâu rồi Hyun Joong và cô không đi chơi cùng nhau nữa... ăn cơm xong, cô sẽ viện cớ xin về liền để làm bài thi, nhưng cô sẽ không về, cô muốn cùng Hyun Joong đi đâu đó, dạo phố cũng được, vì ít khi có dịp bởi công việc hiện giờ của Hyun Joong, nhưng nếu như mình xin phép về sớm vì công việc thì Hyun Joong có chịu đi với mình hay không, cô không nghĩ ra cách vẹn toàn, hơn nữa sắp đến giờ hẹn, cô đi nhanh ra, thôi để lát nữa tính...

Hyun Joong ngẩng nhìn khi thấy Yoo Mi bước ra với cái đầm trắng ngắn trên gối, lại sát cánh, em không thấy lạnh à, hay lòng em đang lạnh hơn mọi thứ trên đời này... tóc em buộc cao, nhìn em năng động, trẻ trung, xinh xắn... em mỉm cười nhẹ... anh chợt cảm thấy ấm áp... anh bước đến...

-" Với thời tiết này, em mặc như thế không lạnh sao?"

Yoo Mi lắc đầu.

-" Ngày trước ở viện cô nhi, có những năm còn lạnh hơn năm nay, và em vẫn phải mặc áo sát cánh! Đi thôi, anh họ!"

Yoo Mi kéo tay Hyun Joong đi, cả hai đón taxi đến nhà anh Jae Wook, ngồi trên taxi, cả hai thinh lặng không nói... Yoo Mi đặt tay lên đùi như để sẵn cho Hyun Joong nắm lấy...

Hyun Joong nhìn bàn tay Yoo Mi đang để trên đùi, trước mặt anh... tự dưng anh muốn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn ấy, nhưng anh nghĩ... không thể được, anh quay đi, nhìn hai bên đường...

Mặc dù Yoo Mi không nhìn Hyun Joong nhưng cô vẫn biết anh quay đi từ chối, cô khẽ nắm chặt tay lại, cũng quay đi... cứ như thế này thì ngày mai cô sống vì điều gì...

-----

Yoo Mi đưa tay bấm chuông cửa... Jae Wook là người mở cửa, cô gật đầu chào Jae Wook, Jae Wook cười đáp lại rồi quay qua bắt tay với Hyun Joong, mời cả hai vào nhà... cô khựng bước nhìn căn nhà thật lớn trước mắt... màu trắng làm cho căn nhà như rộng thêm ra...

Jae Wook lên tiếng.

-" Mời ngồi, Ji Hye đang làm bếp!"

Hyun Joong cứ thấy Yoo Mi đứng nhìn căn nhà nên kéo tay Yoo Mi ra ghế phòng khách.

Yoo Mi bước theo Hyun Joong mắt vẫn nhìn xung quanh.

-" Nhà anh Jae Wook đẹp quá!" Cô buộc miệng.

Jae Wook mỉm cười.

-" Cảm ơn em, thật ra cũng thường thôi, vì diện tích rộng nên rất dễ trang trí!"

Yoo Mi ngây ngô hỏi:

-" Em cứ nghĩ diện tích rộng khó trang trí chứ, vì lớn quá không biết phải cần bao nhiêu vật dụng cho đủ!"

Jae Wook cười.

-" Lớn quá thì đúng như thế, nhà anh rộng vừa thôi em!"

Yoo Mi gật đầu.

-" Em muốn đi tham quan nhà!"

Jae Wook gật đầu.

-" Mời em!"

Nhưng Yoo Mi nói vội.

-" Anh cho phép em tự nhiên được không?" Rồi cô không đợi anh Jae Wook cho phép, cô kéo Hyun Joong đi theo cô.

Hyun Joong nghe Yoo Mi nói muốn tham quan nhà thì anh ngồi xuống khi anh không muốn đi, nhưng chưa kịp ngồi Yoo Mi đã kéo anh theo, anh ngạc nhiên và miễn cưỡng bước theo, đáng lý ra Yoo Mi nên đi cùng chủ nhà chứ sao đi cùng anh.

Yoo Mi kéo anh bước ra ban công... thật lớn, cũng có chiếc xích đu, nhưng có thêm bộ bàn ghế bằng mây, những chậu hoa nhỏ được treo khắp ban công như một vườn hoa...

Yoo Mi buông tay Hyun Joong bước nhanh về phía lan can, gió lớn của một buổi tối mùa đông se se lạnh, nhưng sao cô cảm thấy lạnh thế này, cô khẽ rùng mình... nhưng cô muốn ở đây, cô muốn lấy lại tự chủ, nãy giờ cô cảm thấy hối hận khi đến đây cho bữa cơm này...

Hyun Joong đứng nhìn Yoo Mi... em run rẩy đứng giữa trời gió... một mình... em cần sự bình tâm tĩnh trí, bởi anh nhận thấy bàn tay em run run khi nắm lấy tay anh kéo anh ra đây... em đang hối hận cho bữa cơm này đúng không!

Anh biết... em tỏ ra mình mạnh mẽ để làm gì... sao em đối xử với anh như thế, sao em không dối anh như em đang dối lòng với anh Jae Wook... em làm anh đau lòng... Hyun Joong bước nhẹ đến sau lưng Yoo Mi... hạ giọng...

-" Ngoài đây lạnh lắm, em nên vào nhà đi, chắc là bữa ăn dọn lên xong rồi!"

Yoo Mi gật đầu nhẹ, cô không muốn quay lại liền bởi giọt nước từ trong mắt cô vừa rơi xuống, cô gượng lại mọi thứ, để không phải ngã xuống trước mặt Hyun Joong, cũng như trước mặt một người đàn ông nào khác, cô không cần sự thương hại, bởi thế cô không thể tỏ ra là mình yếu đuối...

-----

Jae Wook nhìn ra ban công nhà mình, Yoo Mi đứng giữa trời gió, em gái mặc áo sát cánh, không thấy lạnh sao... mà em gái lạnh thì sao, người làm anh trai như anh cùng lắm thì chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở, chứ đâu thể lấy áo khoác vào cho em... tên con trai đứng sau lưng em là ai vậy, có thật là anh họ em không...

Anh không thấy giống anh họ gì cả... hắn đang nhìn em với những cảm xúc từ trái tim đấy em biết không... nếu hắn là anh họ, thì hắn đâu nhận thay em cái tát tai đó... anh xin lỗi Yoo Mi... anh lúc nào cũng ích kỷ... Jae Wook quay vào...

Ji Hye đã dọn xong mọi thứ lên bàn ăn, cô đi ra gọi bọn họ, vừa ra thì cô thấy Jae Wook, cô bước đến quàng tay mình vào tay Jae Wook lên giọng vui vẻ.

-" Yoo Mi đâu rồi anh?"

Jae Wook bước bên Ji Hye qua phòng ăn.

-" Bọn họ đi tham quan nhà, vào bây giờ đấy!"

Jae Wook vừa nói đến đó thì thấy hai người bước vào phòng ăn...

Yoo Mi bước đến khi thấy Ji Hye

-" Chào chị..."

Hyun Joong thì không nói chỉ gật đầu chào

Ji Hye chào lại

-" Mời hai người ngồi, chị đích thân xuống bếp, thử đi!"

Yoo Mi kéo ghế tự mình ngồi xuống, Hyun Joong cũng thế, còn Jae Wook thì kéo ghế cho Ji Hye.

Cả bốn bắt đầu dùng bữa, chỉ có chị Ji Hye nói, Yoo Mi chỉ đáp khi cần, còn Jae Wook và Hyun Joong thì thinh lặng. Ăn cơm xong qua phòng khách uống trà, chị Ji Hye đi lấy trà, Jae Wook lên tiếng phá tan bầu không khi nặng nề nãy giờ.

-" Bài dự thi của em làm đến đâu rồi?"

Yoo Mi gượng cười.

-" Em đã vẽ xong, nhưng chưa có ưng ý, nên đang vẽ thêm để lựa chọn!"

-" Có cần anh chọn cho em không?"

Yoo Mi lắc đầu.

-" Em có thể chọn cho mình!"

-" Hai người đang nói gì thế, chọn hay không chọn, giống như chọn chồng hay chọn vợ!" Tiếng chị Ji Hye vang lên, chị đặt những tách trà xuống bàn, Jae Wook trả lời.

-" Chọn mẫu dự thi!"

Ji Hye ngồi xuống bên Jae Wook cười nhẹ.

-" Anh không tin tưởng vào Yoo Mi sao, em ấy có khiếu đấy, ừ hay là Yoo Mi thiết kế áo cưới cho chị nhé!"

Yoo Mi như không biết mình đang nghe gì, cô gượng cười bối rối.

-" Em... sao có thể được!"

-" Sao không, phải mặc dù anh chị là thiết kế danh tiếng, nhưng đôi lúc cần đổi khác một chút, biết đâu hay hơn thì sao, những mẫu thiết kế của anh chị giờ như rập khuôn rồi!"

Yoo Mi bối rối đan hai tay vào nhau, cô lại thấy buồn, đến nước này chị Ji Hye vẫn muốn thử lòng cô sao...

Jae Wook lên tiếng.

-" Anh có thể làm cho em, Yoo Mi bận việc nhiều, em còn bảo em ấy gánh thêm trách nhiệm nữa!"

Ji Hye quay nhìn Jae Wook.

-" Anh nói gì thế, em cũng muốn mở đường cho Yoo Mi bước thôi, nếu như một nhà thiết kế nổi tiếng như em mặc áo cưới không phải do chính mình tạo mẫu, thì có phải có nhiều tâm điểm chú ý không? Em tin tưởng vào bàn tay của Yoo Mi, em ấy tiến bộ rất nhanh, có nhiều ý tưởng rất lạ và độc đáo..."

Yoo Mi như không còn nghe Ji Hye nói gì nữa... tại sao chị Ji Hye lại đối xử với cô như thế...

Hyun Joong ngồi bên cạnh Yoo Mi, anh nhìn Ji Hye thao thao bất tuyệt nói về những điều lợi cho Yoo Mi, nhưng anh không cảm thấy lợi chút nào, con người nơi thế gian này thật ghê gớm... có thể chà đạp lẫn nhau bằng lời nói hoa mỹ... học rộng hiểu nhiều chỉ được dùng vào điều đó thôi sao... anh nắm lấy tay Yoo Mi, bàn tay nhỏ bé đang run rẩy...

-" Chị Ji Hye có thành ý như vậy, thì em giúp chị ấy đi, Yoo Mi!"

Yoo Mi thấy Hyun Joong nắm tay mình thì đã lạ, còn nghe anh nói như thế thì ngạc nhiên hơn, cô quay nhìn anh, nghe anh tiếp:

-" Xem như là một thử thách chẳng hạn, dù gì cũng có anh Jae Wook hỗ trợ cho em mà, phải không anh Jae Wook!"

Jae Wook nhìn Hyun Joong, sao cậu con trai nói thế nhỉ... cậu ta đang ghen với anh ư... Jae Wook khẽ gật đầu tán thành...

-" Ừ, em cứ vẽ đi, Ji Hye muốn thế, Hyun Joong đây cũng muốn và anh cũng muốn!"

Cả ba người cười cùng nhau nhưng lại có suy nghĩ khác nhau.

Jae Wook nghĩ... nếu em đồng ý nhận lời, chứng tỏ anh trong lòng em thật đúng như những gì em từng khẳng định bằng lời nói... chỉ ngưỡng mộ anh và xem như một người anh trai.

Ji Hye nghĩ... nếu Yoo Mi nhận lời, chị sẽ mặc liền dù có đẹp hay không, vì như thế chị cảm thấy rất mãn nguyện cho những gì chị phải chịu đựng từ em, em có biết không... giác quan thứ 6 cho chị biết anh Jae Wook không hẳn đã xem em như một đứa em gái từ những lời anh từng khẳng định với chị... đàn ông là thế... tham lam và đáng ghét như nhau, nhưng chị cần người đàn ông này... em thua rồi, Yoo Mi.

Hyun Joong nghĩ... Yoo Mi, em nhận đi, vì như thế anh mới biết rõ tâm tư em như thế nào... để anh biết anh nên đi con đường nào, đừng trách anh... chỉ có điều này là anh không có khả năng nhận biết, bởi em mạnh mẽ quá, lại cứng miệng, biết giữ chặt bí mật của chính mình...

-----

Yoo Mi thinh lặng trên quãng đường về nhà... chẳng còn hứng thú để đi dạo cùng Hyun Joong nữa... mùa đông thật u ám, cô chưa từng thấy ấm áp trong mùa đông... bước ngoặc... phải chị Ji Hye rẽ bước cho em rời xa những gì mà em yêu thương mến mộ... thiết kế áo cưới cho một nhà tạo mẫu danh tiếng... chị trêu em chắc, và người làm anh trai cũng thế... không phải là anh luôn hiểu đứa em gái này sao... sao anh đối xử với nó như thế... anh thật ích kỷ...

Yoo Mi bước nhanh lên trước, tự dưng cô không thích đi song song cùng Hyun Joong... cả anh nữa, hùa với người ta ăn hiếp em... mọi thứ bây giờ là em phải trả cho những điều ước sao...

Yoo Mi dừng bước trước căn nhà nhỏ bé tối tàn của mình... đây là mái ấm nhỏ của cô, làm sao có thể so sánh với mái nhà hạnh phúc của anh Jae Wook được, cô đã mơ mộng quá rồi... không, dù thế nào đây cũng là do chính cô làm ra bởi bàn tay mình, nhỏ bé tồi tàn đấy, nhưng nó là công sức của cô... cô lên giọng che lấp nỗi đau của mình.

-" Nhà anh Jae Wook đẹp nhỉ?"

Vừa nói cô vừa quay nhìn Hyun Joong.

-" Xem nhà của em kìa, thấy buồn, nhưng em không chán, nếu em đạt giải cuộc thi này, em sẽ có tiền, nhưng điều quan trọng là em sẽ được tu nghiệp nước ngoài bốn tháng, lúc đó về đây em đã có bằng, có thể xin việc với lương bổng tốt hơn, khi có tiền em sẽ tự mình trang trí lại nhà, nhưng bên ngoài này em vẫn giữ nguyên để em luôn biết em có ngày hôm nay là vì sao, em nghĩ thế có tốt không?"

Hyun Joong nhìn Yoo Mi trước mắt, đôi mắt em to tròn long lanh vì nước... anh khẽ gật đầu...

Yoo Mi vội quay đi bước vào nhà khi cô biết mình lại sắp khóc, từ hồi bên Hyun Joong cô trở nên yếu đuối quá...

-" Chúc anh ngủ ngon!"

Hyun Joong không vào nhà , anh đứng nhìn theo Yoo Mi khuất bóng, cánh cửa be bé hôm nay rộng mở... em còn 3 điều ước mà... em ước đi, có anh thực hiện cho em, cần gì em phải nhọc công như thế... anh đưa mắt nhìn quanh... chẳng biết từ bao giờ anh thấy căn nhà này thật đẹp và thật ấm áp... em giỏi hơn anh nhiều, tự tay mình làm nên mọi thứ bằng chính sức mình... anh bước vào nhà, khép cửa lại thật chặt, không để một cơn gió nào lùa vào bởi anh biết lòng em đang lạnh...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro