Chap 4.1

Chap 4

Cậu.

Bây giờ, cậu là người yêu của tôi.

Buổi sáng. Một buổi sáng đẹp trời. Đẹp nhất trong tất cả các buổi sáng. Mà cũng phải. Con sâu ngủ như tôi thì biết bình minh là cái mố gì. Chỉ có vài hôm lịch trình bận rộn quá như đóng phim, đóng nhạc kịch thì mới phải cố lết xác dậy cho sớm thôi, mà bận bù đầu như thế thì hơi đâu ra để ngắm bình minh.

Bình thường thi sau khi mở mắt con người ta phải mất vài giây mới có thể tỉnh hẳn. Vậy mà giờ tôi dậy với tốc độ chóng mặt. Có hơi hốt hoảng khi nhìn thấy con người xinh đẹp đang khỏa thân nằm bên cạnh. Thế này là thế nào. 

Nếu như nhớ không lầm thì hôm qua tôi và cậu vẫn còn lớp quần áo để đi ngủ sau lời tỏ tình yêu thương của cậu và lời chúc ngủ ngon của hai đứa. À thực ra trước đó cậu còn trao tặng nụ hôn khuyến mãi cho tôi nữa, rồi mới bắt đầu say giấc. Chẳng lẽ tôi đang nhớ lầm. 

Nhìn xung quanh căn phòng, trời ơi còn gì là sự ngăn nắp của Jessica Jung này. Tuy là một mẫu người hơi lười, một tháng dọn dẹp một lần, nhưng tôi vẫn còn sạch sẽ chán. Vậy mà giờ nhìn không gian nơi đây, quần áo vứt bừa lung tung hết cả lên. 

Mà phải nhìn rõ mới phát hiện ra rằng đó là bộ quần áo ngủ của tôi và cậu từ tối qua. Thôi. Thế là xong rồi. Vậy là đêm qua đã xảy ra chuyện. Sao tôi lại có thể bất tỉnh như thế nhỉ. Cậu dám làm cái trò đấy trong lúc tôi đang ngủ say hay sao. 

Thật là ác độc. Ít ra tôi đây vẫn còn rất hiền từ. Trong đêm đầu tiên của cậu tôi đâu có đợi cậu ngủ để xâm phạm cậu. Kwon Yuri, cậu đang nợ tôi đấy. Chuẩn bị đóng gói sang phòng này cắm rễ để chăm sóc hầu hạ tôi đi là vừa.

Và bắt đầu từ hôm nay. Tôi và cậu chính thức hẹn hò.

Người ta nói rất đúng. Phải yêu nhau thì mới hiểu rõ hơn được. Trước giờ tôi luôn tự hào rằng tôi rất hiểu cậu. Ừ chả ai phủ nhận điều đó. Nhưng yêu cậu mới biết rằng. Cậu còn rất lãng mạn, ga lăng, chu đáo nữa. 

Tuy đã phản ánh và nêu ý kiến rất nhiều về việc chia lại phòng với chị quản lí. Nhưng chị vẫn lạnh lùng từ chối không thèm nghe tôi nói. Tôi chỉ biết ấm ức mà cho qua chuyện. Cũng may chị là chị kết nghĩa của tôi, nên tôi nể chẳng làm gì. 

Jessica này chỉ có lạnh lùng với người khác, chứ không hề có chuyện bị người khác đối xử lạnh lùng. Haiz. Tóm đi nói lại thì tôi vẫn phải ngủ chung phòng với Soo Young. Giá như cậu có thể đổi tên sang thành chữ S thì có phải là được chung phòng với tôi không. 

Suri, nghe hay thế còn gì. Hoặc giá như tôi đổi sang thành chữ Y cũng được, Yica, quá hay. Nhưng rồi vẫn chỉ là mơ mộng não huyền. Ngủ ở cạnh phòng nhưng sao tôi thấy xa cách thế này, mà kể cả cậu có là Choi Soo Young đang nằm ở giường bên kia đi nữa tôi vẫn thấy xa. 

Cậu phải nằm bên cạnh tôi cơ. Phải sát sàn sạt mới hài lòng được. Chính vì thế nên dạo này tôi và cậu đều phải tốn thêm một khoản tiền, đó là tiền điện thoại. Cứ hằng đêm cậu lại hát ru cho tôi ngủ. Đây là hành động do tôi đề cử. 

Ban đầu cậu có hơi phản đối, cớ gì tôi là hát chính trong nhóm, thì phải hát cho cậu nghe chứ. Cơ mà tôi không thích. Giọng cậu tuy chả hay, nhưng nó lại ấm áp đến lạ thường. Nhiều lúc cậu buồn ngủ quá rồi mà tôi vẫn chưa ngủ được, cậu lim dim lim dim nên hát còn bị lạc giọng.

Khiến tôi càng yêu tiếng hát của cậu thêm. Cái giọng rất dễ thương. Cậu cũng dễ thương nốt. Thế nên mới hợp với người lạnh lùng như tôi. Người ta nói, yêu nhau bù trừ cho nhau mà. Nhiều lúc ngồi tự kỉ chẳng biết làm gì. Tôi lôi cung hoàng đạo ra nghiên cứu. 

Người ta bảo Bạch Dương rất hợp với Nhân Mã. Đương nhiên, tôi và cậu quá hợp nhau. Nhưng phải đọc vế sau mới thấu. Chỉ hợp làm bạn thôi. Bạch Dương và Nhân Mã làm bạn thì sẽ rất thân thiết, đến nỗi giống như chị em ruột thịt. 

Điều đó khiến tôi buồn, họ bảo hai cung này vì yêu nhau sẽ gặp nhiều trắc trở và nhiều khi không chung quan điểm, hay cãi vã. Nên chỉ là bạn là thích hợp nhất. Và tôi cứ cố chấp cho rằng đó là sai trái, vứt cuốn hoàng đạo sang một bên và nghĩ nó thật lảm nhảm. Nhưng một thời gian sau, tôi lại phải tìm nó và lôi nó ra đọc lại một lần nữa.

Đúng thật. Tôi và cậu chỉ ngọt ngào giai đoạn đầu. Và một con sóng bắt đầu vỗ vào tình yêu đẹp đẽ này.

Có lẽ do tôi và cậu quá thân thiết, cử chỉ dành cho nhau quá khác thường, khiến cho mọi người từ các thành viên trong nhóm lẫn những ca sĩ khác trong công ti, rồi đến các nhân viên lẫn chị quản lí đều nhận ra. Tôi và cậu đang yêu nhau. 

Vấn đề nào cũng xuất phát từ nhiều chiều, và lần này cũng thế. Có người ủng hộ, nên cũng có người không ưa và kì thị. Nhưng đáng tiếc rằng, người chịu trận lại là cậu. Vào một hôm chị quản lí rủ có mình cậu đi dạo cùng. Chả hiểu nói cái gì, làm cái gì mà rất lâu. 

Rồi bộ dạng cậu lúc về đến cửa thì buồn bã thảm hại. Hóa ra do những nhân tố không đáng để đề cập, nên tôi và cậu cần phải giảm đi những hành động thân mật, cần thiết thì chia tay luôn cũng được. Nhưng tôi đã nói rồi, tình yêu này như một triết lí, nói bỏ là bỏ sao. 

Tôi không hề thích như thế, nói trắng ra, tôi ghét như thế, ghét cay ghét đắng. Con người ai cũng có quyền được yêu, tuy trong sách luật chẳng có cái điều đó nhưng ai ai cũng phải công nhận dù chỉ một lần. 

Người ta yêu nhau thì cứ mặc kệ đi, lại còn nói ra nói vào, rồi phản đối, rồi blah blah blah. Thật bực mình mà. Tôi đã nói tính tôi phóng khoáng, nên tôi chẳng vì mấy chuyện tào lao đó mà buồn. Vội nắm tay cậu an ủi, khuyên cậu cứ để ngoài tai. 

Nhưng con người sống nội tâm như cậu, nhìn có vẻ cứng rắn nhưng bên trong rất yếu đuối, chỉ cần một lời nói thôi cũng đủ gây tổn thương rồi. Nhìn dáng vẻ gọi là thiên thần u sầu trước mặt. Tôi cũng chẳng thể vui nổi.

Và tình yêu của tôi với cậu bước vào giai đoạn tạm nghỉ. Do cậu đề nghị.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro