CHƯƠNG XXXI: Bẫy...



Sáng, Yoo Mi chọn áo đầm liền màu trắng ngắn đến gối, cô buộc tóc lại, mái tóc ngang vai không thể buộc nhỏng cao như ngày xưa, nhưng cô cũng quyết buộc lại, để lộ gương mặt xinh xắn, cô trang điểm nhẹ theo lối tự nhiên, mang sandal êm ái, nụ cười rạng rỡ trên môi... đến công ty...

Jae Wook từ đằng xa đã thấy Yoo Mi, anh ngạc nhiên khi em gái đổi phong cách... đây mới là em gái, dể thương, dể mến, dể gần... dáng đi của em gái nhẹ nhàng như con chim nhỏ tung tăng trên đường... em gái lại yêu đời... vậy ngài Zophi chính là Hyun Joong thật rồi...

Từ đằng xa, Yoo Mi cũng đã thấy anh Jae Wook... anh bao giờ cũng thế, lấy vợ rồi nhưng vẫn còn quyến rũ như xưa, dáng anh bước đi bằng những bước chân sãi dài đầy tự tin, anh nên làm người mẫu thì tốt hơn, anh mỉm cười, nụ cười thật ấm dành cho cô, cô biết... cô dừng bước... cũng nở một nụ cười đáp lại...

-" Chào buổi sáng, anh Jae Wook!"

Jae Wook đáp lại nụ cười rạng rỡ của Yoo Mi...

-" Chào buổi sáng, Yoo Mi!"

Rồi cả hai bước vào tòa nhà, cùng đi thang máy, về văn phòng...

Jae Wook về phòng của mình, anh cảm thấy yên tâm, anh cởi áo ves móc lên giá, đứng nhìn ra bầu trời trong xanh, hôm nay trời không nắng, nhưng không âm u, báo hiệu một ngày thật đẹp...

Yoo Mi bước đến bàn thư ký Hong.

-" Điện báo cho ngài Zophi là chị cần gặp mặt bàn về hợp đồng mẫu thiết kế, nói với thư ký của ông ta, nếu ngài Zophi bận chị có thể đến đó để ký hợp đồng!"

Thư ký Hong ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu, từ hai năm qua, phó giám đốc của cô làm gì thì làm, không bao giờ tự ý ra ngoài ký hợp đồng, có chăng chỉ là giám đốc đi, cô nhấc máy gọi cho công ty Zoland...

-----

Yoo Mi bước vào phòng làm việc, ngồi xuống ghế của mình... tối qua anh chơi em như thế nào, thì hôm nay anh phải trả... muốn là người dưng ư... chìu theo anh nhé... ngài Zophi quý tộc lịch lãm... để xem ngài hiểu biết cái thế gian này như thế nào... cô xoay cái ghế vòng tròn... và em thật sự muốn biết... anh chỉ có mình em thôi... phải không...

Thư ký Hong bước vào phòng phó giám đốc, cô khựng lại khi thấy phó giám đốc của mình ngồi ở ghế xoay vòng vòng như con nít đang quậy phá, cô tằng hắng ra hiệu...

Yoo Mi dừng lại... cô mỉm cười khi nhìn thấy thư ký Hong với đôi mắt tròn xoe nhìn cô... cô nghĩ... chuyện này thì có gì lạ so với những gì trước đây cô từng thấy chứ... cô đưa tay chỉ vào cái ghế...

-" Mời em ngồi!"

Thư Ký Hong bước đến nhưng không ngồi, cô hạ giọng báo cáo...

-" Bên đó báo ngài Zophi đã có lịch hẹn suốt ngày hôm nay, nhưng nếu bên mình cần thì khoảng tầm cuối giờ làm, 5h chiều ngài có thể nán lại tiếp cô ở tại văn phòng của mình, nhưng việc ký hợp đồng thì có thể phải dời lại vì bên đó chưa chuẩn bị, hết... nếu không còn gì..."

Yoo Mi lên giọng chặn lời thư ký Hong.

-" Chị đồng ý, đúng 5h, chị có mặt, cảm ơn em!"

Thư ký Hong gật đầu đi ra... may quá, không ký hợp đồng, vậy cô không cần đi theo, hôm nay cô có hẹn với bạn trai rồi...

Yoo Mi mỉm cười lại xoay cái ghế vòng vòng... ngài Zophi, ngài bắt người ta phải làm thêm giờ à... đến công ty của ngài ư... dĩ nhiên là phải đến rồi, để xem của cải và thực lực của ngài có là bao... cô dừng lại... bắt tay vào công việc của mình với lời hát vu vơ trên môi...

-----

Quản gia Park thông báo cuộc hẹn cuối cùng trong ngày cho tổng giám đốc biết, nghe xong, mặc dù bây giờ mới 3h chiều, tổng giám đốc cho ông về nghỉ sớm... ông ngạc nhiên ra về... Ra đến ngoài ông gặp Yong Joon đi vào, ông báo cáo cho Yong Joon nghe, hai người rủ nhau ra quán cà phê nói chuyện...

Hyun Joong giơ tay nhìn đồng hồ liên tục với tâm trạng thấp thỏm... em gan nhỉ, dám đến chổ của anh... trả thù anh tối qua à... được thôi, anh sẵn sàng nghênh tiếp...

Đúng 4h45' Yoo Mi rời văn phòng đón taxi đến địa chỉ mà thư ký Hong đã đưa... từ đây đến đó hơn 10', vào trung tâm, lên tầng 10, chính xác 15' không hơn...

-----

Yong Joon và quản gia Park ngồi trong quán cà phê bên đường, thấy rõ tòa nhà Blue, cả hai thấy Yoo Mi xuống xe bước vào tòa nhà...

-" Con bé Yoo Mi hôm nay xinh quá!"...

Yong Joon buộc miệng, quản gia Park cũng...

-" Ờh!"...

Theo, rồi cả hai nhìn nhau mỉm cười ẩn ý...

-----

Yoo Mi bước vào thang máy, đưa tay nhấn số 10... cảm giác hồi hộp hiện hữu trong tâm trí, rồi lan tỏa khắp cơ thể cô, khiến cho toàn thân cô khẽ run rẩy, cô nhắm mắt hít một hơi thật sâu... cố lấy lại bình tĩnh...

Hyun Joong ngẩng nhìn cánh cửa phòng mình với tâm trạng có chút căng thẳng... cái cảm giác như em muốn đến đây đòi nợ vây lấy anh... anh đâu có làm gì em đâu nhỉ... anh bật cười nhẹ... người làm lỗi là em trước... nhanh chóng anh lấy lại sự tự chủ...

Yoo Mi đứng trong thang máy nhìn ra, khi cánh cửa thang máy mở... một màu xanh của biển thật đẹp, thật rộng lớn bao la... cô đã từng biết anh rất giỏi trong việc thiết kế nhà cửa, nhưng cô cũng thấy bất ngờ trước một văn phòng công ty tuyệt đẹp... nơi đây không giống một văn phòng làm việc, mà giống một thế giới của những ước mơ kỳ diệu... đón tiếp cô là một tên con trai, giới thiệu là thư ký của tổng giám đốc, rồi đưa cô đến văn phòng của ngài tổng...

Yoo Mi bước trên hành lang rộng dài với nụ cười từ tâm... thư ký của anh không phải là một cô gái xinh đẹp với số đo chuẩn ba vòng sao...

Hyun Joong nghe tiếng gõ cửa phòng, anh lịch sự...

-" Mời vào!"

Thư ký mở cửa mời Yoo Mi.

-" Mời tiểu thư, ngài Zophi đang đợi tiểu thư!"

Yoo Mi bật cười khi nghe tên thư ký đó gọi cô là tiểu thư, cô có phải là quý tộc đâu, cô gật đầu...

-" Cảm ơn!"

Rồi bước vào, cánh cửa khép lại...

Hyun Joong đứng lên lịch sự...

-" Chào cô Jung!"

Anh đưa tay ra...

-" Mời cô ngồi!"

Anh bước ra ghế salon.

Yoo Mi lắc đầu bước đến ghế đối diện bàn làm việc.

-" Chào ngài Zophi, chúng ta ngồi đây, nơi bàn làm việc được chứ?"

Cô lịch sự hỏi.

Hyun Joong gật đầu bước đến chổ bàn làm việc

-" Được!"

Anh kéo ghế cho Yoo Mi.

-" Mời cô ngồi!"

Yoo Mi gật đầu.

-" Cảm ơn!"

Rồi ngồi xuống, đợi Hyun Joong ngồi vào ghế của mình cô mới nói.

-" Tôi biết ngài rất bận, nên tôi cũng không dám làm phiền ngài lâu, chúng ta nói rõ một chút về yêu cầu của ngài!"

Hyun Joong gật đầu thản nhiên.

-" Được!"

Yoo Mi mỉm cười trong lòng, cô nhìn thẳng Hyun Joong... hôm nay anh cũng như cái ngày anh đến văn phòng cô, cũng chải truốc kỹ lưỡng với mái tóc ép gọn để lộ khuôn mặt sáng...

Hyun Joong đáp lại cái nhìn của Yoo Mi không tránh né... hôm nay em muốn quyến rũ anh sao... em biết rõ anh thích nhất em mặc đầm trắng với mái tóc buộc gọn để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn... em thật đẹp...

Yoo Mi mỉm cười nụ cười xã giao nhưng có chút tinh ranh bắt đầu:

-" Điều kiện của ngài đưa ra là nhìn bên ngoài chiếc áo sẽ đẹp hơn cô ấy, nhưng khi mặc vào thì cô ấy đẹp hơn chiếc áo, bởi thế tôi cần biết vị hôn thê của ông hình dáng khuôn mặt như thế nào?"

Hyun Joong mỉm cười nhẹ: ( Em thông minh lắm...)

-" Xin lỗi cô, cô ấy không có ở đây, và tôi không có một tấm hình nào của cô ấy. Cô ấy không thích chụp hình!"

Yoo Mi nghĩ: ( Anh cũng thông minh lắm chặn đầu em...) cô tiếp:

-" Ồ, vậy ư, vậy ngài có thể cho tôi biết một ít thông tin về sở thích cá nhân của cô ấy, được chứ?"

Hyun Joong: ( Em gài anh ư...)

-" Cô ấy thích cười, cười trong mọi lúc, mọi nơi, gặp chuyện buồn hay vui cô ấy cũng cười!"

Yoo Mi gượng cười: ( Anh muốn nói em như con điên hay cười chứ gì...)

-" Vậy cô ấy có tính tình vui vẻ nhỉ, xin lỗi ngài, tôi cần ghi những thông tin vào!"

Hyun Joong mỉm cười có chút láu cá: ( Em chuẩn bị ghi hết mọi thói hư tật xấu của em đi nhé...)

-" Vâng, cô cứ ghi, có lẽ hơi dài đấy!"

Yoo Mi cúi xuống lấy sổ tay ra: ( Trong mắt anh, em có nhiều thói hư tật xấu lắm sao...)

-" Tôi sẽ chỉ hỏi những thông tin cần thiết thôi!"

Hyun Joong: ( Em sợ rồi à...)

-" Vâng, tôi sẽ trả lời mọi thứ mà tôi biết!"

Yoo Mi ngẩng lên với nụ cười mời chào có chút tà ý: ( Anh chết chắc rồi...)

-" Cô ấy thích ăn những món gì?"

-" Rất nhiều!"

-" Món ngọt?"

-" Kem!"

-" Ngài và cô ấy đi ăn kem lần cuối là lúc nào?"

-" Chúng tôi chưa hề đi ăn kem cùng nhau!"

-" Vậy hai người thường cùng nhau làm gì?"

-" Đi dạo phố!"

-" Có đi chơi xa không, nghỉ dưỡng chẳng hạn!"

-" Đi chơi xa nhưng không phải để nghỉ dưỡng!"

-" Cô ấy thích một ngày làm việc? Một ngày nghỉ ngơi ở nhà? Hay một ngày rong chơi trên khắp mọi nẻo đường?"

-" Cả ba!"

-" Khi hai người đi chơi có nắm tay nhau chứ?"

Hyun Joong bắt đầu ngạc nhiên nhưng cũng trả lời.

-" Có!"

-" Vậy cảm giác của ngài thế nào khi nắm tay cô ấy: ấm áp, ngọt ngào hay gần gũi?"

-" Ấm áp và gần gũi!"

Yoo Mi đổi đề tài.

-" Sở thích về ăn mặc của cô ấy thế nào?"

-" Đồ gọn nhẹ tiện lợi thoải mái!"

-" Cô ấy thích màu gì?"

-" Trắng!"

-" Giày mà cô ấy thường mang?"

-" Sandal thấp!"

-" Ngài dự tính đám cưới mình diễn ra thế nào: đông thật đông, chỉ hai người, hai người cùng gia đình họ hàng?"

-" Hai người cùng gia đình họ hàng!"

-" Ngài có nghĩ đến việc đi hưởng tuần trăng mật ngay tối hôm cưới không?"

-" Có!"

" Ngài sẽ chọn một nơi có bầu trời rộng lớn, bãi biển bao la, cùng cánh rừng thơ mộng chứ?"

-" Phải!"

Yoo Mi ngẩng lên... dứt điểm...

-" Lần cuối cùng ngài và cô ấy hôn nhau khi nào?"

-" Ưm..."

Trái tim Yoo Mi se thắt lại... hình ảnh trước mắt khẽ nhòe đi nhưng cô vẫn thấy... ai đó ngồi đấy đưa tay lên đầu... gãi gãi... vì bối rối... chỉ có Hyun Joong mới có cử chỉ này khi không thể trả lời một điều gì đó... anh đáng ghét... cô buông quyển sổ xuống, đứng lên...

Hyun Joong vội buông tay xuống khi anh thể hiện thói quen bối rối trước mặt Yoo Mi... em thắng rồi...

Yoo Mi bước nhanh đến... ôm chầm lấy Hyun Joong với những giọt nước mắt vội tuôn rơi...

-" Hyun Joong đáng ghét!"

Hyun Joong bất ngờ... cái ghế anh ngồi bị đẩy lùi ra sau, anh kéo Yoo Mi ngồi vào lòng mình để an toàn...

-" Vậy ư!"

Trái tim anh rung lên theo tiếng nấc nở của Yoo Mi... anh vòng tay ôm Yoo Mi thật chặt vào lòng...

-" Xin lỗi em!"

Yoo Mi vòng tay ôm cổ Hyun Joong thật chặt, cô lắc đầu liên tục...

-" Không... không tha thứ cho anh!"

Hyun Joong đưa tay lên vuốt nhẹ lên phiến lưng của Yoo Mi hạ giọng...

-" Ừ, không tha thứ thì không tha thứ!"

Yoo Mi gục đầu vào vai Hyun Joong, khóc mãi cho thời gian qua đi... cô chẳng biết bao lâu, chỉ biết bàn tay anh thật ấm vuốt nhẹ lên phiến lưng cô an ủi... cô buông tay, ngồi thẳng lại khi đã bình tâm... cô ngước nhìn anh với cái nhìn thật gần...

-" Xin lỗi anh!"

Cô đứng lên, nhưng Huyn Joong giữ cô lại...

-" Không trách anh nữa à?"

Yoo Mi cười nhẹ...

-" Tội anh phải trả!"

Hyun Joong bật cười nhẹ.

-" Anh có tội gì? Em có biết vì điều ước thứ 7 của em mà anh bị hủy đề thi không? Em mới là người có tội!"

Yoo Mi tròn mắt, Hyun Joong tiếp:

-" Anh đã bị đuổi ra khỏi nhà, khỏi trường vì phạm quy định, nhận lời ích từ đề thi của mình!"

-" Vậy hai năm qua anh làm gì?"

-" Làm việc, lúc trước không nghĩ cuộc sống của mình là nơi đây nên không đầu tư, nhưng bây giờ thì khác!"

-" Không phải chỉ cần hô biến là được sao?"

-" Em bảo anh là phù thủy à, hay là Lucifel!"

-" Lucifel thì cũng chỉ có thể lấy từ chổ này đem qua chổ kia mà thôi!"

-" Em biết thế thì tốt!"

-" Vậy anh làm việc cực khổ sao?"

-" Phải!"

Yoo Mi lại nhìn Hyun Joong, như muốn khắc ghi mãi gương mặt này vào sâu tận tâm khảm... Hyun Joong ngạc nhiên khi nhận được ánh mắt thật sâu của Yoo Mi, anh hạ giọng...

-" Sao nhìn anh như vậy?"

Yoo Mi khẽ lắc đầu...

-" Nhìn anh không giống như lúc trước, cực khổ..."

Hyun Joong bật cười.

-" Vậy anh phải làm mặt khổ để người ta thương hại anh à!"

Yoo Mi bật cười đưa tay lên...

-" Không cần phải làm mặt khổ như thế này mới giống anh Hyun Joong ngày trước!"

Vừa nói cô vừa đưa cả hai tay lên đầu Hyun Joong kéo tóc anh phủ xuống, anh giơ tay lên nói vội:

-" Sao em vò đầu, bứt tóc anh?"

Hyun Joong kéo tay Yoo Mi ra khỏi đầu mình... nụ cười tắt trên môi Yoo Mi, khi trước mắt cô... không phải là ngài Zophi,mà là Hyun Joong, thiên thần của cô ngày ấy, cô vòng tay lên cổ anh, ôm anh thật chặt với những cảm xúc lại chợt đến...

-" Vậy anh có bệnh không?"

Hyun Joong lại phải kéo tay Yoo Mi rời khỏi cổ mình khi đôi tay cô đang siết chặt...

-" Em muốn giết anh à?

Yoo Mi bật cười lớn, nới lòng vòng tay nhưng không buông... Hyun Joong nhìn Yoo Mi với cái nhìn thật gần... mắt anh nhìn xuống đôi môi nhỏ màu hồng... cái cảm giác ngày nào hiện hữu trong anh... cái con bé miệng nhỏ, tiếng to, hơi dài... một ý nghĩ thoáng qua trong anh...

-" Anh chỉ muốn em cười như thế này mãi..."

Rồi Hyun Joong nghiêm chỉnh...

-" Chúng ta trở về với công việc dỡ dang nhé!"

Yoo Mi ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu đứng lên, nhưng Hyun Joong vẫn không cho cô rời khỏi anh...

-" Đáng lý ra anh muốn cô dâu của anh phải mặc áo cưới do thiết kế nổi tiếng của Ý, nhưng lúc trước em nói thích tự tay mình thiết kế riêng cho mình!"

Yoo Mi mỉm cười gật đầu... Hyun Joong tiếp:

-" Những gì anh làm trong hai năm qua chỉ là để dành cho cuộc sống chúng ta ở tương lai, anh không ngại, ngày trước nhìn thấy em một mình vất vả, anh hứa với lòng sẽ đem cho em một cuộc sống thật đầy đủ, hạnh phúc..."

Yoo Mi lại gật đầu... trái tim cô cảm thấy ấm áp qua những lời nói của Hyun Joong...

-" Hai năm qua anh rất nhớ em, nhưng công việc rất nhiều, nên không thể gặp em sớm hơn!"

Yoo Mi vẫn gật đầu khi cho là đúng, Hyun Joong mỉm cười tiếp:

-" Nên em đừng giận anh!"

Vẫn cái gật đầu ngoan ngoãn của Yoo Mi

-" Em biết đó, anh không còn nhỏ để bỏ việc giữa chừng!"

-" Dạ!"

Hyun Joong ngẩng nhìn Yoo Mi với nụ cười mãn nguyện... dứt điểm...

-" Thế bây giờ anh trả lời câu cuối của em nhé!"

Yoo Mi khẽ giật mình ngước nhìn Hyun Joong...

-" Anh..."...

Hyun Joong bật cười... ngẩng nhìn đồng hồ...

-" Lần đầu tiên tôi hôn cô ấy là sáu giờ đúng ngày 8 - 8 - 20...!"

Hyun Joong cúi xuống... anh chạm nhẹ môi mình lên môi Yoo Mi... trái tim anh run rẩy cảm nhận nụ hôn tình yêu đầu đời với người mà anh yêu nhất... dịu dàng và ngọt ngào...

Yoo Mi khẽ nhắm mắt lại... cô cảm nhận được bờ môi của người đàn ông cô yêu... trao cho cô một tình yêu thuần khiết, ấm áp...

Hai trái tim cùng tâm hồn quyện vào nhau làm một

Yong Joon ngẩng nhìn quản gia Park... cả hai có chút bối rối... anh cùng ông bật cười quay đi... Yong Joon vội lật sang trang...

-----

Hyun Joong nhìn Yoo Mi đang bối rối, anh mỉm cười vòng tay ôm chặt cô vào lòng... chặt hơn nữa như không muốn để mất đi...

-" Anh không biết lần cuối là khi nào, nên anh chưa có thể trả lời cho em biết được!"

Yoo Mi bật cười khi nghe câu nói đấy của Hyun Joong. Anh tiếp:

-" Sau sinh nhật em chúng ta sẽ đám cưới nhé!"

Yoo Mi lên giọng:

-" Sao lâu vậy?"

Hyun Joong bật cười.

-" Vậy chừng nào em thiết kế xong áo cưới!"

Yoo Mi nhíu mày.

-" Sáu tháng không biết đủ thời gian không, em còn rất nhiều công việc!"

-" Vậy em muốn sao?"

-----

Yong Joon gấp quyển tạp chí lại, anh lại ngẩng nhìn quản gia Park... hai người cùng cười, cùng đứng lên đồng thanh...

-" Chúng ta nghỉ hưu được rồi đấy!"

Hai người rời quán cà phê... Yong Joon nói:

-" Chúng ta đi ăn gì đi, cháu đói quá, cháu mời, cảm ơn chú hai năm qua đã lo cho nhóc!"

Quản gia Park gật đầu...

-" Tôi cũng đói quá!"

Cả hai đón taxi, quản gia Park hỏi:

-" Không biết hai đứa đó có đói không, hay mua gì cho chúng ăn vậy?"

Yong Joon bật cười.

-" Chú làm thế sao yên tâm nghỉ hưu, tụi nó đấu khẩu đến sáng mai còn chưa xong đâu đấy!"

Cả hai bật cười, người vui nhất có lẽ là Yong Joon... anh thấy nhóc đã thay đổi hoàn toàn, biết làm cả những việc mà mình không thích... Yoo Mi... cảm ơn em... đã yêu Hyun Joong hơn chính bản thân mình...


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro