chap 6
Hồi 6 – Cửu Sắc Hội
Hắc Bạch Xích Tranh Hoàng Lục Thanh Lam Tử
<Số Từ: 2,441>
Ngoại trừ thời gian ăn, uống, ngủ, nghỉ, giao tiếp, luyện công, Tiffany toàn tâm toàn ý chôn chân trong thư phòng của Nguyệt. Một nơi chứa cả chuyên mục dành riêng cho khoai lang, Tiffany khó mà không nhen nhóm tia hi vọng tìm được những cuốn đề cập đến việc xuyên không và phương pháp trở về.
Thời đại này thật mới lạ, cũng thật thú vị, nhưng Tiffany không có ý định sống ở đây suốt đời. Cô không phải, cũng không thể trở thành Nguyệt. Hơn nữa, cô còn trách nhiệm trên vai, cô còn người thân, bạn bè.
- Không biết bây giờ Tae đang làm gì nhỉ? – Tiffany bật thốt.
- Tae là ai? – Một thanh âm phát ra từ phía cửa.
- Tae là…
Tiffany ngừng lại, chuyển hướng nhìn về chủ nhân của thanh âm nọ.
- …Là một người rất quan trọng với muội.
Nguyệt không mấy khi nói chuyện một mình. Nói chuyện một mình là một trong những đặc trưng của Hoa. Nhưng khi bước đến thư phòng của Nguyệt, Phong đã nghe thấy câu hỏi bâng quơ cùng lời đáp mà nàng chưa từng ngờ tới.
Người rất quan trọng? Và Phong không biết người ấy?
Hay Tae kia gắn liền với quá khứ của Nguyệt?
Phong khẽ lắc đầu, gạt bỏ ngay khả năng này. Rõ ràng Nguyệt đang mất trí nhớ.
- Tỷ tìm muội có chuyện gì không? – Tiffany cắt đứt dòng suy nghĩ của Phong.
- Tuyết muốn bàn với chúng ta về việc gấp nào đó.
~~~~~
“Rất rất rất nhiều” là cụm từ dùng để mô tả số sách trong thư phòng của Nguyệt.
Còn thư phòng của Tuyết ư? Ít nhất cũng nên thăng cấp “đồ sộ, đồ sộ, cực kỳ đồ sộ”.
Nói dại, lỡ như bị chúng đổ vào người…
- Nguyệt tỷ?
Tiffany vội rời mắt khỏi núi sách, lấy lại sự tập trung.
- Phong tỷ, Nguyệt tỷ, chúng ta vừa nhận được hai phong thư. Phong thứ nhất…
- …
- …
- …
.
.
.
Ok. Tiffany cắn răng thừa nhận mình không nhạy bén. Cô nghe ra từng từ Tuyết và Phong nói, nhưng khi ghép chúng lại với nhau, cô không chắc cô hiểu đoạn hội thoại này.
Không hiểu thì phải hỏi. Vì vậy, Tiffany hỏi.
- Thái tử là người sẽ kế vị Hoàng đế đúng không?
Phong đơ tại trận. Nguyệt thậm chí mất ký ức về ngôn ngữ?
- Đúng vậy. – Tuyết đáp sau một giây sửng sốt.
- Hoa mà muội đề cập là Hoa chúng ta biết, tức Tam muội, Tam trang chủ của Tử Thiên sơn trang?
- Vâng.
- Giang hồ đồn đại Tam muội thất tung là do xung đột với Đại tỷ?
- Vâng.
- Tệ hơn có kẻ nói Tam muội đã bị Đại tỷ hủy thi diệt tích?
- Vâng.
- Vậy nên Thái tử quyết định thân chinh đến Tử Thiên sơn trang?
- Vâng.
Tiffany thở phào. Sự xác nhận của Tuyết chứng tỏ cô không hiểu sai. Chỉ là…
- Chuyện của Tam muội thì liên quan gì đến Thái tử điện hạ???
Đã giải đông xong, Phong nhẹ giọng:
- Hoa là muội muội của Thái tử.
- WHAT?
- Oắt? – Tuyết nhíu mày lập lại.
- Like you heard, Hoa is crown prince’s little sister. – Phong đáp bằng tiếng Anh.
- You can speak English??? – Tiffany kinh ngạc lần hai.
- Why not? I'm fluent in English, French, Italian, German, Chinese, Japanese, Korean, Vietnamese...
Tiffany di di hai bên thái dương. Lần trước những nữ nhân từ nhiều sắc tộc đã nhờ cô gửi lời nhắn yêu thương (bằng tiếng của họ) cho Phong. Như vậy, Phong thông thạo nhiều ngoại ngữ là không hề lạ.
- Được rồi. Muội biết tỷ giỏi. Nhưng Tam muội thực sự là…
- Đương triều Công chúa. – Phong nhún vai. – Mỗi tội không giống chút nào. Chắc vì muội ấy rời cung từ nhỏ.
Đến đây thì Tiffany đã nhìn ra tầm nghiêm trọng của vấn đề.
Chết không đối chứng. Vắng mặt cũng không đối chứng. Nếu Hoa không quay về trước khi Thái tử xuất hiện, Tử Thiên sơn trang mười phần chắc chín sẽ bị khép tội. Triều đình là triều đình, một thế lực giang hồ đơn lẻ làm sao có khả năng chống đỡ?
- Không liên lạc được với Tam muội sao?
- Muội đã hết cách. Dường như Hoa tỷ cố ý tránh mặt chúng ta.
Bầu không khí phút chốc trùng xuống. Xem chừng Tử Thiên sơn trang khó lòng thoát khỏi nạn này.
Bỗng, Tiffany búng tay đánh tách một cái, hào hứng đề xuất:
- Vậy tìm người thế thân đi. Chẳng phải Đại tỷ nói Tam muội rời cung từ nhỏ sao? Chưa chắc Thái tử nhận ra diện mạo của muội ấy.
- Muội không sai. – Phong tư lự. – Nhưng những lời đồn về Hoa đã tràn ngập giang hồ. Tìm được người có ngoại hình và khí chất tương tự muội ấy là rất khó.
- Không. – Tiffany mỉm cười tự tin. – Chúng ta có sẵn một ứng cử viên sáng giá.
- Thật sao!? – Phong rạng rỡ hẳn.
- Thật. Người này có dung nhan thiên kiều bá mị, có lòng kiêu hãnh ngất trời, lại tinh thông cầm kỳ thi họa.
- Nếu vậy thì tốt quá. Nhưng… Tử Thiên sơn trang có người này từ bao giờ? Sao tỷ không biết?
- Tỷ biết chứ. – Nụ cười của Tiffany nở rộng. – Người này là vì tỷ mà đến.
Phong nghệch mặt.
- Là Lạc cô nương? – Tuyết lên tiếng.
- Tứ muội có khác. – Tiffany giơ ngón tay cái tán thưởng.
Lạc cô nương, khuê danh Lạc Quế Hoa, từng là hoa khôi của Hỷ Tước lâu – đệ nhất kỹ viện chốn kinh kỳ. Nhưng ngay trong ngày ra mắt, vừa thoáng thấy bóng Phong nàng đã nhất kiến chung tình, sẵn sàng từ bỏ tất cả để xin làm nha hoàn của Tử Thiên sơn trang.
Phong không phủ nhận, Lạc Quế Hoa quả là sự lựa chọn thích hợp. Nhưng có ít nhất hai điểm làm nàng lo lắng.
- Lạc cô nương không biết võ công.
- Muội tin Tứ muội sẽ có cách giải quyết. – Tiffany thập phần tín nhiệm quay sang Tuyết.
- Muội có cách. – Tuyết né tránh đôi mắt cười. – Nhưng lừa gạt Thái tử là tội chết. Chúng ta không nên lôi kéo người ngoài cuộc.
- Lạc cô nương cũng là thành viên của Tử Thiên sơn trang. Với lại, muội nghĩ cô ấy sống nổi nếu Đại tỷ xảy ra chuyện? – Tiffany thuyết phục.
- Nói thì nói vậy…
- Tất nhiên tỷ sẽ hỏi ý Lạc cô nương, tuyệt đối không có sự ép buộc.
- …
- …
- Tỷ là người đứng đầu. Mọi chuyện do tỷ định đoạt. – Tuyết cuối cùng đã chịu thua.
Tiffany hài lòng khẽ hôn lên má trái Tuyết.
Tuyết nhiều lần nhìn thấu suy nghĩ của Tiffany. Không tốt. Dù chúng chẳng qua là bề nổi chưa một lần nằm ở sâu thẳm bên trong, Tiffany tuyệt không cho phép chuyện này tái diễn.
Tuyết không còn bị phân tâm vì từng lời, từng cử chỉ của cô.
Không sao. Dùng biện pháp mạnh hơn là được.
Quan hệ giữa Nguyệt và Tuyết, không quá nửa ngày, Tiffany đã biết nó không dừng lại ở hai từ tỷ muội. Ngay cả khi Tuyết cảm thấy cô khác hoàn toàn so với Nguyệt, trong mắt Tuyết, cô vẫn là hiện thân của Nguyệt.
Tiffany không nhầm. Biện pháp mạnh hơn (nụ hôn lên má trái) đã làm khuôn mặt Tuyết đỏ lựng.
Người ta nói Tiffany ngơ phải chăng vì người ta chỉ nhìn thấy một Tiffany mà Tiffany muốn người ta nhìn thấy? Chứ tiểu thư duy nhất của tập đoàn Hwang, lý nào lại là một kẻ ngơ?
- Lạc cô nương vẫn không được. – Phong phản đối lần nữa.
- Tại sao?
- Cô ấy quá…
- Quá?
- …Trắng!
~~~~~
Phong thư thứ nhất là về việc Thái tử thân chinh đến Tử Thiên sơn trang. Việc này bước đầu đã có đối sách, chỉ cần xử lý vấn đề “Trắng” mà thôi.
Phong thư thứ hai, nội danh tính người gửi đã thừa sức phá vụn trái tim Phong.
Tuyết giới thiệu người gửi là nửa bằng hữu của nàng, Thiên Diện Dược Tiên.
Ông trời thật biết trêu ngươi.
Nếu như căn bệnh thu hút nữ giới có thể chữa khỏi, người chữa khỏi chính là Độc Hậu và Thiên Diện Dược Tiên.
Phong đã chọn Độc Hậu, nàng cho rằng thiên hạ không ai nắm được tung tích của Thiên Diện Dược Tiên.
- Từ Châu Hiền! Tại sao muội không cho tỷ biết muội quen Thiên Diện Dược Tiên!?
- Bởi vì… tỷ không hỏi?
Phong khóc không thành tiếng. Lẽ ra nàng đã không bị nữ nhân đeo đuổi nữa. Lẽ ra nam nhân vẫn để mắt nàng…
- Phong tỷ?
Phong không lý gì đến Tuyết, nàng bơ phờ ngồi một góc thư phòng đếm số kiến chạy qua.
- Một con, hai con, ba con…
- Đại tỷ. – Tiffany bước tới sau lưng Phong.
- …Tám con, chín con, mười con…
- Tỷ đã quên lời hứa với muội?
- ...Mười bốn con, mười lăm con…
- Tỷ đã hứa sẽ không tuyệt vọng. Tỷ đã hứa sẽ chờ người ấy, người cùng tỷ đi hết quãng đường còn lại.
- Có sao? – Phong dừng đếm, thanh âm nghẹn lại.
- Nếu tỷ hỏi về lời hứa. Câu trả lời là: “Có”. Hôm đó, tỷ vừa hứa thì Nam Cung Sến, à, Nam Cung Hạo tới. Nếu tỷ hỏi về người ấy. Câu trả lời vẫn là: “Có”. Hơn xa mị lực bẩm sinh, sự dễ thương và nữ tính của tỷ, không thể không có người chú ý.
Dễ thương? Đã bao lâu rồi mới có người đặt Phong và “dễ thương” cùng một chỗ?
Nữ tính? Dường như trong cuộc đời Phong, đây là lần thứ nhất có được trải nghiệm này.
Nàng xúc động khóc òa, uất ức đã vơi đi phân nửa.
- Ngoan nào, lệ mỹ nhân làm muội đau lòng đấy. – Tiffany dịu dàng xoa đầu Phong.
Theo đà, vở kịch hai người càng diễn càng mùi mẫn, không cần biết trong lòng khán giả Tuyết là có tư vị gì.
~~~~~
Một tuần trà trôi qua, Phong đã nguôi ngoai, nội dung phong thư thứ hai rốt cuộc cũng được công bố.
Phong thư trước tiên nhắc tới truyền kỳ Cửu Sắc hội.
Số chín trong tiếng Bông đồng âm với trường tồn.
Số chín còn gọi là con số của Hoàng đế. Long bào được thêu chín con rồng, ngai vàng đặt trên chín bậc, các Hoàng đế thường đúc chín cái đỉnh tượng trưng cho quyền lực tối cao…
Lúc bấy giờ, Cửu Sắc hội với hàng chục vạn hội chúng, là thế lực bao trùm võ lâm.
Cửu Sắc hội chia làm chín kỳ: Hắc, Bạch, Xích, Tranh, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử. Một trong chín kỳ chủ đồng thời đảm nhiệm cương vị hội chủ, nhưng không ai biết cụ thể là kỳ chủ nào. Vậy hội chủ làm sao để chứng minh thân phận? Dựa vào Cửu Sắc lệnh, thấy lệnh như thấy người.
Cửu Sắc lệnh là tín vật của Cửu Sắc hội hội chủ, một tấm ngọc bài trong suốt, mặt trước nóng như cát sa mạc, mặt sau lạnh như băng, đặt dưới ánh trăng sẽ phát ra cầu vồng bảy sắc với hai đạo hắc bạch bao quanh.
Ba trăm năm trước, Cửu Sắc hội biệt tích giang hồ.
Có người nói triều đình e ngại sức mạnh của Cửu Sắc hội nên đã huy động đại quân đi tru diệt.
Lại có người nói các kỳ chủ chém giết lẫn nhau, tranh giành chín viên tinh thạch.
Hắc, Bạch, Xích, Tranh, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử, mỗi viên tinh thạch nằm trong tay một kỳ chủ, ứng với màu sắc của từng kỳ. Tương truyền, người nào tập hợp đầy đủ chín viên tinh thạch, tìm đến địa điểm nhất định dưới sự chỉ dẫn của Cửu Sắc lệnh, sẽ đạt được một nguyện vọng bất kỳ.
- Nghe từa tựa Dragon Ball, chỉ khác thần chú thay bằng cái lệnh bài. – Tiffany lẩm bẩm.
- Dragon Ball? – Phong và Tuyết đồng thanh (dù Tuyết phát âm không chuẩn lắm).
- Câu chuyện về Cửu Sắc Hội đâu dính líu đến chúng ta? – Tiffany đổi đề tài.
- Có. – Tuyết hạ giọng. – Trong Tử Thiên sơn trang có một viên tinh thạch.
Miệng của Phong và Tiffany đã thành hình chữ O.
Tuyết hơi cười, nói tiếp:
- Nguyệt tỷ mất trí nhớ thì muội hiểu, nhưng sao tỷ cũng ngạc nhiên như vậy?
- Hả? – Phong ngơ ngác.
- Trước khi chúng ta dựng nên Tử Thiên sơn trang…
- A! – Phong reo lên. – Là viên đá màu tím đó!
- Đúng. Nó là Tử tinh thạch. Muội cho rằng ngày trước Nguyệt tỷ bị bắt nhiều khả năng là vì nó.
Tiffany thoáng rùng mình, ấn tượng về mũi tên cách trán trong gang tấc vẫn hằn rõ trong cô.
- Nhưng dùng muội ấy uy hiếp không phải tốt hơn sao? – Phong hoài nghi.
- Có lẽ là do tôn chỉ của Bạch kỳ. – Tuyết giải thích. – Theo như những gì tỷ mô tả, muội có lòng tin đám người áo trắng kia chính là tàn dư của Bạch kỳ.
- Tôn chỉ của Bạch kỳ? – Tiffany thắc mắc.
- Được cướp, không được trộm. Giết thanh niên, không giết thiếu niên. Có thể cậy đông áp đảo, không cho phép uy hiếp đối thủ bằng con tin.
- Quy định rõ biến thái. – Tiffany bĩu môi.
- Ban nãy muội có nói Hoa tỷ cố ý tránh mặt chúng ta.
- Ừ?
- Mong là như vậy thật. – Tuyết thở dài. – Chỉ sợ tỷ ấy rơi vào tay Bạch kỳ.
- Hoặc Hắc kỳ cũng nên. – Phong bổ sung. – Thái Dương trấn gần đây chật ních không chỉ bởi những người áo trắng mà cả những người áo đen.
Phong và Tuyết thấp thỏm không yên.
Còn nhân vật chính mang mỹ danh Hoa, đang hớn hở bám riết nữ nhân nhà người.
------------------
Chú Thích:
- Xích, Tranh, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử: Bảy sắc cầu vồng.
Trong đó, Xích là Đỏ, Tranh là Cam, Tử là Tím.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro