Chap 21 : Chị Dâu ! Chị Khóc Sao

Tân hôn ngày thứ hai , ba người cùng đi bái kiến cha mẹ chồng , chẳng lẽ đang thời cổ đại sao ?!

Vương Tuấn Khải cư nhiên đem theo hai mỹ nữ đến trình diện trước mặt toàn thể mọi người trong Vương gia , ngoài mặt ai nấy cũng bình thường , nhưng là vẫn có chút xấu hổ.

Vương Nguyên có thể cảm giác đến mẹ chồng , bà đối với cô rất không hài lòng.

" Nguyên , cha của con thật đúng là cưng chìu con . Đến  Vương gia còn không yên lòng , phải để cho em gái cùng theo ~ làm mẹ chồng như ta đây còn thấy bội phần áp lực !" Chu Hân Lan điềm đạm nói (đọc đến đoạn này Cỏ cứ nhầm bà này với mẹ kế của Vương Nguyên , tại 2 người đó cùng họ Chu T____T)

"Mẹ à , thật ra thì ba của con chỉ lo là con vụng về , lỡ khi thiếu sót lại chọc Tuấn Khải tức giận . Mấy ngày nữa , Minh Nguyệt sẽ về nhà thôi mẹ !"  Vương Nguyên mỉm cười giải thích . Thật ra thì trong lòng cô khẩn trương vô cùng , bàn tay đều là mồ hôi

"Ha ha , ông xui đúng là biết cách quá ~~ Tư tưởng thật sâu xa" bà Vương hừ hừ cười một tiếng ! "Rất thú vị , Vương gia bên ấy rất hiểu chuyện !"

Nhìn bộ mặt chế giễu của mẹ chồng , Vương Nguyên chỉ biết là dù có chết cô cũng không được khóc . Còn đối với một đám người xa lạ , theo bản năng cô nhìn về phía người quen là Vương Tuấn Khải

Còn cha chồng thì đang trò chuyện gì đó cùng mọi người trong nhà , thậm chí cũng không có nhìn về phía này . Hoặc giả , hắn là đang cố ý ! Vương Nguyên cảm giác trợ trọi , chỉ có thể nắm chặt tay ngơ ngác quay đầu , tìm cơ hội né tránh tất cả . "Mẹ , con xin lỗi , con muốn đi vào nhà vệ sinh một chút !"

"Ừ , con đi đi !" Mặc dù có con dâu không như mong muốn, nhưng là cũng không thể ngăn cản người khác ! Đi vào trong phòng vệ sinh , đôi mắt Vương Nguyên liền nhanh chóng đỏ , nước mắt không ngừng lộ ra ngoài . Không giống với sự thờ ơ của Vương Tuấn Khải , cái loại áp lực đến từ gia đình này làm cho cô thật sợ hãi , không cách nào chịu đựng nổi.

Ước chừng trong phòng vệ sinh khóc năm phút .  Vương Nguyên dội nước lạnh hướng trên ánh mắt , để làm giảm bớt sưng đỏ , sau đó trang điểm lại . Vương Nguyên xoay cửa mở ra.

Vừa mới đến khúc quanh , một thanh âm dịu dàng vang lên.

"Chị dâu , chị khóc à ?!"

"Tôi không có ..." Vương Nguyên nhận ra người đó , lắc đầu một cái mà nói.

Người nói chuyện là em rể của Vương Tuấn Khải  , tên Lâm Hiên , cao chừng 1m80 , khuôn mặt đeo kiếng , nhìn rất lịch sự.

Không giống với bộ mặt đầy nam tính của Vương Tuấn Khải . Lâm Hiên nhìn có vẻ ôn nhu , làm người đối diện cảm thấy thân thiện hơn

"Mới vừa rồi tôi có nghe được lời mẹ nói . Nhưng tôi nghĩ bà không có ác ý gì , chẳng qua bà rất tốt"

Lâm Hiên trấn an nói , khiến tâm trạng Vương Nguyên trở nên ấm áp . "Cám ơn cậu , tôi cũng nghĩ là do tôi chưa đủ tốt trong mọi việc !" Kết hôn còn đem theo 'em gái' , chuyện này nghe vốn buồn cười , nếu như là ai thì cũng sẽ ngạc nhiên thế thôi

Cô còn không thể chấp nhận , thì làm sao dám trách mẹ chồng nói móc.

"Không , tôi thấy cô rất tốt , lại đẹp người , thêm cả dịu dàng đấy chứ !" Lâm Hiên nhìn thẳng ánh mắt  Vương Nguyên , rất chân thành nói ."Là do anh rể quá đáng , cho nên mới đem theo nữ nhân khác ! Chị dâu à , tôi đây nói em gái chị thế , chị cũng đừng nên để ý nhé ?!"

"Không phải là do Tuấn Khải , là tôi để em gái theo tới thôi !" Nếu để cho người khác biết là Vương Tuấn Khải kéo Hoàng Minh Nguyệt tới , Vương Nguyên sẽ lúng túng hơn.

"Nếu là như vậy , chị dâu cũng đừng nên khóc . Ha ha, chúng ta đều là người một nhà , thật ra thì không có gì phải giấu diếm !" . Tay Lâm Hiên cắm vào trong túi quần , cười nhẹ nói . "Chị dâu , không bằng tôi đi khuyên nhủ anh rể cho !"

"Cám ơn cậu , nhưng là tôi muốn chuyện này tự mình xử lý sẽ hay hơn !" Vương Nguyên cảm kích cười một tiếng , sau đó lịch sự từ chối . "Tôi phải trở về phòng khách rồi !"

"Chị dâu cũng không cần vội vàng thế !" Lâm Hiên níu lấy cánh tay Vương Nguyên, vượt qua đằng trước cô

Nhất thời vị trí của hai người bọn họ ở trong tư thế tương đối mập mờ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro